Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2011

NGƯỜI LÍNH GIÀTRÊN XE XÍCH LÔ-P2

Người Lính Già Trên Xe Xích Lô 2 (27/08)
(08/27/2011 06:04 AM) (Xem: 4)
Tác giả : Dạ Lệ Huỳnh
Tập Truyện:
Huỳnh Mai St.8872
Bh Dạ Lệ Huỳnh           
August 23,2011                                      
3:13 PM
du lịch việt nam, vietnam travel









...
Còn bác Thọ thì trải thân gánh vác mọi việc thay thế vợ con vì chúng còn nhỏ thiếu học hành nơi rừng sâu nước độc đầy rẩy bom mìn và chất độc da cam do Mỹ khai hoang nơi căn cứ mật khu Việt Cộng nằm vùng. Nay chiến thắng chúng bỏ vùng đất chết này để về thành phố chiếm nhà dân dể ở và đày ải dân thành phố thay thế mạng chúng nơi đồng hoang cỏ cháy này!?...Bà vợ là con nhà giàu tư bản Sàigon, nữ sinh Gia Long trường Áo Tím {có tiếng ngày xưa} nên chân yếu tay mềm không kham nổi công việc đồng áng xó rừng quanh năm vắng bóng người...Còn bác là một quân nhân lính chiến có tinh thần vượt khó và có trách nhiệm tiêu chuẩn sản xuất lương thực có thừa nhưng khổ nổi bác không quen việc hay chuyên môn đồng áng ở nông trường trồng cây lương thực, bác chỉ quen tay cầm súng. Nay súng thay cày thay cuốc thì bác thiếu kinh nghiệm lẫn kỹ thuật trồng trọt làm mất năng xuất lao động sản xuất lương thực theo tiêu chuẩn đề ra của hợp tác xã nông trường.cho xã viên phải đạt yêu cầu.
Thấy không lợi ích gì cho chính sách cải tạo lương thực do chinh phủ Miền Bắc CS đề ra để cải thiện khẩu phần ăn của người dân ngoài hai món thực phẫm sắn, khoai, cơm độn khi linh tế nhà nước còn khó khăn. Thất bại đó vì hai nguyên do. Một đất xấu không thích hợp cây trồng và con giống...Hai người lao động không chuyên nghiệp không kỹ thuật cánh tác hiệu quả, họ làm với tính cách đối phó để trả nợ "Quỉ thần", vì họ là dân thành phố không quen lao động "ngồi mát ăn bát vàng"chuyên lo buôn bán làm ăn ,thuộc thành phần tiễu thương tư sản mại bàn, đem họ đi lao động sản xuất thay thế nông dân thì sai chức năng tính toán bằng cái đầu óc mưu sinh đem lại phúc lợi cho xã hội mà họ có vai trò trách nhiệm của họ. Thành phần tiểu tư sàn tư nhân, họ lao động bằng trí óc và không ăn bám Xã hội như mọi người Cộng Sản thường quan niện khộng đúng, nên dùng chính sách "Vùng kinh tế mới" để "cải tạo lao  động"cho tư bàn  chủ nghĩa Miền Nam, làm sai biệt ý nghĩa tốt đẹp của nhà nước XHCN biết lo cho cái đói, cái no cho dân Miền Nam vừa được giải phóng!???
Vì không phải chức năng nghề nghiệp nhà nông sản xuất nông sản theo chỉ tiêu nhà nước Cộng sản đề ra trên mỗi đầu người bằng cách tính công chấm điểm nên thất bại hoàn toàn mô hình “ Kinh Tế Mới” của chính quyền giải phóng miền nam. Nên ai muốn ờ lại nông trường kinh tế thì ở. Ai muốn trở về  thành phố thì về…sau khi giao lại đất khu kinh tế mới vừa được thành khoảnh, được dọn dẹp sạch sẻ bom mìn chiến tranh trở thành khu vườn cây trái và ruộng lúa xum xuê chín vàng nhờ công sức khai hoang khẩn đất của người dân thành phố đi cải tạo lao động miệt mài sau bao năm giải nắng dầm mưa…Đất này giờ trở thành khu nông trường kinh tế của nhà nước để cấp đất cho đồng bào Miền Bắc vào Nam theo chính sách phân phối đất đai và cải cách ruộng đất đồng đều cho dân miền Bắc thiếu đất trồng trọt và cải thiện lương thực{sắn khoai} cho Miền Nam tiêu dung vì thiếu lương thực…Nếu người dân nào muốn bám đất giử làng - vì tiếc công khai phá đất hoang thì phải di chuyể vòa sâu trong hẽm núi, lại  phải cất nhà, xây lại trường học và lập khu y-tế, mở đường vận chuyển sản phẫm lương thực thêm một lần nữa mà không ai, người dân kinh tế mới mong muốn khi bị nhà nước giải phóng bắt buộc đuổi dân vào vùng sâu và xa hơn. Đây là hình thức cướp đất và tài sản của cải lương thực của dân Miền Nam một cách thâm độc, tinh vi của bản chất Công Sản khi giải phóng được miền nam.
Nhà nước Cộng Sản VC/GPMN không cấm đoán người dân kinh tế khi có chính sách đổi mới và mở rộng thị trường làm ăn với nước ngoài được phía Mỹ bải bỏ lệnh cấm vận và bang giao với Việt Nam 1995 làm cuộc sống người dân sung túc và tinh thần thoải mái hơn hết thời ăn klhoai sắn độn cơm !...nên người dân liều bỏ khu kinh tế mới trở về thành phố làm ăn buôn bán sinh nhai bằng sức lao động sản xuất, kinh doanh thích hợp với nghề của chàng hơn cày cấy nơi đồng khô cỏ cháy. Vì vậy họ - Người đi kinh tế - quyết định trở về thành phố sinh sống hơn là phải vào sâu thêm ở vùng xa kinh tế, khi bị nhà nước lấy đất đuổi dân. Và đem dân dân Miền Bắc vào lấn chiếm tạo thành vùng đất hứa theo sách lược bành trướng Cộng sản quốc tế Hồ chí Minh...
Dân kinh tế mới trở về thành phố, giờ đây là của HCM và mang tên bác. Họ về với hai bàn tay trắng, quần áo tả tơi với bầy trẻ thơ bụng ỏng, lưng eo ố gầy đầy tật bệnh rừng thiêng nước độc: sốt rét rừng và chất độc da cam. Họ về đây để sống trên các vỉa hè, phố chợ bến xe…để tránh gió mưa, mà không còn nơi cư ngụ vì nhà của họ bị cơ quan chính quyền cách mạng chiếm dụng, đuổi đi kinh tế mới dể phân phát lại nhà cửa cho cán bộ miền Bắc vào Nam công tác mang cả vợ con theo có nhà ở để phục vụ nhân dân giải phóng miền Nam. Tất cả nhà cửa, đất đai của của tiểu tư sản miền nam đều bị chính quyền cách mạng giải phóng hết về Bắc chỉ còn khoai sắn độn cơm hằng ngày là không thèm giải phóng và nó vẫn cò tự-do dân chủ công khai, bình đẵng hiện diện trong xã hội miền nam và trân trọng trong các bữa ăn hằng ngày đói nghèo của dân miền nam.
Họ là người kinh tế mới về không có gì để sống!, nên họ chấp nhận kiếp lang thang không nhà, không nghề nghiệp và  cũng không được thừa nhận quyền sống của một công dân của một xã hội chủ nghĩa cộng sản đổi đời họ. Dù cho họ có thật sự là chuyên chính vô sản dúng theo đường lối chính sách của Đảng  và nhà nước cộng sản đề ra chủ nghĩa tam vô quốc tế vô sản: Vô gia cư, vô nghề nghiệp và vô quyền sống vì phân biệt đối xử chế độ. Nay đám người khốn khổ này phải tự tìm kế sinh nhai bằng những nghề mạc kiếp tư bản mà cộng sản tự cho là vô sản cũng không làm, vì họ-cộng sản là chủ nhân ông của miền đất hứa cai trị miền nam, và vì vậy nghề bán vé số, chạy xe ôm kéo xe thồ, làm phu bốc vác bén xe bến tàu là nghề của chàng!- Của người dân miền nam độc chiếm thị trường lao động khổ sai của dân miền cai trị. Người miền nam dù mất quyền tự do sống và chọn nghề nghiệp để sống, nhưng họ không mất tình người trong cuộc sống họ biết nhường cơm xẻ áo cho nhau trong những ngày tang thương đất nước, như nghề xin ăn vĩa hè phố chỉ dành cho các cô nhi tử sĩ, góa phụ chết chồng cuộc chiến miền nam. Hay những người ăn xin đầu đường xó chợ cho các thương phế binh VNCH đã hy sinh một phần thân thê thân thể cho bảo vệ tự-do miền nam chăng may đui mù cụt tay, cụt chân đang lê lết hè phố trên chiếc xe lăn ọt ẹp kêu gọi tình thương của đồng loại bất cứ phe nào cả cuộc chiến vùa qua với tiếng hát câu ca, lời mời mua vé số thảm thương. Dù cho là Cộng Sản HCM có là thiên đường trần gian ngay tại miền nam này cũng không xóa nhòa hình ảnh đau thương dân tộc mình trong cơn oằn-oại rên xiết trong cái áp đặt chủ nghĩa Cộng Sản ngoại lai trên cái Tụ-Do Dân Chủ Miền Nam nói riêng và cho cả dân tộc Bắc Nam nói chung.
thương binh Việt Nam Cộng Hòa


















 Anh thương phế binh vé số ngồi trên chiếc xe tăng tự chế cho cuộc đời mình sau ngày tàn chinh chiến!










Hậu thân người lính già trên xe xích- lô
bà mẹ tử sĩ











Bà Mẹ Tử Sĩ gánh gồng bán rau…nuôi sống một mình côi cút không nhà,
Riêng gia đình bác Thọ, người lính cũ Sàigon tiến thoái lưỡng nan không dám quyết định đừng nào, nên ở hay nên về thành phố...Nếu ở lại nông trường kinh tế thì chôn vùi tương lai hai đứa con không học hành và trở nên thất học. Người ở núi rừng còn muốn ra thành phố sống, tại sao phải chôn chặt cuộc đời hai con mình trên mãnh đất khô cằn khó sống này. Nếu cùng nhau bồng bế trở lại chốn cũ, thì nhà đâu để về, nhà cửa đã giao lại cho nhà nước quản lý hết rồi, và đã được chính quyền địa phương bố trí cấp nhà cho cán bộ hết rồi!...
...Rồi  một ngày sau 3 năm gian khổ đói khát, thiếu cái ăn cái mặc nơi khỉ ho cò gáy vắng bóng người vì nơi đây là vùng oanh kích tự -do của máy bay ném bom Mỹ và là nơi rải chất độc Da Cam dioxin khai hoang diệt cỏ triệt phá cơ sở mật khu nằm của cách mạng, nay thì hoang tàn toàn là vùng lá chết héo vàng màu da cam. Người dân kinh tế mới chúng tôi cày lên toàn là mãnh bom đạn trong sình lầy mà cây cối không bao giờ muốn mộc huống chi sự sống con người.? Nhiều lúc người dân kinh tế mới tự hỏi có phải nhà nước thương dân Không?...mà cứ tiếp tục đưa dân miềm Bắc vào đây cùng chúng tôi tiếp tục khai hoang lập ấp làm gì cho bị phơi nhiễm chất độc Da Cam, khổ đời con cháu...
Bác thọ đã có dịp và có lý do chánh đáng!..để trở lại Sàigon bỏ hẳn vùng kinh tế chết người để thoát nạn Da Cam {Dioxin}. Và sau này bác biết mình cũng không thoát được phơi nhiễm Da Cam....Bác về Sàigon, mang cả gia đình đi theo để làm hồ sơ và nộp đơn xuất cảnh tái định cư tại Mỹ theo diện H.O{Humainright Obiject} chương trình tỵ nạn của phía Hoa Kỳ có thỏa thuận với Việt Nam, chỉ giành cho các Sĩ Quan Cai Tạo trên 3 năm hay 10 năm cao hơn...mới đạt chuẩn của phía Mỹ lấy người ra đi tái định cư...Còn bác và một số bạn bè cải tạo dưới 3 năm dù có thiếu một ngày dưới 3 năm vẩn bị từ chối thẳng thừng! không cho tham gia chương trình phong vấn H.O được Mỹ rước đi. Mỹ cho rằng chúng tôi "Ở tù non" còn thiếu tháng, thiếu ngày trong sự dạy dỗ, trừng phạt lẫn sự trả thù của người cộng sản vì anh còn thiếu tinh thần chiến cho Tự-Do của Miền Nam nước anh !?... Cứ"Bóng đổ thầy, thầy đổ bống" chính giữa Sĩ Quan Cải Tạo bị ở lại lãnh đủ trách nhiệm đổ lên đầu "làm mất Tư-Do"và bị người anh em Cộng Sản chiến thắng của mình nguyền rủa là tay sai Mỹ Ngụy đau  đớn, thê thãm vô cùng!?, chết không thể nhắm mắt được!?...Nhưng dù sao cũng còn một số người biết thông cảm đời lính của nhau và biết cái lẽ thắng thua trong luật nhà binh của mấy anh công an sở Ngoại Vụ xuất cảnh CS Việt Nam thương tình thông cảm cho tình thế kẹt cứng của bác Thọ, nên chỉ bảo và mách nhỏ với bác tìm lối thoát tình thế bỏ rơi của Mỹ giúp bác được ra đi...bằng cách chỉnh lại hồ sơ và sửa lại bản gốc giấy ra trại từ 2 năm rưởi thành 6 năm rưởi cho quá tiêu chuẩn đề ra để qua mặt phía Mỹ. Để Mỹ khỏi nghi nghờ gian lận hồ sơ thì phải đem về bản gốc tại trại cai tạo nơi đả cấp cho mình mãnh bằng "Đại học máu Cải Tạo" phải mất 7 cây vàng thì chuyện này mới xong!? làm bác chới với  chết điếng người, lấy đâu ra tiền để mà chạy với chọt..!???


facebooktwitter
Gửi ý kiến

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét