Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

Tình yêu & Quê hương!

thơ văn việt nam

Thơ,
          Chuồn Bay Trong Gió,
                                     Huỳnh- Mai St.8872
                                       Bh.Dạ Lệ Huỳnh
Nhò ơi người em gái tôi cưng nhất!
Đầu mưa Sài gon cũng lá me bay...!
Từng cơn gió thoãng me già chín rụng,
Hai đứa giành nhau té ngả trong mưa,
Em tôi khóc mặt mày còn dính lá,
Nín đi em... đền lại cánh chuồn bay!
Tít quay trong gió khi trời giông bão,
Mít ướt mà chi thêm khổ cho đời!
Sài gon ơi đừng theo cánh chuồn đó,
Anh bắt bỏ lòng thương nhớ chúng ta,
                      ***
Sà gon vẫn mưa cánh chuồn vẫn bay,
Hai đứa lớn dần theo lá me thay,
Phố cũ đường xưa tắm mưa vắng bóng,
Xác lá rơi đầy chuồn mõi cánh bay
Từ giả học trò anh Xây đời mới,
Muôn vàng lá đổ sầu nầy ai hay,
Me rụng đầy đường không anh giành lấy,
Mắc đền… anh đó cánh chuồn thôi bay!
Thôi em đừng giận anh đền ơn nước,
Để anh bão gió ru em giấc nồng,
                      ***
Anh đi xây lại cuộc đòi đánh mất,
Hoang vắng núi rừng không lá me non.
Tuốt lá me già nấu canh khoai sắn,
Vị đắng quê hương chua chát làm sao,
Nếm trải lao trường,anh đành bỏ mạng,
Hồn hòa sông núi xác vùi góc sao
Đầu mùa mưa đến rừng cây thay lá,
Xác cánh chuồn bay phủ kín mộ phần,
Một thời Xây dựng một thời gian khổ,
Còn lại gì trong gió cánh chuồn bay,
                      ***
Nhỏ ơi ... cô bé trở về quê cũ!
Chỉ có tre già lá rụng đầy sân!,
Đẫm lệ chờ chồng mồ hôi nhỏ giọt,
Nắng tắt lưng đồi mõi cánh chim bay!
Mang theo tin báo người chồng đã chết...!?
Từ giả cuộc chơi một thưỡ dõi hờn,
Buồn, rưng nước mắt thôi đành gạt lệ!
Cuốn đi trong gió theo cánh chuồn bay,
Lá đổ me bay về dòng biển cả,
Vượt sóng trùng dương... tìm bến an-lành!
                         ***
Ba lăm- năm sau trời mưa lại gió...!
Thiếu phụ việt kiều đầu bạc lá me,
Đường chiều ngả bóng me rơi lộp bộp,
Từng cơn gió thoãng tung cánh chuồng bay,
Cứ ngở ngàng người xưa hình bóng cũ !
Mất anh rồi... ai rượt bắt chuồn bay,
Kết lên mái tóc phất phơ theo gió!
Có phải anh về vuốt tóc em bay...!?
Bao thương nhớ buồn trong kỹ miệm,
Sài gon me thay lá...chuồn vẫn bay!
                    ***
Mưa đầu mù Sài gòn chiều lộng gió,
Mưa giăng nhạt nhòa phủ kín đường mây,
Xoay tít trong mưa...muông-chiều lá đổ,
Lá xô cành nghiêng ngả cánh chuồn bay...!
Mưa Sài gon hay lòng tôi bão tố!?
Tan-tác cuộc đời lá gió cành đưa!
Làm sao đếm được cánh chuồn rơi rụng,
Chỉ là xác lá bên thềm gió mưa...!
Có người thiếu phụ việt kiều bên Mỹ,
Sống lại tình xưa trong tiếng Nhỏ Ơi...!!!
                                             Huỳnh-Mai
                                  {Sàigon cánh chuồn bay}

Tình yêu & Quê hương!
Chủ đề tôi muốn đưa lên trang mạng YuMe.Vn và Facebook với hai bài thơ"Chuồn bay trong gió","Sài gòn mưa giăng",không ngoài mục đích ca ngợi và vinh danh:Tình-Yêu và Nhân Vị của người phụ nữ Việt Nam trong thời loạn ly đất nước,mà người con gái Việt Nam được mệnh danh "Cánh Hoa Thời Loạn"trong chiến tranhVn...Một quê hương triền miên "Suốt bốn mùa chiến tranh"dậm dài lịch sử dân tộc!...Với "Ngàn năm đô hộ giặc Tàu,trăm năm nô lệ giặc Tây và ba mươi măm nội chiến hằng ngày"nhưng dân tộc ta vẫn hiên ngang quật cường,bất khuất để giử vững giống nòi,dòng máu dân Việt rất đáng tự hào con cháu Bà Trưng,Bà Triệu...Và không trở thành Tây Tạng thứ hai giống như Tân Cương-Hồi Giáo-hay Nội Mông bị giặc Tàu Đại Hán phương bắc đống hóa...Là vì đâu! và do đâu!?,phảii chăng là sức mạnh Tình-Yêu cao cả của người phụ mữ Việt Nam đã nung chí anh hùng chống giặc ngoại xâm để bão vệ cái đẹp của "Tình-Yêu,Quê HƯơng"cho tổ quốc!.
Người con gái Việt Nam được nổi tiếng là đẹp nhất vùng Đông Nam Á.TBD.Được người nước ngoài biết đến Việt Nam như một "Hòn Ngọc Viễn Đông" nhờ cái đẹp con gái Vn lộng lẩy kiêu sa,trang đài trong dáng vóc đoan trang thùy mị.Có sắc,có tài đầy đũ công, dung,ngôn, hạnh
l,tam tùng,tứ đức là biểu tượng hạnh phúc gia đình và là một miền đam mê cái đẹp cho nhân loại với nét cổ kín Á Đông,không trần truồng lộ liểu,nghèo nàn thiếu vãi mặc như cái đẹp tây phương.
Cái đẹp của con gái Vn là cai đẹp biễu trưng cho hạnh phúc,gắn liền với cái đẹp quê hương muôn đời...Chuồng Bay Trong Gió và Sài gòn Mưa Giănglà hai bài thơ nói lên cái đẹp của người phụ nữ Vn trong tình yêu và quê hương,cái " Tiết hạnh khả phong" trung trinh liệt nữ anh hùng chờ chồng chinh chiến mà không thay dạ đổi lòng,nó đep làm sao...!? một tâm hồn thiếu phụ Nam Sương phải tiều tụy,võ-vàng,đến nỗi "Lệch vòng tóc rối lỏng vòng lưng eo..." chờ chồng chinh chiến chưa về...!Mà họ có biết đâu?
"Túy ngọa sa trường quân mạc vấn,
Cỗ lai chinh chiến kỹ nhân hồi"
Người chinh phu có chết,dù chưa trọn vẹn lời thê non nước mà Tổ Quốc.Danh Dự.Trách Nhiệm giao cho,vẫn thấy được mãn nguyện hy sinh cho "Tình Yêu và Quê Hương" trong tiếng nghẹn-ngào:"NhỎ Ơi!..."
                                                   ***
                                               -&-&-&-

Thơ,
               Sàigon Mưa Giăng...!
                                         Huỳnh-Mai.St.8872
                                             Bh.Dạ Lệ Huỳnh
Thành phố mưa giăng cành đưa lá gió!
Ghế đá công viên chiếc lá trôi dòng!
Xác điệp vàng tả tơi mưa nặng hạt,
Hoa cánh phượng tàn đỏ khắp lối mưa!
Người đi xa-vắng về trong ướt lối...!
Đường xưa ướt áo mắt mờ lệ mưa,
Bóng người nghiêng ngả lưng trời mưa gió!
Nghe lòng nặng hạt...giọt sầu trên môi!
Mưa giăng kín lối nhạt nhòa phố cũ...!
Một kiếp tha hương...một kiếp lưu-đày!
                      -0-
Sàgon mưa giăng cho buồn giăng mắc!
Nhớ thưỡ nào...truồng chạy tắm mưa,
Nhặt cánh chuồn bay trong trời gió lộng!
Giành me chín rụng té ngả trong mưa...
Ai đưa em về...đường mưa ướt lối!
Có lá me vàng ướt phủ tóc mây,
Mưa rơi nặng hạt vai gầy buốt lạnh...
Em khẻ se mình núp bóng áo anh!
Đường chinh chiến anh không còn chỗ núp...!
Còn chút lửa lòng sưởi ấm cho em!
                      -0-
Mưa gió chiều nay anh về phố cũ...!
Tìm lại người xưa đã vắng bóng rồi...!
Chinh chiến tàn người yêu cũng mất!
Ngói đỏ vôi hồng thay thế đường me..
Chắc em hết lạnh ngoài trời...bão tố!?
Có bác phu xưa chở khách phu nhân..!.
Đi...trong lá đổ chuồn bay trong gió!
Mưa ướt ngập lòng...cõi chết riêng ông!
Phố cũ lên đèn mưa bay giăng mắc!
Sống trọn kiếp đời cho nghĩa chiến tranh...!!!
                                           Huỳnh-Mai
                                  {Thành phố mưa giăng}
Lời bình

 " CÁI ĐẸP & TRÁCH NHIỆM "- NGƯỜI PHỤ NỮ VIỆT NAM

Cái đẹp luôn gắn liền với bổn phận gia đình và trách nhiệm với xã hội, là một nét đặt thù truyền thống dân tộc tốt đẹp nhất,được xã hội cộng đồng việt Nam trân trọng quí mến.
Dù chúng tôi có bất đồng hay khác biệt nhau về khái niệm dân chủ về quan điểm lãnh đạo điều hành đất nước theo mỗi thể chế xã hội khác nhau.Nhưng chúng tôi có cùng quan điểm bảo vệ cái đẹp và nhân phẫn,giá trị của người phụ nữ Vn bị xúc phạm,ảnh hưởng đến danh dự tổ quốc Việt Nam bị người nước ngoài khinh chê ,rẻ rúng nhân vị người con gái Vn như một món đồ giải trí tình dục.Họ công khai gọi gái Việt Nam là đĩ điếm quốc tế và bị trưng bày làm hàng mẫu trong các cửa hàng lộng kính như những con búp bê rẻ tiền mà ai muốn sở hữu cũng được..
chúng ta phải biết bão vệ phụ nữ dân tộc của chúng ta như chính bảo vệ hạnh phúc vợ con gia đình chính mình.Đừng để người ngoại quốc nghĩ lầm là chính phủ Việt Nam tổ chức sản xuất mua bán người ra nước ngoài mua bán tình dục,hành nghề đĩ điếm quốc tế trá hình qua môi giới hôn nhân hạnh phúc có tính nhân đạovà làm một cuộc cách mạng giải phóng tình dục cho phụ nữ Việt Nam...Vã lại chính phủ Việt Nam không có chủ trương và nhu cầu"Cải tạo nòi giốngVn" thành một thế hệ tương lai Vn to con,khỏe mạnh,năng động thông minh hơn như Tây phương và châu âu.Không như Nhật Bản sau khi đầu hàng đồng minh thế chiến thứ hai.Nhật Bản có quốc sách "cải tạo lai căn" nòi giống Nhật.Họ có một hệ thống tổ chức qui mô, đào tạo một đạo quân phụ nữ chuyên ra nước ngoài lai tạo gène giống mới khắp châu âu,nhất là lấy giống"gène" của các nhà bác học đại tài các khoa học gia nổi tiếng thế giới để tạo giống nòi thông minh cho Nhật.
Sau hai mươi năm lai tạo giống nòi,nước Nhật có một thế hệ người Nhật mới thông minh,to con khỏe mạnh và năng động hơn thế hệ cũ.Đó cũng là một điều cần thiết thay đổi giống nòi cho một dân tộc có tính khoa học phục vụ phát triển nhân loại hợp tính đạo đức hơn!.
Không như Việt Nam,phát triển giống nòi một cách bừa bải không có chủ trương và chính sách chỉ đạo chính phủ Việt Nam,nên nó có tính cách tự phát mang tính dục cá nhân không được sự kiểm soát của nhà nước nên nó trở thành phong trào giải phóng tính dục của người phụ nữ Vn quá đà làm mất kiểm soát đạo đức gia phong,truyền thống gia đình VN.Tiếc hạnh khả phong của phụ nữ Vn là hạnh phút,là trách nhiệm hầu hết trong mọi gia đình VN..,
không có cảnh trạng phụ nữ Vn "lấy chồng xứ lạ"là mang lại hạnh phúc gia đình cho tình yêu trai gái không đồng ngôn ngữ và cùng quê hương.Đó là một cuộc trao đổi buôn bán tính dục mà thôi!làm đổ vở không biết bao nhiêu hạnh phúc gia đinh Vn với vấn nạn phong trào"Làm dâu xứ lạ" của những phụ nữ bỏ chổng gần để lấy chồng xa vói lý do"nuôi cha già,mẹ yếu"
Những chiều nhạt nắng trong áng hoàng hôn người trai xứ Việt nghĩ gì và buồn gì?trước những kỹ niệm quá khứ trong sự thiếu vắng tình yêu khi họ bỏ chồng đi làm dâu xứ lạ!!!
                                                  ***
                                              
Thơ,         Sàigon Buồn Tàn Thu...!
                                        Huỳnh-Mai St.8872
                                          Bh .Dạ Lệ Huỳnh
Thành phố mù sương Sàigon ảo ảnh,
Nắng xuyên cành con phố vẫn nằm yên,
Hàng cây sương phủ soi mờ bóng nắng,
Không ấm lòng lữ khách lở dừng chân,
Sương thu lành lạnh rơi từng giọt đắng,
Bên tách cà phê mang chút ấm lòng,
Sương khuya rơi động ngủ yên phiến lá,
Bình minh khẻ thức lệ lá chưa khô,
Thu đến đâu đây trời chưa ráo lệ,
Mắt lá còn buồn động ướt sương khuya,
                         ***
Ngày anh xa vắng trời thu căm nín,
Tiển anh đi em chết cả mùa thu,
Trong trái Tim em mùa thu thật chết,
Như cánh điệp vàng rơi rớt tàn thu,
Như máu con Tim hoa tàn nắng hạ,
Nghe hồn chất ngất vạn nỗi niềm đau,
Ngày anh đi vắng thu tung tóc rối,
Lưng eo, em lỏng theo dáng thu gầy,
Anh cứ đi, cho trời thu thương nhớ,
Em cũng biết Sàigon buồn tàn thu,
                        ***
Mỗi bước em đi chân nghe xào xạc
Xác lá bên đường rên xiết chân em,
Em cứ đi cho trọn đường tình sử,
Anh là xác lá trải bước em đi,
Em cứ bước thân anh là xác lá,
Thu nào lá xác cũng phải phai tàn,
Cho anh đau khổ để em hạnh phúc,
Khổ đau càng nhiều hạnh phúc bấy nhiêu,
Anh vẫn biết đời anh là thế đó,
Cho nhắn gởi Sàigon buồn tàn thu...!!!
                                         Huỳnh- Mai
                                      {Chiếc lá thu rơi}

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét