Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

Chỉ còn 1 phương cách để cứu nước: CSVN phải từ bỏ quyền lực

Để Cứu Được Đất Nước, Chỉ Còn Một Phương Cách: CSVN Phải Từ Bỏ Quyền Lực

22/06/2014 (Việt Báo) Từ khi thành lập tới nay, đảng CSVN đã gây không biết bao nhiêu tội ác đối với dân tộc, và đã có những quyết định hết sức sai lầm trong việc bảo vệ và xây dựng đất nước. Hiện nay, những quyết định sai lầm ấy đã dẫn toàn bộ dân tộc Việt Nam đến sát bờ vực thẳm.

Từ ngày đảng CSVN nắm quyền lãnh đạo đất nước, đất nước càng ngày càng càng tụt hậu, và dân tộc Việt càng ngày càng lầm than, đau khổ. Tội ác của CSVN gây ra cho dân tộc đã được nói đến quá nhiều trên các phương tiện truyền thông. Nào là chiến dịch cải cách ruông đất, nào là đánh tư sản mại bản, nào là xua quân miền Bắc vào đánh chiếm miền Nam gây nên cuộc nội chiến khiến hàng triệu thanh niên chết cách oan uổng, đồng thời biến cả hai miền Bắc Nam thành hoả ngục! Nào là bắt các quân cán chính miền Nam vào những trại tù cải tạo! Nào là khiến hàng chục ngàn người chết ngoài biển trong rừng vì đi tìm tự do, vì thấy không thể sống nổi dưới chế độ bạo tàn phi nhân của đảng CSVN!...!!! Tội ác của CSVN không sao kể hết được!

Những quyết định sai lầm của đảng CSVN không phải là ít. Sai lầm lớn nhất chính là muốn độc quyền cai trị vô thời hạn trên dân tộc Việt Nam. Sai lầm này chính là đầu mối gây ra biết bao nhiêu tội ác kể trên và dẫn đến vô số những quyết định sai lầm nghiêm trọng khác. Chỉ vì muốn “muôn đời trường trị” và chủ trương sẵn sàng dùng tất cả mọi phương tiện miễn sao đạt được mục đích ấy, bất chấp phải dùng những thủ đoạn xấu xa, độc ác hay đê tiện; Chỉ vì muốn “độc quyền trường trị” mà CSVN sẵn sàng bán cả đất nước cho kẻ thù của dân tộc, bất chấp dân tộc rơi vào vòng nô lệ ngoại bang hay tụt hậu nhất thế giới; Chỉ vì tham vọng ấy mà CSVN đã gây nên biết bao tai hoạ cho đất nước.

Chính vì đặt quyền lợi của đảng lên trên quyền lợi dân tộc, mà CSVN trở nên vô cùng lanh lợi và quỷ quyệt trong việc bảo vệ đảng, nhưng lại hết sức ngu xuẩn và sai lầm trong việc bảo vệ và xây dựng đất nước.

Hiện nay, dư luận đang sôi sục lên vì nhiều bản tin trên mạng Internet nói đến mật ước Thành Đô được ký kết trong một mật nghị cấp cao giữa hai đảng cộng sản Trung Quốc và Việt Nam tại Thành Đô tỉnh Tứ Xuyên các ngày 3-4/9/1990. Tin này đã được tiết lộ từ hai thập niên qua dưới danh nghĩa tài liệu “tối mật” nhưng vì không thể kiểm chứng được nên không được coi là một sự kiện đáng tin cậy. Nhưng mới đây, Wikileak vừa “bật mí” rằng mật ước này là một trong 3100 bức điện thư lưu trữ tại Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ. Điều này khiến dư luận lại sôi sục lên!

Một trong những nội dung quan trọng của mật ước này là đảng CSVN đã thỏa thuận với đảng CSTQ rằng Việt Nam sẽ trở thành một khu tự trị của Trung Cộng tương tự như Nội Mông, Tân Cương, Tây Tạng, Quảng Tây. Và thời điểm chót để hoàn thành mật ước này là năm 2020. Chính vì thế, ngay sau khi Mật Nghị Thành Đô kết thúc, ông Nguyễn Cơ Thạch, bộ trưởng ngoại giao thời đó đã phải thốt lên: “Một thời kỳ Bắc thuộc rất nguy hiểm đã bắt đầu”, và vì thế sau đó ông đã bị cách chức. Trong tập hồi ký “Hồi ức và Suy nghĩ” của ông Trần Quang Cơ, nguyên Thứ trưởng Ngoại giao kế vị ông Nguyễn Cơ Thạch, cũng tiết lộ nhiều điều về mật nghị này, vì thế ông cũng phải làm đơn tự nguyện từ chức.

Sự việc Trung cộng đưa giàn khoan dầu HD-981 vào hải phận vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam ngày 1-5-2014 vừa qua khiến người dân trong nước nhận ra rõ ràng hơn bao giờ hết nguy cơ mất nước đã gần kề. Nếu cứ tiếp tục tình trạng như hiện nay, không có gì thay đổi, thì Việt Nam khó lòng thoát khỏi tình trạng trở thành một tỉnh của Trung cộng.

Vấn đề là liệu có gì thay đổi để kéo Việt Nam ra khỏi tình trạng nguy hiểm “ngàn cân treo sợi tóc” hiện nay không? Sự thay đổi tùy thuộc rất nhiều vào đảng CSVN là tập đoàn đang nắm toàn quyền quyết định trong tay. Điều mọi người hết sức lo ngại là liệu đảng CSVN có đủ thiện chí, đủ khôn ngoan và đủ khả năng để lèo lái con thuyền Việt Nam một cách hữu hiệu ra khỏi tình trạng nguy hiểm hiện nay không? − Kinh nghiệm về khả năng lãnh đạo đất nước của đảng CSVN có thể làm chúng ta thất vọng.

Đất nước hiện nay đã bị CSVN đưa đến bờ vực thẳm; tình trạng nguy hiểm bị mất nước vào tay Tầu cộng hiện nay tựa “ngàn cân treo sợi tóc”. Nếu CSVN đã có vô số những quyết định sai lầm nghiêm trọng trước đây thì chúng ta không thể hy vọng được CSVN lại có thể sáng suốt trong tình trạng hết sức khó khăn hiện nay. Bản chất cố hữu của đảng CSVN là chỉ nghĩ đến quyền lợi của đảng, và coi rất nhẹ quyền lợi của cả dân tộc. Đây chính là nguyên nhân dẫn đến mọi quyết định sai lầm cũng như mọi tội ác tầy trời của đảng CSVN. Vì thế, chừng nào đảng CSVN còn giữ bản chất này thì không bao giờ đảng có thể có được những quyết định sáng suốt để cứu nguy dân tộc, để dẫn đất nước đi lên, cũng như không bao giờ đảng có thể ngừng gây tội ác đối với dân tộc.

Hiện nay, trước tình trạng vô cùng nguy hiểm của đất nước, cũng là nguy hiểm cho cả đảng CSVN (vì “mất nước là mất tất cả”), thì chắc chắn ưu tiên số một của đảng chính là cứu đảng; còn dân tộc có thể nhờ đó mà thoát khỏi họa mất nước thì chỉ là dạng “ăn theo” mà thôi.

Kinh nghiệm về cách xử sự tráo trở của đảng CSVN trước đây đối với Nga Tầu chắc chắn khiến Hoa Kỳ không bao giờ lại tin tưởng vào thiện chí và khả năng trung thành của đảng CSVN. Khi cần sự giúp đỡ của Nga, Tầu để đánh thắng Miền Nam Việt Nam thì CSVN o bế cả Nga lẫn Tầu, đồng thời chửi Mỹ thậm tệ. Đến khi chiếm được Miền Nam thì CSVN bám lấy Nga và tìm cách “đá đít” Tầu, có lẽ để quịt nợ ân nghĩa Tầu đã giúp đủ mọi phương diện để CSVN chiếm được Miền Nam. Thời điểm này CSVN coi Tầu là thù địch trực tiếp và nguy hiểm nhất. Sự thù địch này được ghi trong hiến pháp 1980 ([1]) và cả trong điều lệ đảng CSVN.

Đến khi Nga và Khối Cộng sản Đông Âu sụp đổ, CSVN lại sẵn sàng liếm lại bãi nước bọt đã nhổ ra để nhận lại Tầu Cộng làm bạn và làm quan thầy bảo trợ cho tham vọng “độc quyền trường trị Việt Nam” của mình. Đương nhiên Tầu cộng không bao giờ lại tin thứ đàn em phản phúc và tráo trở như vậy. Vì thế quan hệ giữa CSVN và Trung cộng chắc chắn không phải là thứ tình bạn chân thật, mà chỉ tương tự như hai tên điếm hay hai tên côn đồ lợi dụng lẫn nhau và đương nhiên phần thua thiệt vẫn là phía CSVN.

Biết rõ CSVN chỉ muốn mình bảo trợ cho tham vọng “độc quyền trường trị Việt Nam” của chúng, Trung cộng lợi dụng điều này để ép buộc CSVN đủ mọi điều. CSVN đành phải “bấm bụng” chịu thua thiệt đủ mọi bề, sẵn sàng ký những mật ước nhượng đất, nhượng biển cho Trung cộng, dành quyền ưu tiên cho Trung cộng trong nhiều lãnh vực như kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội... Khi đi với Trung cộng thì CSVN chửi Mỹ như kẻ thù.

Sau khi chiếm Hoàng Sa, Trường Sa cùng nhiều vùng biển và đất liền của Việt Nam, bây giờ Trung cộng đã dồn CSVN đến đường cùng khi ngang ngược xâm phạm chủ quyền Việt Nam một cách trắng trợn và nghiêm trọng bằng việc đưa giàn khoan dầu HD-981 vào vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Tới nước này, một phần trong Bộ Chính trị CSVN mới mở được mắt để nhận ra nguy cơ mất nước đã đến trước mắt và đương nhiên sẽ mất đảng, nên mới bắt đầu cầu cứu Mỹ. Phần còn lại trong Bộ Chính trị vẫn chưa tỉnh ngộ, vẫn còn muốn bám lấy Trung cộng như một người bạn tốt. Nhưng bây giờ mới bắt đầu cầu cứu Mỹ thì đúng là “nước đến chân mới nhảy”.

Dân Mỹ đâu phải là dân ngu để không nhận ra tính phản phúc của đảng CSVN. Nó đã phản Nga, phản Tầu, thì lẽ nào nó lại chịu trung thành với mình? Vả lại, một nước chủ trương tự do dân chủ như Mỹ làm sao lại chấp nhận hy sinh nhân lực, tài lực để cứu sống một chế độ độc tài sắt máu và phản phúc cố hữu đang lâm bước đường cùng như CSVN?

CSVN đang bị dồn vào bước đường cùng, mà cách giải quyết duy nhất là từ bỏ tham vọng “độc quyền trường trị” của mình. Chính tham vọng này đã biến CSVN trở thành tội đồ của dân tộc, gây nên biết bao nhiêu tội ác tầy trời và trở thành ngu xuẩn tột độ trong việc bảo vệ và phát triển đất nước với bao quyết định sai lầm.

Đây là lúc CSVN nên “đái công chuộc tội”. Hãy từ bỏ quyền lực và trao quyền lại cho toàn dân để toàn dân bầu chọn ra cá nhân hoặc tập thể có tài có đức, có đủ khả năng lãnh đạo đất nước, dẫn đưa đất nước ra khỏi tình trạng nguy hiểm sẵn sàng lao xuống vực thẳm hiện nay. Chỉ có thể chế dân chủ mới bầu ra được người có khả năng lãnh đạo đất nước và mới kêu gọi được các cường quốc trên thế giới cứu giúp đất nước thoát khỏi nanh vuốt của Trung cộng.

Nếu CSVN không sẵn sàng từ bỏ tham vọng “độc quyền trường trị”, thì Việt Nam chỉ có một con đường duy nhất để tồn tại là toàn dân Việt Nam phải nổi dậy dẹp bỏ chế độ Cộng sản. Không còn con đường nào khác!

Tóm lại, để cứu được đất nước, chỉ còn một phương cách: CSVN phải từ bỏ quyền lực, hoặc tự nguyện từ bỏ, hoặc sẽ bị toàn dân lật đổ!

Houston, ngày 13-6-2014

Nguyễn Chính Kết

[1] Để thực hiện chủ trương “ăn cháo đá bát” đối với Tầu, Hiến pháp 1980 có phần mở đầu như sau: “Vừa trải qua 30 năm chiến tranh giải phóng, đồng bào ta thiết tha mong muốn có hòa bình để xây dựng Tổ quốc, nhưng lại phải đương đầu với bọn bá quyền Trung Quốc xâm lược cùng bè lũ tay sai của chúng ở Kampuchia. Phát huy truyền thống vẻ vang của dân tộc, quân và dân ta đã giành được thắng lợi oanh liệt trong hai cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc chống bọn phản động Kampuchia ở biên giới Tây Nam và chống bọn bá quyền Trung Quốc ở biên giới phía Bắc, bảo vệ độc lập, chủ quyền thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của mình…”“

===========================

Câu hỏi được đặt ra là "Nếu Nguyễn Cơ Thạch nguyên bộ trưởng bộ Ngoại Giao CS bị cách chức chỉ vì "cảm khái" tuyên bố đầy lòng yêu nước thì tại sao con trai Thạch là Phạm Bình Minh lại được nắm giữ chức vụ này ở thời điểm hiện tại ?"




Sĩ quan cấp uý
 

Default Bè lũ tay sai

Quote:

Đảng CSVN chỉ là bè lũ tay sai của LX, Tàu phù:
Chứng minh:
Độc-Lập hay Tay sai?
Tôi năm nay 71 tuổi, xin đóng góp vào loạt bài của Đặng Chí Hùng về cái gọi là độc lập của HCM.
Trải qua dòng lịch sử nước nhà, các vua của đất nước ta, ai cũng phải chịu nhục có lẽ là quỳ gối để tiếp nhận chiếu chỉ của vua Tàu phong vương cho mình. Sau đó sứ-gỉa Tàu về nước. Vua quan ta họp nhau bàn luận, tổ chức việc cai trị ra sao thì không hề phải thông báo, chứ chẳng có chuyện phải xin phép vua Tàu. Đó là sự thực được trình bày rõ ràng qua các sách sử của nước nhà.
1/ Trái lại HCM phải trình cho Liên-Xô (LX) chương trình “Cải cách ruộng đất”. Một chương trình hoàn toàn thuộc về nội trị của đất nước! Trước khi thực hiện thì gởi người qua Tàu để học cách làm. Cứ tạm coi là đi tu nghiệp về chuyên môn, có thể chấp nhận được. Nhưng trong khi thực hiện thì có các cố vấn Tàu và phải xin phép. Việc bà Cát Hanh Long bị giết vì HCM không thể xin được khi cố vấn Tàu phán: “Cọp đực, cọp cái đều ăn thịt người”, là một bằng cớ về việc làm tay sai, không có thực quyền.
2/ Trong khi bộ chính trị của đảng cộng sản VN họp hành để thảo luận về các chương trình làm việc, một việc hoàn toàn thuộc về nội bộ của đảng mình. HCM đã mời La Quý Ba, cố vấn Tàu tham dự (Ai biết rõ ngày giờ + địa điểm sảy ra việc này xin bổ túc dùm). Đây là một bằng chứng khác về việc làm tay sai. -> Đảng CSVN chi là 1 chi bộ của đảng CSTH !
3/ Thực chất của cái gọi là “Nghĩa vụ quốc tế” chính là làm tay sai cho LX. Khi thế giới phân chia thành hai khối Tư-bản và Cộng-Sản. LX muốn bành trướng vùng ảnh hưởng của mình, thì chỉ thị cho đàn em cung cấp xương máu, anh cả chỉ cung cấp vũ-khí mà thôi!
 Nguồn: http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=29257

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét