Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2011

VƯỢT BIỂN TRÊN ĐỐNG XƯƠNG TÀN!!!-6

Vượt Biển Trên Đống Xương Tàn 6
(07/05/2011 02:05 PM) (Xem: 60)
Tác giả : Dạ Lệ Huỳnh
CHÚNG TÔI VƯỢT BIỂN!
Gia đình tạm ổn. Giờ đây tôi nghĩ đến chuyện ra đi và tìm đường sống tương lai cho gia đình vợ con tôi bằng mọi giá phải vượt biên để có cơ hội bảo lãnh gia đình ra nước ngoài có cuộc sống Tự Do hơn. Chúng tôi là những chiến binh liều lĩnh ra đi!...Trong chuyến vượt biển này may ít rủi nhiều!? và không còn con đường nào lựa chọn khác hơn vì chủ ghe tàu từ chối không cho chúng tôi  lên tàu khi biết được chúng tôi là tàn quân chế độ”Ngụy Sai gòn”để tránh tàu bị bắn giết khi chở lính Sai gòn vượt biển. Vì vậy chúng tôi quyết đi một mình không đem vợ con theo! Nếu đem vợ con ra thử thách vận mạng với trời đất thì tôi không liều lĩnh trả giá với người thân thương cho thêm vướng bận mà thôi! Đây là chuyến đi liều lĩnh định mệnh có tính cách quân sự hơn là dân sự bình thường nhưng cái giá của nó mạng đổi mạng máu thay máu không có chuyện ở tủ rồi thôi. Khi chấp nhận thì “Nhất xanh cỏ nhì đỏ ngực” là câu thường nói của người lính chiến ra trận!.
Tôi còn một ít tiền bỏ túi vợ cho lần ra bến xe đò mua vé đi Tuy Hòa-Phú Yên- là nơi tôi đóng quân xưa kia. Nơi đây tôi có một gia đình thân quen của người bạn cùng đơn vị khi mới ra trường được gia đình này đở đầu nuôi dưởng. Mỗi khi hành quân về tôi nghỉ ngơi gia đình người bạn và được ông bố người bạn xem như con nuôi trong nhà. Từng góc phố và khu nhà hình như muốn chạy ra chào tôi trở lại bao năm xa vắng, tôi tìm lại được mái nhà xưa không mấy thay đổi nhưng có vẽ vắng vẽ điêu tàn bệ rạc hơn xưa. Bước chân vào nhà gặp lại ông bác nuôi ngày xưa, nay tóc đã bạc đầu phủ kín còn bạn tôi không thấy có ở nhà chỉ có mấy đứa em gái nay đã lớn nên người. Hỏi ra mới biết bạn tôi đang lánh nạn xa nhà vì anh trốn trình diện tập trung cải tạo của UBND Tuy Hòa. Tôi được ông bác nuôi hướng dẩn chỉ chỗ ra gặp anh tại thị xã Sông Cầu.
Trên đường đi tìm anh tôi rời phố Tuy Hòa ngang qua Tháp Nhạn mà xưa kia hay ngồi uống cà phê ngắm ngọn tháp chìm trong sương sớm ban mai. Rồi ra đến cầu Ông Chừ-Đà Rằng nơi có quán Tiết Canh nổi tiếng ngất Tuy Hòa thường khi xưa tôi hay vào ăn tiết canh uống bia lon mỗi khi hành quân về! Điều buồn nhất hôm nay tôi không muốn vào vì sợ găp lại người quen biết mặt tôi và tố cáo tôi với chính quyền địa phương là Sĩ Quan Quân Đội VNCH có nợ máu với quân Giải Phóng. Tuy Hòa trong thời chiến tranh trước năm 1975 trong các vùng xôi đậu nơi Lò Giấy, Củng Sơn, Đập Đồng Cam và liên tỉnh lộ 7 Phú Túc điều biết tiếng Sĩ Quan Trung Đoàn 47/SĐ22BB và bị Du Kích Việt Cộng nằm vùng lên án “Treo Đầu” vì cớ đó không để cho họ gặp mặt chỉ sợ “xa mặt cách lòng”Tôi vội vã rời con phố Tuy Hòa thân yêu cỏn nhiều vết hằn kỹ niệm một thời chiến tranh nơi đó tôi còn nhiều bạn bè lính tráng của tôi còn ở lại sau chiến tranh!?
Hai đứa chúng tôi bạn bè gặp lại nhau vui buồn lẩn lộn tưởng không bao giờ có được! Anh bạn tôi cho biết từ lúc chia tay nhau, tôi trở về Sai Gòn anh trở lại quê nhà Tuy Hòa và bị gọi trình diện cải tạo các Sĩ Quan Chủ Lực Quân Trung Đoàn 47/SĐ22BB và bị thủ tiêu trong các trại tù CS. Biết mình có nợ máu với chúng [Du kích Việt Cộng địa phương] nên sợ chúng trả thù, không đi trình diện cải tạo tại lánh nạn sang địa phương khát sống ở Sông Cầu rồi Tuy An dọc theo biển đợi dịp ra đi. Đã mấy lần ra đi đều bị thất bại. Cứ mỗi lần ra đi đều có nhắn tin tìm tôi tại sai gòn nhưng không gặp. Chuyến đi vừa qua cả gia đình anh và chị mất hết 25 cây vàng và bị du kích xã lường gạt giữ an ninh bải đáp. Chúng cho uống thuốc mê bắt trói và giao bộ đội biên phòng đánh cho một trận phải lòi vàng ra cống nộp cho chúng chia nhau mới được thả ra về!?Anh cho biết, nhà anh có 4 ghe tàu đáng cá khi “giải phóng “ phải cống hiến Cách mang  hết 2 tàu vì có con là Sĩ Quan Ngụy và anh phải sống chui nhủi, len lỏi trong sự bất ổn hổn loạn của người dân Tuy Hòa. Là thành phố biển, nên chuyện vượt biển của người dân xẩy ra nhộn nhịp hàng ngày như ra khơi đánh bắt cá không là chuyện lạ, thế mà anh và gia đình anh ra đi không trót lọt như bao gia đình khác vì cha anh là Tư sản mại bản nên bị chúng kèm kẹp gắt gao cùa Công sản.Anh đi mãi sạt nghiệp cũng không thành công!?Anh và gia đình giả dạng thường dân thuê thuyền khác vượt biển cũng không thoát do du kích quân của tỉnh phát hiện và lật lộng côn đồ chiếm đoạt một số vàng khá lớn mang theo chuyến vượt biên để chúng thả về yên thân! Khi Trưởng Công an tỉnh Tuy Hòa cho bến bải 3 tàu bán chính thức ra đi có du kích quân giữ an ninh bến bải cho phép ra đi nên ba tàu cá lớn chở đầy người vượt biên khắp nơi đổ về! từ các tỉnh Tây Nguyên ra cửa biển Tuy Hòa.
Bố Già, ba của người bạn là chủ hai tàu cá còn lại bị chính quyền cộng sản địa phương chiếm đoạt và tổ chức bến bải, phương tiện ra đi để thu vàng người dân muốn vượt biển. Cứ mỗi người 6 cây vàng có biết bao người chung vàng cho công an chính quyền địa phương để được yên thân cho tàu vượt qua được địa phận chúng kiểm soát. Chúng chỉ nhường lại cho gia đình chủ tàu mười chỗ ngồi trên tàu của mình mà thôi!?...Phút cuối cùng tàu ra khơi, chúng không cho gia đình anh bạn lên tàu ra khơi để chúng thay thế khách hàng khác lở chung tiền cho chúng rồi, với cao hơn là 10 cây vàng cho một đầu người. Dù 15 cây vàng hay bao nhiêu, người giàu vẫn muốn đi cho thoát khỏi tay Cộng sản…!? Ông Bố già bạn tôi được tổ chức vượt biên Cộng sản trả lại 50 cây vàng cho 10 chổ ngồi không đi dược mà chúng hẹn chuyến sau và chuyến khác nữa!?
Trên đường trở về từ bải vượt biển của Ghềnh Đá Dĩa đến phố Tuy Hòa trong đêm tối và trời gần sáng bị nhóm Du Kích quân và bọn Cờ Đỏ 30 khác chặn bắt lại và kết tội tìm đương vượt biên trái phép với tội danh “Phản Quốc” để gia đình lòi tiền chuộc tội phản quốc 40 cây vàng. Chúng không chịu cho chung cứ nằng nặc đòi cho bằng đủ số 50 cây vàng vùa mới trao cho từ Thủ Trưởng của họ vừa rồi!?, và cho biết gia đình may mắn không chết vì tàu bị đặt chất nổ khi ra tời hải phận quốc tế để trừng trị những kẻ phản bội tổ quốc bỏ nước ra đi…
Anh bạn tôi bị chúng tra khảo đánh đập tàn nhẩn và trúng vết thương ngày xưa bị đạn VC bắn trong trận Căn Cứ Hỏa Lực 6 tại Đak-Tô nhưng không khai mình là Sĩ quan”Ngụy”vượt biên. Trong đám Du kích địa phương và Cờ Đỏ 30 có thằng em của người lính cũ trong đơn vị tiểu đoàn xưa biết mặt nên bảo lãnh cho gia đình bạn tôi ra về!
Riêng anh bạn tôi phải sống một đời chui nhủi trốn tránh vì không chịu trình diện học tập Cải tạo vì sợ trả thù nợ máu với Việt Cộng trong quá khứ Trung Đoàn 47/SĐ22BB hoạt động hành quân vùng Xôi Đậu miền núi cao ven quê tỉnh Phú Yên –Tuy Hòa.
Gửi ý kiến

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét