Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2011

Hồi ký:BÀ MẸ SAY-4

Người mẹ say…4 (22/08)
(08/21/2011 03:02 PM) (Xem: 12)
Tác giả : Dạ Lệ Huỳnh
Bà Mẹ Say hay Những dòng đời nghiệt ngả (*) được tác giả Dạ Lệ Huỳnh trình bày qua bối cảnh miền Nam sau ngày 30/04/1975 bị Cộng sản Việt Nam chiếm đóng.
Chúng tôi trân trọng giới thiệu đến quý độc giả trong và ngoài nước Tập truyện hồi ký Bà Mẹ say.
Ban biên tập Lịch Sử Quân Sử Việt Nam (http://quansuvn.info).
(*) Tựa nhỏ do LSQSVN bổ túc
Dạ Lệ Huỳnh
Cựu Đại úy Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Đơn vị sau cùng: Bộ Tổng Tham Mưu/QL.VNCH/TCQH
2 năm rưỡi tù Cộng sản.
...
Được tiền bán vé số sớm hơn mọi khi, trời cũng sắp tan sở về chiều, những cột khói bốc cao của làng thịt nướng “Chó thui” làm cay mờ con mắt đông người mà bơm nhậu gọi “Lệ khói…Saigon”, chó nưóng thui bay mùi thơm phưng phức, hấp dẫn giới sành điệu công nhân, lao động ít tiền mỗi khi tan sở chiều về. Dù cho hoàn cảnh khó khăn của đất nước còn khoai, sắn độn cơm, từ người chiến thắng đến kẻ chiến bại đều thích nhậu món “cầy tơ” vì nó là truyền thống “Nước mắt quê hương” không phân biệt hận thù Nam Bắc…
Bà mẹ say và Thành Cụt nghe mùi chó nướng thui đều cắt đứt dòng tâm tưởng suy tư trở về thực tại thấy thèm rượu và chó nướng vô cùng…Nghĩ đến nhậu mẹ tôi phấn chấn lại ngay không còn biết buồn là gì chắc mẹ sẽ khỏe lại sau những ngày cay rượu chữa bệnh. Nếu có chết cũng là con ma say không biết buồn đời.
Cùng đồng ý nghĩ đó của bà mẹ say ghiền rượu, anh Thành Cụt cố gắng lăn xe dẫn đường không để mẹ kéo, đi vào quán nhậu đông người chen lấn mua cho bằng được những túi thịt chó đủ món dồi, chã, lòng, gia vị nước chấm v.v… cho chung vào một túi lớn, kèm theo ba lít rượu đế ngâm thuốc và một can 10 lít bia hơi. Thành Cụt phải chen lấn dưới làn đạp của ngưới lành lặn đủ hai chân nhưng vì muốn nhậu nên phải khỗ đời tranh đấu giành giựt miếng ăn…
Tất cả thức nhậu cụ bị sẳn sàng chất đầy một chiếc tăng và cùng mẹ say lăn ra bến song Saigon gần bến đò Thủ Thiêm, dưới chân tượng đài tưởng niệm Đức Thánh Trần Hưng Đạo có gió nước sông mát rười rượi làm người say mau tỉnh. Nếu lỡ say không biết đường về cũng có chỗ nằm ngủ dưới chân tượng đài qua đêm, nơi khánh sạn “ ngàn sao trăng nước” này, sáng tỉnh ra về…Người giàu cũng phải thua hai mẹ con chiến sĩ say này?...
Hai người tuy cách biệt tuổi tác đáng mẹ và con nhưng có cùng chung nỗi đau mất mát gia đình trong cuộc chiến tranh, dù trước kia mẹ cùng họ có đứng về phía bên nào cuộc chiến, có khác nhau tư tưởng nhưng họ vẫn là kẻ chiến bại theo vận nước mất TỰ-DO, nên họ phải buồn và say cho hoàn cảnh quê hương đổ nát trong màng “Lệ khói Saigon”, một lối sống tức tưởi, u ẩn, vội vàng và đầy phản bội của một Sàigon mất Tự-Do?...
Thơ,
Saigon…lệ khói,
Huỳnh-Mai.St.8872
Bh.Dạ Lê Huỳnh
Giả biệt Saigon…nghẹn tiếng tạ từ,
Lệ nào tôi khóc giữa trời Tháng Tư…
Saigon tan tác trong cơn bức tử…
Cuộc chiến tàn rồi nỗi chết riêng tôi,
xox
Khói sung vệ thành hướng về phương Bắc,
Ngược gió trở chiều…đôi mắt cay…cay,
Cong nồng súng gẩy…thấy lòng đăng đắng,
Mắt cay không khóc…đắng cay nghẹ lời,
xox
Anh đi cải tạo… chiến trường tan khói súng,
Mắt mờ nhang khói…em đi lễ chùa…
Siêu sinh tịnh độ cho anh cải tạo,
Cán bộ làm chồng…giải phóng đời em?
Xox
Khói hương ảnh hiện…hồn anh có biết,
Hương lửa ba sinh…ảo vọng cuộc đời,
Thiên đàng Xã Nghĩa…em lần bước đến,
Cuộc sống ngàn lần…trên cả Tự-Do,
Xox
Vì đời chiến đấu… nên anh phải chết,
Phật Chúa độ đời Xã Nghĩa thành công,
Lệ khói nầy đây…tình em xin trả,
Xin anh tha thứ…cho em lấy chồng,
Xox
Còn thương còn nhớ cũng đã qua rồi,
Ngồi đây khóc mước chì có mình tôi…
Đem thân chiến đấu cho đời quên lãng,
Khói súng xây thành…lệ khói còn cay…
Xox
Ba lâm năm rồi…lệ nầy vẫn đổ,
Nhưng khóc lần nầy…lệ khói làng say,
Làng thịt nướng… khói bay cay mắt,
Lệ khói nhòa …xuyên thấu quán cầy tơ,
Xox
Duệ quốc tương lai…cháu con hỹ-hả…
Tưng bừng nhậu nhẹt…một bải chiến trường,
Có đứa thảm bại “Hello”rồi gục ngả…
Đứa còn sức tỉnh…cũng nhòa khói say,
xox
Lệ khói Saigon bao năm vẫn đổ…
Mất cả quê hương dang dở cuộc tình,
Phục quốc mê mờ…cơn say thế hệ?
Sương trắng bạc mái đầu chiến sĩ ca…
Xox
Saigon gục chết…Saigon vẫn đẹp,
Như những anh hùng súng gẫy trong Tay,
Cho một lũ còn… say men chiến thắng?
Cay đắng tình người…ráo lệ quê hương,
Huỳnh-Mai
[Làng chó nướng thui]
Từ làng thịt chó nướng-thui, cửa Tây chợ Saigon về bến Bạch Đằng công trường Mê Linh -cũ- mất hơn nữa tiếng đồng hồ xe lăn chất đầy đồ nhậu: thịt chó, bia hơi và rượu ngâm thuốc. Quả hạnh phúc cho đời khốn khổ của mẹ say tôi, bao năm qua mẹ uống để say và say để có dịp chửi cán bộ Việt Cộng nằm vùng, nguyên nhân đưa đến cảnh mất nước miền Nan cùng cái chết của con cháu bà và cướp mất những gì là hạnh phúc bà có…kể cả Tự-Do, nay chỉ là nhà tù Cộng Sản???
Con đường để đến điểm nhậu dưới chân tượng đài Thánh Trần Hưng Đạo phải xuyên qua lòng phố chợ Saigon đông người chen lấn dẳm đạp lên nhau giành lấy một miếng thịt “Cầy nướng”cùng một chiếc ghế tốt để ngồi nhậu được sau khi tranh giành thành công “chiến thắng”với các bợm nhậu khác thì đôi mắt đã nhòa trong”lệ khói Saigon”của làng chó nướng-thui rồi?
Thành Cụt giò và mẹ say một già một cụt cùng chiếc xe tăng chỉ là hình ảnh biểu trưng của kẻ chiến bại trong đám đông ham mồi nhậu của Saigon. Cuối cùng chỉ giành giữ lại cho mình một phần thịt của con chó già ốm đói trơ xương bị cụt mất hai chân…Sao mà nó giống phận đời mẹ say và Thành Phế binh cụt giò quá?. Nó cũng biết chiến đấu cho Tự-Do cuộc sống…nhưng nó cũng không thoát khỏi bợm nhậu cho dù bị cụt mất hai cẵng sau cũng phải lên bàn nhậu với đám người say…Thôi, thì ta hãy nhậu với chính ta trước đã?... Sự hiện diện của đám người say bất cần đời nầy nói lên sự bất dung Cộng Sản trong cái xã hội miền nam thiếu vắng Tự-Do. Họ là những mẹ say đổi đời chiến sĩ bên cạnh thương phế binh như Thành Cụt bán vé số, cô nhi tử sĩ bán hang rong, chợ trời, lính ngụy lái xe ôm, làm phu bốc vác v.v…một đời lao động nô dịch khổ sai của một chế độ phân biệt dối xử Cộng Sản, chứng tỏ Tự-Do không hề bị khuất phục và vẫn đang tồn tại Sàigon Miền Nam nầy, chờ ngày quật khởi?...


facebooktwitter
Gửi ý kiến

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét