Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

(Xin chuyển tiếp) Nhân việc Obama tiếp Trương Tấn Sang, truyền thông Mỹ bình luận Hồ Chí Minh là một trong những tên giết người khủng khiếp nhất trong thế kỷ 20

" MỸ CỘNG & VIỆT CỘNG BẮT TAY,
HAI THẰNG ĐỐI TÁC- VIỆN NAM ĂN MÀY...!!!"

Hoa Kỳ là nước tự do, dân chủ văn minh hàng đầu; nhất thế giới, được mọi dân tộc ngưởng vọng và trân trọng nhân dân Hoa Kỳ!...Nước Mỹ ngày nay bị chi phối bởi lưỡng đảng Dân Chủ
và Cộng Hòa mất đi tính truyền thống đoàn kết, gắn bó vì sự nghiệp an ninh, hòa bình và tự do thế giới!...Nên Hoa Kỳ mất đi uy tín lãnh đạo và lòng tin an ninh hòa bình thế giới Tự Do...!!!
Trong chiến tranh VN, nổi đau dân tộc Miền Nam VNCH vẫn còn đó;và cũng là nỗi nhục nhã cho nước Mỹ thua thằng Cộng Sản HCM, mà Tổng Thống Barack Obama vẫn còn ngây thơ, hoặc ngớ ngẩn , khi sử dụng " bộ tam đầu chế " của đảng dân chủ, gồm Phó tổng Bidden; Ngoại trưởng John Kerry và Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ Chuck anghen, là những nhân vật, thuộc thành phần phản chiến và thân cộng,ủng hộ Việt Cộng nằm vùng MTGPMN- VC/Trương Tấn Sang- và bán đứng Miền Nam VNCH cho Trung Quốc qua tay sai Cộng Sản HCM.
Thậm chí, TT Obama không tìm hiểu giá trị tự do...lập quốc Hoa Kỳ của người tiền nhiệm- TT Harry Truman, cho hiến pháp độc lập nước Mỹ, qua lời nói của Thomas Jefferson. Trái lại còn tạo cảm hứng cổ võ cho hành động giết người dã man của Chủ Tịch Hồ Chí Minh qua cuộc thảo luận nhân quyền VN, với CT Nước Việt Cộng Trương Tấn Sang. TT Obama đã gây nên sự bất bình và giận dữ của 58.283 cựu chiến binh Hoa Kỳ đã hy sinh trên Chiến trường VN, Và Mỹ đã phản bội, bán đứng đồng minh VNCH cho Cộng Sản/HCM.
T T Harry Truman không phải là trạng thái gây cảm hứng cho Cộng Sản đệ tam quốc tế Hồ Chí Minh được quyền tự do giết hằng triệu người Việt Nam không theo Cộng Sản trên con đường cách mạng dân tộc chủ nghĩa Mác Lenin.
Huỳnh Mai St.8872



Bài đọc là bài được dịch sang Việt ngữ từ Foxnews. Uh Ho: Obdama says Vietnamese Dictator inspired by founding fathers...

Audio http://youtu.be/E2dNkynVVzA
http://www.foxnews.com/politics/2013/07/26/uh-ho-obama-says-vietnamese-dictator-inspired-by-founding-fathers/#ixzz2aHdHvgnX
http://hoilatraloi.blogspot.com/2013/07/hu-ho-obama-noi-lanh-ao-oc-tai-viet-nam.html

Hàng loạt các báo khác cũng lên án về việc Obama liên kết Hồ với TT Thomas Jefferson:
Obama: Ho Chi Minh 'Inspired' by the Declaration, Jefferson; Press Coverage Is Superficial, Hostile Towards 'Right ...

Obama: Ho Chi Minh Was Inspired by Our Founders

Blog: Obama says mass murderer Ho Chi Minh was inspired by ...

Rep. Sam Johnson, ex-POW, rips Obama for linking Ho Chi Minh ...

Obama claims Ho Chi Minh was fan of Founding Fathers

President Obama Says That Vietnam's Communist Dictator Ho Chi ...

Obama: Mass Murderer Ho Chi Minh Inspired By Thomas Jefferson ...

YouTube - Video từ email này
Nhấp vào đây để Trả lời hoặc Chuyển tiếp
Nguồn: https://mail.google.com/mail/u/0/?shva=1#inbox/140272b5faf56371

Ai chính thức được lệnh đón và ai được lệnh đưa anh em ông Diệm về cõi chết ngày 2-11-1963?


 KINH CHUYEN DE CAU NGUYEN CHO NHUNG HUONG LINH DANG THUONG NHO HANG NAM VAO DIP TUONG NIEM BIEN CO 1-11-1963 .

Ai chính thức được lệnh đón và ai được lệnh đưa anh em ông Diệm về cõi chết ngày

2-11-1963?


Sau đây là lời kể của một người trong cuộc dính líu đến cái chết thảm khốc của hai anh em ông Diệm ngày 2-11-1963:

“Đại tá Nguyễn Văn Thiệu bảo tôi mang xe M113 đến trình diện Thiếu tướng Tôn Thất Đính, Tư lệnh Quân Trấn Đô Thành Saigon để nhận chỉ thị đón Tổng thống Ngô Đình Diệm. Tại đây, tôi mới được tiết lộ nơi đón TT Diệm là nhà thờ Cha Tam và được Thiếu tướng Đính tặng cho chúng tôi 20 ngàn đồng VNCH. Thiếu tướng Đính còn dặn thêm: “Tao muốn mày phải mang về hai xác sống chớ đừng mang hai xác chết anh em ông Diệm nghe chưa?
Đến nơi, đòan xe chạy thẳng vào sân nhà thờ; tôi rời xe Jeep vào thông báo cha nhà thờ và hỏi nếu có lực lượng võ trang nào đối kháng thì xin đề nghị họ bất động vì chúng tôi chỉ đến đón anh em Diệm mà thôi! Cha nhà thờ bảo tôi hãy yên tâm làm nhiệm vụ và chỉ cho thấy anh em ông Diệm đang quỳ cầu kinh trước tượng Chúa. Tôi cũng gặp Đại úy Đỗ Thọ và Đại úy Hồ Trung Hậu là hai người đang theo phò tá anh em ông Diệm.
Trong khi chờ đợi, tôi bất chợt quay đầu nhìn ra sân nhà thờ thì thấy một vị Đại Úy bộ binh đang ngồi trên bảo tháp của chiếc M 113 đậu trước cửa nhà thờ. Tôi liền đến gặp Đại úy Dương Hiếu Nghĩa cũng vừa vào tới và hỏi: “Anh có biết ông Đại úy lạ mặt ngồi trên xe tôi vậy? Tôi phải kêu lính đuổi xuống!” Đại úy Nghĩa trả lời: “ Muốn đứt đầu hả, ông ta là Đại úy Nguyễn Văn Nhung, Tùy viên của Trung Tướng Chủ Tịch được phái theo đoàn xe!”.
Ngay lúc đó Đại tá Dương Ngọc Lắm cũng góp lời: “Thôi nghe! Chuỵên của người ta, đừng có xía vô nghe!”. Đại úy Nghĩa mắng Đại tá Lắm một câu nhưng ông ta không nói gì, bỏ đi chỗ khác! Sau đó, Đại úy Nghĩa nói nhỏ chỉ một mình tôi nghe: “Được lệnh giết anh em ông Diệm!”, tôi nín lặng và không biết làm gì hơn là thi hành lệnh thượng cấp đến đón anh em ông Diệm!
Tôi quay trở vô nhà thờ thì kịp lúc anh em ông Diệm và hai vị sĩ quan tùy tùng đang đứng chờ trước cửa. Đại úy Nghĩa đi theo và giựt lấy cái cập da (cạc táp) trên tay của Đại úy Đỗ Thọ rồi giao lại cho Thiếu tướng Mai Hữu Xuân đang đứng ở một gốc cây bên ngoài nhà thờ; tôi thấy có cả Đại tá Nguyễn Văn Quan nữa.
Khi anh em ông Diệm cùng hai Đại Úy Đỗ ThọHồ Trung Hậu được dẫn đến chiếc xe M 113 đậu trước cửa nhà thờ nói trên thì Đại úy Nguyễn Văn Nhung nhanh nhẹn nhảy xuống từ bảo tháp, ra lệnh tài xế xe này mở cửa sau. Ông Nhu lớn tiếng phản đối: Tổng thống vẫn còn là Tổng thống, đón Tổng thống bằng xe này à? Đại úy Nhung lầm lì, không trả lời, đẩy mạnh anh em ông Diệm vào trong khoang xe, ra lệnh cho tài xế đóng cửa xe tức khắc, rồi leo lại lên bảo tháp! Đáng lẽ xe này chở 4 người nhưng vì khoang xe chật, đầy quân dụng nên tôi bảo hai ông Đại úy Đỗ Thọ và Hồ Trung Hậu sang đi xe khác! Xong xuôi, tôi ngồi xe Jeep có Đại úy Nghĩa ngồi băng sau, chỉ huy đoàn xe M 113 đón anh em ông Diệm hướng về Bộ Tổng Tham Mưu.
Đến nơi, khi mở cửa xe M 113 thì sàn xe đẫm máu của anh em ông Diệm, tràn ra ngoài, ai thấy cũng lấy làm thương tâm, tôi thì hoàn toàn sững sờ không ngờ mình là chứng nhân và dính líu trực tiếp một cuộc thảm sát vô cùng tàn bạo! Sau này, có dịp gặp lại tôi, Đại úy Hồ Trung Hậu (gốc Nhảy Dù) cám ơn rối rít: Nếu hôm đó tại nhà thờ cha Tam, ông không chuyển tôi và Đại úy Thọ sang xe khác thì hai đứa tôi chắc cùng chung số phận anh em ông Diệm dưới bàn tay đẫm máu của Đại úy Nhung!” (Hết)

TT Diệm trong hầm xe thiết vận xa M113, hai tay bị trói quặt sau lưng. 


Lời người ghi chuyện: “Tôi” trong câu chuyện lịch sử trên là cựu Chuẩn Tướng PHAN HÒA HIỆP, lúc trong cuộc là Trung Úy, hiện sống ở Florida, USA. Như vậy, rõ ràng Đại úy Dương Hiếu Nghĩa và Đại úy Nguyễn Văn Nhung là cặp thuộc hạ thân tín của Trung tướng Dương Văn Minh, Chủ tịch HĐQNCM, không có nhiệm vụ đón anh em ông Diệm nhưng được mật lệnh bám sát đòan xe M 113 để thi hành nhiệm vụ… sát thủ anh em ông Diệm!
Lúc là Đại tá Tỉnh Trưởng Vĩnh Long, có đàn em tò mò về vụ này thì Dương Hiếu Nghĩa biện hộ: “Tao mà giết anh em ông Diệm thì bọn nó đã làm thịt tao như Đại úy Nhung rồi!”. Thật ra, Đại úy Dương Hiếu Nghĩa có mặt để che chắn (cover, shield) cho Đại úy Nhung thuận tiện làm nhiệm vụ nên Đại úy Nghĩa mang tội đồng lõa giết người! Và “thần khẩu hại xác phàm”, ra hải ngọai có lần Dương Hiếu Nghĩa vô tình tự thú với một đồng chí trong Đảng Đại Việt rằng ông ta cùng Đại úy Nhung được mật lệnh của Dương Văn Minh phối hợp nhiệm vụ hạ sát anh em ông Diệm! Chắc chắn Đại tá Dương Ngọc Lắm biết rõ vai trò quan trọng của Đại úy Nghĩa, có quyền uy như một “quan đại thần tiền trảm hậu tấu” nên ông phải nín khe, nuốt nhục khi bị Đại úy Nghĩa mắng là… “lẻo mép” trước mặt người khác!
Theo lời Chuẩn tướng Phan Hòa Hiệp, nếu không có Đại úy Nghĩa bao che thì một người vô phận sự trong thời điểm trọng đại như Đại úy Nhung có thể bị bắt giữ để điều tra; như vậy tánh mạng anh em ông Diệm chưa rõ sẽ ra sao! Khá khen Dương Văn Minh, Trung tướng Chủ tịch HĐQNCM khéo chọn hai sĩ quan cùng binh chủng thiết giáp Phan Hòa HiệpDương Hiếu Nghĩa lại đều là gốc đảng viên Đại Việt để giao nhiệm vụ đi đón và đưa anh em ông Diệm!

Sau cùng, cũng cần lưu ý cái láu cá của Thiếu tướng Tôn Thất Đính khi giở giọng “nhân nghĩa bà Tú Đễ” dặn dò Trung úy Phan Hòa Hiệp phải mang về hai cái xác sống (!?) của anh em ông Diệm Nếu hắn thật tình muốn cứu anh em ông Diệm, tại sao hắn không tìm cách giải thoát anh em ông Diệm, đưa đến nơi nào an toàn?

Thoát thân ra hải ngọai, bản chất lưu manh, láu cá của Tôn Thất Đính càng được chứng minh khi hắn bán rẻ danh dự của một cựu Trung tướng VNCH cho tên đại bịp Nguyễn Hữu Chánh như mọi người đều thấy để đổi lấy mớ đô la mua rượu mạnh uống thỏa cơn ghiền của hắn! Chính hắn xác nhận chuyện này với người thân của hắn làm họ càng khinh khi một tên trong nhiều tên cựu Tướng lãnh VNCH bất xứng, mất tư cách, làm tôi tớ CIA nên VNCH phải mất vào tay Việt Cộng ngày 30-4-1975!
Sự kiện lịch sử về vụ thảm sát hai anh em ông Diệm ngày 2-11-1963 theo lời kể trên (do tôi – Tuấn Phan ghi lại qua một người khác thân thiết với nhân chứng) có chỗ khác hơn những tài liệu liên quan đã có sẵn, nếu có thắc mắc, xin quý vị tiếp xúc thẳng với hai nhân vật trong cuộc còn sống tuy lớn tuổi nhưng trí óc còn minh mẫn, đó là Cựu Chuẩn tướng Phan Hòa HiệpCựu Đại tá Dương Hiếu Nghĩa, - người đã khóac áo tu hành, có pháp danh Đại Đức Không Như, đang ở Pomona, California USA.)

Trân trọng, Tuấn Aet Phan
Nguồn: https://mail.google.com/mail/u/0/?shva=1#inbox/1401f0be7b7e3600

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Foxnews: "Hử Hồ! Obama nói lãnh đạo độc tài Việt Nam nhận cảm hứng từ nơi vị cha lập quốc của nước Mỹ"

Chuyển: BÁO ĐỘNG KHẮP NƠI!

 Kính chuyển .HT

BÁO ĐỘNG KHẮP NƠI
CẦN LÊN TIẾNG GẤP!
==========
 
 
                                   TRUNG QUỐC VÀO ĐẤT MÌNH
 
Có những gì như là bùi ngùi… khi đọc chuyện về những miền đất một thời của mình, rồi bây giờ đã trở thành đất của Trung Quốc.
Thí dụ, Quảng Châu, Quảng Tây của TQ, nơi quê hương dòng giống Bách Việt của một thời, trước khi cha ông mình tiến về phương Nam để mở đất. Và rồi văn hóa của tộc Việt nơi Lưỡng Quảng trở thành thiểu số, trong khi dân tộc Kinh tràn về miền đất một thời của dân tộc Champa, tức sắc tộc Chăm, và rồi đi xa hơn để chiếm đất của Khmer Krom.
Lịch sử có những đau đớn: thành công của sắc tộc này, là thảm bại của sắc tộc khác.
Nhưng đó là thời chưa có Liên Hiệp Quốc, chưa có bất kỳ tòa án quốc tế nào về phân xử lãnh thổ, lãnh hải — và ngay cả khi có các phiên tòa quốc tế này, khi quân TQ tràn vào trấn áp Tây Tạng, đè ép Tân Cương… thì thế giới cũng chào thua. Vấn đề là, chính nhà nước Hà Nội đã mở cửa đón dân Tàu tràn vào VN.
Nhà báo Minh Diện trong bài viết “Những Mảnh Ghép Vênh Vẹo” trên blog Bùi Văn Bồng đã kể nhiều chuyện “vênh vẹo” khi về thăm quê ở Miền Trung, trong đó có ghi lời anh Lưu, cựu Hiệu trưởng một trường phổ thông trung học, khi đưa nhà báo Minh Diện thăm dòng sông Cô Giang.
Lời văn bùi ngùi như sau:
“…Dòng sông này chảy qua mấy thôn trong xã, ngày xưa nước trong xanh, giờ đổi màu đen kịt. Ông Lưu nói, nước đổi mầu mấy năm nay rồi, từ khi xuất hiện cái nhà máy cán thép Chen-Lee của người Trung Quốc.
Cái nhà máy ấy, ban ngày cách xa khoảng nửa cây số có thể nhìn thấy ba ống khói màu nâu đậm nhô lên trên các mái tôn hoen rỉ, nhả khói đen xì, còn ban đêm, cách vài cây số cũng nhìn thấy từng quầng lửa đỏ rực bốc cao lên trời.
Ngày ngày những chiếc xe Container, xe tải bịt kín ra vào nhà máy. Những con đường bị vằm nát, khói bụi mù mịt. Người dân quanh vùng chỉ biết cái nhà máy của Trung Quốc , trên đất đai tổ tiên ông bà mình như vậy!
Nguyễn Thanh cùng học với tôi hồi cấp hai, đi bộ đội, sau giải phóng chuyển ngành sang công an, mới về hưu, hiện đang sinh sống cách nhà máy Chen- Lee không xa, mà cũng không được biết gì hơn người dân bình thường.
Theo bà con quanh khu vực, năm năm trở lại đây số người mắc bệnh ung thư ruột, ung thư gan trong thôn tăng đột biến. Chỉ trong năm 2012 đã có mười người ở hai thôn Cổ Lạc và Mỹ Lạc tử vong vì ung thư. Phải chăng do bà con uống nước sông Cô Giang bị nhiễm chất độc từ nhà máy cán thép Chen – Lee thải ra?
Tôi gặp Quân, một công nhân trẻ từng làm việc ở nhà máy Chen-Lee.
Nước da xanh xám, hai mắt lõm sâu, Quân dè dặt nói với tôi:
- Tuy làm việc cho nhà máy ấy gần 5 năm, nhưng cháu chỉ là công nhân khuân vác vòng ngoài, phải qua ba vòng, ba trạm gác mới vào vòng trong. Chưa bao giờ cháu dám bén mảng tới đó. Bọn bảo vệ người Trung Quốc sẵn sàng dùng dùi cui cao su đánh vào đầu công nhân Việt nếu vô tình xâm phạm vùng cấm. Theo cháu biết thì không có bất kỳ công nhân Việt Nam nào được lọt vào vòng trong. Ở đó toàn công nhân Trung Quốc đầu trọc. Chúng được tuyển chọn, đưa từ Trung Quốc sang. Hầu hết có vợ con, thành lập một khu tập thể, treo cờ Trung Quốc, cấm người Việt lai vãng…
Theo lời Quân, số công nhân của nhà máy Chen-Lee khoảng hơn một ngàn. Trước kia có khoảng hai trăm người Việt Nam, bây giờ không còn ai. Quân là người cuối cùng bị sa thải cách đây một tháng.
Bọn chủ nhà máy kỳ thị chủng tộc, hay chúng làm chuyện phi pháp, nên giữ bí mật tuyệt đối như thế? Câu hỏi đó giành cho những người có trách nhiệm. Điều có thể khẳng định là, nhà máy Chen-Lee đã gây ô nhiễm môi trường một cách khủng khiếp.
Quân nói với chúng tôi:
Nó chở phế liệu từ Trung Quốc sang, nấu nhôm, sắt thành phẩm chở về Trung Quốc, còn các chất phế thải đổ hết xuống sông…”
Nhiều chuyện vênh vẹo khác cũng được nhà báo Minh Diện kể lại chi tiết, xin mời độc giả đọc thêm ở trang http://bongbvt.blogspot.com/ — nơi đó, mình đọc và rơi nước mắt lúc nào không ngờ.
Có phải VN sẽ mất thêm đất, và TQ sẽ có thêm một tỉnh Quảng gì gì nữa chăng? Hay VN sẽ mất gọn như Tây Tạng, như Tân Cương?
   Thân chào.

Nguồn: https://mail.google.com/mail/u/0/?shva=1#inbox/1401f24f608f1818

Phải coi video này!!! Rất hay!!( watch this video )


DUNG TIM HANH PHUC DAU XA ......HANH PHUC DANG O TRONG CHINH BAN THAN TA  ???!!!!!......
 

Nguồn: https://mail.google.com/mail/u/0/?shva=1#inbox/1400a0b83a716232

VÀI LỜI CUỐI CHO BÁC SỸ TRƯƠNG THÌN

VÀI LỜI CUỐI CHO BÁC SỸ TRƯƠNG THÌN

Bác sỹ Trương Thìn
Nguyễn Thu Trâm
Đã khá lâu tôi không nhắc đến tên của bác sỹ Trương Thìn trong các bài viết của tôi, bởi khi hai nhạc sỹ trẻ Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình bị đưa ra tòa xét xử và kết án vào ngày 30 tháng 10 năm 2012, trong  một bài viết để lên tiếng về sự việc đó, tôi đã đặt câu hỏi “Sao Không Xuống Đường?” trong đó tôi đã nêu đích danh các nhân sỹ trí thức, các dân biểu, nghị sỹ, các tu sĩ, các giáo sư đối kháng với chính phủ Việt Nam Cộng Hòa chuyên xuống đường biểu tình, chống đối… và tôi cũng đã hỏi Bác sỹ Trương Thìn và một số cựu sinh viên “cấp tiến” của miền Nam rằng sao các anh không xuống đường để đòi hỏi nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam trả tự do cho hai nhạc sỹ trẻ yêu nước, như các anh đã từng xuống đường, đã tuyệt thực để đòi hỏi chính phủ Việt Nam Cộng Hòa trả tự do cho những sinh viên cộng sản Dương Văn Đầy, Đỗ Hữu Bút, Nguyễn Ngọc Phương , Cao Thị Quế Hương, Huỳnh Tấn Mẫm…  bị bắt vào ngày 10 tháng 3 năm 1970 khi cơ quan công lực đã có đủ bằng chứng rằng đó là những đoàn viên, đảng viên cộng sản, là cán bộ thành đoàn được mặt trận giải phóng cài cắm vào đội ngũ sinh viên học sinh để lèo lái tập thể sinh viên Sài Gòn tham gia vào nhiều hình thức đấu tranh chống chính quyền, phá rối hậu phương của Việt Nam Cộng Hòa…  Rồi không lâu sau khi bài viết được đăng tải trên các báo mạng, thì từ Sài gòn một thân hữu của bác sỹ Trương Thìn đã gửi email cho tôi báo tin rằng hiện bác sỹ Trương Thìn đang bệnh rất nặng, có thể là những ngày cối đời và ông cũng hết sức ray rức về những việc làm của mình trong thời trai trẻ lạc lầm. Thân hữu của Bác sỹ Trương Thìn cũng mong tôi đừng nhắc lại chuyện quá khứ của ông và nhóm sinh viên do ông phụ trách nữa. Từ đó, tôi đã không còn nhắc gì đến chuyện buồn về những việc làm của một số nhân sỹ trí thức miền Nam và của nhóm sinh viên học sinh ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản đó cho đến nay.
Giờ đây, khi nghe tin bác sỹ Trương Thìn đã chết tôi lại đọc được nhiều bài báo lề đảng ca ngợi, táng dương ông hết lời thậm chí có một số bài viết còn vinh danh ông như một danh nhân lỗi lạc của dân tộc, mặc dù khi ông còn sống thì chính quyền cũng đâu có tin dùng ông cho xứng đáng với những công trạng ông đã có với đảng, với “bác” ngay khi ông đang là lãnh tụ của nhóm sinh viên chống chính thể Cộng Hòa ở miền Nam, mà nhà nước chỉ bố thí cho ông những công việc mang tính vô thưởng vô phạt, như một hình thức ngồi chơi xơi nước, bởi thực ra cộng sản chỉ lới dụng máu xương của ông và các đồng đội của ông thôi chứ chúng đâu có bao giờ đi tin dùng những kẻ mà từ khi sinh ra đã mang trong người dòng máu phản phúc như các ông, vì cộng sản cũng suy nghĩ được rằng chế độ Việt Nam Cộng Hòa vốn đã ban phát cho các ông quá nhiều ân huệ trong cuộc đời mà các ông còn phản trắc, còn chống nghịch  được, còn ăn cháo đái bát được, thì với chế độ cộng sản sẽ tước đoạt hết tất cả mọi quyền tự do căn bản của con người thì những kẻ đã từng phản phúc như các ông rồi sẽ tạo phản, sẽ chống nghịch lại họ là chuyện làm sao tránh khỏi.
Điều đó đã từng xãy ra trong lich sử con người từ ngàn xưa đến nay rồi mà! Và trong chế độ cộng sản thì việc đó lại càng xảy ra nhiều hơn, vì cộng sản vốn là chúa tể vắt chanh bỏ vỏ mà! Đến cả ông Võ Nguyên Giáp trước làm bộ trưởng quốc phòng, sau làm bộ trưởng đặt vòng ngừa thai, thì đối với bác sỹ Trương Thìn được nhà nước bổ nhiệm làm Phó Giám Đốc Sở Y Tế và Hội trưởng hội đông y thành phố, chuyên nghiên cứu về thuốc xuyên tâm liên thì cũng là lẽ thường.
Dù rằng nghĩa tử là nghĩa tận, nhắc đến những tội lỗi của một người đã chết là điều không nên, nhưng vì những việc làm của ông Trương Thìn và những sinh viên học sinh do ông phụ trách đã khiến cho miền Nam tự do rơi vào tay cộng sản, khiến cho đất nước Việt Nam đắm chìm trong  tăm tối, khiến cho dân tộc Việt Nam điêu linh và đó đích thị là tội ác với quê hương, với dân tộc, với tiền nhân và với hồn thiên sông núi, cho nên nếu không một lần nhắc lại những tội ác đó e rằng chúng tôi cũng đắc tội với quê hương. Cho nên một lần nữa tôi lại viết về sinh viên y khoa Trương Thìn, về bác sỹ Trương Thìn thêm một lần cuối, rồi những đúng sai, những lầm lạc trong cuộc đời ông lịch sử sẽ phán xét, vì chúng ta không thể chấp nhận để riêng cho báo chí lề phải viết về ông để  chỉ ca ngợi, để tán dương ông, một con người trí thức mà đối với đất nước Việt Nam, với dân tộc Việt Nam ông đã phạm quá nhiều tội lỗi.
Nhiều người từng biết rằng bác sỹ Trương Thìn sinh ra và lớn lên ở  Huế, học hết bậc trung học ở trường Trung Học Hàm Nghi ở Thành Nội Huế rồi đi học y khoa ở Sài gòn và trở thành lãnh tụ của sinh viên thân cộng ở Sài gòn. Nhưng đã có ai từng đặt câu hỏi rằng liệu bác sỹ Trương Thìn có vai trò gì trong cuộc thảm sát đồng bào Huế Mậu Thân 1968 và ông có cảm giác như thế nào khi những người người cộng sản đồng chí của ông đã thảm sát hàng ngàn đồng bào, đồng hương của ông một cách man rợ như thế trong biến cố tết Mậu Thân? Đã có ai đặc câu hỏi rằng tại sao một trí thức như sinh viên Trương Thìn lại có thể mù quáng đến mức tin cộng sản và theo cộng sản? Bởi nơi ông Trương Thìn sinh ra là làng Bao Vinh không xa thành phố Huế lắm, có một bến cảng được ví như là một Hội An của đất kinh kỳ, tức là nơi mà cư dân có điều kiện tiếp xúc, giao lưu với đủ nên văn hóa Đông-Tây thì sao mà ông Trương Thìn lại dễ dàng bị cộng sản lừa bịp đến vậy? Xưa nay cộng sản chủ yếu chỉ lợi dụng và lừa bịp thành phần dân chúng bần hàn và ít học thôi mà! Lạ quá!
Về việc sinh viên Trương Thìn chon học ngành y khoa cũng là chuyện lạ! Bởi lời tuyên thệ của sinh viên y khoa trong ngày tốt nghiệp nghe ra vô cùng nhân văn và cao cả như sau:
 Trước đấng tối cao mà tôi tin tưởng,
Trước Apollon thần chữa bệnh, trước Æsculapius thần y học, trước thần Hygieia và Panacea, và trước sự chứng giám của tất cả các nam nữ thiên thần.
Trước di ảnh của y tổ Việt Nam  và thế giới Hải Thượng Lãn Ông và Hippocrate.
Trước các thầy và các bạn đồng môn và nhất là trước lương tâm chức nghiệp của tôi, tôi xin tuyên bố sẽ đem hết sức lực và khả năng để làm trọn lời tuyên thệ và lời cam kết sau đây:

Tôi sẽ coi các thầy học của tôi ngang hàng với các bậc thân sinh ra tôi. Tôi sẽ chia sẻ với các vị đó của cải của tôi, và khi cần tôi sẽ đáp ứng những nhu cầu của các vị đó. Tôi sẽ coi con của thầy như anh em ruột thịt của tôi, và nếu họ muốn học nghề y thì tôi sẽ dạy cho họ mà không lấy tiền công và cũng không giấu nghề. Tôi sẽ truyền đạt cho họ những nguyên lý, những bài học truyền miệng và tất cả vốn hiểu biết của tôi cho các con tôi, các con của các thầy dạy tôi và cho tất cả các môn đệ cùng gắn bó bởi một lời cam kết và một lời thề đúng với Y luật mà không truyền cho một ai khác.

Tôi sẽ chỉ dẫn mọi chế độ có lợi cho người bệnh tùy theo khả năng và sự phán đoán của tôi, tôi sẽ tránh mọi điều xấu và bất công.

Tôi sẽ không trao thuốc độc cho bất kỳ ai, kể cả khi họ yêu cầu và cũng không tự mình gợi ý cho họ; cũng như vậy, tôi cũng sẽ không trao cho bất cứ người phụ nữ nào những thuốc gây sẩy thai.

Tôi suốt đời hành nghề trong sự vô tư và thân thiết.

Tôi sẽ không thực hiện những phẫu thuật mở bàng quang mà dành công việc đó cho những người chuyên.

Dù vào bất cứ nhà nào, tôi cũng chỉ vì lợi ích của người bệnh, tránh mọi hành vi xấu xa, cố ý và đồi bại nhất là tránh cám dỗ phụ nữ và thiếu niên tự do hay nô lệ.
Dù tôi có nhìn hoặc nghe thấy gì trong xã hội, trong và cả ngoài lúc hành nghề của tôi, tôi sẽ xin im lặng trước những điều không bao giờ cần để lộ ra và coi sự kín đáo trong trường hợp đó như một nghĩa vụ.
Tôi sẽ luôn coi nghề thày thuốc mà tôi đã chọn là một cơ hội để cứu người, giúp đời chứ không phải là một phương tiện thượng mại.
Nếu tôi làm trọn lời thề này và không có gì vi phạm tôi sẽ được hưởng một cuộc sống sung sướng và sẽ được hành nghề trong sự quý trọng mãi mãi của mọi người.
Nếu tôi vi phạm lời thề này hay tôi tự phản bội, thì tôi sẽ phải chịu một số phận khổ sở ngược lại.
Thật là cao cả thay những bác sỹ y khoa, bởi họ đã chọn nghề thầy thuốc như là chọn lựa một cơ hội để cứu người, giúp đời chứ không phải là một phương tiện thương mãi!
 Nhưng thật lạ là nhiều sinh viên y khoa sài gòn của những năm 1960s lại là đoàn viên, đảng viên cộng sản, là những cơ sở của biệt động Sài gòn, họ không chỉ xuống đường kích động, đấu tranh chống chính quyền và phá hoại hậu phương của Việt Nam Cộng Hòa, mà trong biến cố Mậu Thân 1968 họ cũng là chỉ điểm cho những cuộc tấn công đẫm máu, những vụ thảm sát đồng bào, đồng chủng giữa những ngày Xuân tưởng như thanh bình đó. Tại sao những sinh viên y khoa lại không luyện rèn y đức, y nghiệp để cứu người mà chỉ toàn đi giết người như vậy? Lạ quá!
Và chắc nhiều người cũng biết rằng sau khi tốt nghiệp Đại Học Y Khoa Sài gòn, bác sỹ Trương Thìn cũng đã tham gia quân đội và tùng sự trong binh chủng Thủy Quân Lục Chiến – Một bác sỹ quân y cộng sản được đưa vào tùng sự trong binh chủng Thủy Quân Lục Chiến sát cộng. Lạ quá! Có lẽ ngành an ninh quân đội của Việt Nam Cộng Hòa không biết việc này chăng? Mỗi khi nhớ đến sự việc này, tôi không khỏi giật mình khi nghĩ rằng với ngần ấy thời gian phục vụ trong quân y của binh chủng Thủy Quân Lục Chiến, bác sỹ Trương Thìn đã làm gì khi phải điều trị cho hàng ngàn thương binh, bệnh binh Thủy Quân Lục Chiến? Có khi nào lý tưởng cộng sản trong trái tim ông lấn át cái lương tâm chức nghiệp của ông, khiến ông không còn nhớ đến lời thề Hippocrate mà trở thành một “dũng sỹ diệt Mỹ Ngụy” thì bác sỹ Trương Thìn chắc chắn sẽ trở thành anh giải phóng quân giết người có bằng cấp, nên không cần đến bom mìn súng đạn như Bảy Lốp hay những đặc công, những du kích khác…. Biết đâu chừng!
Vì vậy mà sau khi miền Nam bị hoàn toàn rơi vào tay cộng quân Bắc Việt thì cả triệu sỹ quan, hạ sỹ quan của QLVNCH phải bị tập trung cải tạo, trong số đó dễ có đến cả hàng ngàn sỹ quan quân y, trong khi đó cựu sỹ quan quân y Trương Thìn vẫn an nhiên tự tại ở Sài gòn, rồi được đảng và nhà nước bổ nhiệm chức phó giám đốc sở y tế thành phố HCM, viện trưởng viện y dược học thành phố HCM và vẫn tiếp tục sinh hoạt văn nghệ với nhóm những cựu sinh viên “Hát Cho Đồng Bào Tôi Nghe” thuở trước, với cả bác sỹ chính trị Huỳnh Tấn Mẫm nữa.
Tôi không biết, nhưng một số bè bạn thì rỉ tai nhau rằng bác sỹ quân y Trương Thìn đã vì nuốt lời thề Hippocrate trong thời gian phục vụ trong binh chủng Thủy Quân Lục Chiến của QLVNCH, nên cuối đời ông phải khổ đau bệnh tật như vậy lại không có một mụn con trai để nối dõi tông đường cho dòng họ Trương, tức là Trương Thìn đã “vô hậu kế đợi”. Tôi không biết, nhưng một số bạn bè khác cũng rỉ tai nhau rằng bác sỹ Huỳnh Tấn Mẫm cũng vậy, cũng vô hậu kế đợi, rằng vợ chồng Tấn Mẫm chỉ sinh được một mụn con trai nhưng lại bị thiểu năng trí tuệ. Tôi không biết, nhưng bạn bè rỉ tai nhau rằng hai tên đồ tể máu lạnh của Mậu Thân 1968 ở Huế Hoàng Phủ Ngọc Tường và Lâm Thị Mỹ Dạ cũng vô hậu kế đợi, chỉ sinh được 3 "con vịt giời" thôi. Nhiều người cho rằng ấy là cái phúc cho dân tộc Việt bởi những kẻ ác nhân thất đức đã bị tuyệt tự chứ không còn truyền tôn nối tử để tàn hại quê hương được nữa...
“Thiên võng khôi khôi sơ nhi bất lậu”: Lưới Trời lồng lộng nhưng có ai thoát được đâu! Những kẻ ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản để mang lại tang thương cho đất nước để tàn hại giống nòi thì rồi cũng sẽ như Trương Thìn, Huỳnh Tấn Mẫm, Hoàng Phủ Ngọc Tường mà thôi. 
Ngày 20 tháng 01 năm 2013
Nguyễn Thu Trâm
Nguồn:  https://mail.google.com/mail/u/0/?shva=1#inbox/1400525372a1fea6

Cái chết của Thích Quảng Đức qua lời phát biểu của Thích Tâm Châu - (Trần Minh) Đó là hậu quả mà những tên giặc như Dương Văn Minh, Trần Văn Đôn, Trần Thiện Khiêm, Mai Hữu Xuân, Lê Văn Kim, Nguyễn Văn Nhung, Dương Hiếu Nghĩa và PGVNTN đã mang lại cho đất nước, trong đó, vụ nướng sống Thích Quảng Đức là một ngòi nổ hết sức quan trọng. Vì vậy, năm mươi năm sau, bọn Tiết Độ Sứ Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Sinh Hùng đã vô cùng sung sướng đúc tượng hoành tráng để nhớ ơn ông ta, đồng thời tiếp tục chính sách bôi nhọ chính quyền Miền Nam rằng chính quyền Miền Nam đàn áp Phật Giáo, còn chúng thì thương yêu Phật G

Cái chết của Thích Quảng Đức qua lời phát biểu của Thích Tâm Châu - (Trần Minh)