Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Lời Hiệu Triệu Bán Nước Hồ Chí Minh.

 Lời Hiệu Triệu Bán Nước Hồ Chí Minh.

Huỳnh Mai St.8872
Bh Dạ Lệ Huỳnh
July 25, 2012
3:54 PM

 "Đồng bào có nghe tôi nói rỏ... không!??"
Những lời nói ấy của Hồ Chí Minh còn vẳng lại bên tai, và tiếp nối đau buồn mất nước của ngày hôm nay, khi Tầu Cộng Xăm lăng đất liền biên giới, và lãnh hải Hoàng Sa & Trường Sa của Việt Nam.
   Trước nguy cơ nước mất nhà tan, mà Đảng Cộng Sản VN vẫn trơ trơ như gổ đá; cam tâm làm Thái Thú giặc Tàu. Hành hạ ức hiếp người dân, một cách: hèn với giặc, ác với dân...Mà trời không dung đất không tha!???. Nếu Hồ Chí Minh có sống lại, cũng phải ta thán, nguyền rủa, nói lên: " Đồng bào có nghe tôi nói rỏ không...không...không...!???.Đâu có áp bức, là nơi đó có đấu tranh! Không cho biểu tình bày tỏ lòng yêu nước...Là dân tộc đó xứng đáng để mất nước rồi...Hởi đồng chí Cộng Sản/HCM!???"{Mượn lời bán nước HCM để nói với Đồng bào Miền Bắc VN.

 Tổng Biểu Tình- 22-7-2012- Toàn Dân Cả Nước.

    Hai ngày sau- 20-7-1954- ngày Quốc Hận chia đôi đất nước VN. Do Liên Xô- Trung Quốc và Việt Minh Cộng Sản, thuộc khối đệ tam quốc tế Cộng sản ký kết Hòa Ước Genève 54 với Pháp quốc là nước có chủ quyền thuộc địa Việt Nam, để chia đôi đất nước.
   Việt Nam Việt Nam Cộng Hòa {VNCH, từ vĩ tuyến 17 trở xuống, được người Pháp trao trả d0o65c lập chủ quyền, cùng lượt với các nước ĐNÁ/TBD. Chấm dứt và giải thể đế quốc thuộc địa: Anh-Pháp- Hoa Kỳ- Bồ Đào Nha...Dưới sự giám sát thi hành quốc tế LHQ, năm 1948 khi thế chiến thứ 2 chấm dứt. Đồng thời, cũng là lúc Cộng Sản Quốc Tế Nga- Tàu hình thành khối đế quốc Công Sản, lần lược thế chỗ đế quốc thuộc địa rút đi, bỏ lại khoảng trống quyền lực, cho cộng sản cướp chính quyền... Như Miền Bắc VN, chính phủ trần Trọng Kim, của vua Quốc Trưởng Bảo Đại cầm quyền còn non yếu, do Pháp vừa tao trả độc lập, chủ quyền. 
   Do sự nhập nhằng; không dứt khoát quyền lợi thuộc địa, nên Pháp tìm cách trở lại MiềnBắc Việt Nam, nên gây ra cuộc chiến Điện Biên Phủ, giữa Việt Minh Cộng/CS, và quân đội Pháp.Và cuối cùng Pháp thua trận, nên phải ký Hiệp Ước Genève54 chia đôi VN, nhường Bắc Việt thuộc về Cộng Sản; Miền nam,vĩ tuyến 17 thuôc về Tự Do/VNCH. Miền Nam Việt Nam Cộng Hòa có lợi thế chánh nghĩa Người Việt Quốc Gia, tiếp nối truyền thống tổ tiên chống giặc Tàu phương Bắc, bảo vệ tự do, độc lập chủ quyền dân tộc.
   Điều may mắn cho dân tộc,và vận mệnh đất nước Việt nam không bị diệt vong giống nòi và xóa tên trên bản đồ thế giới, bởi chủ nghĩa vô thần Công sản- Vô gia đình, vô tổ quốc và vô dân tộc, chỉ thuần Đại Hán hóa giặc Tàu Bắc Phương.
   Để thể hiện tinh thần yêu nước của Người Việt Quốc Gia, người chiến sĩ QL.VNCH, quyết bảo vệ Hoàng Sa và Trường Sa là của tổ quốc Việt Nam, không phân biệt miền Nam, hay miền Bắc. Khi hai quần đảo này được công ước quốc tế LHQ công nhận qua các: Hòa Ước San Francissco; Hiệp ước Pháp-Thanh; Hiệp ước Genève 54, rồi đến công nhận hiệp định Paris/73, của Bắc Việt CS và Trung cộng không xăm phạm Hoàng Sa & Trường Sa,năm 1974 của Trung Cộng, và chiếm đóng Miền Nam VNCH, của quân CSBV 30-4-1975.

     Đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, ảnh chụp từ vệ tinh.

Trọng Nghĩa
Thành phố Tam Sa là tiền tuyến mới của Bắc Kinh trong « Trận chiến Nam Hải ». Báo chí Trung Quốc hôm nay 25/07/2012, đã đồng loạt đưa tin về việc chính quyền thành phố Tam Sa vừa thành lập để quản lý vùng Biển Đông (Trung Quốc gọi là Nam Hải) chính thức ra mắt vào hôm qua. Theo báo giới Trung Quốc, việc Tam Sa được thành lập giúp Bắc Kinh giành thế chủ động trong điều họ gọi là « Trận chiến Nam Hải » nhắm khẳng định chủ quyền Trung Quốc trong khu vực.

  Hoàng Sa & Trường Sa- Tinh Lực Giống nòi Việt Nam. 

 Khi Hoàng Sa bị Trung Quốc chiếm đóng của Miền nam VNCH-19-1-1974. Và Trường Sa bị Tàu Cộng tạm chiếm vài đảo Gạt Ma và đá Chữ Thập... với lý do, trừ nợ chiến tranh, mà Quân Cộng Sản Miền Bắc vay nợ cho cuộc chiến xăm lăng, chiếm đóng Miền Nam VNCH, năm 1988,sau cái gọi là "Giải phóng Miền Nam"Việt Nam gọi là thống nhất, nhưng thiế toàn vẹn chủ quyền lãnh hải Hoàng Sa, Trường Sa bị Trung  Quốc chiến giữ và cầm cố xiết nợ chiến tranh. Vì thế Việt Nam/ CS bị cô lập ngoại giao và thương mại với thế giới bên ngoài. Nên dù muốn hay không, VNCS, cũng phải trở thành nội thuộc Tàu Cộng; trở về ngàn năm nô lệ giặc Tàu...

   Hoàng Sa & Trường Sa, là tinh lực giống nòi Việt Nam; ví như hai hòn tinh hoàn chứa đầy sức sống của người đàn ông, đó là Ql.VNCH bị Tàu Cộng đè xuống "Thiến Dái"- Hoàng Sa- với sự trói tay, nắm chân; có tiếp sức của Mỹ Cộng Và Việt Cộng. Chúng xí xô...Xào bằng tiếng Hoa-Trung:" Xá xí nấng bù chằng cóc, bù chằng nhái.hai bên cái hòn dái, chính giữa cái tòog teng...hẩu lớ!?". Chấm dứt là tiếng OK! Alright.? Và đến 14 năm sau,1988 Cộng sản VN mới tự thiến Trường Sa Việt Nam đem dâng cho Tàu Cộng, và trở thành Thái Giám nô tài, cùng bè lũ Thái Thú tay sai cộng đảng VN.
   Khi Cộng Sãn Bắc Việt tiến chiếm miền Nam VNCH, là chiếm được một đống thể xác trong một tâm hồn bệnh hoạn yếu đuối và liệt kháng lòng yêu nước của Người Việt quốc Gia Miền Nam, vì bi cộng Sản HCM biến thái lòng yêu nước dân miền Nam là yêu XHCN/HCM.của kẽ đồng tính luyến ái chủ nghĩa Cộng Sản Dân Tộc Cực Đoan Tung Quốc. 

    Hôm nay 20/7, Trung Quốc gắn biển trụ sở cái gọi là "thành phố Tam Sa" xây dựng trái phép trên đảo Phú Lâm trong quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam bị Trung Quốc chiếm đóng trái phép.

Hiện Tình Mất Nước Việt Nam.
  Hai trạng thái trong một tình hình sôi bỏng mất chủ quyền lãnh hãi Hoàng Sa & Trường Sa VN, khi 30 tàu cá và tàu hải giám tranh bị vũ trang tiến vào bải cạn Đá chữ Thập, tại Trường Sa VN.Trung Quốc ngang nhiên cho thành lập chính quyền, hành chánh  đô thị  tại Tam Sa, có Hoàng Sa + Trường Sa của VN.Và trắng rợn hơn nữa, tự phân 9 lô dầu khí trên thềm lục địa, thuộc quyền tài phán, đặc quyền Việt Nam, chỉ cách bờ biển Quản Ngãi 35-40 Km, và còn kêu gọi quốc tế có cả Hoa Kỳ và các nước tư bản vào đấu thầu.Và chia nhau xâu xé, khai thác và hút hết nguồn năng lượng dầu khí VN.Chỉ trong tháng 7/2012, mà Trung Quốc đã diễn tiến ý đồ xăm lược VN một cách thô bạo, trắng trợn bất chấp công ước luật biển quốc tế- Unclos- 1982- đề ra.
   Sau khi luật Biển VN ra đời- 21/7/2012, có hiệu lực 1-1-2013. Liền bị Trung Quốc bác bỏ, cho là vô hiệu lực.Việt Nan không có chủ quyền gì trên đảo Hoành sa và Trường Sa vì nó đã trực thuộc chủ quyền Tam Sa Trung Quốc.Và, ngày 24-7- 2012 Quốc Vụ Viện /TQ, tự ý tuyên bố nâng cấp; thành lập chính quyền thành phố Tam Sa , và đặt trụ sở hành chánh tại  tại đảo Phú Lâm tại Hoàng Sa của VN, đưa 10.000 quân đội ra trấn đóng bảo vệ Tây Sa, Nam Sa.tức Hoàng Sa & Trường Sa VN, để khẳng định chủ quền Trung Quốc, với đầy đủ vũ khí hiện đại chiến tranh. Vì Trung Quốc muốn tạo một sự kiện đã rồi!?, đối với quốc tế LHQ và Hoa Kỳ muốn thi hành giải pháp hòa bình theo tinh thần Hiệp Định Paris/73, mà Trung Quốc đồng chủ tịch hội đồng H Đ Paris/73 có giám sát thi hành LHQ cho định chế "Quốc tế hóa Tự Do hàng hải Biển Đông" và trả lại sự công bằng Tự Do, Dân chủ hóa cho tái lập lại thể chế chính trị Miền Nam VNCH. Khi Mỹ trở lại VN, và thăm  lại Quân cảng Cam Ranh của Tổng Trưởng QP/HK, Leon Panetta 21-6-2012 vừa qua, cho quyền lợi kinh tế Hoa Kỳ, hay giá trị tự do, nhân quyền mà Mỹ phản bội Việt Nam. 

Biểu Tình Hà Nội & Biểu Tình Sài gòn.

Việt Nam lâm vào tình trạng Mất Nước về tay Tàu Cộng, có nghĩa là dân Nam, nước Việt trở về thời ngàn năm nô lệ giặc Tàu phương Bắc, nay là Tầu Cộng quốc tế Trung Hoa. Là loại Cộng Sản Á Đông xuất phát từ lục địa cổ đại Trung Hoa/Châu Á, nên nó mang tính cổ đại dã man; chiến đấu giữa người  và người cho sự tồn tại cuộc sống trước thiên nhiên hoang dã, như chính họ đối xử nô lệ dân Việt từ ngàn xưa, một cách tàn bạo, thiếu tình thương đồng loại khác biệt Cộng Sản Đông Âu, Bắc Âu, và Liên Xô cũ, của Nga Hoàng.

   Vì thế, toàn dân cả nước Tổng biểu tình khắp các tỉnh thành từ Nam tới Bắc, vào ngày 22-7-2012. Nhưng biểu tình mỗi nơi một khác.Hà Nôi khác Sàigon. Tuy cùng chung đất nước thống nhất, nhưng địa lý chính trị lại khác nhau; mang dòng tư tưởng ý thức hệ khác nhau. Miền Bắc yêu nước là yêu Chủ Nghĩa Xã Hội; còn Miền Nam yêu Tự do- Dân Chủ mà thôi!!!.
   
   Hà Nội Biểu Tình Vì Vẫn Còn Yêu "Xã Hội Chủ Nghĩa...!?"

Biểu tình mang tính văn nghệ cuả người Hà Thành- Văn hóa Hà Nội


 Nữ hòang áo dài Kim Tiến đi biểu tình


   Xã Hội Chủ Nghĩa, là kết quả chiến thắng của Việt Minh Công Sản xui giục dân Miền Bắc đi làm Cách Mạng "Giải phóng Miền Nam", hay đi tìm vùng đất hứa trong Nam Việt Nam. Và để giải phóng giai cấp vô sản, bần cố nông trong cải cách ruộng đất HCM/54.Trở thành giai cấp Tư Bản Đỏ  của tập đoàn lãnh đạo Cộng Sản HCM- Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản/TQ.
   Biểu tình Hà Nội, ngày 22-7-2012, để chống Trung Quốc đang xăm chiếm lãnh hải Hoàng Sa & Trường Sa VN, của vài ba trăm người Hà Nội, được lực lượng công an, cảnh sát dọn dẹp đường đi biểu tình, để tạo thành lực lượng quần chúng ủng hộ chính quyền Cộng Sản thái Thú VN đòi lại chút quyền tự trị Hoàng + Trường Sa đã bán và mất vào tay Tàu Cộng. Và đã trở thành lãnh thổ nới rộng của Trung Quốc về phương Nam, là "Bộ phận không thể tách rời tổ quốc Trung Hoa, như Đài Loan, Tây Tạng"- Theo Tuyên bố Trung Quốc.
   Thành phần biểu tình là những lão thành cách mạng có công kháng chiến chống Pháp, đánh Mỹ trong phong trào Việt Minh Cộng Sản Miền Bắc, và Việt Cộng nằm vùng /MTGPMN, không cam lòng phủi tay công lao cách mạng, đưa đến mặc cảm sai lầm dân tộc; dẫn đến nỗi nhục mất nước cho ngày hôm nay.
  Các bộ đội cụ Hồ vượt Trường  Sơn, "Sanh Bắc Tử Nam", vác chiến lợi phẩm miền Nam về Bắc,nay là phục  viên, hưởng của cải về già, không muốn mất đi những thứ lợi quyền cướp được miền Nam
   Thành phần trí thức Hà Thành Bắc Việt được huấn luyện, đào tạo trong môi tường Cộng Sản Xã Nghĩa. sẵn sàng bảo vệ tồn tại đảng.
 

  SàiGòn Biểu Tình Vì Chính Nghĩa Tự Do Dân Tộc Việt Nam
 Tổng Biểu Tình-22-7-2012. Ngày dài nhất SAIGON.



Sài gòn biểu tình ngồi trước công viên nhà thờ Đức Bà

Ngày 22-7-2012,là ngày Tổng biểu tình của toàn dân cả nước chống Trung Quốc, đòi lại chủ quyền Hoàng Sa & Trường Sa là của Việt Nam. Nhưng cũng ngày buồn và dài nhất trong lịch chia đôi đất nước- Miền Bắc VN, cho Tàu Cộng 20-7- 1954.Tiếp theo, giao đất; nhượng biển Hoàng+ Trường Sa của CSVN,để trừ nợ chiến tranh chiếm đóng Miền Nam VNCH.
Ngày dài nhất...! của chờ đợi mỏi mòn, suốt 37 năm hẹn về Sàigon, tìm lại những gì Tự Do đánh mất tại Hòn Ngọc Viễn Đông này, là do xương máu; Xác thể của người lính chiến VNCH bảo vệ cho hậu phương an lành trong giấc ngủ bình an. Sao nay nở đành quên lãng, bỏ mặc những mãnh đời cùng khổ; thân tàn ma dại tại xó chợ đầu đường, tại góc công viên 30-4, hay nhà thờ Đức Bà/Saigon, dỏi mắt trông chờ "Tổng biểu tình...!". Nhưng chờ không thấy!? Hay là họ đã lãng quên, và im lặng chìm vào quá khứ!!!
Xin chia sẻ dòng đời quá khứ của người lính chiến QL.VNCH với quý độc giả. Hãy đọc, để thấy mà thương! cho chuỗi tiếp nối thương đau của những " Anh Hùng vị quốc vong thân"!
ì Tổng Biểu Tình-22-7-2012. Ngày dài nhất SAI2GON.

Ngày 22-7-2012,là ngày Tổng biểu tình của toàn dân cả nước chống Trung Quốc, đòi lại chủ quyền Hoàng Sa & Trường Sa là của Việt Nam. Nhưng cũng ngày buồn và dài nhất trong lịch chia đôi đất nước- Miền Bắc VN, cho Tàu Cộng 20-7- 1954.Tiếp theo, giao đất; nhượng biển Hoàng+ Trường Sa của CSVN,để trừ nợ chiến tranh chiếm đóng Miền Nam VNCH.
Ngày dài nhất...! của chờ đợi mỏi mòn, suốt 37 năm hẹn về Sàigon, tìm lại những gì Tự Do đánh mất tại Hòn Ngọc Viễn Đông này, là do xương máu; Xác thể của người lính chiến VNCH bảo vệ cho hậu phương an lành trong giấc ngủ bình an. Sao nay nở đành quên lãng, bỏ mặc những mãnh đời cùng khổ; thân tàn ma dại tại xó chợ đầu đường, tại góc công viên 30-4, hay nhà thờ Đức Bà/Saigon, dỏi mắt trông chờ "Tổng biểu tình...!". Nhưng chờ không thấy!? Hay là họ đã lãng quên, và im lặng chìm vào quá khứ!!!
Xin chia sẻ dòng đời quá khứ của người lính chiến QL.VNCH với quý độc giả. Hãy đọc, để thấy mà thương! cho chuỗi tiếp nối thương đau của những " Anh Hùng vị quốc vong thân"!

   
HO Fw: NHỮNG BỨC ẢNH ĐỂ ĐỜI: VIỆT NAM CỘNG HÒA MUÔN NĂM! (Mất Rồi Mới Thấy Tiếc!) - LONG LIVE THE GREAT REPUBLIC OF VIETNAM!

   http://i139.photobucket.com/albums/q314/hinhinh/chienbinhvnch.jpg                     

Hãy vinh danh người lính Việt Nam Cộng Hòa
        
D Tâm TrúcMỹ ngụy ác lắm sao? Các em này đang trốn ai vậy?
D Tâm Trúc'Lính ngụy ác' vậy sao?
 Hương Sài-Gòn 

 D Tâm TrúcNép thân "lính ngụy" tìm che chở 

Lnh Mỹ xa còn xót thương dân Việt
phương bắc thù hút máu trẻ phương nam 

Ai gây ra cảnh máu lửa cho dân miền Nam như thế này? 

vừa chiến đấu vừa cứu trẻ nhỏ, 'Mỹ ngụy ác ôn' vậy sao?

vừa chiến đấu vừa cứu trẻ nhỏ, Mỹ ngụy ác ôn vậy sao?

 HSG 


D Tâm TrúcBiệt Động Quân 'ác ôn' đang cứu trẻ Mậu Thân 1968 vượt qua rào đạn CSBV 
Hoang Nguyen ‎"Đảng và Nhà Nước Ta" đã làm tay sai cho Trung Cộng! "Đảng và Nhà Nước Ta" đã hèn với giặc lại ác với dân. Quyết tâm chống bọn Trung cộng xâm lưọc cùng Đảng và Nhà Nước Cộng Sản XHCN Việt Nam đã rứoc Tầu Cộng vào Đất Nước Việt .Cương quyết chống bọn Tầu Phiệt và Tay Sai của chúng ở Quốc Nội cũng như tại Hải Ngoại. Thề "không đội trời chung" với chế độ Cộng Sản Việt Nam và Cộng Sản Trung Quốc!!
D Tâm Trúcngày xưa đi học cô dạy Mỹ Ngụy ác ơi là ác, nay nhờ có Internet em từ từ tìm hiểu, xong em thấy:

"Nay khôn lớn em đà hiểu thấu
Ngụy chính là thảo khấu cường đồ
Chúng từ miền Bắc tràn vô
Mang tăng (tanks) Sô Viết dày mồ cha ông"

HSG

Hoang Nguyen Xin hỏi: "Đảng và Nhà Nước Ta" đã giải phóng cái gì? Sau 37 năm thống nhất Đất nước, "Đảng và Nhà Nước Ta" đã trở thành "Đảng và Nhà Nước Ăn Cướp" hèn với giặc, ác với dân; cõng rắn cắn gà nhà; làm tay sai cho Tầu cộng. "Đảng và Nhà Nước Ta" đâu rồi?? Sao ngậm miệng kỹ thế??!!!
Hoang Nguyen ‎"Đảng và Nhà Nước Ta" đã làm tay sai cho Trung Cộng! "Đảng và Nhà Nước Ta" đã hèn với giặc lại ác với dân. Quyết tâm chống bọn Trung cộng xâm lưọc cùng Đảng và Nhà Nước Cộng Sản XHCN Việt Nam đã rứoc Tầu Cộng vào Đất Nước Việt .Cương quyết chống bọn Tầu Phiệt và Tay Sai của chúng ở Quốc Nội cũng như tại Hải Ngoại. Thề "không đội trời chung" với chế độ Cộng Sản Việt Nam và Cộng Sản Trung Quốc!!
 Thái Hoàng Ngụy chính là thảo khấu cường đồ
Chúng từ miền Bắc tràn vô... Em khoái hai câu ni lắm chị Trúc ơi !
William Wu ngày càng thấy CS nói xạo!
D Tâm Trúcngười lính của chính nghĩa quốc gia là đây 



Kathy Le Người lính này kg phải là ngụy hén :)
D Tâm Trúc theo CS dạy thì đây là lính ngụy, phải "ác ôn" thế này
D Tâm Trúc ‎.... Ngụy đem buôn dân mình khắp xứ
Buôn đàn bà, phụ nữ trẻ thơ …
Đài Loan, Hương Cảng bơ vơ
Nhớ về cố quận lệ mờ mắt cay!

Ngụy là lũ độc tài độc đảng
Là gian phường cộng sản tham lam
Dám đem Bản Giốc, Nam Quan
Bán cho Tàu cộng cầu an cầu hoà

Công dân hỡi, QUỐC GIA lâm nạn!
Hãy vùng lên diệt đám ngụy quyền
Diệt phường bán đất tổ tiên
Quyết tâm khôi phục hải biên, sơn hà! (HSG)
Kathy Le Vì thế họ mới ngu xuẩn ,nên đến giờ này bị Trung Quốc chiếm ,đe dọa á
Thích Trí Thâm Nhìn tấm hình này, so sánh với cảnh dã man của mùa hè đỏ lửa,...bọn nó xả súng thẳng vào người chạy loạn.....lũ thờ ma trung cộng ác dã man thật

--
--
Khủng bố tinh thần yêu nước là một trọng tội không thể tha thứ vì nó làm tê liệt sức kháng cự của một dân tộc mà trong đó nhiều thế hệ không còn biết nhục mất nước là gì.
 Phản Ảnh Biểu Tình Chống Tàu Cứu Nước- Thời CNXH/VC








HOÀNG HÔN TRÊN BẾN SÔNG SÀI GÒN

bởi Mai Nguyễn Huỳnh vào ngày 20 tháng 8 2012 lúc 6:36 chiều ·

THƠ,
             Hoàng Hôn Trên Bến Sông Sài Gòn!

Phố cụ Sài gòn hoàng hôn buông xuống!
Đèn đường hiu hắc thèm chút trăng sao,
Công viên ghế đá sầu thêm kỹ niệm,
Vắng bóng chinh nhân tô điểm phố hùng,
Tao nhân mặc khách một thời chinh chiến,
Vang bóng son vàng Hòn ngọc Viễn Đông,
Bến sông Sài Gòn in hình bóng nước,
Thủ phủ Sài Gòn trận chiến tàn phai,
Dòng nước vô tình, êm trôi phẵng lặng,
Ai biết ai, ngồi khóc... bên dòng sông!
Có ai biết được dòng sông chiến sử!?
Tiển biệt bao người...bỏ nước ra đi!
Vì Tự Do, số người ra đi ấy...!
Có cả thân tình, lẫn người tôi yêu!
Chuyến đi vĩnh biệt, chôn vùi pháo địch
Phận đời chia rẽ biển hôm Cần Giờ.
Ngồi buồn ngơ ngẩn hoàng hôn buông xuống
Tỉnh lặng im nghe tiếng gọi hồn về,
Đâu đây phản phất chập chờn sóng nước,
Trôi chảy về đâu bến đổ Nhà Bè...!
Bên dục bên trong, bên bồi, bên lở...!
Phận đời chiến sĩ QUÊ HƯƠNG KHÔNG NHÀ...!!!

                                     Huỳnh Mai St.8872
                                      Bh.Dạ Lệ Huỳnh

Sài Gòn bên kia sông

Bến Nhà Rồng

Người việt nam hèn hạ

Posted on July 31, 2012 by danlamthan
người việt nam hèn hạ


Hanwonders
Theo blog Hanwonders
Thế là cái dân tộc đầy sợ sệt, bất an đó cuống cuồng kiếm tiền, cuống cuồng vơ chỗ này, cấu chỗ kia để lo cho cái thân mình. Họ còn biết làm gì nữa?

Bài viết này sẽ không có một chữ việt nam nào được viết hoa.
Bởi chúng ta có xứng đáng được trân trọng như vậy không? Không hề.
Cách đây đã lâu, tôi đọc “Người Trung Quốc xấu xí” của ông Bá Dương (Đài Loan), chưa bàn tới hay / dở / đúng / sai của nội dung cuốn sách gây tranh cãi ầm ĩ đó, tôi chỉ nhớ lại cảm giác giật mình của tôi khi đó. Khi tôi đọc lướt qua vài trang sách. Tôi như vỡ ra một niềm cảm khái mà từ lâu nó cứ âm ỉ trong lòng. Tôi biết thế giới đã từng có những cuốn “Người Mỹ xấu xí”, “Người Nhật Bản xấu xí”, rồi mới đến cuốn của ông Bá Dương. Tôi vừa đọc, vừa tự hỏi, tại sao người việt nam chúng ta không có một cuốn như thế này? Tại sao chúng ta cứ tự ru ngủ mình trong cái điệp khúc dân tộc việt nam là “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau,…” & nhìn đâu cũng thấy anh hùng, liệt sĩ… Nếu thực sự chúng ta có những tố chất đó, nếu thực sự chúng ta là những người như thế, sao kết quả chúng ta hiện nay lại là một đất nước như thế này?

Một đất nước mà hơn phân nửa các cô cậu tú tài đi thi cử nhân khoe rằng mình có quay cóp một cách hoàn toàn không có chút tự trọng (đó là được hỏi, còn báo chí không cần hỏi vẫn có những hình ảnh phao thi trắng cả trường thi! Vậy thì thi cái gì? Thi xem ai quay cóp giỏi hơn chăng?). Trong đó còn có cả những đứa trẻ bảo rằng năm nay không thi thì năm sau thi, chứ làm bài mà phỉ báng “thần tượng Su-Ju” của nó là nó không thi! Mặc cho bao nhiêu tâm sức, kỳ vọng của gia đình, nhà trường, xã hội – những nền tảng đã cho nó có được cuộc sống và kiến thức để mà tiếp cận được với Su-Ju danh giá của nó. Thế mà nó vẫn được rất nhiều đứa trẻ khác tung hô! Chính là những đứa trẻ sẵn lòng khóc lóc, quỳ gối, hôn ghế… trước thần tượng. Một dân tộc gì đã sản sinh và nuôi dạy ra một thế hệ kế thừa như thế?
Con nít nó học cha anh mà ra, chúng ta đã nuôi dạy trẻ con thành ra như thế sao? Đừng ai đổ thừa cho ai. Vì trường học đổ cho cha mẹ, cha mẹ đổ cho xã hội, xã hội đổ cho cha mẹ & nhà trường. Tóm lại, đừng đổ nữa. Hãy biết hốt về mình đi! Tất cả chúng ta là người lớn, chúng ta đều có lỗi.
Bởi người lớn có hơn gì? Một xã hội mà người ta đang sẵn lòng thuốc chết nhau đi từng ngày bởi tiền bạc bất kể lương tri. Làm quan thì chỉ lo vơ vét, tham nhũng, quỳ gối trước ngoại bang để duy trì sự thống trị trước nhân dân. Gần 40 năm thống nhất, việt nam có hơn gì thời chiến ngoài đống xe máy chạy đầy đường & trong túi ai cũng có một cái điện thoại di động? Dù nhà ở không có, đất đai không có, bảo hiểm không có, tương lai cho con cái không có,… nhưng bia rượu chảy tràn lan mỗi ngày trong quán nhậu. Người ta được ru giấc suốt 40 năm bằng niềm ước mơ cháy bỏng “cơm no, áo ấm”. Hạnh phúc chỉ thế thôi! Muốn hạnh phúc hơn thì hãy làm giàu, làm giàu, làm giàu! “Doanh nhân là chiến sĩ thời bình”. Cứt! Tôi ỉa vào cái khẩu hiệu sặc mùi con buôn, đầy phân chợ trời đó! Tiếng súng không còn nổ ngoài đường. Một cuộc chiến khác đậm chất mafia, côn đồ, đảo Sicily chắc còn phải chào thua nhà cầm quyền việt nam trước khả năng dùng “luật im lặng” của họ với dân mình. Cuộc chiến đó là rình mò, là theo dõi, là cấm cản, là kiểm duyệt, là vu cáo, là bắt bớ, là dùi cui, là tù đày, là chết không lý do, là bị bịt miệng tại tòa, là con cháu theo lời lãnh đạo cầm gậy gộc ra ngoài đồng ức hiếp ông bà cha mẹ chòm xóm của mình vì họ đang giữ đất. Trong khi họ giữ đất cho ai? Những đứa thanh niên đó nó đang nghĩ gì khi quay lưng lại với dân tộc mình? Đơn giản thôi. Nó tin rằng nếu trung thành với cái thể chế mà nó đang phục vụ, thể chế đó sẽ cho nó công việc ổn định, đặc quyền, đặc lợi hơn người. Vậy là nó nhắm mắt làm theo, coi nhân dân là cỏ rác, cũng vì lợi ích cá nhân & gia đình nó – nếu nó có nghĩ tới. Chứ ngoài ra, liệu còn cái lý tưởng cao đẹp nào có thể tin vào lúc này? Đừng nói với tôi là “lý tưởng Hồ Chí Minh” hay “lý tưởng cộng sản” nhé! Hỏi những đứa mặc áo xanh cán bộ Đoàn thử xem, nó nói có trôi chảy không? Tôi đã thử rồi, rốt cuộc là ngồi im nghe tôi nói huyên thuyên toàn những điều mà trường học gọi là “phản động”.
Cuộc chiến này được khoác lên chiếc áo bảo vệ hòa bình, tự do, hạnh phúc. Còn bên trong là để bảo vệ quyền lợi, quyền lực cho một nhóm người gắn kết với nhau bằng những chiếc răng cùng gặm vào xương máu người nghèo, người thất học, người bán buôn lương thiện hàng ngày. Những người mỗi ngày chỉ biết tạ ơn trời phật đã cho chúng con một ngày yên ổn làm ăn, không bị cán bộ thuế đến nhũng nhiễu, không bị CSGT thổi phạt kiếm ăn, không bị đội dân phòng rượt đuổi, không bị ông chủ đẩy vào toa-lét để sờ soạng, không bị cắt tiền tăng ca, không bị cho ăn cơm thiu ngộ độc, không bị bệnh đột ngột phải vào bệnh viện nằm gầm giường chờ chết,..
Thế là cái dân tộc đầy sợ sệt, bất an đó cuống cuồng kiếm tiền, cuống cuồng vơ chỗ này, cấu chỗ kia để lo cho cái thân mình. Họ còn biết làm gì nữa?
Và khi họ chăm chắm vào tiền và sự yên ổn cho mình, họ để mặc cho một bọn ác khác lên ngôi, bọn này là sản phẩm của công thức: Bên trên, chúng nhìn thấy cách hành xử của một chính quyền côn đồ, có tiền là ra luật + Bên cạnh, chúng nhìn thấy những con người thờ ơ với người khác, chỉ còn biết nghĩ tới mình + Bên dưới, chúng nhận ra một đám người khổ sở, sợ sệt, yếu ớt = Chúng chợt nhận ra chúng có khả năng luồn cúi bên trên, tránh né bên cạnh & ức hiếp bên dưới.
Sao mà tôi sợ bọn người đó như thế?!
Bọn đó tập trung vào các cơ quan công quyền, làm quản lý, làm công an, làm công chức,… làm “đầy tớ” của nhân dân!
Bọn công bộc đó đã cùng nhau đẩy những cụ già bỏ quê bỏ xứ, lên Sài gòn ngồi vạ vật dầm mưa dãi nắng suốt ngày đêm, ngày này qua tháng nọ để kêu oan.
Bọn công bộc đó đã đẩy 2 mẹ con người phụ nữ nọ phải dùng đến cách phản kháng cuối cùng mà họ có là khỏa thân ở giữa đường để đòi lại công bằng. Vì trong tay họ còn có gì để chống lại chúng ngoài phẩm cách của người đàn bà vốn được coi là thiêng liêng? Họ dùng đến cách đó, và cuối cùng bị chúng lôi kéo dọc đường và nỗi oan của họ có ai thèm đoái tới?
Bọn công bộc đó đã đẩy đến đỉnh điểm hôm nay, một người mẹ uất ức tự thiêu trước cổng 1 cơ quan công quyền vì không còn sức để chịu đựng chúng…
Tôi sợ bọn chúng vì bọn chúng đông quá, đông như kiến cỏ. Chúng nhan nhản khắp nơi, ngày ngày bóp chết mọi ước mơ, triệt tiêu mọi khao khát, thêm sự dốt nát của chúng vào nữa là hoàn hảo để tạo ra một nền kinh tế xã hội thụt lùi đến chóng mặt, quay cuồng trong dối trá và danh lợi. Đáng sợ hơn, cuộc sống ấm êm no đủ của chúng nhờ vào tính cơ hội – thu vén lại là sự thèm khát của những tầng lớp khác. Khiến cho những con thiêu thân non trẻ khác lao vào như một cơ hội ngàn vàng.
Bọn này tiếp tay cho bọn con buôn cũng lưu manh không kém. Thế là chúng ta ăn thức ăn có độc mỗi ngày, con cháu chúng ta uống sữa độc mỗi ngày, chúng ta đi trên những con đường hiểm họa mỗi ngày, chúng ta tiêu dùng những gì chúng mang tới, chúng ban phát, với giá mà chúng ấn định, với mức thuế mà chúng muốn,… không còn một lựa chọn nào khác. Không biết làm gì khác, không có phản ứng gì khác! Vì chúng ta lương thiện.
Kẻ không lương thiện có những phản ứng tàn độc hơn, hoặc biến hẳn sang một trạng thái sống khác, như một sự kết tinh cao cấp hơn của một xã hội đương nhiên sẽ sản sinh ra nó.
Tôi nghĩ đến bọn này khi tôi đọc tin về tên bác sĩ lợi dụng lúc mẹ của bệnh nhi đi lấy giấy xét nghiệm, hắn hãm hiếp đứa bé mới 3 tuổi.
Tôi đọc tin ông bà chủ đánh trẻ làm công đến thương tật.
Tôi đọc tin một gã thanh niên có học chặt chém bạn gái mình thành từng khúc chỉ vì một chiếc xe máy và chút ít tài sản.
Tôi đọc tin bọn chủ & lơ xe vứt xác hành khách bị lèn chết giữa đường mà cả xe không ai phản ứng.
Tôi đọc tin nữ sinh phải ngủ với thầy giáo để được điểm tốt.
Tôi đọc tin người đi đường bị cướp, may mắn giật lại được túi tiền, nhưng túi rách, tiền bay ra, xung quanh thiên hạ xúm lại nhặt, nhưng không phải nhặt giúp, mà nhặt hết đi không chừa lại đồng nào. Thay vì bị 1 đứa cướp, anh ta bị cả con đường đè ra mà cướp!
… còn rất nhiều tin.
Một dân tộc gì mà độc ác và hèn hạ thế?
Dĩ nhiên không chỉ có mình tôi biết đau đớn vì những điều đó.
Chúng ta có cả một thứ to tát mà tôi tạm gọi là “nền văn chương than khóc”.
Trong những tác phẩm thi ca xuất bản từ khoảng 20 năm trở lại đây, tôi không dám nói mình đọc nhiều hay nghe nhiều, nhưng tôi cố gắng đọc, nghe, cố gắng tìm tòi, cố gắng tìm kiếm một tác phẩm nó xứng đáng làm cho tôi thấy dân tộc việt nam của tôi thực sự là “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau,…” một cách đúng nghĩa. Vì hãy quên những hình tượng cách mạng cao đẹp trong văn chương hay cả âm nhạc của miền Bắc thời chiến tranh đi! Đó không phải là văn chương, nó là thuốc pháo, tìm cách dẫn dắt, thôi thúc người ta chém giết & chết. Không hơn không kém.
Các bạn có tìm kiếm giống tôi không? Và các bạn có tìm thấy không? Hay đầy rẫy xung quanh chúng ta chỉ có 3 loại:
- Loại mờ nhạt, rẻ tiền, xúc cảm vu vơ, vụn vặt, vô thưởng vô phạt.
- Loại có trăn trở, có suy tư, nhưng toàn đau đáu những nồi niềm xưa cũ, tương lai chả biết phải vứt đi đâu và vứt cho ai?
- Loại mạnh mẽ hơn, trực diện hơn, nhưng tầm vóc tác phẩm chỉ ở mức gẩy lên 1 tiếng đàn, rồi thôi!
Tinh thần chúng ta đang được nuôi dưỡng bằng những thứ chỉ đến mức đó thôi.
Còn những thứ hổ lốn lai căng phát trên TV, bán ngoài sạp báo mỗi ngày, tôi không dám kể tới, vì đó là nỗi kinh hoàng mà nếu phân tích thêm, chỉ muốn vứt cái đầu mình đi, không cần suy nghĩ nữa làm gì cho mệt óc.
Vậy cái gì đã gây nên nông nỗi?
Tôi không muốn tạo ra sự hiểu lầm là cái gì cũng do lỗi cộng sản.
Nhiều người rất cực đoan, nói ra cái gì sai, họ cũng đổ vấy hết cho cộng sản.
Nhưng cộng sản tệ đến thế mà cai trị được chúng ta đến ngày giờ này, thì chúng ta cũng tệ không kém!
Nghe nói cụ Tản Đà có câu:
Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn!
Cho nên quân ấy mới làm quan.

Những gì độc ác, bẩn thỉu của cộng sản, những người khác đã nói đầy cả ra rồi, tôi nghĩ mình cũng không cần nhắc lại.
Tôi chỉ nghĩ đến một điều, cái gì đã làm cộng sản tồn tại lâu như thế?
Ngoài sự cấu kết quyền lực – quyền lợi để cùng bảo vệ lẫn nhau, cộng sản đã làm gì để chúng ta thành ra một dân tộc việt nam hèn hạ tự trên xuống dưới, từ già tới trẻ như ngày hôm nay? Ngoài sự mafia, côn đồ, trấn áp bằng sợ hãi, giáo dục một cách ngu dân ra, chúng còn làm gì nữa?
Ai từng học luật đều biết, khi quy phạm pháp luật không điều chỉnh được, thì hành vi con người sẽ phải điều chỉnh bởi quy phạm đạo đức. Pháp luật không theo con người lên giường, vào toa-lét, xuống bếp. Nhưng đạo đức theo ta khắp nơi, tận trong ngõ ngách tâm hồn. Pháp luật cũng không ép tạo ra đạo đức. Chính sự vô thần vô thánh, không thừa nhận đức tin đã hun đúc ra những con người sẵn sàng bán thịt thối cho người ta ăn, đút sữa độc vào miệng con nít, chém mẹ ruột, giết con đẻ,… Vì những người này họ không sợ, hoặc họ tin rằng họ sẽ tránh được sự trừng trị của pháp luật. Khi pháp luật không trị được mà người ta không sợ luân hồi, không sợ quả báo, không sợ bị đày xuống địa ngục,… thì họ còn sợ gì nữa? Việc gì mà họ không dám làm?
Còn những kẻ yếu không có niềm tin là có Phật, có Chúa, có Thánh Allah luôn soi sáng mình, giúp đỡ mình, ngự trị trong mình, thì họ còn biết dựa vào đâu để tìm lại niềm lạc quan mà sống? Mà tranh đấu để tự tìm lấy giá trị sống thiêng liêng mà đấng tạo hóa đã ban cho mỗi chúng ta?
Tôi có cảm giác như mình đang sống giữa một bầy đàn hỗn loạn nhưng hoang vu, hỗn loạn về vật chất – nhưng hoang vu về tinh thần. Bạn có thấy như thế không?
Giữa sự hỗn loạn và hoang vu ấy, cái ác sẽ luôn luôn ngự trị, kẻ có sức mạnh sẽ luôn trấn áp chúng ta. Chúng ta – những kẻ được đến trường nhưng thật ra thất học, những kẻ nghĩ mình lương thiện nhưng thật ra không có lương tri, những kẻ đủ ăn mặc nhưng thật sự chưa hề nếm mùi vị hạnh phúc, những kẻ đọc sách – nghe nhạc mỗi ngày nhưng không biết đó chẳng phải là nghệ thuật đích thực – một nền nghệ thuật có thể soi sáng tâm hồn ta chứ không phải ru ta ngủ trong quên lãng. Những kẻ hoang mang không biết tin ai, không hiểu nên làm gì cho đúng.
Lúc đó, lúc hỗn loạn và hoang vu đó, anh cộng sản xuất hiện và nói: Đời chúng mày chỉ cần độc lập – tự do – hạnh phúc.
Chúng ta tưởng thế là hay ho lắm! Dù nền độc lập này có mang lại tự do không? Có hạnh phúc không? Hay chúng ta đang cúi đầu nô dịch cho ai đây? Chúng ta thực chất đang sống thế nào đây? Và đang để lại cho con cháu chúng ta di sản gì?
Chúng ta đeo bám theo họ, quên cả chính bản thân mình, một con người, cần phải sống sao cho đúng nghĩa, đúng phẩm cách, hành động đúng theo những gì mà một con người có lương tri cần phải hành động.
Bạn có đang tự hào vì mình là người việt nam không? Hỡi những con người ấu trĩ mang trong mình một đinh ninh sắt đá là tôi rất tự hào vì tôi là người việt nam “cần cù, nhân hậu, thông minh, kiên cường, bất khuất, đoàn kết thương yêu nhau,…” đã từng đấu tranh thắng Mỹ, các bạn không thấy điều đó nó hết thời rồi à? Ta thắng Mỹ để có một xã hội phồn vinh, một dân tộc được tôn trọng. Chứ còn thắng Tàu, thắng Pháp, thắng Mỹ, thắng khắp nơi… Mà ngày nay những kẻ ta từng thắng đó, nó coi chúng ta còn không hơn con chó thì cái chiến thắng đó nhắc tới làm chi cho thêm nhục?
Mặt phải, chúng ta ra rả trên báo mỗi ngày là “Mỹ đã đến biển Đông”, “bà Hillary dọa TQ không nên gây hấn”,.. để mong lòng dân yên ổn. Mặt trái, chúng ta tổ chức ngày hội gặp gỡ những lớp cán bộ đã từng được Tàu đào tạo để cám ơn họ đã “dạy dỗ” cả đám chóp bu việt nam. “Đĩ” chưa từng thấy! Chưa có cái chính quyền nào mà “đĩ” như chính quyền việt nam hiện tại. Dựa hơi mà cũng không biết dựa hẳn bên nào cho trót. Lá mặt lá trái như thế bảo sao quốc tế nó không khinh?
Còn dân việt nam thì sao? Dám cầm súng đánh TQ hay đánh bất cứ thằng nào xâm lược việt nam nữa không? Mà cầm súng để làm gì? Kết quả của gần 40 năm độc lập, ai cũng thấy cả rồi, không cần nói nữa.
Và cả bọn hèn hạ chúng ta đang ôm lấy nhau, hồi hộp chờ đợi hồi chuông báo tử.
oOo
Thỉnh nguyện thư ngăn chận Việt Cộng gia nhập Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc.

Chế độ cộng sản Việt Nam là một trong những chế độ vi phạm nhân quyền trầm trọng nhất thế giới. Nếu đắc cử vào Hội Đồng Nhân Quyền này, họ sẽ lợi dụng danh nghĩa thành viên làm xóa mờ hình ảnh chà đạp nhân quyền của họ, đánh bóng chế độ, lừa dối công luận, để tiếp tục trù dập, thống trị và đàn áp nhân dân Việt Nam.
https://www.change.org/petitions/u-n-secretary-general-and-world-leaders-please-prevent-vietnamese-communist-government-from-joining-un-human-rights-council
oOo
Nguồn:http://danlamthan.wordpress.com/2012...et-nam-hen-ha/





  #2  Cũ 08-01-2012, 06:24 PM
UH1 UH1 đã nối mạng
Tướng 3 sao

Default Không thể để bọn ma mặc áo thầy tu

Bọn cộng sản Việt Nam muốn Hoa Kỳ ủng hộ để được vào Ủy ban nhân quyền của Liên Hiệp Quốc . Chúng ta bằng bất cứ phương cách nào có thể làm được hãy chặn đứng, và hãy gởi tất cả hình ảnh và tài liệu vi phạm nhân quyền của chúng cho ủy ban nhân quyền Liên Hiẹp Quốc . Xin hãy đóng góp một bàn tay để vạch mặt bọn chúng
Reply With Quote


  #3  
Cũ 08-01-2012, 08:31 PM
Thống soái



Chưa lúc nào mà dân tộc VN lại hèn đến thế dưới chế độ VC cầm quyền . Hãy nhìn lại Romani hơn 20 năm về trước . Toàn dân ,cả triệu người đồng loạt xuống đường biểu tình lật đổ chế độ độc tài khát máu của đảng CS Romani do tên thú vật thủ lãnh là TBT Ceausesscu cầm đầu.

Tồng số vừa chết và bị thương gần 10,000 người nhưng dân tộc Romani vẫn kiên cường không lùi bước . Cuối cùng quân đội phải đứng về phía nhân dân quay súng lại đảng CS Romani , Ceausesscu dùng trực thăng chạy trốn nhưng không thoát trước lưới trời lồng lộng, hắn ta và vợ bị trói quặt cánh khuỷu ra sau xong hành quyết ngoài sân nhà giam tạm sau phiên xét xử 30 phút của HĐQNCM . Bao giờ thì QĐ/NDVN làm được điều này mà không tốn một giọt máu của nhân dân xuống đường ? Đừng để CSVG lừa bằng nhãn hiệu ND dán lên mà thực chất biến thành công cụ chém giết của đảng !

Hơn 3 triệu đảng viên VGCS, những kẻ ăn cơm QG thờ mả cha CS HCM, những tên bưng bô, những kẻ ngu đần hèn hạ coi VN ,khinh bỉ VN bằng viet nam không viết hoa qua những gì chúng đã và đang làm (ngoài tác giả bài chủ đã có nhiều lý do để bầy tỏ rõ lập trường của mình).

Sông có khúc, người có lúc . Với tôi , VN vẫn là nguồn gốc của tôi và tôi vẫn tôn trọng bằng 2 chữ viết hoa "Việt Nam" cho đến ngày tắt thở của một kiếp người VN chính thống .

melinh

Last edited by melinh; 08-01-2012 at 08:34 PM.Reply With Quote


  #4  
Cũ 08-02-2012, 03:23 AM
UH1 UH1 đã nối mạng
Tướng 3 sao


Default Thanh niên nghe chăng ? Sơn hà nguy biến .........

Thưa bác Mê Linh,

Khi có biến chúng ta mới thấy rõ dân tộc nào khí khái anh hùng . Thanh niên Việt Nam hôm nay chúng ta đã thấy rõ bản chất sợ hãi, tham sống mặc dầu đời sống không đáng để sống . Thế giới vẫn trông đợi để lên tiếng yễm trợ, và họ vẫn tin rằng người Việt Nam anh hùng xem cái chết tựa như lông hồng . Nhưng than ôi ! thanh niên Việt Nam bây giờ xem ly cafe , bia và thuốc lá hay ngồi nói dóc đốt thời gian mới chính là cuộc sống của chính họ ? Cơm ăn, áo mặc , nhân phẫm con người tận cùng của đời sống làm người vậy mà vẫn cúi đầu để được sống . Xin bác Mê Linh đừng có thất vọng bởi vận nước cùng tận thì thanh niên nghiện ngập, sợ hãi là chuyện không tránh khỏi . Xin bác cầu nguyện cho quê hương va dân tộc . Kính 
Theo nguồn,
http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=15784
Reply With Quote
 Lực lượng bảo vệ chế độ Cộng Sản VN.

   Ngoài 3 triệu 6 đảng viên Công Sản có thẻ đảng, được huấn luyện trang bị tư tưởng Đảng sẵn sàng bảo vệ chế độ Cộng Sản; còn có 6 triệu đoàn viên Thanh Niên Cộng Sản- Áo Xanh- là hạt giống, con ông cháu cha, tập đoàn chính trị TW Đảng đang nắm giữ những vị trí then chốt và quan trọng trong xã hội người dân vô sản chuyên chính; trái nghịch lại với tập đoàn Tư Bản Đỏ do cháu con gia đình độc tài CSVN nắm quyền hành cai trị. Vì thế họ sẵn sàng bảo vệ cho sự tồn tại chế độ cha ông Cộng Sản họ, bất chấp luân thường đạo lý tự do, dân chủ, dân tộc và toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam đang bị Trung Quốc Xăm lăng...


   
Có lẽ nào em nhận làm quân xanh 
Khiến các bạn hiểu lầm là phi nghĩa, 
Lần sau nhớ phải xin làm quân đỏ 
Để mai ngày khỏi day dứt lương tâm!  

  Thư ngỏ Hà Nội 2012... Tuyên ngôn Caravelle 1960
                                                                                      

Khách sạn Caravelle ngày 9 tháng 8, 2012. Hình: Trần Đăng Chí



Hôm 6 tháng 8, một nhóm nhân sĩ, trí thức bên trong và bên ngoài Việt Nam đã gửi Thư Ngỏ cho đảng Cộng sản, nhận định về tình hình tranh chấp Biển Đông và đề xuất giải pháp cho cuộc tranh chấp, đi kèm với một số đề xuất khác. Lá thư này làm những người miền nam Việt Nam trên 50 tuổi nhớ đến Tuyên Ngôn Caravelle năm 1960. Hai nhà bình luận ở hai miền Hoa Kỳ có những nhận xét về sự so sánh này.

TỪ 42 ĐẾN 71

Lá Thư Ngỏ của 71 nhân sĩ, trí thức Việt Nam được đưa ra 10 ngày sau khi 42 công dân ở thành phố SG gửi văn bản đề nghị đảng Cộng sản Việt Nam để cho nhân dân Thành phố biểu tình chống những hành động gây hấn, khiêu khích và xâm lấn Biển Đông của nhà cầm quyền Trung Quốc hồi gần đây.

Văn bản của 42 công dân còn nói trong trường hợp lãnh đạo Thành phố không có chủ trương thì nhân dân Thành phố thực hiện quyền hiến định của mình sẽ tự đứng ra tổ chức cuộc biểu tình với mục đích vừa nêu.

Lá Thư Ngỏ của nhóm 71 người hoan nghênh và đánh giá cao Luật Biển vừa được Quốc hội Việt Nam thông qua. Nhóm này phản đối mạnh mẽ Trung Quốc đối với các đảo vốn thuộc chủ quyền Việt Nam và các quốc gia khác ven biển.

Lá Thư Ngỏ nói rằng đi đôi với việc tỏ rõ thái độ, Nhà nước cần khuyến khích và tạo điều kiện phát huy năng lực của các nhà nghiên cứu ở trong và ngoài nước. Lá thư nói rằng nhân dân Việt Nam rất quan tâm tới việc sửa đổi Hiến pháp, bảo đảm thực hiện các quyền hiến định về tự do, dân chủ, cần nhấn mạnh quyền tự do kinh doanh, quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí, quyền được thông tin, quyền lập hội, quyền được tự do bày tỏ thái độ chính trị thông qua các cuộc biểu tình ôn hòa.

Lá thư đề xuất điều mà đảng Cộng sản Việt Nam có thể làm ngay để biểu thị quyết tâm cải cách chính trị hợp lòng dân, là chấm dứt các hành động trấn áp, quy kết tùy tiện đối với người dân biểu tình yêu nước; trả tự do cho những người bị giam giữ vì bất đồng chính kiến, chỉ công khai bày tỏ quan điểm chính trị của mình mà đã và đang bị kết án hình sự. Nhóm 71 người này mong các nhà lãnh đạo Việt Nam đặt lợi ích dân tộc lên trên hết, nỗ lực thực hiện trách nhiệm nặng nề trong tình thế hiểm nghèo, không phụ lòng mong đợi của nhân dân.

Và để tăng cường sức mạnh cho Thư Ngỏ, một trong những người ký tên trong lá thư và cũng ký trong văn bản 42 người đã cho phổ biến lời kêu gọi mà ông đặt tựa có một từ là “ Đánh.

Tác giả Hồ Ngọc Nhuận-Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Thành phố SG, nguyên Giám đốc chính trị nhật báo Tin Sáng-đặt câu hỏi đánh cách nào, khi bên kia có nanh nguyên tử và nhiều thứ khác, phe ta thì như tay không.

Ông Nhuận đưa đáp án: “Ai có gì đánh nấy. Có mấy thứ cũng có thể gọi là ĐÁNH: KHÔNG mua hàng Trung Quốc, KHÔNG bán hàng Trung Quốc, KHÔNG đi chơi Trung Quốc, KHÔNG xuất bất cứ thứ gì sang Trung Quốc, KHÔNG đến các phòng khám bệnh của Trung Quốc, KHÔNG qua lại làm ăn dưới bất cứ hình thức nào với Trung Quốc, KHÔNG lấy chồng Trung Quốc. Và còn nhiều cái KHÔNG khác nữa…”

Ông kết luận: “Biết NÓI KHÔNG VỚI Trung Quốc TỨC LÀ ĐÁNH rồi đó.”


TỪ 71 NHỚ VỀ 18


Khách sạn Caravelle ngày 9 tháng 8, 2012. Hình: Trần Đăng Chí

​​​​Lá thư của 71 nhân sĩ trí thức tháng 7 năm nay làm nhiều người lớn tuổi ở miền nam Việt Nam nhớ lại 18 nhân sĩ trí thức miền Nam tháng 4 năm 1960, họp tại khách sạn Caravelle ra tuyên ngôn chỉ trích quyết liệt các sai lầm của Tổng thống Ngô Đình Diệm về chính trị, hành chính, xã hội và quân sự, gây ra tình trạng bất mãn trong dân chúng, suy thoái của chế độ và làm giảm tiềm lực đấu tranh chống cộng.

Tuyên ngôn nói rằng dân chúng vẫn chưa tìm thấy được một cuộc sống khá hơn hay có nhiều tự do hơn, hiến pháp đã được lập ra nhưng chỉ có hình thức, Quốc hội tuy có đấy nhưng những cuộc thảo luận luôn luôn được diễn ra chỉ theo đường hướng của chính quyền, những cuộc bầu cử mang tính cách phản dân chủ, bắt chước các chế độ Cộng Sản độc tài.

Tuyên ngôn nói rằng những vụ bắt bớ liên tục tiếp diễn làm cho nhà giam và khám đường đầy đến tận nóc; dư luận quần chúng và báo chí phải câm lặng, ý dân bị khinh nhục và chà đạp trong những cuộc đầu phiếu.

Về mặt kinh tế và xã hội, tuyên ngôn của 18 người thuộc nhóm Caravelle nói rằng nhiều người không có việc để làm, không có nhà để ở và không có tiền bạc. Gạo nhiều nhưng bán không được, các tiệm đầy hàng mà hàng hóa lại không di chuyển, nguồn lợi nằm trong tay những kẻ đầu cơ, dùng phe nhóm, đoàn thể của chính quyền để che dấu việc buôn bán độc quyền đem lợi về cho một thiểu số tư nhân.

Hơn 3 năm sau khi có Tuyên ngôn Caravelle, chế độ Ngô Đình Diệm sụp đổ.

THỬ SO SÁNH

Từ California, nhà bình luận thời cuộc Trần Bình Nam, cựu Dân biểu chế độ Việt Nam Cộng Hòa nhận định rằng hai bản “Tuyên Ngôn” và “Thư Ngỏ” đều có tính cách chính trị, vì trọng tâm đều có mục đích lành mạnh hóa chính quyền để tập hợp sức mạnh của nhân dân chống xâm lăng, một bên là cuộc xâm lăng của Hà Nội sau Hiệp Định Geneve, một bên là chống sự xâm lấn của Trung quốc.

“Nhưng xét về khung cảnh chính trị và tầm vóc của những vị ký tên cũng như nội dung tôi thấy giá trị của hai văn bản nặng nhẹ khác nhau.

Tuyên Ngôn năm 1960 gởi Tổng thống Ngô Đình Diệm do 18 nhân vật có tầm vóc và uy tín to lớn trong xã hội lúc đó. 11 trong 18 nhân vật ký tên từng giữ các chức vụ bộ trưởng. 4 vị từng giữ những chức vụ cao cấp khác trong chính quyền. Và Tuyên Ngôn đã xuất hiện như một biến cố chính trị nêu ra bản chất độc tài và chính sách trị dân sai lầm của chính phủ Ngô Đình Diệm và tính cách khẩn trương của sự tồn tại của miền Nam.

Tuyên Ngôn Caravelle được ký mấy ngày sau cuộc đảo chánh lật đổ tổng thống Lý Thừa Vãn tại Nam Hàn là một hàm ý rằng nếu không cải tổ thì chế độ cũng có thể bị lật đổ. Những người ký tên đã làm một hành động cực kỳ can đảm khi ký vào bản Tuyên Ngôn, biết tính mạng của họ và sự an toàn của gia đình có thể bị đe dọa. Và đúng như vậy, vào tháng 11 năm đó, sau một cuộc đảo chánh bất thành tất cả 18 nhân sĩ ký tên đều bị bắt, bị tù đày và có người bị truy tố ra tòa.

Trong khi đó, Thư Ngỏ của 71 nhân sĩ trí thức vừa ký nhắm mục đích nêu lên tính khẩn trương của tình hình xâm lấn của Trung quốc đối với vùng Đặc quyền Kinh tế của Việt Nam. Và trong bối cảnh đó đề ra yêu cầu công khai hóa quan hệ thật sự giữa hai nước, yêu cầu chính quyền phải có kế hoạch chống tham nhũng, và quan trọng nhất là đề nghị chính quyền huy động nội lực của toàn dân để chống xâm lăng. Nhưng Thư Ngỏ không có trọng lượng chính trị như Tuyên Ngôn 1960, vì đa số quý vị ký tên tuy đều là giới trí thức, chuyên viên, cựu cán bộ nhưng tầm vóc nhỏ ít có ảnh hưởng đến bộ máy cầm quyền. Thư Ngỏ có thể gây ra được một tiếng vang chính trị, nhưng không tạo thành một biến cố chính trị như Tuyên Ngôn Caravelle năm 1960.”


Tại vùng thủ đô Hoa Kỳ, khi được yêu cầu so sánh giữa Tuyên Ngôn 1960 và Thư Ngỏ 2012, cựu Đại sứ Việt Nam Cộng Hòa Bùi Diễm trả lời:

“Không thể so sánh được. Vấn đề ngày nay lớn quá. Hoàn cảnh đất nước nó khác. Lúc trước chỉ  không đồng ý với chính phủ của N
Đ Diệm mà thôi, chứ còn bây giờ là một vấn đề lớn lắm. Vấn đề có thể nói là có quan hệ đến sự tồn vong của dân tộc. Vì vậy cho nên hoàn cảnh lúc này nặng lắm và những người lên tiếng có lẽ cũng đã bắt đầu thức tỉnh khi nhìn thấy hiểm họa mỗi ngày một lớn.

Thư ngỏ của 71 nhà trí thức gởi ban lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam đòi hỏi nhiều hơn là chỉ biểu tình, đặt vấn đề một cách rõ rệt là yêu cầu thực hiện những quyền hiến định về tự do dân chủ, tự do kinh doanh, quyền lập hội, quyền tự do bày tỏ thái độ chính trị qua những cuộc biểu tình ôn hòa.

Đây có sự góp mặt của những người đã từng có liên hệ tới đảng Cộng sản tức là những người trong Mặt trận Tổ quốc, trong Hội Trí thức Yêu nước, đoàn Thanh niên Cộng sản HCM chẳng hạn. Thành thử ra người ta đặt vấn đề đây có phải là một hiện tượng mới, thể hiện sự công phẫn của những người trí thức Việt Nam, tuy trước đây có cộng tác hay có liên hệ đến đảng Cộng sản Việt Nam nay thấy trường hợp nguy hiểm quá nên bắt buộc phải lên tiếng.

Tôi nghĩ chúng ta cần phải chú ý để hiểu biết về tình hình nội bộ Việt Nam lúc này. Hiểm họa lớn lắm và sự công phẩn trong nước nổi bật hẳn lên, mặc dù đảng Cộng sản Việt Nam tiếp tục làm ngơ trước những chống đối đó.”


Nhà bình luận thời cuộc Trần Bình Nam kết luận:

“Nếu Tuyên Ngôn là một quả bom chính trị của thời điểm đó, thì Thư Ngỏ này là một tiếng pháo trước tình hình đất nước đang bị đe dọa và đáng được nhân dân Việt Nam trong và ngoài nước cùng quan tâm.”

Trong lúc Tuyên Ngôn Caravelle bị chính phủ Ngô Ðình Diệm bỏ ngoài tai, thì hôm thứ Năm, một trong những người ký Thư Ngỏ Hà Nội, Giáo sư Kinh tế Trần Hữu Dũng của Đại học Wright State, tiểu bang Ohio, Hoa Kỳ cho biết:

“Cho đến nay, tôi vẫn chưa nghe một phản hồi nào từ những địa chỉ mà Thư này gửi đến. Tôi không ngạc nhiên về sự im lặng này. Thật ra, tôi không có ảo vọng là bất cứ thư, kiến nghị, hay bản ý kiến nào gửi đến chính quyền hiện tại sẽ được trả lời.

Điều làm tôi ngạc nhiên, và khá thất vọng là cho đến nay, không có một tờ báo trong nuớc nào loan tin về Thư Ngỏ này, đừng nói chi đăng nguyên văn, mặc dù Thư cũng đã được gửi đến họ. Tôi không biết họ ‘tư kiểm duyệt’ hay được lệnh không đăng. Đó là một điều đáng buồn, thật đáng buồn!”


Tuyên Ngôn Caravelle năm 1960 có 1 linh mục, Thư Ngỏ năm 2012 có 1 giám mục và 2 linh mục.

Tuyên Ngôn Caravelle năm 1960 có 18 người trong nước Việt Nam ký tên cho dân số gần 20 triệu, Thư Ngỏ năm 2012 có 71 người trong và ngoài nước Việt Nam ký tên cho dân số trên 80 triệu.


Nguồn:BBC

Trước Nguy cơ mất nước về tay Tầu Cộng, người dân trong nước lẫn nước ngoài tỵ nạn Cộng Sản VN, không bao giờ trao ngọn cờ chính nghĩa Quốc Gia Dân Tộc Việt Nam cho nhóm người "Ăn Cơm Quốc Gia Thờ Ma Công Sản" của các nhân sĩ trí thức, thanh niên sinh viên Miền Nam VN như: Lê Hiếu Đằng, Huỳnh Tấn Mẫm, Hồ Ngọc Nhuân v.v...trong phong trào sinh viên Phản Chiến Saì gòn xưa. Họ,không đủ tư cách đại diện 42 trí thức Sài Gòn/Miền Nam, giành lấy ngọn cờ chính Nghĩa Quốc Gia của dân Miền Nam để chống Trung Quốc Cộng Sản xăm Lăng VN. Vì xưa kia- Năm 1975. Họ chỉ muốn lợi dụng xương máu của đồng bào, chiến sĩ Miền Nam, ủng hộ lập trường Việt Cộng GPMN cho Tàu Cộng chiếm Hoàn Sa & Trường Sa của VNCH- Để có ngày hôm nay Mất Nước.
42 Nhân Sĩ trí thức Sài gòn, họ chưa đủ tri thức làm người Tự Do cho bản thân, còn bị quyền lợi chức quyền Cộng Sản cám dỗ, mua chuộc trong chính quyền Cộng Sản hiện tại bố thí, ban cho, thì lấy đâu toàn tâm,toàn lự lo cho dân, cho nước, chống Giặc Tàu-Trung Quốc!?.Họ là "Đàn gà ăn quanh cối Xây" trong tâm trạng bán nước hại dân...!!!Không xứng đáng được trao cờ Chính Nghĩa Quốc Gia.

      
 Ngyễn Huỳnh Mai- Hòa đàm Paris/68 -St.8872
TT Nguyễn văn Thiệu là Tổng Tư lệnh QL.VNCH ra lệnh rút quân- Di tản có chiến thuật ra khỏi Tây Nguyên nam bộ trung phần VN của quân đoàn I & II. Không phải để thua Quân Cộng Sản Bắc Việt, được Mỹ bậc đèn xanh cho phép Việt Công chiếm Sàigon. Và vì trói tay, bức tử VNCH sau khi ký H Đ Paris/73, nhưởng Hoàng Sa & Trường Sa cho Trung Quốc, để lấy thị trường tiêu thụ hàng hóa đông dân của Trung Hoa
Cộng Sản.
Chiến bại của QL.VNCH của TT Nguyễn Văn Thiệu nhằm Thấu Cấy trách nhiệm,và thách thức Hao Kỳ dám bỏ rơi Miền Nam VN khi Mỹ còn lương tri cho trách nhiệm an ninh hòa bình thế gới, không chỉ riêng cho Miền Nam VNCH!???.Ngoài ra đây là cuộc "Bí Mật VNCH" do Hoa Kỳ bắt buộc TT Nguễn Văn Thiệu phải rút quân theo kế hoạch chỉ đạo... Của 11 bức mật thư của TT Nixon- Hoa Kỳ trao TT Thiệu Thi hành mật lệnh
Và mật lệnh đó do tướng Do Thái một mắt, và cố vấn an nininh quốc phòng Hoa Kỳ do ông Kissingger bày mưu độc xử: chiến tranh VN phải chấm dứt trong thua trận, để Cộng Sản chiếm Miền Nam VNCH, là nhường Cộng Sản Bắt Việt thắng trước: " Lùi một nước, để tiến 3 bước".Lý do dân nông thôn miềm Nam theo lời dụ dổ Việt Công hết 85% dân số năm vùng nuôi dưởng Việt công từ miền Bắc hồi kết trở về, bắt dân lập mật cứ và tiếp tế lương thực... Nên không thể thắng Việt Công.
Khi người dân có sống chung hòa bình với cộng Sản,lâu ngày mới thấy chí rận trong chăn. Và thấy thương tiết Tư Do miềm Nam bị đánh mất, nên hối hận và phản tỉnh quyền sống con người.Và họ sẽ vùng lên lật dổ chế độ Công Sa3nVN. Cộng Sản cũng chính dân, Mà Tự Do củng là dân...!??. Nên bất chiến tự nhiên thành; lưu danh thiên cổ QL.VNCH:"Sinh Vi Tướng, tử vi Thần", hay như "Nhất tướng công thành vạn cốt khô"!!!
   
"Hải chiến Hoàng Sa thua trong hòa hùng khí tiết của một dân tộc, không muốn nô lệ giặc Tàu ngàn năm phương Bắc! Thắng- Bại là lẽ thường tình trong chiến tranh. Có mất Hoàng Sa/74; mới chiến thắng lòng tin yêu dân tộc, và chính nghĩa quốc gia, mới thấy được kẻ phản dân,hại nước, chạy theo ảo tưởng Thiên Đàng Xã Nghĩa dối lừa.
Thua Hoàng Sa, là cơ hội sớm chấm dứ chiên tranh, để lộ ra những bộ mặt giả dối bán đứng bạn bè VNCH, của đồng minh chiến hữu Hoa Kỳ. Và làm lộ mặt tất cã bọn Việt gian cộng sản năm vùng trong chính phủ VNCH; làm cho người dân phản tỉnh và thức tỉnh Tự Do.Để cùng nhau "Xóa Bán làm lại...!" một chính nghĩa Quốc Gia, thật sự của lòng yêu nước, tự do dân tộc Việt Nam...!!!"
Huỳnh Mai St.8872
19 tháng 8

Câu nói nổi tiếng của Tổng Thống NGUYỄN VĂN THIỆU:

* Đừng nghe những gì Cộng sản nói, mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm!

* Ăn cơm Quốc gia thờ ma Cộng sản (Biếm chỉ Cộng sản nằm vùng khủng bố miền Nam Việt Nam trước năm 1975)
* Công đức ngàn đời con tố mẹ, tình nghĩa trăm năm vợ tố chồng (Biếm chỉ chính sách đấu tố của Cộng sản)
* Đất nước còn, còn tất cả; cộng sản thắng, mất tất cả.
* Tôi mà tham nhũng thì cái chính phủ này sẽ sụp đổ chỉ trong 3 ngày!
* Làm kẻ thù của Mỹ thì dễ, làm bạn với Mỹ thì rất khó.
* Sống không có tự do là đã chết.

Nhớ lại Cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu,và cuộc chiến chống Cộng Sản Bắc Việt xâm lăng VNCH

Kính nhớ tất cả Anh Hùng Liệt Nữ VN, đã vị quốc vong thân.

Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã vĩnh viễn ra đi nhưng ý chí chống cộng quyết liệt của Ông, đã nổi bật trong những năm đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo Quốc Gia (6/1965 -4/1975) và đã chứng minh qua câu nói hùng hồn, bất hủ “Đừng nghe những gì cộng sản nói, hãy nhìn những gì cộng sản làm”.
Tổng thống Ngô Đình Diệm có công giữ vững VNCH trong chín năm và Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, là người đã tiếp tục lèo lái con thuyền Quốc-Gia, chiến đấu trong điều kiện vô cùng khó khăn, dầu sôi lửa bỏng trước áp lực bành trướng của cọng sản quốc tế, trong lúc đồng minh Hoa Kỳ lúc đó, không bao giờ có thực tâm yểm trợ hữu hiệu cho QLVNCH. Nhưng với quyết tâm của TT.Thiệu, chính phủ và toàn dân, cũng như sức chiến đấu anh dũng của quân đội Miền Nam. Nhờ vậy VNCH mới tồn tại được cho tới ngày 30-4-1975.Và bây giờ dù ai có thương ghét, hoan hô hay đả đảo, thì cựu Tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu, cũng đã trở thành người thiên cổ vào ngày 29-9-2001, tại Boston, tiểu bang Massachusetts, Hoa Kỳ, hưởng thọ 78 tuổi. Ông mất để tự mình chấm dứt những oan khiên, lụy phiền chồng chất. Tất cả đều là hậu quả tất yếu của mười năm làm người lãnh đạo VNCH, chống lại cuộc xâm lăng của cọng sản Bắc Viê.t. Đây là một cuộc chiến bi thảm nhất của dân tộc VN, vì phải đương đầu với toàn khối cọng sản quốc tế, được tiếp tay công khai, bởi một số ít người,luôn được ưu tiên trong xã hội miền Nam lúc đó, suốt cuộc chiến. Đây là thành phần ngụy hòa của VNCH, gồm đám quan quyền đa số xuất thân từ lính Tây, bị thất sũng, hay vẫn đang tại chức nhưng bất mãn vì túi tham chưa đầy. Bên cạnh đó là một bọn người vong ơn bạc nghĩa,tất cả mang mặt nạ trí thức khoa bảng nhưng trái tim và cõi hồn thì bần tiện ích kỷ, trước những người lính trận, đã hết lòng liều chết, để bảo vệ mạng sống cho họ. Nhưng trên hết vẫn là nỗi buồn nhược tiểu VN, trước thái độ và hành động kiêu căng của đồng minh Hoa Kỳ, luôn ỷ vào đồng đô la viện trợ, bắt buộc VNCH phải phục tùng, rồi cuối cùng vì quyền lợi riêng tư, mà trơ trẽn bán đứng bạn bè cho cộng sản Bắc Việt vào ngày 30-4-1975.
Công hay tội của những người có liên hệ tới vận mệnh Quốc Gia Dân Tộc, dĩ nhiên ai cũng có quyền phê phán, khen chê theo ý kiến của mình, nhất là hiện nay, tất cả uẩn khúc của lịch sử gần như được phơi bầy ra ánh sáng và ai cũng được đọc, biết hay nghe người khác kể. Cho nên tất cả phải dành cho lịch sử quyết định. Ngoài ra còn có cả bia đá và bia miệng, cũng là một phần của lịch sử, xưa nay không hề biết thiên vị ai, dù đó là vua chúa hay kẻ hèn nghèo trong xã hội.
Vì lịch sử không bao giờ tự bẻ cong ngòi bút và chạy theo đuôi phường mạnh, để phê phán hàm hồ. Bởi vậy mới có những câu chuyện sử về Hồ Quý Ly, Mạc Đăng Dung, và cả Hồ Chí Minh, Dương Văn Minh.
Bỗng dưng cảm thấy nghẹn ngào, khi nghĩ tới số phận hẳm hiu của những vị lãnh đạo quốc gia cận đại, từ Cựu Hoàng Bảo Đại, cố Tổng thống Ngô Đình Diệm, Trần văn Hương.. nay tới phiên cố Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu. Tất cả gần như không được ngủ yên nơi chín suối, chẳng những của bộ máy tuyên truyền cọng sản, mà tàn nhẫn hơn là do chính miệng của những người thường mệnh danh là sử gia, thật sư chỉ là những thợ viết không tim óc, thường mượn sự tự do quá trớn, để trả thù đời, sau khi đất nước trải qua một cuộc bể dâu tận tuyệt, ông xuống hàng chó và sâu bọ thành người.
Ba mươi năm Việt Nam sống ngoi ngóp trong thiên đàng xã nghĩa, mới thật thấm thía và ý nghĩa biết bao về câu nói của người xưa, nay vẫn còn văng vẳng bên tai, hiển hiện trong mắt :” Đất nước còn thì còn tất cả – Đừng nghe những gì cọng sản nói mà hãy nhìn kỹ những gì cọng sản làm “.
Tóm lại điều quan trọng của chúng ta hôm nay, nhất là những sử gia hiện đại, có dám bắt chước Tư Mã Thiên hay ít nhất như Phạm Văn Sơn, Tạ Chí Đại Trường, Nguyễn Đức Phương, Phạm Phong Dinh.. dám đối diện với sự thật, để nói lên những điều tai nghe mắt thấy , qua sự hiểu biết của mình, bằng lương tri và trái tim nhân bản VN. Những tên ngụy văn, ngụy sử, nguỵ quân tử của một thời hỗn mang điên loạn , giờ đã không còn thời cơ lên chức trời, để lấy giấy gói lửa hay dùng tay che mặt trời. Bởi vì hiện nay, gần như tất cả các văn khố trên thế giới, kể cả Nga Sô-Trung Cộng..cũng đang lần hồi bạch hóa nhiều tài liệu lịch sử, có liên quan tới chiến cuộc Đông Đương, Đảng và các nhân vật cọng sản quốc tế VN liên hệ, trong đó có chân tướng Hồ Chí Minh.
Đất nước hiện nay đang ngả nghiêng trong bảo tố vì sự xâm lăng không tiếng súng của kẻ thù truyền kiếp Trung Cô.ng. Đảng và các chóp bu cọng sản VN đang theo gót đàn anh thuở trước, trong chính sách đu giây giữa hai kẻ thù Tàu-Mỹ, hầu tìm một chỗ dựa để kéo dài quyền lực, được xây dựng trên máu xương sông máu VN, suốt bảy mươi lăm năm qua. Nhưng thời cơ đã thay đổi rồi, vận mệnh của đất nước, sớm muộn gì cũng do toàn dân định đoạt, chứ không phải do VC, Tàu, Nga hay Mỹ dù VC đang nắm quyền cả nước. Họ mới chính là những nhân chứng lương tâm cuối cùng của thời đại, để trả lời, minh oan và đòi lại công lý danh dự, cho những người Việt Quốc Gia và người Lính VNCH, qua bao thế hệ, đã hiến thân cho đại nghĩa dân tộc.

      
           Huỳnh Mai St.8872
           Bh.Dạ Lệ Huỳnh