Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014

Bao Giờ Anh Trở Lại - "Chuyện Đời Chưa Kể Hết" của Nguyễn Phương Thúy (1)


Bao Giờ Anh Trở Lại - "Chuyện Đời Chưa Kể Hết" của Nguyễn Phương Thúy (1) 

Đã tải lên vào 06-06-2009
Bao Giờ Anh Trở Lại
Bao giờ trở lại hỡi anh?
Em mong, em đợi từ ngày biệt ly.
Ngóng về heo hút biên thùy,
Bồn chồn, thắt thỏm, xuân thì héo hon.
Trăng soi bóng đổ cô đơn,
Hồn em theo nhịp bước đường hành quân
Nhớ anh, thức suốt canh thâu,
Đường kim mũi chỉ, em khâu cờ vàng.
Sa trường khói lửa ngút ngàn
Trong lòng trăm mối ngổn ngang, giọt sầu.
Đồng Xoài, Bình Giả tuyến đầu,
Pleime đất đỏ, Phú Bài, Khe Sanh.
Bồng Sơn, Huế đến Chu Lai,
Mậu Thân súng nổ khắp nơi Sài Gòn.
Mùa hè đỏ lửa kinh hoàng,
Đầm đìa máu lệ, tan hoang xóm làng.
Trực thăng chao đảo từng đoàn,
Đổ quân, tiếp tế, gió bay bụi mờ.
Thần chết rình rập, đợi chờ,
Không gian tím lịm, lặng lờ, thê lương.
Bom cày, đạn xới quê huơng,
Khăn sô oan nghiệt từng vòng quấn quanh.
Xin Trời phù hộ cho anh,
Trở về sum họp bình an, vẹn toàn.
Quay cuồng trời đất, bàng hoàng,
Nghe anh tử trận, ngã nhào, hôn mê,
Nửa đường đứt gánh phu thê,
Ôm anh, ôm chặt thương yêu, oán hờn.
Dậy đi, em sợ cô đơn,
Yêu đi, em đợi môi hôn nồng nàn.
Nói đi, em khỏi bẽ bàng,
Châu tan, ngọc nát, lỡ làng từ đây.
Thẻ bài lạnh ngắt trong tay,
Thủy chung em giữ, nợ này em mang.
Đêm về nỗi nhớ chứa chan,
Rưng rưng ngấn lệ, cờ vàng nâng niu.
Mộ anh chưa cỏ đìu hiu,
Tháng Tư cả nước dắt dìu đi đâu?
Vai gầy gánh vác dãi dầu,
Tang chồng, tang nước, thảm sầu thiên thu.
Quê người mỗi độ tháng Tư,
Niềm đau bức tử vẫn chưa nhạt mờ.
Mong con giữ lấy màu cờ,
Đấu tranh dân chủ, cơ đồ dựng xây.

Nguyễn P. Thúy, March 31, 2009

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét