(08/07/2011 02:41 PM) (Xem: 72)
Tham luận Nhận Định Huỳnh-Mai St.8872 Dạ Lệ Huỳnh Và nhiều Tác Giả
Đã 36 năm qua biến cố lịch sử ngày 30-4-2011 ghi dấu ấn mạnh mẽ trong lòng dân tộc: “Có trăm vạn lần vui có ngàn vạn lần sầu”. Sau cái vui, niềm vui thống nhất dân tộc của người Cộng Sản Miền Bắc là cái buồn thống thiết dân tộc Miền Nam. Có nỗi vui nào trọn vẹn bao giờ!?...Thống nhất cho lẽ chiến thắng nhưng chia rẽ lòng người-Dân tộc-chiến bại Miền Nam.
Thắng-thua là lẽ thường trong cuộc chiến nhưng nhìn kỹ lại chỉ có người dân là kẻ chiến bại mà thôi…!. Vì thế người dân bỏ nước ra đi nhiều như thế nên không lấy gì làm lạ!?...Suy ra cho cùng, cái thắng của người Cộng Sản miền Bắc là thắng dùm cho Nga-Tầu-Cộng sản Quốc tế dâu phải cho dân tộc Việt Nam. Chúng ta-người dân Việt hãy nhìn hình ảnh minh họa sau đây để biết nổi đau buồn Mất Nước dân tộc…!
A-Thân Phận Chiến Tranh
Thơ, Chỉ còn là quê hương!...
Huỳnh-Mai.St.8872 Dạ Lệ Huỳnh
***
Quê hương tôi là chuổi ngày chinh chiến,
Tiếng bomb rền ru hát suốt canh đêm,
Ru con chiếc bóng chờ bên song cửa,
Đèn tàn hiu hắc mõi bóng chinh nhân,
Khuất nẽo chiều hôm át tiếng bomb rền,
Con thơ mẹ yếu quê nhà xế bóng,
Hỏa châu soi bóng đất mẹ lối về,;
Đường hành quân vạn lối biết về đâu,
Đường về quê cũ hảo châu mờ lệ,
Chỉ là ảo mộng, còn là quê hương,
SoS
Chinh chiến tàn rồi gió bụi chiến tranh,
Nắng nhạt hồng phai kiếp sống mông manh,
Lối xưa nhà cũ nay đâu còn nữa,
Mộng hồn non nước thôi phải tan tành,
Quê hương réo gọi vào đời chinh chiến
Cho Tự-Do nhưng ước vọng không thành,
Cong nòng súng gẩy dập vùi chiến đấu,
Tự Do gẩy cánh ta chết không đành,
Nữa hồn chinh chiến đi vào cải tạo,
Nữa mãnh sơn hà tan tác biển khơi;...
SoS
Bao rừng cay đắng sau hồi chinh chiến,
Bỏ lại quê này mãnh vở quê hương,
"Giải phóng Tự-do", do tự mình chọn,
Một đời Xã Nghĩa trên cả Tự-Do,
Sáng khoai chiều sắn thỏa đời khát vọng,
Dân chủ bình quyền gái điếm tư do,
Bán thân chuộc đất lấy chồng xứ lạ,
Báo hiếu kiểu nầy nhục quốc vong gia,
"Giải phóng dục tình" nữ lưu Xã Nghĩa,
Còn gì;?...đâu nữa...chỉ là quê hương,
SoS
Vì đời mà thương;... đem thân chiến đấu;...
Thất bại rồi;...sao nở lòng nào quên,?..
Quên chi những đêm nồng an giấc ngủ,
Mặc cho sương gió dạn dày chinh nhân,.
Ơn anh đó tháng ngày trong lao cải,
Mai này rảnh nợ cho em lấy chồng,
"Tiếc hạnh bất phong"lấy chồng Bắc Bộ
Một đời "giải phóng" của tiền tự do,
Nữ lưu bất hạnh một thời mất nước;?...
Còn lại gì;??? nột chút cho quê hương,
SoS
Chuông chùa thúc giục tuần hành phật tử,
Đem Phật xuống đường cản lối Tự Do,
Kẽng nhà thờ;...Linh Mục đi hốt rác,
Xôn xao báo chí rũ nhau ăn mày,
Sinh viên trí thức những đêm không ngủ,
Mất Tự Do rồi,có mất quê hương;???...
Giật mình chợt tỉnh "Chân Trời Đỏ" máu,
Đêm dài;...cảnh tỉnh điểm tiếng chuông chúa,
Sáng mai héo hắc;... chuông nhà thờ đổ,
Đỏ cả sao trời;...đỏ cả quê hương,
SoS
Trời sao lấp lánh thiên đường Xã Nghĩa,
Dưới trời lệ đổ "ngục đàng'TỰ DO,
Con anh quốc tế làm tròn nghĩa vụ,
Cháu anh trả nợ xung phong núi rừng,
Thế hệ tàn quân cháu con nợ máu,
Lao động công trường Xã Nghĩa cộng nô,
Bán thân nô lệ phận người dân ngụy,
Cho con Cộng Sản một thơi xuất du,
Nhà lầu gái đẹp con tư bản Đỏ,
Tình người hun húc ;...chì còn quê hương,
SoS
Rừng xanh biển rộng một màu non nước,
Thác ngàn Bản Giốc nghìn năm mất rồi,
Trấn ải Địa Đầu Nam Quan dời mốc,
Tốp teo biển vịnh "Lai khứ qui Tàu";...
Hoàng ,Trường Sa Giọt lệ Việt Nam đổ,
Nước mắt tuôn tràn ngập cả biển Dông,
Trong biển lệ mẹ tìm đường vượt sóng,
Bỏ lại sau lưng mãmh vở tương-tàn,
Biển mặn trề môi nghe hồn chất ngất,
Ta lại nhìn ta;...còn là quê hương;;;...
SoS
Nặng nợ quê hương vượt thuyền không thoát,
Súng đạn nầy;... ta trả lại biển khơi,
Vùi trong lòng biển ba hài cốt Mỹ;...
Đồng minh chiến hữu trách nhiệm không thành,
Sống lại quê nhà lưu đày kiếp phận,
Đường đời hẹp lối ta lại;... gặp ta;.
Mang thân súng gảy tủi hờn nhục quốc,
Nhìn lại chính mình xác chết Tự Do,
Trần truồng nhân thế;... người đời quên lãng;.
Còn gì;...cho ta, chỉ là quê hươmg,;...
SoS
Bạn bè chiến đấu bỏ đi biền biệt,
Đứa chết trong tù đứa Mỹ rước đi,
Còn tôi ở lại trong cơn chiến bại,
Búa rìu dư luận;...người chối "TỰ-DO",
Nhiều khi bật khóc mà không thành tiếng,;...
Nuốt lệ vào lòng cho cõi chết Tự-Do;...
Trời hởi;?,Tụ-Do sao mà đắt thế;???
Pháo hoa chiến thắng chôn vùi mừng vui,
Một đời chinh chiến giọt buồn biết khóc,
Tiếc thương chi;...Chỉ còn;..là quê hương,
SoS
Phố cũ lên đèn hoàng hôn tắt nắng,
Buồn trong kỹ niệm đếm lá me bay,
Công viên ghế đá chờ ai muôn thưỡ,
Bạc tình chi lắm hởi;?....thế nhân ơi;?.
Đèn đường hiu-hắt nhòa trong mắt lệ,
Nhớ bóng người xưa nhớ cả chiến trường,
Đường xưa lối cũ Tự- Do khuất tất.
Để lại nơi nầy môt bóng hình ai;?
Hình ai khốn khổ...lưu đày tổ quốc,
Mang khối tình chung;...chỉ là quê hương!!!
Huỳnh-Mai
[Quê hương lưu đày]
Đã 36 năm qua biến cố lịch sử ngày 30-4-2011 ghi dấu ấn mạnh mẽ trong lòng dân tộc: “Có trăm vạn lần vui có ngàn vạn lần sầu”. Sau cái vui, niềm vui thống nhất dân tộc của người Cộng Sản Miền Bắc là cái buồn thống thiết dân tộc Miền Nam. Có nỗi vui nào trọn vẹn bao giờ!?...Thống nhất cho lẽ chiến thắng nhưng chia rẽ lòng người-Dân tộc-chiến bại Miền Nam.
Thắng-thua là lẽ thường trong cuộc chiến nhưng nhìn kỹ lại chỉ có người dân là kẻ chiến bại mà thôi…!. Vì thế người dân bỏ nước ra đi nhiều như thế nên không lấy gì làm lạ!?...Suy ra cho cùng, cái thắng của người Cộng Sản miền Bắc là thắng dùm cho Nga-Tầu-Cộng sản Quốc tế dâu phải cho dân tộc Việt Nam. Chúng ta-người dân Việt hãy nhìn hình ảnh minh họa sau đây để biết nổi đau buồn Mất Nước dân tộc…!
A-Thân Phận Chiến Tranh
Thơ, Chỉ còn là quê hương!...
Huỳnh-Mai.St.8872 Dạ Lệ Huỳnh
***
Quê hương tôi là chuổi ngày chinh chiến,
Tiếng bomb rền ru hát suốt canh đêm,
Ru con chiếc bóng chờ bên song cửa,
Đèn tàn hiu hắc mõi bóng chinh nhân,
Khuất nẽo chiều hôm át tiếng bomb rền,
Con thơ mẹ yếu quê nhà xế bóng,
Hỏa châu soi bóng đất mẹ lối về,;
Đường hành quân vạn lối biết về đâu,
Đường về quê cũ hảo châu mờ lệ,
Chỉ là ảo mộng, còn là quê hương,
SoS
Chinh chiến tàn rồi gió bụi chiến tranh,
Nắng nhạt hồng phai kiếp sống mông manh,
Lối xưa nhà cũ nay đâu còn nữa,
Mộng hồn non nước thôi phải tan tành,
Quê hương réo gọi vào đời chinh chiến
Cho Tự-Do nhưng ước vọng không thành,
Cong nòng súng gẩy dập vùi chiến đấu,
Tự Do gẩy cánh ta chết không đành,
Nữa hồn chinh chiến đi vào cải tạo,
Nữa mãnh sơn hà tan tác biển khơi;...
SoS
Bao rừng cay đắng sau hồi chinh chiến,
Bỏ lại quê này mãnh vở quê hương,
"Giải phóng Tự-do", do tự mình chọn,
Một đời Xã Nghĩa trên cả Tự-Do,
Sáng khoai chiều sắn thỏa đời khát vọng,
Dân chủ bình quyền gái điếm tư do,
Bán thân chuộc đất lấy chồng xứ lạ,
Báo hiếu kiểu nầy nhục quốc vong gia,
"Giải phóng dục tình" nữ lưu Xã Nghĩa,
Còn gì;?...đâu nữa...chỉ là quê hương,
SoS
Vì đời mà thương;... đem thân chiến đấu;...
Thất bại rồi;...sao nở lòng nào quên,?..
Quên chi những đêm nồng an giấc ngủ,
Mặc cho sương gió dạn dày chinh nhân,.
Ơn anh đó tháng ngày trong lao cải,
Mai này rảnh nợ cho em lấy chồng,
"Tiếc hạnh bất phong"lấy chồng Bắc Bộ
Một đời "giải phóng" của tiền tự do,
Nữ lưu bất hạnh một thời mất nước;?...
Còn lại gì;??? nột chút cho quê hương,
SoS
Chuông chùa thúc giục tuần hành phật tử,
Đem Phật xuống đường cản lối Tự Do,
Kẽng nhà thờ;...Linh Mục đi hốt rác,
Xôn xao báo chí rũ nhau ăn mày,
Sinh viên trí thức những đêm không ngủ,
Mất Tự Do rồi,có mất quê hương;???...
Giật mình chợt tỉnh "Chân Trời Đỏ" máu,
Đêm dài;...cảnh tỉnh điểm tiếng chuông chúa,
Sáng mai héo hắc;... chuông nhà thờ đổ,
Đỏ cả sao trời;...đỏ cả quê hương,
SoS
Trời sao lấp lánh thiên đường Xã Nghĩa,
Dưới trời lệ đổ "ngục đàng'TỰ DO,
Con anh quốc tế làm tròn nghĩa vụ,
Cháu anh trả nợ xung phong núi rừng,
Thế hệ tàn quân cháu con nợ máu,
Lao động công trường Xã Nghĩa cộng nô,
Bán thân nô lệ phận người dân ngụy,
Cho con Cộng Sản một thơi xuất du,
Nhà lầu gái đẹp con tư bản Đỏ,
Tình người hun húc ;...chì còn quê hương,
SoS
Rừng xanh biển rộng một màu non nước,
Thác ngàn Bản Giốc nghìn năm mất rồi,
Trấn ải Địa Đầu Nam Quan dời mốc,
Tốp teo biển vịnh "Lai khứ qui Tàu";...
Hoàng ,Trường Sa Giọt lệ Việt Nam đổ,
Nước mắt tuôn tràn ngập cả biển Dông,
Trong biển lệ mẹ tìm đường vượt sóng,
Bỏ lại sau lưng mãmh vở tương-tàn,
Biển mặn trề môi nghe hồn chất ngất,
Ta lại nhìn ta;...còn là quê hương;;;...
SoS
Nặng nợ quê hương vượt thuyền không thoát,
Súng đạn nầy;... ta trả lại biển khơi,
Vùi trong lòng biển ba hài cốt Mỹ;...
Đồng minh chiến hữu trách nhiệm không thành,
Sống lại quê nhà lưu đày kiếp phận,
Đường đời hẹp lối ta lại;... gặp ta;.
Mang thân súng gảy tủi hờn nhục quốc,
Nhìn lại chính mình xác chết Tự Do,
Trần truồng nhân thế;... người đời quên lãng;.
Còn gì;...cho ta, chỉ là quê hươmg,;...
SoS
Bạn bè chiến đấu bỏ đi biền biệt,
Đứa chết trong tù đứa Mỹ rước đi,
Còn tôi ở lại trong cơn chiến bại,
Búa rìu dư luận;...người chối "TỰ-DO",
Nhiều khi bật khóc mà không thành tiếng,;...
Nuốt lệ vào lòng cho cõi chết Tự-Do;...
Trời hởi;?,Tụ-Do sao mà đắt thế;???
Pháo hoa chiến thắng chôn vùi mừng vui,
Một đời chinh chiến giọt buồn biết khóc,
Tiếc thương chi;...Chỉ còn;..là quê hương,
SoS
Phố cũ lên đèn hoàng hôn tắt nắng,
Buồn trong kỹ niệm đếm lá me bay,
Công viên ghế đá chờ ai muôn thưỡ,
Bạc tình chi lắm hởi;?....thế nhân ơi;?.
Đèn đường hiu-hắt nhòa trong mắt lệ,
Nhớ bóng người xưa nhớ cả chiến trường,
Đường xưa lối cũ Tự- Do khuất tất.
Để lại nơi nầy môt bóng hình ai;?
Hình ai khốn khổ...lưu đày tổ quốc,
Mang khối tình chung;...chỉ là quê hương!!!
Huỳnh-Mai
[Quê hương lưu đày]
Gửi ý kiến
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét