TIỀN ĐỒN...BEN HÉT!
Đơn vị tôi đổ quân vào ngôi làng, mang tên thị trấn Dack-Tô. Xa tít mù xa, là ngọn núi Ben Hét ẩn hiện trong muôn trùng núi khác..
Lính chúng tôi được các " Chị em ta " là gái giang hồ tứ xứ hội tụ về đây, với đầy đây thành phần phe ta, lẫn phe địch quân cộng sản BV cài tình báo chiến trường trước khi mở mặt trận đánh lớn, có tầm cờ chiến thuật qui mô.
Các cô nàng chạy ùa ra cửa quán dọc hai bên vệ đường, gọi là quán gió bên đường- L`auberge- đón chào, mời mọc như đoàn quân chiến thắng trận trở về.
" Gái quốc sắc thiên hương Vũ Đệ,
Trai anh hùng tứ hãi Đại Du..."
Lính trận chúng tôi hay làm lễ khao quân, trước khi lâm trận chiến...Vì không biết có ngày về!, nên xả láng và cởi mở tâm tình với các ả giang hồ.Trong số này có nữ điệp viên tình báo Fulro Thượng, do Mỹ huấn luyện, báo tin: Tối nay Cộng quân sẻ cho đơn vị đặc công về đây giết lính VNCH, đê tiêu hao lực lượng tấn công lên căn cứ Ben Hét và công quân bố trí sẵn sàn phản công, như bao lần trước của các đon vị linh đến đây, để chiếm lại tiền đồn Ben Hét...
Nhận được tin tình báo, chúng tôi ứng phó, và lấy bản đồ hành quân ra đinh vị lai tiền đồn Ben Hét và đánh dấu phương giác đi đêm trên chiếc kim la bàn bằng vệt sáng lân tinh chỉ phương hướng trong đêm tôi mịt mùng.
Đêm nay mua gió thật nhiều; lệnh xuất quân và tuyến xuất phát ban ra...Đại đôi tôi là đơn vi trực chiến, nên đẫn đầu đoàn quân theo sau. Trời tối đen như mực, không một ánh sao trời phản quang trên kim la bàn lân tinh,nên tôi đi chệch phương giác tân công tái chiếm lại căn cứ Ben Hét. Tôi dẫn đoàn quân vào khe núi, và lọt ra phía sau lưng núi, phía bên kia đồi đối diên Ben Hét, và vô tình,vì lạc lối...Đoàn quân của Sư Đoàn 22. BB trở thành thế đánh bọc hậu sư đoàn Sao Vàng nổi tiếng Bắc Việt trấn giữ Đường Mòn HCM
Với thế đánh bọc hậu và có pháo binh yểm trợ, dập nát công quân BV; dưới ánh hỏa châu soi sáng một vùng trời đày xác chết ngổn ngang, và nó bừng cháy đau thương trong lòng tôi với những cánh dù hỏa châu lơ lững trong màn trời đen tối. Không biết đó là giọt nước mắt tôi khóc cho đồng đôi tôi trên chiến trường. Hay là nước mắt của một ả tình báo giang hồ đang đợi tin tôi chiến thắng trở về trong niềm vui dưới ánh hỏa châu hồng lóng lánh qua màng lệ đêm trên chiến trận
Và kể từ đó, tôi được nổi tiếng trong bạn bè đơn vị và cá ả giang hồ gái điếm, với biệt danh: " ÔNG THẦN BEN HÉT...!!!", vì sự lạc lối tạo anh hùng...!!!
Huỳnh Mai St.8872
31 Jan 1968, Da Nang, South Vietnam --- US Planes Dropping Flares over Da Nang Waterfront...
Tết Mậu Thân 31/1/1968 tại Đà Nẵng, Miền Nam Việt Nam. Ánh hỏa châu được bắn lên nền trời soi sáng không gian, góc chụp từ phía bờ sông...
Giao-thừa trông ánh Hỏa Châu rơi!
*****
Ai về phố núi cao-nguyên ấy
Xin chuyển dùm tôi một lá thư
Tới người con gái buồn muôn-thuở
Từ độ xa nhau chẳng gĩa-từ.
Em gái xa nhà tôi lính trận
Gặp gỡ qua giây phút ngại ngần
Thị-trấn đêm về heo-hút lạnh
Mưa rừng quán vắng bỗng thành thân.
Tôi còn bà mẹ bầy em nhỏ
Em cũng mẹ gìa mấy đứa em
Cũng chiều tựa cửa chờ trông đợi
Cũng mỏi mòn mong dưới ánh đèn.
Sinh ra thời loạn nhiều gian-khổ
Phận má hồng thân lấm bụi trần
Tôi trải đời trai theo khói lửa
Em giặt lòng vò nát tâm can.
Em kể chuyện mình cay đắng qúa
Cả đời chẳng được một lần vui
Thôi thì vận nước còn trôi nổi
Hãy mỉm cười thay những ngậm-ngùi.
Tôi móc hết tiền lương vừa lãnh
Nhìn em tóc xõa phủ vai gầy
Nghẹn-ngào khóe mắt rưng-rưng lệ
Em nói lời nghe mưa bóng mây.
Mai tôi ra trận không cần đến
Em giữ mà may chiếc áo dài
Sắp đến Tết rồi về thăm mẹ
Mua qùa cho mấy đứa em trai.
Rồi đây trên bước đường xuôi ngược
Em giạt về đâu một kiếp người
Tôi ở tiền đồn ngoài BenHet
Giao-thừa trông ánh hỏa-châu rơi.
Trần Ngọc Nguyên Vũ
(Một thời ly-loạn.)
Nguồn thơ : http://thoichinhchien.blogspot.com/2009/03/giao-thua-trong-anh-hoa-chau-roi.html
Tết Mậu Thân 31/1/1968 tại Đà Nẵng, Miền Nam Việt Nam. Ánh hỏa châu được bắn lên nền trời soi sáng không gian, góc chụp từ phía bờ sông...
Giao-thừa trông ánh Hỏa Châu rơi!
*****
Ai về phố núi cao-nguyên ấy
Xin chuyển dùm tôi một lá thư
Tới người con gái buồn muôn-thuở
Từ độ xa nhau chẳng gĩa-từ.
Em gái xa nhà tôi lính trận
Gặp gỡ qua giây phút ngại ngần
Thị-trấn đêm về heo-hút lạnh
Mưa rừng quán vắng bỗng thành thân.
Tôi còn bà mẹ bầy em nhỏ
Em cũng mẹ gìa mấy đứa em
Cũng chiều tựa cửa chờ trông đợi
Cũng mỏi mòn mong dưới ánh đèn.
Sinh ra thời loạn nhiều gian-khổ
Phận má hồng thân lấm bụi trần
Tôi trải đời trai theo khói lửa
Em giặt lòng vò nát tâm can.
Em kể chuyện mình cay đắng qúa
Cả đời chẳng được một lần vui
Thôi thì vận nước còn trôi nổi
Hãy mỉm cười thay những ngậm-ngùi.
Tôi móc hết tiền lương vừa lãnh
Nhìn em tóc xõa phủ vai gầy
Nghẹn-ngào khóe mắt rưng-rưng lệ
Em nói lời nghe mưa bóng mây.
Mai tôi ra trận không cần đến
Em giữ mà may chiếc áo dài
Sắp đến Tết rồi về thăm mẹ
Mua qùa cho mấy đứa em trai.
Rồi đây trên bước đường xuôi ngược
Em giạt về đâu một kiếp người
Tôi ở tiền đồn ngoài BenHet
Giao-thừa trông ánh hỏa-châu rơi.
Trần Ngọc Nguyên Vũ
(Một thời ly-loạn.)
Nguồn thơ : http://thoichinhchien.blogspot.com/2009/03/giao-thua-trong-anh-hoa-chau-roi.html
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét