Kỵ mã không đầu- Cùng đồ CSVN
KỴ MÃ KHÔNG ĐÂU- CÙNG ĐỒ CSVN!- Giáp Ngọ- 2014
" Mã đề Dương cước anh hùng tận
Thân Dậu niên lai kiến thái bình...! "
Tôi rất tâm đắc với bạn Son Tran đã đem sấm ký trạng Trình & dịch lý đông phương ra bàn luận chuyện nước non dân tộc!- Việt Nam quá thương đau!!!
Giáp Ngọ- 2014, thuộc quẻ Ly- Con Ngựa phỏng Lửa!
Theo lý số học Đông phương:" Mã phùng Hỏa ". Danh tiếng tự xưng " Anh hùng " của Đảng Cộng Sản VN, sẽ bị lửa của " Ngòi nổ chiến tranh " do Mỹ tạo dựng và muốn CSVN làm đối tác chiến lược, cân bằng quyền lực Trung Quốc tại Biển Đông thiêu rụi...!- "Anh Hùng tận " Và trở thành hèn với giặc, ác với dân!!!
Ai đáng mặt anh hùng, hởi người con dân đất Việt, của ngàn đời Tự Do VN!!!.
Hởi...! thanh niên, tuổi trẻ Vệt Nam, là suối nguồn Tự ,hạnh phúc dân tộc. Hãy xứng đáng là Hậu Duệ QL.VNCH.
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=599528666787014&set=p.599528666787014&type=1&theater
Vết hằn trên lưng ngựa hoang- nào có khác ý nghĩa ngựa Troie thành Hồ?!
VẾT THÙ TRÊN LƯNG NGỰA HOANG
Chiến mã ơi...! Ta trở về trong cơn chiến bại!
Sài Gòn xưa còn in dấu vết, nét hận thù!
Chiến sĩ Tự Do- Dấu hằn trên lưng khuyễn mã!
Quê hương hãn mã- Vết thù trên lưng ngựa hoang>>>!!!
Huỳnh Mai St.8872
Tái ông thất mã, an tri họa phúc
06.02.2011 18:29 (GMT)
Sách Hoài Nam Tử có chép một câu chuyện như sau:
“Một ông lão ở gần biên giới giáp với nước Hồ phía Bắc nước Tàu, gần Trường thành, có nuôi một con ngựa. Một hôm con của ông lão dẫn ngựa ra gần biên giới cho ăn cỏ, vì lơ đễnh nên con ngựa vọt chạy qua nước Hồ mất dạng. Những người trong xóm nghe tin đến chia buồn với ông lão.
Ông lão là người thông hiểu việc đời nên rất bình tỉnh nói: – Biết đâu con ngựa chạy mất ấy đem lại điều tốt cho tôi.
Vài tháng sau, con ngựa chạy mất ấy quay trở về, dẫn theo một con ngựa của nước Hồ, cao lớn và mạnh mẽ.
Người trong xóm hay tin liền đến chúc mừng ông lão, và nhắc lại lời ông lão đã nói trước đây.
Ông lão không có vẻ gì vui mừng, nói: – Biết đâu việc được ngựa Hồ nầy sẽ dẫn đến tai họa cho tôi.
Con trai của ông lão rất thích cỡi ngựa, thấy con ngựa Hồ cao lớn mạnh mẽ thì thích lắm, liền nhảy lên lưng cỡi nó chạy đi. Con ngựa Hồ chưa thuần nết nên nhảy loạn lên. Có lần con ông lão không cẩn thận để ngựa Hồ hất xuống, té gãy xương đùi, khiến con ông lão bị què chân, tật nguyền
Người trong xóm vội đến chia buồn với ông lão, thật không ngờ con ngựa không tốn tiền mua nầy lại gây ra tai họa cho con trai của ông lão như thế.
Ông lão thản nhiên nói: – Xin các vị chớ lo lắng cho tôi, con tôi bị ngã gãy chân, tuy bất hạnh đó, nhưng biết đâu nhờ họa nầy mà được phúc.
Một năm sau, nước Hồ kéo quân sang xâm lấn Trung nguyên. Các trai tráng trong vùng biên giới đều phải sung vào quân ngũ chống ngăn giặc Hồ. Quân Hồ thiện chiến, đánh tan đạo quân mới gọi nhập ngũ, các trai tráng đều tử trận, riêng con trai ông lão vì bị què chân nên miễn đi lính, được sống sót ở gia đình.”
Sau khi kể câu chuyện trên, sách Hoài Nam Tử đưa ra luận điểm: Họa là gốc của Phúc, Phúc là gốc của Họa. Họa Phúc luân chuyển và tương sinh. Sự biến đổi ấy không thể nhìn thấy được, chỉ thấy cái hậu quả của nó.
Tái ông thất mã |
Do đó, người đời sau lập ra thành ngữ: Tái ông thất mã, an tri họa phúc. Nghĩa là: ông lão ở biên giới mất ngựa, biết đâu là họa hay là phúc.
Hai điều họa phúc cứ xoay vần với nhau, khó biết được, nên khi được phước thì không nên quá vui mừng mà quên đề phòng cái họa sẽ đến; khi gặp điều họa thì cũng không nên quá buồn rầu đau khổ mà tổn hại tinh thần. Việc đời, hết may tới rủi, hết rủi tới may, nên bắt chước tái ông mà giữ sự thản nhiên trước những biến đổi thăng trầm trong cuộc sống.
Nguồn: http://vnaaonline.com/BestNews/Van_Hoa_001/Van_Hoa_2011-026.html
Huỳnh Mai St.8872
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét