Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

Thoát Trung, phò Dũng: Một sai lầm bi đát !


Thoát Trung, phò Dũng: Một sai lầm bi đát !

Thoát Trung, nhưng coi chừng một sai lầm bi đát! 
Nguyễn Gia Kiểng (Thông Luận) “...Nguyễn Tấn Dũng có thể không phải là người nhiệt tình nhất với chính sách phục tùng Trung Quốc nhưng cũng không ai có thể thân Trung Quốc hơn ông. Muốn "thoát Trung" mà lại "phò Dũng" là rất sai, sai một cách bi đát…”

*
Một tháng rưỡi đã trôi qua kể từ ngày Bắc Kinh đưa giàn khoan vào vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Giàn khoan vẫn còn đó những dư luận thế giới đã ngoảnh sang những vấn đề khác. Bắc Kinh đã thành công một bước trong tiến trình bình thường hóa sự chiếm đoạt các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa và vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Bước tiến này mở đường cho những hành động lấn chiếm khác.
Hành động của Bắc Kinh đáng lẽ là một sự dại dột và đã phải thất bại bẽ bàng; không những thế còn tạo cho Việt Nam một cơ hội để tái khẳng định chủ quyền trên Hoàng Sa, Trường Sa và các quyền lợi chính đáng trên Biển Đông theo qui định của luật pháp quốc tế. Trong những ngày đầu khi Trung Quốc vừa đưa giàn khoan HD-981 vào hải phận Việt Nam lập trường của các chính phủ -Hoa Kỳ, Châu Âu cũng như các nước trong khu vực Thái Bình Dương- đã đồng thanh lên án hành động của Trung Quốc như là một sự khiêu khích. Ngược lại không một quốc gia nào bênh vực Trung Quốc cả. Một cách mặc nhiên thế giới đã nhìn nhận Hoàng Sa và vùng biển chung quanh không phải là của Trung Quốc, nghĩa là của Việt Nam hay ít nhất có thể được coi là của Việt Nam.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Việt Nam phản ứng một cách mạnh mẽ, dù ôn hòa, đối với Trung Quốc và đưa vấn đề ra trước Liên Hiệp Quốc? Chắc chắn Trung Quốc sẽ xấc xược phủ nhận thẩm quyền của Tòa Án Công Pháp Quốc Tế (International Court of Justice) và cũng sẽ sử dụng quyền phủ quyết nếu Việt Nam đưa vấn đề ra Hội Đồng Bảo An. Nhưng đó là tất cả những gì mà chúng ta chờ đợi. Trung Quốc sẽ bị cô lập và lên án, chủ quyền của Việt Nam sẽ được thừa về mặt tình cảm, Trung Quốc sẽ phải trả giá đắt hơn nhiều nếu tái diễn sự khiêu khích. Có mọi triển vọng là họ không dám tái diễn vì Trung Quốc vừa rất lệ thuộc vào thế giới vừa không đủ mạnh để thách thức thế giới, hơn nữa lại đang sắp đi vào một cuộc khủng hoảng lớn. Tóm lại giàn khoan của Trung Quốc sẽ rút đi sau một vài tháng chi phí tốn kém, sau khi bị lên án và khiến Việt Nam được bênh vực.
Nhưng thực tế đã không như vậy bởi vì chính quyền cộng sản Việt Nam đã không có phản ứng. Hành động xâm lược của Trung Quốc vẫn tiếp tục và không còn lôi kéo sự chú ý của thế giới nữa. Lần sau nếu tình trạng này lặp lại sự chú ý của thế giới sẽ còn ít hơn. Lẽ phải lúc đó sẽ chỉ là lý của kẻ mạnh.
Những gì chính quyền CSVN đã làm, như phổ biến một thư luân lưu tới các thành viên LHQ một tháng sau khi sư kiện khởi đầu, một vài tuyên bố nguyên tắc và một số tàu cá và cảnh sát biển tới gần hiện trường, không đáng được coi là một phản ứng. Ngay cả nếu chính quyền CSVN muốn dâng biển và đảo cho Trung Quốc trong một thỏa hiệp ngầm họ cũng khó có thể phản ứng yếu hơn.
Hành động của Trung Quốc vừa là một hành động lấn chiếm vừa là một hành động chiến tranh bởi vì họ đem theo cả hàng trăm tàu chiến và đánh phá các tàu của Việt Nam, kể cả tàu của cảnh sát biển Việt Nam. Trước một biến cố nghiêm trọng như vậy bất cứ một chính quyền nào trên thế giới cũng đã phải thông tin và giải thích đầy đủ cho nhân dân biết những gì xảy ra qua thông điệp long trọng của quốc trưởng và thủ tướng cùng với những phát biểu của các bộ trưởng và các cấp lãnh đạo chính trị để động viên toàn dân đoàn kết trong cố gắng giữ nước, đồng thời lập tức đưa vấn đề ra công pháp quốc tế.
Nhưng chúng ta đã thấy gì?
Ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng hoàn toàn không nói gì trước hội nghị trung ương của đảng cộng sản diễn ra đúng lúc Trung Quốc đang trắng trợn xâm phạm vùng biển Việt Nam và cũng không thấy có ủy viên trung ương đảng nào tỏ ra bức xúc. Hình như đối với ông Trọng và đảng cộng sản không có vấn đề gì cả.
Về phía nhà nước cả chủ tích nước lẫn thủ tướng đều không tuyên bố gì với quốc dân. Quốc hội cũng không có phản ứng. Ông chủ tịch nước Trương Tấn Sang kêu ca trong một buổi tiếp xúc với cử tri một quận rằng "anh phải rút đi chứ, nhà tôi chứ đâu phải nhà anh!". Không khác gì một người dân oan trong số hàng triệu dân oan của chế độ. Ông chủ tịch thừa biết những tiếng kêu than này có tác dụng gì. Ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chỉ nói trước hội nghị ASEAN một phần rất nhỏ những điều mà mọi người đều đã biết và cũng không dám kêu gọi hậu thuẫn của thế giới, sau đó cũng chỉ trả lời với ký giả nước ngoài, tại nước ngoài, rằng "không chấp nhận đánh đổi chủ quyền để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc".Không một cấp lãnh đạo quốc gia nào trong trường hợp Việt Nam khi ra nước ngoài và bị các ký giả chất vấn có thể nói yếu hơn.
Ông đại tướng bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh được một cơ hội bằng vàng để bảo vệ lập trường của Việt Nam khi tham dự Đối Thoại Shangri-La 13. Trước đó cả thủ tướng Nhật Shinzo Abe lẫn bộ trưởng quốc phòng Mỹ Chuck Hagel đều đã mạnh mẽ tố giác hành động của Trung Quốc và tuyên bố sẽ không để Trung Quốc lộng hành trên Biển Đông, sẽ sẵn sàng giúp các nước trong vùng, kể cả Việt Nam, phương tiện tự vệ. Một chính quyền Việt Nam quan tâm bảo vệ chủ quyền không thể mong đợi nhiều hơn. Tuy vậy ông Thanh đã tuyên bố rằng "quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp"và vụ giàn khoan HD-981 chẳng có gì nghiêm trọng vì "mỗi gia đình cũng còn có những mâu thuẫn, bất đồng, huống chi là các nước láng giềng". Chẳng khác gì bảo Mỹ, Nhật và thế giới đừng xía vào, hãy để mặc Việt Nam giải quyết với Trung Quốc. Nhưng giải quyết như thế nào? Ông Thanh chỉ dám "đề nghị Trung Quốc rút giàn khoan ra khỏi vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam". Thật khó có thể có một bộ trưởng quốc phòng bất xứng hơn.
Bộ ngoại giao cũng không dám triệu tập đại sứ Trung Quốc để phản đối dù đây phản ứng nhẹ nhất trong trường hợp này. Các chính phủ triệu tập đại sứ trong những trường hợp không quan trọng hơn nhiều; thí dụ như Bắc Kinh đã triệu tập đại sứ Mỹ tại Trung Quốc để phản đối việc năm sĩ quan Trung Quốc bị tố giác là có hoạt động gián điệp. Đại sứ Trung Quốc tại Việt Nam là một đại sứ hay một thái thú? Tệ hơn nữa, bộ ngoại giao còn làm một việc rất vô ý thức là triệu tập đại điện sứ quán Trung Quốc (nhấn mạnh: đaị diện sứ quán chứ không phải đại sứ) sau khi một tàu cá Việt Nam bị đụng chìm ngày 26-5. Như vậy là việc Trung Quốc tìm dầu trong hải phận Việt Nam không nghiêm trọng bằng một chiếc tàu cá bị đụng chìm? Chỉ một tháng sau khi hành động xâm lược của Trung Quốc diễn ra phái bộ Việt Nam tại Liên Hiệp Quốc mới cho phổ biến một thư luân lưu đến đại diện các nước, nhưng đây cũng chỉ là một thông báo mà thôi chứ không kêu gọi một hành động quốc tế nào cả.
(Đến đây xin mở một ngoặc đơn. Sự nhu nhược này không phải do lỗi của bộ ngoại giao, mà là vì bộ ngoại giao không có quyền quyết định. Chính sách cũng như hành động đối ngoại hoàn toàn ở trong tay một một vài người trong bộ chính trị; những người này khống chế được bộ máy đảng và nhà nước và quyết định chính sách đối ngoại một cách hoàn toàn bí mật. Ngay cả những cấp lãnh đạo, kể cả đa số ủy viên trung ương đảng, cũng chỉ biết đến những thay đổi định hướng đối ngoại rất lâu sau khi chúng đã thành một thực tế. Cuối thập niên 1950 Lê Duẩn và Lê Đức Thọ quyết định theo Trung Quốc (để có thể phát động nội chiến) và thanh trừng những phần tử bị cáo buộc là "xét lại chống đảng" vì thân Liên Xô. Không ai biết. Gần mười năm sau họ đổi hướng 180 độ và theo Liên Xô chống Trung Quốc. Cũng không ai biết. Năm 1984 sau khi Liên Xô bối rối không bảo vệ được chế độ CSVN nữa, Nguyễn Văn Linh được đưa trở lại bộ chính trị rồi trở thành tổng bí thư để thực hiện chính sách đầu hàng và thần phục Trung Quốc cùng với Lê Đức Anh và Đỗ Mười. Vẫn không ai biết. Trí thức Việt Nam còn tung hô Nguyễn Văn Linh như một người của đổi mới mà không biết rằng ông ta chỉ là người của Trung Quốc).
Chính quyền CSVN đã không nói gì với nhân dân. Họ không cần giải thích gì cả bởi vì họ không thấy có một bổn phận nào đối với nhân dân Việt Nam cả; họ là một lực lượng chiếm đóng và thống trị chứ không phải là một chính quyền Việt Nam. Họ còn dùng bọn côn đồ - mà họ vẫn thường dùng để hành hung những người dân chủ - để gây bạo động và lấy đó làm cớ để cấm đoán những cuộc biểu tình của những người yêu nước phản đối hành động xâm lược của Bắc Kinh. Nếu họ thực sự là dụng cụ của Trung Quốc để bán đứng đất nước họ cũng không thể làm khác.
Chúng ta có thể tự hỏi tại sao Trung Quốc lại làm như vậy? Hành động của họ đáng lẽ phải là một hành động ngu xuẩn rất có hại cho họ, nhưng họ đã thành công bởi vì họ biết trước phản ứng của Hà Nội. Tất cả diễn ra như một kịch bản đã được chuẩn bị trước.
Không thể loại trừ khả năng là giữa Bắc Kinh và Hà Nội đã có những thỏa ước không được công bố và Bắc Kinh đã dựa vào đó để hành động. Nếu không thì không ai có thể giải thích tại sao chính quyền Hà Nội không đưa vấn đề ra công pháp quốc tế dù sau hơn 20 lần tiếp xúc vẫn chỉ nhận được một câu trả lời trịch thượng của Bắc Kinh là không có gì để thảo luận cả vì họ hoàn toàn đúng. Người ta có thể nghĩ như vậy khi đọc lại bản tuyên bố chung Việt – Trung ngày 21/06/2013 sau chuyến thăm viếng Bắc Kinh của ông Trương Tấn Sang:
"Hai bên hoan nghênh Thỏa thuận sửa đổi liên quan tới Thỏa thuận thăm dò chung trong khu vực thỏa thuận ngoài khơi trong Vịnh Bắc Bộ được ký kết giữa doanh nghiệp hữu quan hai nước, nhất trí mở rộng diện tích khu vực thỏa thuận, kéo dài thời hạn thỏa thuận, cùng nhau thúc đẩy hoạt động thăm dò chung đối với cấu tạo dầu khí vắt ngang đường phân định trong Vịnh Bắc Bộ sớm đạt được tiến triển tích cực". (Tác giả tô đậm những cụm từ đáng chú ý).
Thỏa thuận sửa đổi nào? Thoả thuận thăm dò chung nào? Khu vực thỏa thuận nào? Mở rộng diện tích khu vực thỏa thuận tới đâu? Nhân dân Việt Nam không được biết, tất cả đều chỉ là những cam kết dấm dúi giữa Đảng Cộng sản Việt Nam và quan thày Trung Quốc của họ. Cũng không nên quên câu nói của thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh - một người rất thận cận với ông Dũng đồng thời cũng là một trong những người nhiều quyền lực nhất hiện nay - đại diện Việt Nam trong cuộc đàm phán Việt – Trung năm 2012: "Việt Nam không còn bất cứ băn khoăn gì khi hợp tác với Trung Quốc trên mọi lĩnh vực ". Không còn bất cứ băn khoăn nào, vậy việc Trung Quốc chiếm Hoàng Sa và Trường Sa coi như đã xong? Nếu quả thực như thế thì Trung Quốc có quyền làm những gì họ đang làm. Có những lúc mà ngôn ngữ không đủ để nói lên sự ngạc nhiên và phẫn nộ.
Cũng đáng ngạc nhiên và thất vọng không kém là thái độ của nhiều trí thức Việt Nam. Họ chống ách lệ thuộc Bắc Kinh và muốn "thoát Trung" nhưng lại ủng hộ Nguyễn Tấn Dũng. Đối với họ Nguyễn Tấn Dũng là người tiến bộ, thân phương Tây và dám đối đầu với Bắc Kinh. Lý do là vì ông đã gửi con đi du học Mỹ, đã gửi thông điệp đầu năm nói tới "đổi mới thể chế" và "xây dựng dân chủ" và mới đây đã công khai phản đối việc Trung Quốc vi phạm vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, sau đó lại tuyên bố không chấp nhận quan hệ lệ thuộc.
Tại sao lại có thể nông cạn và dễ tính đến thế được? Việc ông Dũng gửi con sang du học tại Mỹ không chứng minh gì cả; phần lớn các lãnh tụ chóp bu Nga và Trung Quốc cũng làm như thế, chính bản thân Tập Cận Bình cũng đã thực tập tại Mỹ. Chính quyền Trung Quốc cũng vừa tiết lộ là có hơn một nghìn quan chức tỉnh Quảng Đông gửi con du học các nước phương Tây. Gửi con đi học tại Mỹ không có nghĩa là thân Mỹ. Mà dù có được đào tạo tại phương Tây cũng không có nghĩa là đã trở thành người dân chủ. Cho tới thập niên 1980 hầu như tất cả các chế độ Châu Mỹ La Tinh đều là những chế độ độc tài mafia do những kẻ tốt nghiệp tại các trường đại học Mỹ cầm đầu. Bachar al Assad, tên độc tài khát máu tại Syria, tốt nghiệp tại Anh. Giáo dục quả nhiên thay đổi cách suy nghĩ nhưng thường phải một hai thế hệ. Người ta cố tình gán cho Nguyễn Tấn Dũng những chủ trương mà ông không bao giờ có, hơn nữa còn chống lại một cách hung bạo. Có những vị hân hoan vì ông Dũng nói tới "phát huy dân chủ" trong bài thông điệp đầu năm, nhưng đó hoàn toàn chỉ là thứ dân chủ mà ĐCSVN đã nói tới từ thời Việt Nam Dân Chủ Công Hòa, nghĩa là dân chủ kiểu xã hội chủ nghĩa, cái dân chủ mà bà Nguyễn Thị Doan đánh giá là ưu việt gấp triệu lần dân chủ đa nguyên đa đảng. Hoàn toàn không có gì mới. Điều chắc chắn là ông Nguyễn Tấn Dũng đã tuyên bố "nhất định không để nhen nhúm những tổ chức đối lập". Đó là xây dựng dân chủ? Cũng đừng quên rằng chính ông Dũng đã ký quyết định 97/2009/QĐ-TTg cấm phản biện và khai tử nhóm IDS.
...những lời tuyên bố mơ hồ, chung chung, vớ vẩn của ông Dũng
"thể hiện đúng ý chí của nhân dân ta"...
Ca tụng ông Dũng là dám chống Trung Quốc cũng chỉ là lấy mơ ước làm sự thực, hay tệ hơn nữa là tán tụng kẻ có quyền, một thái độ chẳng có gì đáng tự hào. Về vụ HD-981 ông Dũng đã chỉ nói một phần nhỏ những điều mà mọi người đã biết. Còn câu "không chấp nhận đánh đổi chủ quyền để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc"thì quả là vớ vẩn. Có gì là khảng khái? Ai có thể nói ngược lại? Ông Dũng còn phải cố gắng nhiều, rất nhiều, nếu muốn chứng tỏ thực tâm bảo vệ chủ quyền dân tộc.
Điều chắc chắn là ông Dũng đã góp phần quyết định đưa Việt Nam đi sâu vào thế lệ thuộc Trung Quốc. Lệ thuộc Trung Quốc là chọn lựa chiến lược của ĐCSVN từ giữa năm 1984 và là trách nhiệm chung của các bộ chính trị từ đó. Nhưng cũng có những điều chủ yếu thuộc trách nhiệm của hành pháp, nghĩa là thủ tướng. Như cho Trung Quốc thuê dài hạn rừng đầu nguồn; cho Trung Quốc thuê những vùng biển rộng lớn để khai thác hải sản; cho các doanh nghiệp Trung Quốc đưa công nhân ồ ạt sang Việt Nam và tổ chức như những khu riêng của người Hoa; cho người và hàng hóa Trung Quốc vào Việt Nam không kiểm soát; xuất khẩu hàng hóa Trung Quốc mang nhãn made in Vietnam sang Hoa Kỳ và Châu Âu đưa thâm thủng mậu dịch với Trung Quốc lên 24 tỷ USD; cho Trung Quốc trúng thầu gần hết các dự án và sau đó thi công một cách bê bối v.v. Cũng đừng quên Nguyễn Tấn Dũng là người bảo vệ dự án Bô-xit Tây Nguyên một cách quả quyết nhất, tuyên bố "dự án này phải tiếp tục vì là một chủ trương lớn của Đảng". Đinh Đăng Định chỉ có tội phản đối dự án này mà bị cầm tù tới chết. Riêng về điểm này phải nhìn nhận là ông Trương Tấn Sang đã tỏ ra có trách nhiệm hơn và phần nào đã bênh vực những người phản đối. Điếu Cày có tội gì mà bị xử tới 12 năm tù sau khi đã ở tù 3 năm? Anh chẳng viết hay tuyên bố gì đáng nói. Tội duy nhất của Điếu Cày là đã tổ chức những cuộc biểu tình chống ngọn đuốc Thế Vận Bắc Kinh 2008. Nguyễn Xuân Nghĩa bị xử 6 năm tù -và còn bị công an cho thường phạm đánh trong tù- chỉ vì căng những biểu ngữ "Hoàng Sa Trường Sa Việt Nam". Không thể nói rằng đây là chính sách của Đảng; chính sách phục tùng Trung Quốc là của Đảng nhưng sự hung bạo là của Nguyễn Tấn Dũng. Cũng không nên quan trọng hóa quá đáng vai trò của bộ chính trị. Ông Dũng chẳng coi bộ chính trị ra gì, bộ chính trị muốn kỷ luật ông mà không được, muốn đưa hai ông Nguyễn Bá Thanh và Vương Đình Huệ vào bộ chính trị cũng không được. Nguyễn Tấn Dũng mạnh hơn bộ chính trị vì kiểm soát được đa số trong ban chấp hành trung ương. Ai thắc mắc điều này có thể nhìn vào những bản án dành cho Trần Huỳnh Duy Thức và Cù Huy Hà Vũ. Duy Thức sử dụng tài liệu do văn phòng Trương Tấn Sang cung cấp để tố cáo Nguyễn Tấn Dũng tham nhũng và lãnh 16 năm tù trước sự bất lực của phe Trương Tấn Sang, Hà Vũ đòi kiện Nguyễn Tấn Dũng về vụ Bô-xit và lãnh 7 năm dù thuộc diện con cháu công thần và được nhiều che chở ngay trong đảng. Bản hiến pháp mới vừa có hiệu lực từ đầu năm nay trong đó nét đậm nhất là rập khuôn theo chế độ Trung Quốc cũng là do ông Dũng đưa ra trước đại hội Đảng thứ 11; chỉ có điều là sau đó có quá nhiều vụ bê bối bị phát giác khiến ông không giành được chức tổng bí thư đảng như dự tính.
Cũng Nguyễn Tấn Dũng vừa ra chỉ thị cấm biểu tình phản đối Trung Quốc xâm phạm hải phận Việt Nam. Tại sao cấm những cuộc biểu tình chính đáng này? Và tại sao không thấy trí thức trong nước nào lên tiếng mạnh mẽ phản đối quyết định này? Ông Dũng viện cớ ngăn ngừa những bạo loạn như dã xảy ra tại Bình Dương, nhưng ai điều động bọn côn đồ đập phá? Bọn này rõ ràng là được công an bảo kê. Chúng chỉ có vài chục đứa mà dám đến các doanh nghiệp đòi phải để công nhân ngừng làm việc để đi biểu tình và khi được trả lời là công nhân đã đi biểu tình rồi thì đòi vào khám nhà máy xem còn công nhân không. Nhà máy cầu cứu thì được công an lời là "không thể làm gì cả". Tại sao công an lại không thể làm gì cả, trừ khi được lệnh cấm can thiệp? Rồi sau những thiệt hai to lớn đã có sĩ quan công an nào bị khiển trách không? Bình thường trước một sư kiện nghiêm trọng như vậy chính bộ trưởng công an phải tự kiểm điểm, thậm chí phải từ chức hoặc bị cách chức. Nên nhớ rằng công an hoàn toàn ở trong tay ông Dũng. Giải thích hợp lý nhất là chính ông Dũng đã tạo ra những cuộc bạo loạn này để có cớ cấm những cuộc biểu tình chống Trung Quốc. Nhưng giải thích này có thể chưa đủ. Có thể còn có cả sự phối hợp với Trung Quốc - cả trong vụ giàn khoan HD-981 lẫn những diễn tiến sau đó - để tạo ra một tình trạng căng thẳng vừa biện minh cho sự suy sụp kinh tế không thể che giấu được nữa vừa giúp Nguyễn Tấn Dũng lấy cớ vãn hồi an ninh trật tự làm một cuộc đảo chính – công khai hoặc ngầm - thu tóm mọi quyền lực trong tay và vô hiệu hóa các đối thủ. Rất có thể. Bởi vì Trung Quốc không thể tìm được một đồng minh lý tưởng hơn ông Dũng, ông vừa hợp tác tận tình với Trung Quốc vừa thẳng tay đàn áp những người chống Trung Quốc. Ai cũng phải thấy là vụ giàn khoan HD-981 đã chỉ có lợi cho Nguyễn Tấn Dũng.
Nguyễn Tấn Dũng có thể không phải là người nhiệt tình nhất với chính sách phục tùng Trung Quốc nhưng cũng không ai có thể thân Trung Quốc hơn ông. Muốn "thoát Trung" mà lại "phò Dũng" là rất sai, sai một cách bi đát.
Có thể nói gì thêm về Nguyễn Tấn Dũng?
Khi lên làm thủ tướng ông tuyên bố nếu không dẹp được tham nhũng ông sẽ từ chức. Thực tế là tham nhũng không giảm đi, cũng không thể nói là tăng lên, mà phải nói là đã bùng nổ dưới chính phủ của ông Dũng. Hối lộ, vơ vét, móc ngoặc, mua quan bán chức đã trở thành qui luật dưới chính quyền Nguyễn Tấn Dũng. Phải nói một cách thật rõ rệt: nếu không dẹp được tham nhũng thì đất nước không có tương lai. Nguyễn Tấn Dũng không dẹp mà còn giúp tham nhũng bành trướng. Như vậy không thể viện dẫn bất cứ lý do nào để ủng hộ ông.
Ông Dũng đã khởi xướng ra "sáng kiến" dùng bọn côn đồ làm cánh tay nối dài của công an để hành hung dân oan và những người dân chủ. Tôi được nghe hai tiếng "đầu gấu" lần đầu tiên từ ông Hoàng Minh Chính qua điện thoại năm 2002. Ông Chính cùng các thân hữu tới tòa án ủng hộ Lê Chí Quang đang bị xét xử. Ông la lên: "Chúng nó dùng bọn đầu gấu đánh anh em dân chủ!". Lúc đó ông Dũng vừa lên làm phó thủ tướng nhưng quyền lực át hẳn ông thủ tướng rất lu mờ Phan Văn Khải. Vài năm sau chính ông Hoàng Minh Chính cũng bị bọn đầu gấu xô đẩy và bị ném đồ dơ bẩn khi đi chữa bệnh ở Mỹ về, người nhà bị hành hung. Hiện tượng đầu gấu liên tục phát triển cùng với quyền lực của ông Dũng, đến mức giờ đây khó phân biệt công an và côn đồ. Hầu như không có người dân chủ trẻ nào không bị đánh, kể cả các phụ nữ như Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Hoàng Vi.
Dưới chính quyền của ông Dũng công an trở thành hung bạo. Hiện tượng tra tấn nghi can, dùng thường phạm đánh chính trị phạm trong nhà tù, đánh người, thậm chí đánh chết người, trong đồn công an ngày càng trở thành bình thường. Đó chủ yếu là thành quả của ông Dũng. Không thể nói rằng trách nhiệm của ông Dũng chỉ là đã không kiểm soát được công an. Ông nắm rất vững lực lượng công an, ông xuất thân là một công an và từng là thứ trưởng trực bộ công an. Công an không thể làm những gì mà ông cấm.
Nhiều người nói hãy cứ tập trung phát triển kinh tế rồi sẽ có dân chủ. Những người này không hiểu kinh tế và nói bậy. Nhưng ngay cả như thế thì Nguyễn Tấn Dũng cũng không phải là người lãnh đạo quốc gia chấp nhận được. Ông tỏ ra rất thiếu bài bản về kinh tế.
Một vài thí dụ:
-Ít lâu sau khi chính thức lên làm thủ tướng ông sang thăm Mỹ và tìm gặp Alan Greenspan, vừa mãn nhiệm kỳ chủ tịch ngân hàng trung ương Mỹ, để chiêm ngưỡng một thiên tài kinh tế. Chỉ một thời gian ngắn sau thế giới nhận ra Alan Greenspan là thống đốc tồi nhất từ một thế kỷ và đã gây ra cuộc khủng hoảng toàn cầu chưa từng có.
- Cuối năm 2007 ông Dũng tung ra 150 nghìn tỷ đồng để mua 9 tỷ USD làm cả nước điêu đứng vì vật giá tăng vọt, lý do là để "hỗ trợ đồng đô la" vì sợ hối suất đồng đô la Mỹ sẽ giảm sút nghiêm trọng so với đồng tiền Việt Nam; dự đoán này sai một cách lố bịch vì điều ngược lại đã xảy ra.  Đồng đô la lúc đó bằng 15.000 đồng Việt Nam, ngay sau đó nó đổi lấy 18.500 đồng.
- Cuối năm 2008 chính phủ của ông Dũng trổ tài một lần nữa. Thấy thực phẩm lên giá đột ngột họ ra lệnh cấm xuất cảng gạo vì nghĩ rằng giá gạo sẽ còn tăng thêm và sợ bán hố. Sau đó thì giá gạo xuống nhanh và nông dân khốn khổ. Thực ra giá thực phẩm chỉ biến động trong một thởi gian ngắn, ngay lúc ông Dũng lấy quyết định ngớ ngẩn đó thị trường gạo đã trở lại bình thường rồi.
- Năm 2009 ông Dũng tung ra "gói kích cầu" 8 tỷ USD để kích thích tăng trưởng kinh tế. Theo lời bộ trưởng Kế Hoạch và Đầu Tư Bùi Quang Vinh thì số tiền 8 tỷ USD này đã mất toi và "doanh nghiệp bây giờ chết hết rồi".
Sai lầm tai hại nhất của ông Dũng là lập ra những tập đoàn lớn, bắt chước các chaebol của Hàn Quốc dù không có những cấp lãnh đạo tương xứng và cũng không có cả những công ty đúng nghĩa. Kết quả là tất cả 127 tập đoàn đều lỗ nặng vì chỉ là những ổ lãng phí và tham nhũng. Chúng đang gánh một tổng số nợ gần 100 tỷ USD. Ai sẽ trả cái giá kinh khủng của sự ngu dốt này nếu không phải là thế hệ đang lớn lên? Trung bình mỗi người Việt Nam sẽ phải trả 1000 USD (22 triệu đồng) vì sự bất tài, tham nhũng và tính vĩ cuồng của chính quyền Nguyễn Tấn Dũng. Trong kỷ nguyên tri thức này không một quốc gia nào có thể chấp nhận một người lãnh đạo thiếu hiểu biết như ông Dũng mà không tàn lụi. Ngày nay người ta không còn có thể nói là đã có các cố vấn vì các vấn đề đã trở thành quá phức tạp và các dữ kiện thay đổi quá nhanh chóng. Muốn tuyển chọn các cố vấn có thực tài và sau đó trọng tài giữa các đề nghị phức tạp thì bắt buộc phải có một trình độ nào đó mà ông Dũng hoàn toàn không có.
Điều quan trọng cần được đặc biệt lưu ý là Việt Nam vừa để mất một cơ hội bằng vàng để vươn lên. Năm 2007, sau khi Việt Nam gia nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới vốn và kỹ thuật nước ngoài đã ồ ạt đổ vào nước ta. Khối lượng đầu tư nước ngoài vào Việt Nam lớn hơn tổng số đầu tư vào tất cả các nước trong vùng. Khối lượng đầu tư nước ngoài to lớn này có lúc đã tạo ra ảo tưởng, nhưng sau đó sự bất tài, tham nhũng và những vụ án chính trị thô bạo đã khiến các nhà đầu tư chán ngán bỏ đi. Họ sẽ chỉ trở lại nếu Việt Nam thay đổi chế độ chính trị.
Đặc tính nổi bật và phải lên án nhất của ông Dũng là sự hung bạo đối với những người dân chủ. Những vụ trước đây bị xử 2 hoặc 3 năm – như thế đã là rất thô bạo vì các nạn nhân hoàn toàn vô tội - có thể bị xử trên 10 năm trong mấy năm gần đây sau khi ông Dũng đã thu tóm được phần lớn quyền lực trong tay. Vào năm 2007 Lê Thị Công Nhân bị xử 3 năm tù, Nguyễn Văn Đài 4 năm, nhưng từ năm 2010 trở đi Trần Huỳnh Duy Thức bị xử 16 năm, Điếu Cày 15 năm, Tạ Phong Tần 10 năm, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng 9 năm, Đỗ Thị Minh Hạnh 7 năm. Sự hung bạo đã tăng gấp ba.
Tóm lại Nguyễn Tấn Dũng là một người rất thiếu kiến thức và khả năng, rất tham nhũng, rất tận tình với Trung Quốc và rất hung bạo đối với những người dân chủ và những người chống chính sách lệ thuộc vào Bắc Kinh. Hơn nữa còn là người đã gây thiệt hại lớn nhất - về mọi mặt kinh tế, xã hội, đạo đức và môi trường - cho đất nước từ hơn mười năm nay. Người ta có thể không dám đả kích ông Dũng vì ông là người đầy quyền lực và rất hung bạo, nhưng ủng hộ và ca tụng ông là chuyện khác.
Làm sao không khỏi phiền lòng khi đọc thư ngỏ của nhiều trí thức có uy tín đánh giá những lời tuyên bố mơ hồ, chung chung, vớ vẩn của ông Dũng "thể hiện đúng ý chí của nhân dân ta". Ý chí của nhân dân ta đâu phải chỉ có thế. Hay khi đọc lời thuật rằng "cuộc hội thảo về "thoát Trung" là do cảm hứng vì những lời tuyên bố của thủ tướng". Cảm hứng quá hời hợt. Và làm sao có thể thảo luận về "thoát Trung" nếu, như ban tổ chức yêu cầu, không được phép phê phán một chính quyền coi phụ thuộc Trung Quốc là điều kiện để tồn tại? Cần nhấn mạnh lệ thuộc Trung Quốc không phải là yêu cầu của nhân dân Việt Nam mà chỉ là nhu cầu sống còn của chế độ cộng sản.
Các trí thức đang ủng hộ ông Dũng và muốn ông Dũng có thế mạnh hơn nữa phải rất cảnh giác. Họ có thể sắp được mãn nguyện đấy, nhưng đó sẽ chỉ là một thảm kịch cho đất nước.
Để kết luận, xin có một lời cải chính nếu những gì vừa viết ở trên có thể khiến độc giả nghĩ rằng tôi bi quan. Không, tôi không hề bi quan. Trái lại tôi tin rẳng chúng ta có thể lạc quan. Chúng ta đang đứng trước một khúc quanh lịch sử quan trọng, hạn kỳ dân chủ có thể rất gần.
Dù muốn hay không Trung Quốc cũng sẽ không thể là một chỗ dựa cho chế độ cộng sản Việt Nam nữa. Trung Quốc đã tích lũy quá đủ mâu thuẫn và khó khăn và đang sắp đi vào một cuộc khủng hoảng rất lớn. Khủng hoảng kinh tế, tài chính và môi trường. Khủng hoảng mô hình, chính trị, đồng thuận và căn cước. Chính sự thống nhất của Trung Quốc cũng sẽ không được bảo đảm. Trung Quốc sẽ phải dồn mọi cố gắng để lo cho chính mình và sẽ không còn sức lực và ý chí để tiếp tục chính sách bành trướng bá quyền. Dù muốn hay không quan hệ lệ thuộc Việt Trung cũng sẽ phải chấm dứt. Vấn đề lớn của chúng ta không phải là "thoát Trung" mà là "giải Cộng" nghĩa là chấm dứt chế độ độc tài đảng trị trong tinh thần hòa giải và hòa hợp dân tộc.
Ngay cả nếu kịch bản Nguyễn Tấn Dũng thâu tóm mọi quyền lực xảy ra thì nó cùng lắm cũng chỉ có thể làm chậm lại đôi chút chứ không thể ngăn chặn tiến trình dân chủ hóa. Nó sẽ chỉ là một sự chuyển hóa từ độc tài đảng trị sang độc tài cá nhân, và sự chuyển hóa này cũng chỉ là một chặng đường quen thuộc trong tiến trình đào thải của các chế độ độc tài.
Chúng ta còn một lý do quan trọng khác để tin tưởng: một tầng lớp trí thức chính trị, tầng lớp mà chúng ta chưa bao giờ có trong suốt dòng lịch sử, đang hình thành. Đó là những trí thức trẻ. Họ hiểu biết về chính trị và tình hình thế giới hơn hẳn thế hệ cha anh, không ràng buộc với chế độ, không khiếp sợ cũng không trông đợi gì ở bạo quyền và thẳng thắn chọn lựa dân chủ. Họ đã nắm được chìa khoá của tương lai, kể cả tương lai rất gần. Sự chuyển giao thế hệ sắp hoàn tất. Đất nước phải thay đổi vì đã thay da đổi thịt.
Kỷ nguyên tự do dân chủ sắp mở ra và các thế hệ mai sau sẽ nhận diện những con người của đất nước hôm nay. Ở thời điểm này quỵ lụy, luồn cúi không chỉ là bệ rạc mà còn là dại dột.
Nguyễn Gia Kiểng
Nguồn: http://danlambaovn.blogspot.com/2014/06/thoat-trung-nhung-lai-pho-dung-mot-sai.html#more

Bình luân

    Avatar
  • Nãnh đạo việt cộng => Dân tộc và đất nước Việt Nam có thể đặt hy vọng chi vào những LOẠI này ??? Cho tôi thì nói thiệt botay.com
    http://mgpgallery.motgocpho.co...
    http://mgpgallery.motgocpho.co...
    http://mgpgallery.motgocpho.co...
  • Một lời khắc trên bia mộ (internet = www) của tướng thủ việt cộng nguyễn y tá
  • Phùng Quang Thanh trong hội nghị các bộ trưởng ở Shangri La đã so sánh chuyện xâm lược của khựa như chuyện xích mích trong gia đình và ca ngợi tình bạn thắm thiết TC_VC. Yêu cầu ông Dũng cách chức PQT là yêu cầu xác đáng. Nếu Dũng không làm hay không lên tiếng thì chúng ta có thể kết luận Dũng và Thanh một phe nô tài của khựa. Nếu chửi Thanh thì cũng như chửi Dũng.

  • Đúng! Tôi đồng ý với nhận định cúa tác giả. Không thể tin 3X, bỡi vì trong quá khứ 3X đã nói quá nhiều nhưng không làm gì cả.
    Cái "trò" chỉ trích 3X của Tàu cũng chỉ là một màn kịch để che mắt công luận, kế "du long chuyển phụng" kế thứ 5 trong 36 kế sách của Tôn Tử.
    Sau 30/04/75 ở miền Nam Việt Nam, đa số những kẻ trước đó chửi VC và chơi thân với cán bộ công chức VNCH đều hiện nguyên hình là bọn cộng sản nằm vùng.
    Trong chiến tranh tình báo, kẻ làm nội gian thường áp dụng "khổ nhục kế" để có thể che mắt địch, 3X chính là kẻ đó: hắn giả vờ chống tàu để tìm sự ủng hộ của dân Việt Nam, sau đó sẽ hiện nguyên hình là tay sai đắc lực của Tàu dưới vỏ bọc 'cải cách, dân chủ...'
    Tôi thấy Việt Nam đang trong tình trạng "ngàn cân treo sợi tóc", nếu không sáng suốt chúng ta sẽ mắc mưu giặc, và VN sẽ trở thành 1 sao trên cờ Tàu.
    Cầu mong Sấm Trạng Trình linh ứng, và Việt Nam sẽ trường tồn

    • Tàu không hề chỉ trích 3X, mà 3X đang dùng kế để lừa dân đó, 3X sợ bỏ phiếu tín nhiệm thấp sẽ bị đối thủ loại nên tung tin bị Tàu và phe thân Tàu có mưu đồ loại 3X để dân ủng hộ. Đừng có mắc lừa bạn nhé.

  • Muốn chống Dũng thì trước hết phải tuyên bố theo Dũng có điều kiện và nếu Dũng từ chối điều kiện thì bộ mặt thật của Dũng sẽ hiện ra. Điều kiện đầu tiên là bắt buộc Dũng cách chức Phùng Quang Thanh. Người dân tổ chức biểu tình ủng hộ Dũng đã tuyên bố chống Tàu. Nếu có công an đàn áp thì bộ mặt chống Tàu bịp bợm của Dũng sẽ hiện rõ. Nếu không đàn áp thì biểu tình sẽ lớn mạnh và đó là cách giúp dân vượt qua sợ hải và thực tập biểu tình. Điều kiện thứ 2 là hủy bỏ điều luật 79, 88, 258. Bước đầu chỉ cần đòi hỏi cách chức PQT để gây chia rẽ.

    Cương quyết không phò bất cứ thằng chốp bu VC nào cả ! đọc kỷ tài liệu lịch sử thì thằng nào tay cũng nhúng chàm , nợ máu với đồng bào VN không ít thì nhiều ! thoát " Trung " là tất yếu của lịch sử chống giặc ngoại xâm của VN , VC đi lạc nước cờ chính trị rồi " lạc nước hai xe đành bỏ trống , có thời một chốt cũng thành công " . . chốt là ai ? là đồng bào , là nhân sĩ trí thức là lòng yêu Tổ quốc Danh dự và Trách nhiệm đấy !
  • Thoát Trung nhưng phò Dũng : Một sai-lầm bi-dát ! Quá đúng . Nhưng thoát Trung , không phò Dũng mà cũng không phản-đối Dũng khi hắn ta làm đúng những gì hắn nói thì sao ? Lúc giao-thời có nên bàn-luận viễn-vông chăng ?Chuyện chúng ta cần không phải là chuyện đem quá-khứ ra mà mổ xẻ , mà là chuyện cần có một hiến-pháp mới , loại bỏ điều 4 , có luật-pháp nghiêm-minh , tam quyền phân lập , Sau dó , theo thời-gian , chúng ta sẽ có những gì chúng ta muốn .

    VẬN MỆNH ĐÃ AN BÀI
    Mọi thứ hàng hóa tiêu dùng đều là Trung Quốc chi phối, từ miếng thực phẩm, từ món hàng tiêu dùng cho đến tấm bản đồ in hình lưỡi bò treo trong phòng các quan chức… tất cả đều được Trung Quốc cung cấp. Hàng hóa tràn ngập với đầy đủ độc tố để làm suy kiệt giống nòi ta về thể lực và tinh thần.
    Về mặt văn hóa, báo chí, tivi tràn ngập phim Tàu, tin Trung Quốc. Báo chí đưa tin Trung Quốc cứ như đưa tin nhà mình. Thậm chí, tờ báo Đảng Cộng sản còn để bản tin ghi rõ Hoàng Sa – Trường Sa là của Trung Quốc.
    Trong khi tờ báo viết về Biển đảo Việt Nam thì phải đình bản, người in áo chống đường lưỡi bò, người biểu tình yêu nước thì vào tù. Trong khi lịch sử Việt Nam cố tình bị quên lãng, xuyên tạc, những chi tiết lịch sử liên quan đến bọn xâm lăng bị biến tướng, bóc gỡ, che dấu một cách nhục nhã. Học sinh Việt Nam dần dần quên lịch sử Việt Nam để nhớ lịch sử Tàu.
    Người dân Việt Nam không thể quên những năm tháng tủi hổ, chỉ cần nhỡ miệng, chỉ cần mặc chiếc áo có dòng chữ Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam, chỉ cần viết, nói về Biển, Đảo của Tổ Quốc, thì y như rằng có chuyện với bộ máy công an “còn đảng, còn mình”. Nhẹ, thì phiền toái, đánh đập, bắt giữ, nặng thì vào trại giam.
    Về mặt thể diện quốc gia, đón Tập Cận Bình, đảng đã cho gắn thêm một ngôi sao chư hầu trên lá cờ Tàu Cộng. Điều này làm ngỡ ngàng cả đất nước, cả dân tộc… Người dân, dù đã chứng kiến sự hèn hạ của cả bộ máy nhiều lần cũng không thể ngờ được não trạng nô lệ đã đến mức đó.
    Có thể nói, chưa có giai đoạn lịch sử nào, đất nước Việt Nam, người dân Việt Nam chịu nhục nhã bởi thái độ đê hèn trước ngoại xâm của những người tự xưng lãnh đạo đất nước như thời gian qua, họ tưởng vậy là sẽ được yên với quan thầy. Miệng lưỡi tuyên truyền của họ là “Việc biển đảo đã có đảng và nhà nước lo”. Nhưng chưa hết, bọn cướp có bao giờ chùn tay, bọn bành trướng có khi nào dừng lại.
    Dù dã tâm xâm lược của kẻ thù đã rõ, hành động xâm lăng của kẻ thù đã diễn ra khốc liệt hết sức ngang ngược và bạo lực thì những người tự xưng là lãnh đạo, là trí tuệ, là sức mạnh “bách chiến bách thắng” đã thể hiện sự khiếp nhược của mình, luôn mồm gọi kẻ thù là bạn, là anh em, là đồng chí, là bạn vàng… nhằm tiếp tục ôm chân quân xâm lược.
    Khi Hoàng Sa, một phần Trường Sa đang nằm dưới gót giày quân xâm lược
    Phương Bắc, những người dân tưởng nhớ đến các anh hùng, liệt sĩ đã hy sinh vi lãnh thổ thiêng liêng đảng đã cho phá đám bằng mấy đứa công an cầm loa và “cắt đá” bằng một bầy đàn bà nhảy đầm trước tượng tiền nhân và bao trò mạt hạng hèn hạ khác...
    Khi những người yêu nước còn trong tù, những màn đấu tố người yêu nước còn chưa ráo mực, chưa hết những tiếng vang chói tai của những con nộm rơm lên án người yêu nước, thì nhà nước đang lo mải miết đi “cưỡng chế, thu hồi” đất đai, tài sản của nhân dân từ ngàn đời nay để lại bằng những biện pháp bạo lực và bất nhân.
    Khi lãnh thổ Tổ Quốc bị xâm lược, còn nằm dưới gót giày quân xâm lược, thay vì động viên toàn dân toàn quân chung sức chung lòng bảo vệ non sông, thì đảng kêu gọi quân đội trung thành với đảng và chống “diễn biến hòa bình”. Thậm chí đưa quân đội đi “chống diễn biến hòa bình”, đi cưỡng chế đất đai của dân cho đảng.
    Thậm chí, khi giặc hung hãn vào tận nhà, cắm giàn khoan, đâm thủng tàu bè của lực lượng chấp pháp VN, giết chết ngư dân trên biển Việt Nam,sau một tháng đã có gần 30 cố gắng đàm phán từ phía Việt Nam, tất cả đều bị Trung Quốc bỏ ngoài tai. Đến mức đó, đảng vẫn cứ ngậm thinh và Bộ trưởng Quốc Phòng vẫn kiên quyết “Không để xảy ra xung đột”.
    Thương thay cho ông ta, việc xảy ra xung đột không nằm ở ý muốn của ông ta và cái đảng CS của ông. Cách duy nhất để không phải xung đột, chỉ cótrói tay để tự xin hàng khi giặc đến.
    Khi mà đất nước VN đang có một bộ máy cai trị đã rệu rã, ươn hèn và bạc nhược. Khi mà tình trạng đất nước đã vào tình trạng: “Trong ngoài lục đục, trên dưới không yên, thiên hạ bất đồng, nhân tâm ly tán”. Bọn bá quyền biết và thấy rõ cơ hội vạn năm có một đã đến. Có lẽ chưa bao giờ việc thực hiện mộng bá quyền Đại Hán có điều kiện thuận lợi như giai đoạn hiện nay.
    Và vận nước đã nhanh chóng chuyển qua giai đoạn mới:
    Tổ quốc bị xâm lăng bởi một bọn giang hồ uống máu ăn thề qua những " hội nghị " " công hàm " bí mật như những tên giang hồ !
    Tội nghiệp Thằng Dân !
    xem thêm
    Gia đình tôi là 1 trong số rất nhiều gia đình mất đất ở trong vụ khai thác boxit ở tây nguyên mà chẳng làm gì được, chúng ngang ngược cho người vào chặc phá cafe mùa màng, phá nhà ở của người dân và đốt nhà chảng khác nào lủ ăn cướp, tịch thu đất của người dân chẳng bồi thường thử 1 đồng,thời gian sau đó thì có lực lượng canh dữ nếu thấy người dân nào đi làm trong vùng đất đó thì chúng lại đánh đâp và bắt dữ
    Một cảnh báo hoàn toàn có lý.
    Có thể bạn đang ôm cột thu lôi để chống mây giông....
    Nhìn hình ảnh ông ta đội nón cối Tàu ngày xưa. Rõ thực là ông ta đội Tàu chống Mỹ mà mồm hô theo Mỹ chống Tàu
    Đâu là thực ?
    Đâu là giả ?

    Tác giả viết bài này qúa hay . Chứng tỏ tác giả tham khảo nhiều tài liệu,nên nhận định thật sâu sắc,phân tích tỉ mỹ,dẫn chứng rành rẽ. làm người đọc luôn theo dỏi từng câu ,từng chử. Đây là bài mà tác giả đã dùng lý luận của mình để phản biện lại ,những gì đảng vgcs đã gây ra thảm họa cho dân tộc và đất nước VN .Nhưng tôi nhận thấy tác giả đã dùng ( chính quyền cọng sản ̣) nhiều lần trong bài .Vô hình chung tác gỉa đã chấp nhận một thể chế hợp pháp . Cũng như qúy vị đã biết . Bọn vgcs chúng cướp chính quyền từ chính phủ Trần Trọng Kim . Cho nên chúng không thể chính quyền . Chúng là bọn cướp có hệ thống .Hồi xưa ,những tử sỷ đi thi , dù cho bài làm hay cách mấy mà chỉ phạm húy thì kể như rớt .
    Mỹ vũ khí tối tân hơn Trung cọng mà chúng cũng đánh, còn cái lai quần cũng đánh, vì bọn chúng đã khố rách áo ôm . Cho nên nếu đánh thua , thì cũng chẳn mất cái gì. Nhưng nếu thắng thì chúng được tấc cả . Sau khi bọn chúng cưỡng chiếm MN . Hàng đoàn MOLOTOVA chở ngày ,chở đêm ra bắc .Còn bây giờ bọn lảnh đạo của chúng ăn tòan cao lương mỹ vị, ở nhà lầu ,xe du lịch, vợ đôi ,vợ ba . Đã vậy chúng còn có chưng dài,chưng ngắn kèm theo . Chúng hưởng đầy đủ rồi đâm ra sợ chết. Cho nên Trung Cọng chiếm đảo , chiếm đất liền mà chúng vẫn bình chân vạt .

  • Nếu đánh đổ cộng sản mà đi tôn thờ 3 dũng thì VN lại giống liên xô nửa trên cộng sản ,mà nửa dưới dân chủ vì thế tôi mong mỏi hàng ngày dân ta tỉnh ngộ dể sau này không cho cộng sản nằm trong chính quyền vì bản chất cộng sản là a dua và nịnh bợ khủng bố và gian trá cho nên hãy loại bỏ con cháu cộng sản ra khỏi chính trùơng khi đó mới mong dân chủ thực sự.

  • Nguyễn tấn Dũng , hắn là một thằng điếm ,vậy mà có nhiều người vẫn tin ,bọn này lú hết rồi , ngồi Salon mà bàn chuyện thời sự ,sau đó đi nhậu là hết chuyện .Chuyện như vây mà đấu tranh đi tới đâu , "đánh trâu " thì có !.Quá tồi tệ . Chấm hết .

    Bác Nguyễn Gia Kiểng viết bài này có lửa thật! Và đúng nữa!
    Nhưng theo cháu được biết bác và nhóm Thông luận thường muốn hòa hợp,hòa giải với chính quyền cs VN,sao bài này viết cứng vậy?

    • Trích: " Vấn đề lớn của chúng ta không phải là "thoát Trung" mà là "giải Cộng" nghĩa là chấm dứt chế độ độc tài đảng trị trong tinh thần hòa giải và hòa hợp dân tộc.(ngưng)
      Thì cũng vẫn là hòa hợp hòa khí kiểu Thông lựn đó thôi!
      Cái lối viết tuyên truyền kiểu "tiên " giáo vẹm là như dzậy: Viết chê vc búa xua, để rồi rình rình hạ một câu xuống xề dứt điểm: Thôi, huề hiệp cái cho rồi.
      Ông Kiểng nầy " bầy tôi " thực dân Tây. Ngày xưa Tây vận động đưa về mần " Thứ trưởng Bộ Kinh tế cuối trào, khi Mỹ chuẩn bị cuốn gói, giao cái nộc vc cho Pháp cưu mang vào giờ chót.
      Cho nên đến chết cái tật đứng cửa giữa của cha nội De Gaulle để lại vẫn hổng chừa!

      Đã đọc còm của nick Nguyễn Gia Thuởng trả lời cho nick HoChinhMi ở tuốt dưới cùng chưa????

  • Lãnh đạo các quốc gia dân chủ được dân bầu lên nắm quyền không trên 10 năm dưới sự kiểm soát chặt chẽ của quốc hội mà vẫn để đời những điều ích nước lợi dân. Bọn cs 3x đã tự do tự tung tự tác mười mấy năm rồi và chúng đã làm được gì với họa trung cộng? Nếu thực sự muốn thì chúng đã làm lâu

  • Liên Xô đã mạnh dạn từ bỏ chế độ độc tài cộng sản để chuyễn qua chế độ độc tài 'quân phiệt' (Putin là nhân viên tình báo), mặc dù có ít nhiều tự do so với chế độ cộng sản lúc trước. Nếu so sánh với tên việt cộng nguyễn tấn 'thối' thì Putin có kiến thức cao hơn ntd rất nhiều, vã lại quá trình chuyễn đổi sang dân chủ ở Nga có sự góp mặt của nhiều đảng viên có quyền lực như Gorbachop,v.v... và có sự hậu thuẫn mạnh mẻ của Hoa Kỳ và Âu Châu. Trong khi đó tại Việt Nam thì ntd và đồng bọn không ai có kiến thức và không ai trong bộ chính trị được sự tín nhiệm của các nước Tự Do Dân Chủ Tây Phương, toàn là một lủ bù nhìn mafia núp Háng Tàu thúi khi bị quan thày Tàu cộng đá thì lo kiếm đường nịnh bợ Mỹ che chở, nhưng chúng biết đâu đây là cơ hội để cho thế giới thấy việc 'đánh thắng đế quốc đầu sỏ Mỹ' là một điều láo lếu nhất hành tinh này !!!


    Phải nói là ông NGK có tài hùng biện. Bài này đã làm cho bọn DLV nghẹn họng. Bọn súc vật CSVN đã bán nước từ thời Hồ chí minh và nay đang được toàn dân VN hiểu rõ. NTD cũng chỉ là một "con" trong đám súc vật CSVN bán nước đó mà thôi, đừng hoài công tin vào những lời nói "viễn vông" của nó!!!!

    Đồng bào VN chúng ta cần phân biệt rõ ràng giữa,
    1, TC xâm lấn, vi phạm chủ quyền VN,
    2. TC đánh CSVN và có thể đưa đến sự sụp đổ của chế độ CSVN
    Chống điều 1. Ủng hộ điều 2.

    Muốn diệt giặc Trung cộng thì trước hết phải diệt tay sai của Trung cộng là Việt cộng. Vì chính Việt cộng đã ký kết các văn bản bán nước cho Trung cộng như công hàm của Phạm Văn Đồng, công hàm cho Trung cộng khai thác bauxite tại Tây nguyên của Nguyễn Tấn Dũng, và nhiều công hàm "không cho ai biết" của Việt cộng với Trung cộng để tạo điều kiện dễ dàng cho Trung cộng chiếm đất, chiếm biển của Việt Nam, đổ hàng nhái, hàng giả, hàng độc hại, hàng bán không ai mua của Trung cộng vào thị trường Việt Nam....
    Đoàn kết là sức mạnh! Toàn dân đoàn kết, trong cũng như ngoài nước! Đừng sợ hãi! Hãy lên tiếng! Hãy dùng Luật Quốc Tế để giải trừ Luật Rừng và Luật Man Rợ của cộng sản! Hãy giải thể các chế độ cộng sản gian ác, phi nhân và tàn bạo!
    Vùng Lên Nhân Dân Việt Nam Anh Hùng!
  • Trích: " Vấn đề lớn của chúng ta không phải là "thoát Trung" mà là "giải Cộng"
    nghĩa là chấm dứt chế độ độc tài đảng trị trong tinh thần hòa giải và
    hòa hợp dân tộc." (ngưng)
    Cây da Kiểng " Thông lựn ", " bầy tôi " vẫn mãi mãi hòa hợp hòa khí!
    Bọn bán nước việt cọng xí lắc léo mất tiêu, lấy khí đâu mà hòa?
    Toàn dân Việt xưa nay sum họp một nhà mà còn hòa hợp " cái tự do " gì?

    Tôi là người đã trực tiếp nghe Ba ếch nói chuyện, tôi nhận xét như sau:
    Thằng Ba ếch là thằng vô học, nhưng là một kẻ cơ hội chính trị giảo hoạt...
    Đối với Ba ếch chỉ có Tiền và tiền để củng cố quyền lực và quyền lực đẻ ra tiền nhiều hơn....
    Nó không có lý tưởng, dân tộc chi rứa....mang tiếng chống Tàu ....mua vũ khí, nó làm một mớ, dù nó biết hơn ai hết, rằng: để duy trì mớ vũ khí đó không khác gì nuôi con nghiện, mà đánh ai được?
    Bây giờ nó biết cộng sản không còn lý do để tồn tại thêm nữa...nó lại trở giáo....
    Nó đáng bị treo cổ....nhưng trước khi treo cổ hãy để nó đâm nhát đao cuối cùng vào chế độ cộng sản đang hấp hối.

  • Không chỉ ông Dũng, mà Việt Nam ta từ lâu không thể có được nhân tài để phụng sự đất nước bởi cái cương lĩnh, cái nguyên lý của chủ nghĩa cộng sản chọn giai cấp công-nông làm giai cấp lãnh đạo. Khỏi phải bàn cãi chi cho mệt, tôi đố các bác đốt đèn mà đi tìm một người cán bộ cộng sản từ trung ương cho tới địa phương có đủ ba yếu tố, có tài, có đức, có trình độ.
    Ông Nguyễn Gia Kiểng đã nhìn thấy điều này từ lâu và đã noí ra trong bài viết "Tổ Quốc Ăn Năn" rồi. Chuyện mất nước cũng đã mất từ lâu rồi chứ không phải từ lúc cái giàn khoan chết tiệt đó xuất hiện. Đây chỉ là chuyện hợp thức hóa thôi. Xem ra lần cướp nước này của bọn TQ nhẹ nhàng hơn hai lần trước đó (Năm 1974 và sự kiện Gạc Ma). Không có kẽ cướp nước nào đơn độc, phải có sự hợp tác với bọn bán nước. Bọn TQ đã chuẩn bị từ lâu. Chúng đã tính chính xác và đã hiểu quá rõ về khả năng đề kháng của VN chỉ là thế nên cần gì phải tấn công quân sự trực tiếp.
    Ở đời, mỗi người có một cách sống. Và mỗi cách sống tạo nên môt số phận, như người ta hay nói "tính cách tạo ra số phận". Cái cách phản ứng của VN với TQ trong tình hình hiện nay thật sự đầy "kịch tính". Chúng ta đang kế thừa từ cha ông những gì từng được gọi là "Sự cống triều khôn ngoan". Vâng, chúng ta từng khôn ngoan một cách hèn nhác, hoặc ngược laị, hèn nhác một cách rất khôn ngoan. Chúng ta, những người VN vô tội, mất hết gần như mọi thứ quyền cơ bản của một công dân, cảm thấy hừng hực khí thế khi xuất hiện bóng ngoại xâm nơi biên cương. Nhưng cảm giác này sẽ mất tiêu ngay khi chính chúng ta được đặt đít lên cái ghế công quyền. Khi có quyền thì chúng ta cũng sẽ như họ, có trộm cướp vào nhà thì chúng ta sẽ co ro trong kẹt tủ và bảo bọn trẻ "tụi bây ra xem coi chuyện gì đó...". Và nếu bọn trẻ bảo với chúng ta rằng hãy ra tay mà chống cướp thì câu cửa miệng sẽ là...:tương quan lực lượng", "yêu chuộng hòa bình"...Cuối cùng, chúng ta cũng sẽ có một chiến thắng lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu khi kẽ cướp lấy hết vàng bạc châu báu, hiếp vợ, hại con ta. Ở chân tường ta làm được mọi việc.
    Chính phủ Hàn Quốc đã khuyến cáo ngư dân của họ không nên ra khơi trong vùng biển có thể xãy ra xung đột với Bắc Triều Tiên. Còn chính phủ VN thì ngược lại, động viên, thậm chí là dụ dỗ ngư dân bằng những món tiền hỗ trợ để cho họ bám biển, bám biển để khăng định chủ quyền quốc gia. Những kẽ không có tấc sắt trong tay sẽ phải làm cái chuyện đầy nguy hiểm đó, trong khi lực lượng vũ trang thì...im re. Còn tướng quân đội thì ngồi chễm chệ trong hội nghị Sờ-Ri- gì đó nhưng lại lên tiếng với khẩu khí ở trong...kẹt tủ. Lãnh đạo của VN giờ như những con đười ươi, bám lấy ông tre "mười sáu chữ vàng, bốn tốt" nhe răng cười suốt ngày. Và mọi chuyện luôn được bào chữa nào là không quên tình hữu nghị hữu hảo ngàn đời của hai nước, tránh manh động gây nguy hiểm, kiềm chế... Còn kẽ địch thì quan sát thấy cái phản ứng của con mồi như vậy thì cầm chắc phần thắng trong tay.
    Khi tranh chấp hay thi thố một cái gì đó thì chúng ta phải nghĩ tới việc tương quan lực lượng. Còn khi cướp vào nhà mà nghĩ tới chuyện đó thì...dâng của cải, vợ con cho chúng ngay đi cho nó...lành. Khi cướp vào nhà mà đi tranh luận với chúng về chủ quyền thì coi như một tay đã để lên đầu rồi. Không có kẽ cướp nào mà đi cướp lấy của cải của...chính nó cả.
    Tất cả các hành động của chính phủ VN hiện nay rất khôi hài. Xúi dại ngư dân, la làng về chủ quyền, tranh thủ ngọai giao, võ mồm...Thật sự đó là những công cụ hỗ trợ cho chúng ta trong mọi cuộc chiến tranh giữ nước. Nhưng một điều quan trọng hơn, quan trọng bậc nhất là tránh ngoại xâm. Muốn tránh ngoại xâm thì phải mạnh. Muốn mạnh thì phải khôn ngoan. Khôn ngoan mới mang lại sức mạnh tòan diện chứ không phải loại sức mạnh cơ bắp, võ biền, bạo lực...Muốn như vậy thì phải biết học hỏi, học hỏi từ người khôn ngoan, tiến bộ thật sự. Muốn như vậy thì phải hiểu biết chính bản thân mình như người ta thường nói "biết người, biết ta". Muốn hiểu biết bản thân thì trước hết phải dẹp bỏ cái tôi, dẹp bỏ cái lòng tự hào phù phiếm. Hiểu rõ bản thân rồi mới hiểu được người. Hiểu được người mới mong tìm được bạn tốt. Biết tìm bạn tốt mới mong tránh được việc kết thân với kẽ xấu...Những điều như thế chúng ta đã không làm, thậm chí đôi khi làm ngược lại. Nghĩa là chúng ta, trong lịch sử đã từng đánh đuổi những người bạn, và lại mang một kẽ giang hồ tứ chiến đặt vào vị trí ấy mới chết chứ. Khi tên bạn bè khốn nạn ấy giỡ trò theo đúng bản chất và ý định của hắn thì phản ứng của chung ta bối rối, "đi loanh quoanh cho đời mõi mệt". Thưa các bạn, chọn bạn không phải là cứ lại bắt tay ai thi người đó trỏ thành bạn. Ta là một kẽ tóc xanh, tóc đỏ, ăn nói ngọng ngịu, ham hồ, chữi tục, nói phéc, xăm tay, xăm ngực, đánh vợ, hành con...Lấc cấc bước tới nhà một vị giáo sư nọ kết thân. "Ê! ông bạn giáo sư, chúng ta làm bạn nhé. Bắt tay nào! hê, từ nay nếu nhà ông bạn có vấn đề gì cứ gọi tui qua giúp cho nhé". Chắc chắn ta sẽ có câu trả lời như mong đợi. "Chào anh, rất hân hạnh được làm bạn". Và những cái bắt tay, và những câu chào hỏi lịch sự, và những mời mọc đầy tính ngoại giao, chỉ là ngoại giao. Ta nên biết rằng, ta không thể có khả năng đồng hóa một vị giáo sư khả kính thành một tay giang hồ thứ thiệt. Cho nên chỉ còn một cách duy nhất là ta phải thay đổi hòan toàn bản chất của mình để trở thành bạn của một vị giáo sư. Để rồi, bản thân ta không thể trở thành giáo sư thì hy vọng mai này con ta có thể. Chứ đừng vinh vào sự hồ hởi, nhiệt tình có tính cách ngoaị giao đó để xác nhận tình bạn, trông đợi sự giúp đỡ, thì hỡi ôi, ta ngây thơ quá. Mặc dầu, ta từng "mồm loa mép dãi" về "Niềm tin chiến lược". Nhưng ta đã không thể hiểu và phân biệt rõ được thế nào là niềm tin chiến lược và thế nào là thủ thuật ngoại giao. Bởi vậy nên chúng ta vừa muốn chơi cướp, lại vừa muốn chơi với cả cảnh sát, thật nực cười.
    VN giờ đang đứng trước một định mệnh cay nghiệt. Nếu TQ rút cái giàn khoan ấy về nước thì nó sẽ để lại thêm 16 chữ vàng và 4 tốt nữa. Vị chi chúng ta sẽ có tổng cộng 32 chữ vàng và 8 tốt. Cứ nắm chặt thêm mấy cái ống tre ấy mà cười tít mắt vào. Cười cho hết cái thế kỹ này chưa biết đã nín cười chưa.
    xem thêm
     
     
    Gởi Anh Nguyễn tấn Dũng và toàn bộ chính trị ngu dốt...nhưng bản chất đầy thủ đoạn gian manh ,trí trá, đỉnh cao trí tuệ để đất NƯỚC luôn bị nghèo ,dân tình phải đi làm kiếp nô lệ ,để làm sao mổi đãng viên ngu dốt phấn đấu . nhà ta và vợ con ta luôn luôn sung sướng 1 .......... bản nhạc chiêu hồi,,,,để còn có 1 ngày mai được tha thứ...http://mauthan68hue.blogspot.com/2013...
     
     
    3D xạo trắng trợn lên tiếng sẽ kiện Tàu Khựa ra tòa án Quốc Tề nhưng có dám kiện đâu. Tàu Khựa đã trưng 5 bằng chứng bán nước rồi còn kiện củ khoai gì nữa. Mầy thằng VC thằng nào cụng lật lọng gian xảo. Đến nước này mà người Việt không lôi cổ chúng xuống thì không biết phải nói sao nữa.
     
     
    Trên cả tuyệt vời, bài viết cho thấy rất rõ hiện tình và bộ mặt thật của 3 D. trước đây, vì không nói được như tác giả, tui chỉ nói chuyện với bạn bè rằng:" Mịa, tao chưa thấy đời thủ tướng nào quậy như thằng này".Nay có bác Nguyễn Gia kiểng nói dùm làm cái tức trong tui vơi đi ít nhiều, xin cám ơn tác giả
  • Tôi hỏi mấy cái đỉnh cao trí tụê là khi mấy ông mở miệng đòi thoát Trung là Trung gì?
    Trung nghỉa, Trung thành, Trung thật hay Trung cộng. Mấy ông hèn nhác vừa phải thôi. Nhục quá mà còn mở miệng nói như ta đây là anh hùng. Tôi cảm thấy xấu hổ giùm cho con và cháu của mấy ông. Chính mấy ông và cái đảng cs việt cộng đã mời thằng ăn cướp vào nhà để cho nó cướp và bây gìờ đòi thoát là sao? Thật là bỉ ổi.
    DIỆT TRỪ cs TẬN GÓC!

    Đúng quá ! Đối với CN CS , Ko thể thay đổi hay thay thế được . Mà phải cương quyết loại bỏ , vì nó đi ngược với sự phát triển của Nhân loại .

    Tác giả chưa nêu một việc cực kỳ nguy hiểm cho đất nước: chíng o. Dủng đã rước Trung Quốc làm dự án bô xít trên nóc nhà Đông Dương.
  • Em xem hình thằng Việt Cộng nào cũng mập ú như heo trong khi dân ta thì nghèo khổ ốm tong ốm teo. Chúng nó có tôm hùm, bào ngư vi cá ăn dư thừa mỡ nọng lòi ra tận cổ. Nhìn những con heo như Nguyễn Xuân Phúc, Phùng Thanh Quang, hoặc Vũ Mão làm em rất bất mãn và sôi sục ý chí phất cờ khởi nghĩa để dân ta còn có được miếng cơm mà ăn ! Em nhìn mặt thằng cường hào ác bá Nguyễn Bá Thanh làm em nhắm mắt liên tưởng đến những anh hùng áo vải Lam Sơn, những anh hùng tiền nhân đã phất cờ khởi nghĩa đứng lên chống lại cường hào ác bá, lấy của nhà giàu chia cho dân nghèo, yêu nước, thương dân, quên cả thân mình, và họ đã nhường nhịn từng cái đùi gà cho dân quân họ ăn, mặc dù họ đôi lúc họ chỉ ăn một củ khoai trước khi ra trận....
    Dân ta ơi sao mãi khổ sở thế này ?
    Hãy đứng lên đạp vào mặt bạo quyền !!!
    Không lẽ chỉ một mình Việt Cộng mới được cơm no áo ấm hay sao ?

  • Te^n Nguyễn văn Linh da~ bày ra chiêu trò "Nói và Làm" thời ấy. Nhân dân bị thắt cổ gần chết, bỗng nhiên được nới dây trói, thở lấy thở để. Coi hắn như là nhà đổi mới. Giờ mới biết rằng hắn chỉ làm co^ng vie^c. cua? con chó săn của Trung cộng.
    Một thằng phản quốc không hơn không kém. Nguyễn văn Linh, khac' gi loài chó cắn bầy gà nhà.

    • Mười cút tức Nguyễn văn Linh,thằng nầy cũng là việt cộng, Nói đến việt cộng là nói đến những thằng,bịp bợm,ăn cáp,nói láo ,làm chó săn,bán nước cho chệt,đó mới là bản chất thật sự cùa việt cộng chó má, thằng mười cút là việt cộng ,thì nó cũng là một thằng chó săn như thằng cẩu hồ lảnh tụ của nó ,Từ từ sự thật bị phanh nhui,những bộ mặt nhem nhuốc,khốn nạn và dốn mạt từ hồ heo nọc,sáu búa ,đồng vểu,mười cứt ,đến trọng lú và bè lủ của chúng,khiến đồng bào muốn ỉa vào những thằng hèn,những thằng chó săn,sẵn sàng ném bỏ liêm sỉ va tự trọng của con người 9ể làm những con chó ghẻ bẩn thỉu cho lủ chệt cộng sai khiến ,chưởi mắng,khinh khi, việt cộng .đúng là một lủ thú vật ,súc sanh
  • Kính thưa cac bác,
    Theo em thằng dân ngu cu đen này thì bè lủ chúng nó chẳng thằng nào vì lợi ích dân tộc và vì dân cả,thằng nào cũng vơ vét, hút máu mủ của thằng dân, nên bây giờ chúng sợ chết, và sợ mất quyền lực và tài sản,nên bè lủ chúng nó đóng kịch để ru nghủ thằng dân ngu cu đen cả tin mà thôi.

  • Nguyễn Tấn Dũng là Nhạc Bất Quần tky 21

    Bài viết rất đáng đọc và suy ngẫm


    • Yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ áp dụng luật chế tài tài sản và nhập cảnh đối với Thằng Dũng Tham , cho dú là con gái nó kết hôn với Việt kiều Mỹ

      • Bạn khỏi lo,Mỹ là con cáo già trên thế giới.Bất cứ lúc nào cs bị lật đổ là tài sản của chúng bị đóng băng ngay! Hussein là 1 ví dụ,Gadhafi là ví dụ thứ 2.

    • TƯƠNG LAI CỦA CÁC BÃI BIỂN VN
      Mời xem hình ảnh của Tàu khựa bành trướng.
      Đúng là...Khựa !!!
      Độc : Chỉ có ở "trung cuốc" !
      Tắm biển, tắm nắng thỏa thích cùng với ô nhiễm và rác rưởi ngập ngụa khắp nơi ...
      xem thêm
       
       
      Những tín hiệu mới trong quan hệ Việt-Mỹ ?
      Nếu một Bộ trưởng Bộ Quốc phòng như Phùng Quang Thanh đã gây phản cảm nặng nề nơi công luận, bởi biểu hiện buồn thảm và sợ sệt đến thế của viên đại tướng này trong những lời ve vuốt “nước bạn” tại Diễn đàn Shangri-la, làm sao chính thể cầm quyền ở Việt Nam có hy vọng gì dùng quân đội để đối đầu với một lực lượng quân sự đông gấp 3-4 lần của Trung Quốc, nếu một cuộc chiến tranh mang tên “Mười sáu chữ vàng” xảy ra?
      Nhục như con cá nục ! Làm thế nào cho người dân đại đa số biết đây ?
      Trong và ngoài nước : Tôi là người bị đảng CSVN làm nô lệ cho tàu là một đảng cướp của giết người bỏ tù vô tội vạ ...làm thân trâu bò !
      Nhục lắm chứ ! Nếu đại đa số người đàn biết : Nhục làm chứ !
      Thì chúng ta sẽ có một cuộc cách mạng toàn dân trong và ngoài nước .
      Ngày nay, không biết họ còn biết nhục hay không ?
      Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Chuck Hagel và người đồng nhiệm Việt Nam Phùng Quang Thanh tại Diễn đàn An ninh khu vực ở Shangri-la, Singapore ngày 31/05/2014.
      xem thêm
       
       
      Ai mà còn nghe Ba X thì như bọn bụi đời nghe đại ca xả hội đen .Nhân dân hảy lắng nghe tiếng nói của nhân dân và cần cảnh giác tiếng tru của loài sói CS ,coi chừng chết mà không biết tại sao chết .
    • " ....Nguyễn Tấn Dũng là một người rất thiếu kiến thức và khả năng, rất tham nhũng, rất tận tình với Trung Quốc và rất hung bạo đối với những người dân chủ và những người chống chính sách lệ thuộc vào Bắc Kinh. Hơn nữa còn là người đã gây thiệt hại lớn nhất - về mọi mặt kinh tế, xã hội, đạo đức và môi trường - cho đất nước từ hơn mười năm nay...." Đúng thế !!!

      Các bài mới
      TỪ Lê Hiếu Đằng đến Cao Huy Thuần một LŨ ĐẦU có BỰA!!!!
      Thế mà cậu ấm sứt vòi du học từ Miền Nam ăn cơm Quốc gia thờ ma CS vẫn chưa ngộ ..... buồn cười nhất là HẮN vẫn đóng kịch như Trần Dâm Tiên Hồ Chính Mi HỒ LẬP CHƯƠNG khóc lóc CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT Cao Huy Thuần cũng khóc lóc tháng 5 vừa rồi NHÂN KÊU GỌI Hòa giải Dân tộc .....
      http://www.diendan.org/
      Bài viết của Anh NGUYỄN GIA KIỂNG thật là TUYỆT VỜI ...đọc nín thở từ CHỮ ĐẦU đến CHỮ CUỐI !!!
      Phân tích thật sâu sắc khách quan khoa học CÓ DẪN CHỨNG bằng bằng chứng CỤ THỂ về NTD về giới gọi là "trí thức"...ời hợt nhẹ dạ GIA ĐẠO trên QUỐC ĐẠO ....
      Không biết bọn trí ngủ ĂN MÀY tại Pháp trog nhóm DIỄN ĐÀN chú CUỘI có đọc để SÁNG MẮT SANG HỒN không ?????

      Góp ý về việc giải thích « CÔNG HÀM PHẠM VĂN ĐỒNG » - Cao Huy Thuần — cập nhật lần cuối 12/06/2014

      Cám ơn cái giàn khoan ! - Tương Lai — cập nhật lần cuối 11/06/2014
      ĐÀNH MẠN PHÉP chép lại LỜI DẠY của Anh NGUYỄN GIA KIỂNG cho bọn trí ngủ thổ tả trên
      "Ở thời điểm này quỵ lụy, luồn cúi không chỉ là bệ rạc mà còn là dại dột."
      xem thêm

    • Rất đúng!

      Đồng ý với tác giả là không nên ủng hộ ông Dũng sau khi chỉ nghe vài câu chống Trung Quốc từ ông Dũng.
      Ông Dũng cũng là Việt Cộng, vậy thì đừng nghe mà hãy nhìn mà thôi.
      Mọi người hãy nhìn đi và chắc đã thấy ông Dũng hoặc không làm hoặc chỉ làm ngược lại với những gì ông ấy nói.

    Không có nhận xét nào :

    Đăng nhận xét