Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2011

Thơ,MAI ĐÂY HÒA BÌNH


  Thơ,
                            Mai đây hòa bình...!

                                           Huỳnh-Mai.St8872
                                            Bh Dạ Lệ Huỳnh
        
             Mai đây hòa bình về thăm chốn cũ;
             Sương khói mù phủ kín chiến trường xưa,
             Đá núi xây thành nơi anh chống giặc,
             Chỉ là bia mộ chôn vùi xác anh,
                                   xox
              Tôi nhớ hoàng hôn núi đồi sắc-máu,
              Hai đứa mình ôm súng ngấm mây bay,
              Chia nhau điếu thuốc ngóng canh giặc đến,
              Lòng nguyện thầm đừng đổ nữa,Máu ơi,
                                    xox
              súng đạn vô tình làm sao tránh được,
              Mồ hoang xương trắng phủ xác đồi xưa,
              Từng lỗ châu mai lấp đầy xác giặc,
              Hoàng hôn tím tái tiếng bomb đạn rền,
                                     xox
              Hỏa châu soi sáng trên ngọn đồi máu,
              "YANKI" biên giới ,ngả ba Hạ-Lào,   
              Phân ngả chia ly,tất lòng lính trận,
              Bạn thù xắc máu chiến trường xưa,
                                 xox
              Bạn tôi gục ngả tay còn điếu thuốc,
              Loang tỏa khói mờ ảo ảnh xa xăm,
              Quây về một cõi trời,.đầy thương nhớ,
              Đâu hận thù,.chỉ có mỗi yêu thương,
                                    xox
              Mắt anh lạc lỏng phương trời vô định,
              Ảnh hiện dần lên,ai...bóng đợi chờ,
              Một trời ước vọng thôi đành lịm tắt,
              Bỏ lại bạn bè bao nỗi nhớ thương,
                                      xox
              Chiến trường xưa tặng anh bông hồng máu,
              Vinh danh cho đời sao chống vội quên,
              Thôi anh yên nghỉ bên bờ suối vắng,
              Cò cây xanh thắm...còn nhờ xác anh!?
                                     xox
               Anh nằm xuống có trăng sao đưa tiễn,
               Bomb đạn rền gào thét khóc thương anh,
               Còn tôi cải tạo không người đưa tiễn,
               Mất anh rồi Ai khóc tiễn đưa tôi;?
..                                    xox
               Bao năm cải tạo cho đời quên lãng,
               Mà sao vẫn nhớ bạn bè năm xưa,
               Muốn chết;...như anh,vì tôi gãy súng,
               Gãy cả tình người;...cho cuộc chiến qua,
                                     xox
               Đến thăm lại anh;.đây là lần cuối,
               Chiến trường xưa mộ đá rêu xanh,
               Nén hương lòng ;;...với trời cao khấn nguyện,
               Đất nước an bình'...dù có...lãng quên,
                                     xox
                Anh và tôi mỗi người tròn một kiếp,
                Bạn về cõi nhớ trong tôi ngập lòng,
                Còn tôi ở lại phận đời…súng gảy;
                Chúng mình sống chết thế nhân mặc tình.
                                      xox.
                Hồn nước mênh mang trời chiều bảng lãng,
                Chiếc bóng"quê hương"cô quạnh xế chiều,
                Non nước bừng lên ráng chiều rực rỡ,
                Ru hồn "Súng gãy" giữa dòng quê hương,
                                                         Huỳnh-Mai
                                                [Trở lại chiến trường xưa]
 



Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét