Thứ Ba, 14 tháng 1, 2014

Trả lại tên cho Sài Gòn


Trả lại tên cho Sài Gòn



Minh Dân (Danlambao) - Ba mươi tháng tư bảy lăm, người dân Sài Gòn và cả miền Nam không bàng hoàng vì cái tên Sài Gòn bị thay bằng cái tên lạ hoắc: "thành phố hồ chí minh, thành phố mang tên bác" mà ngơ ngác thất thần vì mất Sài Gòn thật sự. Người ta hiểu ra "Đất nước còn, còn tất cả. Đất nước mất, mất tất cả" bấy giờ thực sự hoàn toàn là một chân lý.

Sau 40 năm, giờ đây một nhân vật huyền thoại "không có năng khiếu làm giàu cho đất nước" đã cải tiến lại câu chân lý trên thành câu: "Mất lòng tin là mất tất cả".

Câu trên là của tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu, câu dưới là của thủ tướng CHXHCNVN Nguyễn Tấn Dũng. Câu trên là một cảnh báo rất nghiêm túc về cái hiểm họa mất nước từ một thế lực cướp nước mà sự gieo lòng tin (bịp bợm) là một cứu cánh chứ không phải là phương tiện. Ông Thiệu nói như ngụ ngôn rằng: "Các bạn không nghe tôi thì sau này có hối cũng không kịp" và cũng đồng nghĩa với: "Mất lòng tin là mất tất cả".

Cũng có rất ít người để ngoài tai câu nói: "Đừng nghe những gì cộng sản..."

Nên hiểu là ông Dũng muốn khéo đưa cái thông điệp của ông Thiệu đến toàn hệ thống chính trị "bằng mặt mà không bằng lòng" của mình là chúng ta đang có nguy cơ "mất tất cả"!!?.



Nếu Sài Gòn 1975 là một hoang mạc, bài hát "Mùa xuân trên thành phố hồ chí minh" sẽ không sai ngoa tí nào, hay cả nhạc lẫn lời, nhưng hồi đó SG đang là "hòn ngọc Viễn Đông" kia mà. Không hiểu đồng chí nào có cái sáng kiến xóa tên quái gở như vậy, nếu là người cọng sản có chí khí "sẵn sàng đốt cả Trường Sơn" thì hãy xây dựng song song môt cái thành phố có tên lãnh tụ với Sài Gòn 1975 đi.

Chúng ta hãy thử "search" vào Google với cụm từ "Sài Gòn xưa" xem theo kiểu hình ảnh, có hàng triệu quang cảnh SG mà đáng để cho chúng ta thực sự tự hào, miền Nam Việt Nam tạo dựng nên SG với tất cả phẩm chất người Việt origin chứ không phải như bộ dạng SG bây giờ, vì SG đang là một hiện thân mất mát của máu, nước mắt người bản địa. Tiền của và lòng tin giả tạo mang tâm hồn đục khoét không tạo dựng được một thành phố đẹp nhân bản.

Xin các bạn tịnh tâm và ngắm xem linh hồn của SG xưa bằng tất cả lòng thành người Việt yêu nòi giống, tôi cũng muốn các bạn chưa vội so sánh vật chất, văn minh giữa hai miền trong một thời kỳ nhất định.

"Hãy trả lại tên cho tôi, Sài Gòn!" cũng như trả lại cái bản chất mộc mạc, bộc trực người Sài Gòn cho chúng tôi. Mười năm sau có khi vĩnh viễn không còn Sài Gòn, nhưng ngàn năm sau Việt Nam vẫn là Việt Nam và người cọng sản nên nhớ giùm câu: "Đất nước còn, còn tất cả. Đất nước mất, mất tất cả"

Và khi ai đó trở thành một anh đuôi Sam chính cống cũng là "vĩnh viễn mất tất cả".

Xin cũng đừng đổi tên Việt Nam như đã từng đổi tên Sài Gòn như ngày nào.




Một góp ý độc đáo :

Tư xe ôm:
Kệ mẹ bọn nó kêu giống gì thì kêu, với tui, gần 40 năm nay tui cứ kêu Saigon, ngay cả viết thư (cũng tới tuốt). Ai đứng trước mặt tui mà gọi tên HCM, nhẹ thì bị chưởi, nặng thì thì...Tư tui chơi cho một đạp.

Nguồn : http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=26527

 

Sài Gòn - Thương Quá Tự-Do!

16 Tháng 11 2013 lúc 21:29

 

  Thơ,

           Sài Gòn -Thương QuáTự-Do!
                             Huýnh-Mai.St.8872
                               Bh Dạ lệ Huýnh
Thương Tự-Do...vì tôi ghét Cộng-Sản,
 Ghét Tự-Do...vì Cộng Sản tôi thua,
 Tự-Do cô gái trời ban hạnh phúc,
 Muôn thưở người tình chiến sĩ Tự-Do,
 Thầm thương trộm nhớ Tự-Do hồn nước,
 Mưa dầm nắng trải chiến trận tìm em,
 Đạp xác quân thù giành em tay giặc,
 Máu anh loang thắm chiến trường năm xưa,
 Thương em là cả bầu trời dân tộc!!!
 Có em rồi...non nước có Tự-Do,
                      xox
 Sao em kiêu hãnh sao em làm chảnh!?
 Máu xương này... là tất cả yêu em...
 Sao em vội nở...lầm tay Hồ-Cộng...
 "Thiên đàng Cộng Sản"ảo ảnh Tự-Do,
 Thiên thần Tự-Do ViễnĐông Hòn Ngọc,
 Rơi vào Hồ Cộng tượng nát ngọc tan,
 Muốn cứu Tự-Do...thôi anh gảy súng!
 Dân chúng già Hồ cưỡng bức tên em,
 Thành Hồ khốn khổ- Saigon tươi đẹp,
 Mất em rồi...anh sống kiếp tha hương!!!
                         xox
 Anh biết em chảnh...trời cho em đẹp!
 Anh là lính chiến mang chí trai hùng...
 Biểu tượng Tự-Do- Giai nhân chiến sĩ,
 Một đời non nước cũng cần có nhau,
 Sao nở lòng nào đâm lưng chiến sĩ,
 Chết ngỡ ngàng Từ-Hải đứng trơ...trơ!?
 Người dân phản chiến quẩng vào cải tạo...
 Bác Hồ áp trại...rước dâu Saigon...
 Pháo hoa chiến thắng...Tự-Do chiến bại...
 Long lanh đẫm lệ muôn màu trời đêm,
                        xox
 Tự-Do em thích theo ông"Xã Nghĩa,"?
 Vở mãnh trăng thề lỗi đạo nước non,
 Cho cây súng gầy bên mồ xanh cỏ?!
 Chiếc mũ sắt này...làm tổ ễnh- ương
 Đêm mưa vọng tiếng thêm buồn...tổ quốc,
 Réo bạn tình chung sao mãi bội tình,
 Cây xanh lá nhờ thân anh...bón xác!?
 Cho quê hương này...chồi lá xanh tươi,
 Tự-Do Việt Nam là tên em đó,
 Ghét em nhiều...nhưng đâu ghét Tự-Do!?
 .                     xox
 Sầu lên cây cỏ...lòng buồn hận quốc...
 Hồn nước miên man sâu lắng chiều tà,
 Tiếng khóc ễnh- ương vọng hồn chiến sĩ,
 Trong lòng mũ sắt...ngủ giấc quê hương,
 Có ai thức giấc đêm dài thao tức!
 Gió lạnh song tù ...tiếng dế nỉ non,
 Kể chuyện đời mình...đời anh lính chiến!
 Vai mang hồn nước đoạn trường chiến binh,
 Đu dây tử thần...ôm mang tổ quốc!?
 Thần chết thua chào...đến bến Tự-Do,
                                        Huỳnh-Mai
                                    "Hận Quốc -Tự-Do".

    

https://www.facebook.com/notes/mai-nguy%E1%BB%85n-hu%E1%BB%B3nh/s%C3%A0i-g%C3%B2n-th%C6%B0%C6%A1ng-qu%C3%A1-t%E1%BB%B1-do/630212473691304

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét