(08/07/2011 02:41 PM) (Xem: 48)
Tham luận Nhận Định Huỳnh-Mai St.8872 Dạ Lệ Huỳnh Và nhiều Tác Giả...
E-Hiểm Họa Mất Nước Đến Nơi Rồi!!!
...
BKL (27/07/2011) – Mặc dù bị trấn áp dữ dội trong hai lần biểu tình trước, nhưng đợt biểu tình lần thứ 8 vào ngày 24/7 vừa rồi tại thủ đô Hà Nội vẫn diễn ra khá thành công với hàng trăm người tham gia xuống đường.
AFP PHOTO-Người dân biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội hôm 24-07-2011.
Trong khi đó tại Sài Gòn, những người yêu nước đã không thể tập hợp và thực hiện được một cuộc biểu tình để phản đối Trung Quốc như người dân ở thủ đô. Nguyên nhân tại sao lại có sự khác biệt này? Đâu rồi khí thế hừng hực của người dân Sài Gòn trong đợt biểu tình đầu tiên với con số tham gia lên đến hàng ngàn người?
Khánh An tìm hiểu ý kiến của những người trong cuộc và tường trình.
Chăm sóc Sài Gòn kỹ hơn?
Những ngày này, trong khi Hà Nội liên tục cập nhật những diễn tiến sôi động của các ngày chủ nhật xuống đường thì tại Sài Gòn, lác đác vài nhóm bạn trẻ vẫn kiên trì tập trung ở khu vực trung tâm thành phố vào mỗi sang chủ nhật để chờ một dấu hiệu để xuống đường, cho dù kết quả cuối cùng có thể chỉ là “biểu tình ngồi”, ngồi chờ hết giờ rồi ra về. Đã nhiều tuần liền, những thanh niên yêu nước ở Sài Gòn không có lấy một cơ hội để có được một buổi tập trung “cho ra hồn” .Trong này đa số là các bạn trẻ sinh viên, gốc gác không nhiều. Ngoài Hà Nội đa số là gốc gác không, lại được sự hỗ trợ của tầng lớp trí thức và cựu cán bộ.
Một bạn trẻ ở SG
Không giống như Hà Nội chỉ bị đàn áp, bắt bớ chủ yếu trong hai tuần lễ 10 và 17/7, ở Sài Gòn hầu như tuần nào cũng có một vài thanh niên bị bắt bớ, đánh đập, hoặc chí ít cũng được “mời uống trà” ở đồn công an hay được “chăm sóc” tận tình tại nhà. Ngọn lửa hừng hực khí thế của lần xuống đường đầu tiên vào ngày 5/6 vì thế cũng dần dần nguội lạnh. Đến hôm chủ nhật 24/7 thì Sài Gòn đã gần như im ắng trong khi những người cùng chí hướng tại Hà Nội có được một buổi xuống đường tuần hành thành công hơn mong đợi.Nói về lý do Hà Nội thành công hơn Sài Gòn trong những lần tổ chức biểu tình gần đây, một bạn trẻ đã nhiều lần tham gia biểu tình ở Sài Gòn cho rằng:
“Hà Nội người ta được cái giới nhân sĩ mạnh, với lại cái gốc ngoài Hà Nội, theo mình nghĩ, từ trước tới giờ khác ở trong này. Trong này đa số là các bạn trẻ sinh viên, gốc gác không nhiều. Ngoài Hà Nội đa số là gốc gác không, lại được sự hỗ trợ của tầng lớp trí thức và cựu cán bộ, chiến sĩ nhiều.”
Thiếu vắng những gương mặt lớn
Tại sao Sài Gòn lại thiếu vắng hẳn những gương mặt nhân sĩ trí thức trong những lần biểu tình sau? Là một trong những nhân sĩ trí thức tham gia xuống đường lần đầu tiên ở Sài Gòn hôm 5/6, nhà văn Nguyễn Viện cho biết lý do vắng mặt của mình trong các lần xuống đường gần đây:“Chủ nhật vừa rồi cũng như các chủ nhật trước, tôi đều được các ông công an “chăm sóc” kỹ ở nhà. Điều đó có nghĩa là tôi không được, không có khả năng đi ra được tới Sài Gòn cho nên cũng không tận mắt chứng kiến tình hình như thế nào. Nhưng theo những thông tin tôi biết được, trong Sài Gòn, việc trấn áp của lực lượng an ninh đối với người biểu tình có vẻ mạnh mẽ hơn ngoài Hà Nội. Cũng như tình trạng của những người có thể đi biểu tình được như một số người đại khái “được nhà nước quan tâm” thì gần như không có điều kiện để đi ra Sài Gòn. Các bạn trẻ, theo tôi biết, họ cũng tập trung ở ngoài đó khá đông và họ cũng chờ đợi một diễn tiến nào đó để có thể biểu tình được nhưng có lẽ sự có mặt của các lực lượng an ninh còn đông hơn, thành ra những cuộc biểu tình ở Sài Gòn đã không xảy ra được.”
Sự thiếu vắng những gương mặt cột trụ lớn như Lê Hiếu Đằng, Huỳnh Tấn Mẫm, Nguyễn Đình Đầu, Nguyễn Viện… đã khiến cho những thanh niên kiên trì xuống đường vào những chủ nhật sau đó không khỏi cảm thấy bơ vơ, nhất là khi so sánh với Hà Nội có hẳn một danh sách các trí thức tên tuổi liên tục lên tiếng kêu gọi và cùng xuống đường với người dân thủ đô.
Người dân biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội hôm 03-07-2011. AFP PHOTO.
“Đúng là bơ vơ. Hơi đáng tiếc. Nói chung (phong trào) cũng bị yếu đi, cũng mong muốn có được sự hỗ trợ tinh thần như vậy nhưng không có được, rất đáng tiếc. Ở trong này có những nhân sĩ nhưng có lẽ là bị siết chặt quá. Chứ trong này nếu có một vài nhân sĩ đứng ra thì cũng có thể thành công.”
Nhà văn Nguyễn Viện cũng thừa nhận sự vắng mặt của đội ngũ nhân sĩ trí thức chính là một trong những yếu tố khiến cho phong trào biểu tình chống Trung Quốc ở Sài Gòn không thành công.
“Yếu tố này tôi cho cũng là một yếu tố quan trọng đóng góp vào sự thành công của các cuộc biểu tình ngoài Hà Nội mà Sài Gòn không có được. Ở Sài Gòn trong những người biểu tình lần đầu tiên vào ngày 5/6 cũng như ngày sau đó thì hầu như đều có mặt của những người có uy tín trong xã hội. Nói chung sự có mặt đó đã làm chỗ dựa cho những anh em trẻ, nhưng tiếc là sau đó không biết vì lý do gì mà họ đã không có mặt. Tôi không biết là họ có bị bên ngành an ninh chăm sóc hay không, điều đó tôi không dám khẳng định, nhưng tôi thấy sự thiếu vắng của họ trong các cuộc biểu tình sau thì có lẽ đó là một trong những lý do mà những cuộc biểu tình trong Sài Gòn không thành công.”
Chỉ muốn bày tỏ lòng yêu nước
Trong khi đó, Luật sư Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, cũng là người đã tham gia tuần hành trong lần đầu tiên cho rằng lý do phong trào biểu tình ở Hà Nội mạnh hơn tại Sài Gòn là vì Hà Nội có những điều kiện mà Sài Gòn không có được như đội ngũ nhân sĩ trí thức đông hơn và hoàn cảnh dễ tập hợp hơn so với Sài Gòn. Ông giải thích tiếp:Ở trong này có những nhân sĩ nhưng có lẽ là bị siết chặt quá. Chứ trong này nếu có một vài nhân sĩ đứng ra thì cũng có thể thành công.
Nhà văn Nguyễn Viện
“Ở Sài Gòn hoàn cảnh có khác, khác ở chỗ tụi tôi quan niệm rằng đã tổ chức thì phải tổ chức cho thật quy mô và phải dự kiến những tình huống xảy ra. Thành ra tụi tôi cũng rất thận trọng trong việc này. Với lại tụi tôi cũng quan niệm rằng lâu lâu có một sự kiện gì lớn thì trong này mới lên tiếng. Còn tất nhiên thủ đô Hà Nội thì điều kiện các anh ấy thuận lợi hơn.”Một lý do khác mà nhiều người tham gia tuần hành cho là yếu tố khiến cho phong trào biểu tình ở Sài Gòn không được sôi nổi như ở Hà Nội là vì chính quyền có phần đàn áp mạnh tay và liên tục hơn đối với người Sài Gòn vì lo sợ những diễn tiến phức tạp ngoài tầm kiểm soát có thể xảy ra trong các cuộc biểu tình tại Sài Gòn. Bạn trẻ tham gia tuần hành ở trên cũng thừa nhận điều này:
“Cái đó cũng có thể, tại vì Sài Gòn đúng là phức tạp hơn. Nếu tình hình không siết chặt thì dễ dẫn đến nhiều vấn đề vì lịch sử cũng đã như vậy rồi.”
Tuy nhiên, theo nhà văn Nguyễn Viện, nếu yếu tố trên thực sự tồn tại thì đây là một sự e ngại hoàn toàn phi lý:
“Theo tôi, sự nghi ngại đó của chính quyền đối với người Sài Gòn là vô căn cứ, vì tất cả những người biểu tình hiện nay đều chỉ có một mục đích duy nhất là chống lại sự xâm lăng của Trung Quốc, chống lại sự gây hấn của Trung Quốc. Tôi nghĩ là không ai có một ý đồ nào khác ngoài việc biểu tỏ lòng yêu nước đối với sự gây hấn của Trung Quốc.”
Nói tóm lại, có thể còn nhiều nguyên nhân khác tồn tại đằng sau những thể hiện bên ngoài của chính quyền đối với các cuộc tuần hành của những người yêu nước ở cả hai đầu đất nước. Nhưng theo LS. Lê Hiếu Đằng, biểu tình là một trong những quyền công dân mà nhà nước Việt Nam nên chấp nhận và tạo điều kiện thuận lợi để người dân thực hiện quyền này. Thậm chí theo ông, ở vào thời điểm hiện tại, khi mà người láng giềng tham lam Trung Quốc liên tục có những hành động xâm lấn trên Biển Đông, thì việc người dân xuống đường tuần hành ôn hòa còn là một thế mạnh mà một chính quyền khôn ngoan cần phải biết tận dụng.
F- Cách Mạng Hương Hoa Lài Bị Dập Tắt Theo Chỉ Thị Tầu Cộng???
- Các nhân sỉ trì thức và các nhà cách mạng lão thành Hà Nội, họ được nuôi dưởng, đào tạo trong môi trường cách mạng Xã Nghĩa Cộng Sản nên lý tưởng Cộng Sản đã ăn sâu vào tiềm thức không thể nào cải hóa được họ. Vì còn chút lương tâm dân tộc nên họ phản ứng đi biểu tình để cảnh báo, sửa đổi cải thiện và hoàn chỉnh lại vai trò lãnh đạo CSVN cho thích hợp vai trò nhiệm vụ mới của Đảng Thái Thú CSVN vẫn được tồn tại trong quyền “Tự Trị” biển đảo Việt Nam để bang giao với thế giới bên ngoài, hầu tránh tiếng Tây Tạng thứ 2 không có quyền tự-trị xin cho của Trung Cộng. Và họ đã xách động biểu tình Hà Nội để làm lực lượng quần chúng ủng hộ cho Đảng thái Thú CSVN làm áp lực phía Tầu Cộng phải nhân nhượng Viêt Nam Chút quyền Tự Tri tại biển đông trong cái bán nước bằng công hàm Phạm Văn Đồng ký năm 58 công nhận chủ quyềnTrung Cộng tại đảo Hoàng Sa của VN. Hơn nữa họ làm kháng thư đòi hỏi sự xác nhận của đặc phái viên cao cấp bộ ngoại giao VN Hồ Xuân Sơn đã đồng thuận ký với Quốc Vụ viện Trung Quốc Đới Bĩnh Quốc để dân chúng Việt Nam biết và hợp thức hóa chấp nhận tình trạng số phận mất nước của mình mà an phận vui sống theo dân Tây Tạng một đời mất nước!. Khỏi phải lo tranh đấu Tự do –dân chủ và quyền phải sống cho con cháu mai sau của mình trong an phận “Thiên Đàng Xã Nghĩa Đại Hán”. Các trí thức nhân sĩ chỉ nhận được cái trả lời im lặng tránh né của cầm qyền CSVN theo chỉ thị định hướng, trấn áp dư luận quần chúng chống Tầu Cộng.
Nhân sĩ trí thức, cán bộ chiến sĩ, tướng lãnh hồi hưu Cộng Sản Hà Nội chỉ muốn tiếp tay với nhà nước cầm quyền CSHN để tuyên bố rõ ràng tình trạng Việt nam thực sự trở về mẫu quốc Tầu Cộng với 16 chữ vàng và 4 tốt khi Đặc Sứ đặc Mệnh Toàn Quyền Hồ Xuân Sơn VN sang Bắc Kinh nhận chiếu chỉ vua Tầu-Quốc Vụ Viện Trung Quốc Đới Bỉnh Quốc ngày 25-6-2011. Thành phần ưu tú, rường cột đất nước, sĩ khí xứ Bắc Hà, thôi đành mai một cho thời mất nước!?.
-Saigon trí thức, nhân sĩ Miền Nam là thành phần Phản Chiến, ”Ăn cơm Quốc Gia thờ ma Cộng Sản” sống trên xương máu của chiến sĩ đồng bào, nằm vùng tiếp tay Cộng Sản phá hoại Tự-Do, Dân Chủ Miền Nam. Xúi giục sinh viên, học sinh và các tôn giáo biểu tình chống lại chính quyền Việt Nam Cộng Hòa để rồi đưa cả dân quân Miền Nam vào thảm trạng tang thương mất nước như ngày nay!?
Hôm nay người dân miền Nam đã vượt nỗi sợ hải Cộng sản và quyết tâm đứng lên từ nơi té ngả của lớp người đi trước. Đứng lên biểu tình đòi lại Tự Do Dân Chủ và những gì đã mất trong tay Cộng Sản Miền Bắc. Nhưng khốn thay! vận thời cách mạng Hoa lài chưa thể khởi động tại miền Nam Nước Việt vì các nhân sĩ trí thức phản chiến Miền Nam. Những khuôn mặt cũ Sàigon năm xưa -Trước năm75- lãnh đạo phong trào biểu tình sinh viên Saigon. Nay muốn đứng ra, tiếp tục chỉ đạo cuộc biểu tình ngày chủ nhật 5-6-2011 và lèo lái định hướng biểu tình chống Trung Quốc Xâm phạm chủ Quyền VN mà quên đi mục đích, ý hướng biểu tình chống lại Tập Đoàn Đảng Trị độc tài CSVN, lật đổ chế độ Cộng Sản nô tài bán nước Vn, giành lại quyền làm chủ nhân dân chống lại Tầu Cộng xâm lược Việt Nam. Nhân sĩ trí thức nổi tiếng Sàigon tham gia biểu tình ngày chủ nhật 5-6-2011: GS Tương Lai, nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Đầu, nhà thơ Đỗ Trung Quân, nhà thơ Nguyễn Duy, ông André Hồ Cương Quyết-Người Pháp đã từng treo cờ Mật Trận Giải Phóng truớc Hạ Viện Saigon. Đặc biệt có sự hiện diện nhà báo kỳ cựu, từng là tổng biên tập, phó tổng biên tập một số báo lớn TP/HCM.
Các khuôn mặt quen thuộc của phong trào sinh viên đấu tranh trước đây như các ông Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Công Giàu, Lê Hiếu Đằng, Cao Lập cũng đóng góp khá tích cực trong cuộc biểu dương lòng ái quốc trước âm mưu xâm lấn Biển Đông của Trung Quốc.
Ông Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí Minh đã vui lòng trả lời chúng tôi qua điện thoại viễn liên, sau khi cuộc biểu tình chấm dứt.[Nguồn Người Việt Yêu Nước]
Sau tuần lễ thứ 2/12-6-2011, sinh viên, trí thức Sàigon vắng bóng biểu tình vì bị công an Mật vụ Tp/HCM đàn áp thô bạo và các đoàn viên thanh niênThành đoàn Cộng Sản HCM trà trộn phá rối biểu tình và là chỉ điểm viên cho công an bắt bớ đánh đập người yêu nước biểu tình. Họ chỉ biểu tình ngồi rải rác khắp nơi khu vực nội thành Sàigon để nghe ngóng tình hình diển biến thuận lợi…và không muốn bị các tổ chức của thành phần nhân sĩ trí thức: ”Rởm Đời” -Thân Cộng biến biểu tình thành lực lượng quần chúng ủng hộ chính quyền, nhà nước Cộng Sản VN, làm áp lực Trung Cộng xin-cho chút quyền tự trị biển Đông của một Tây Tạng 2 tại Việt Nam. Họ biểu tình tự phát và chờ thời cơ có một Minh Quân chân chánh, thật lòng yêu nước, đứng lên làm một cuộc cánh mạng đảo chánh lật đổ chính quyền CSVN cùng họ xuống đường kết hợp với đồng bào cả nước làm cuộc tổng nổi dậy toàn dân giành lại quyền tự chủ, tự quyết, thống nhất dân tộc dân tộc. Sau đó mới tính chuyện chống lại Tầu Cộng giành lại chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ quốc gia…”Thà Một Phút Huy Hoàng Rồi Chợt Tắt, Còn Hơn Le Lói Suốt Năm Canh…!” dù phải bị đàn áp, tội tù CSVN.
Các nhân sĩ trí thức Cộng Sản Miền Nam thấy không còn thanh niên, lao động, dân oan và các giáo phái ủng hộ biểu tình như xưa-trước năm 75 phản chiến chống “Mỹ Ngụy” -Xuống Đừng cản lối TựDo. Để thu hút kêu gọi biều tình của “ Quân dân Miền Nam” và phục hồi lại nhân cách Tự-Do Dân Chủ Miền Nam VN. Nên ông Lê Hiếu Đằng của MTTQVN hiện nay, mà xưa kia là MTGPMN đứng ra tổ chúc vinh danh 64 chiến sĩ VNCH trong trận hải chiến Hoàng Sa 19-1-1974 cho mãi đến hôm nay quá muộn màng. Nhưng thà muộn còn hơn mang tiếng phản quốc và phản Tự-Do dân tộcVN!!!. Nếu có còn chút lương tri và lòng tự trọng dân tộc, hãy quay về cội nguồn yêu nước dân tộc và nhận lãnh trách nhiệm lỗi lầm gây ra đau thương mất nước, mất dân chủ tự do dân tộc hãy cùng đồng bào nổi dậy tổng khởi nghĩa toàn dân giành lại quyền Tự-Do Dộc lập mà các ông đã hứa trước khi rước Công Sản vào “Giải Phóng Miền Nam/75 và bị CS Bắc Việt giải tán MTGPMN các ông theo số phận bán đứng VNCH của Mỹ.
Chúng tôi, nguời dân quân Miền Nam cảm thấy nô lệ, nhục nhả bị Cộng Sản VN trị, vì trót theo lời xui dại của các ông đỉnh cao trí tuệ, trí thức, nhân sĩ, giáo sĩ, tu sĩ miền Nam, nên từ bỏ TỰ DO-Dân Chủ Miền Nam VN theo các ông vào Thiên Đàn Chủ Nghĩa Cộng Sản, nào thấy gì đâu?, chỉ toàn bo-bo,khoai sắn độn thay cơm hằng ngày?… không bằng địa ngục TỰ –DO chúng tôi đã sống qua…! Tại Miền Nam trước kia.
Trong phần “Hòa hợp hòa giải dân tộc” Không thể nào thực hiện với Đảng Cầm quyền bán nước Việt Nam- Đây là kinh nghiệm xương máu Tự-Do- Nên chúng ta, quân dân Sàgon/75 không thể “Hòa hợp”với nhân sĩ trí thức trong MTTQVN/CS là tổ chức ngoại vi, là cánh tay nối dài của Đãng CSVN là cơ sở nằm vùng MTGPMN bị CSMB giải thể 1976, của phong trào phản chiến của Huỳnh Tấn Mẫm và Lê Hiếu Đằng V.v…] . Mà chỉ có thể “Hòa Giải” vì cùng cảnh ngộ thất thế bị Mỹ bỏ rơi, kẻ bị vắt chanh bỏ vỏ của CSBV. Nếu cả hai người này thấy được lợi ich trách nhiệm với tổ quốc dân tộc trước nạn xâm lăng Tầu Cộng. Các ông hãy làm một cuộc Chỉnh lý Cách Mạng trong lòng Xã Nghĩa/Cs hiện thời còn ảnh hưởng đang theo để người dân tin tưởng nương dựa khì thế đó và cùng nhau xuống đường Tổng Nổi Dậy theo chiều hướng Cách Mạng Hoa Lài, giành lại quyền làm chủ nhân dân, truất bỏ chế độ đãng trị độc tài CSVN.
7/30/2011
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét