Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

OPERAION LINK BACKERii- HÀNH QUÂN B.52- KHÔNG CẦN CHIẾN THẮNG!?


St.8872- December 20, 2013
5: 45 PM
OPERAION LINK BACKERii- HÀNH QUÂN B.52- KHÔNG CẦN CHIẾN THẮNG!?

Chiến dịch hành quân: OPERATION LINK BACKER ii,tại Hà Nội, gọi là hành quân không cần chiến thắng. Đó là cuộc đội bomb san bằng Hà Nội bằng B.52 của Hoa Kỳ, suốt 12 ngày đêm không chiến. Nhằm để đưa Lê Đức Thọ của Cộng Sản Bắc Việt trở về bàn hội nghị Ba Lê, để ký kết Hiệp Định Paris/73. Và bắt Miển Nam VNCH, Nguyễn Vă Thiệu đầu hàng Cộng Sản Bắc Việt.
Thay vì CSBV, tại Hà Nội bị dội bom, phải đầu hàng đầu hàng không lực B. 52 Hoa Kỳ, với bức công điện: " Đầu hàng vô điều kiện " được gởi về Bộ TTM Hoa Kỳ, đặt tại Sài Gòn. Nhưng anh Bạn đồng minh Mỹ không muốn chấp nhận sự đầu hàng này từ phía CSBVN.
Vì Hoa Kỳ muốn đội bom Hà Nội, là để hù dọa Việt Cộng miền Bắc không còn ảo tưởng chiến thắng được Miền Nam VNCH- Vì có Mỹ dở đầu- và như Trung Quốc ra mệnh lệnh " Giải phóng miền Nam VN " Và, ngược lại, Hoa kỳ muốn làm giá " Mặt Hàng Miền Nam VN" là món hàng rất có giá trị, muốn bán và trao đổi với thị trường tiêu thụ đông dân Trung Quốc. Nếu Trung Quốc Cộng Sản được làm chủ Đông Dương- Việt- Miên- Lào trong đó có cả Miền Nam VNCH, là Hoa Kỳ Trung Quốc, có chia nhau ảnh hưởng quyền lợi kinh tế châu Á Thái bình dương, thì thế giới này mới được an ổn trong hòa bình... trong vòng tay của siêu cường quốc MỸ- Trung.
Trong Chiến Tranh VN, Mỹ chủ động hầu hết các mặt trận, từ trên không, xuống dưới biển, đều do Không Quân và Hải quân Hoa Kỳ nắm giữ và do Mỹ chủ động chiến tranh. Quân VN không có quyết định thắng thua trên chiến trường, mà chỉ là tự vệ, phản công khi nguy hiễm cần thiết trước quân thù VC tấn công mà thôi.
Chiến tranh VN kết thúc trong buồn tủi và hận lòng của người lính chiến QL.VNCH, là do Hoa Kỳ không muốn chiến đấu và " Không muốn chiến thắng " vì tự do VN, chỉ muốn là mặt hàng hóa trao đổi thị trường kinh tế béo bở Trung Quốc mà thôi.
Huỳnh Mai St.8872


NHỮNG QUY ĐỊNH PHI CÔNG MỸ PHẢI TUÂN THEO ĐỂ TRÁNH NÉM BOM VÀO NHỮNG CƠ SỞ DÂN CƯ KHI THAM CHIẾN Ở VIỆT NAM (Các bạn chú ý phần cmt của chú Hoàng Ngọc Diêu đã đưa ra những dẫn chứng để xác định các thông tin dưới đây) Trong tất cả các cuộc dội bom ở Bắc Việt, Mỹ đã tránh không muốn làm Bắc Việt đổ nát mà chỉ dội bom theo lối trói tay phi công. Mỹ nổi tiếng là gởi quân tham chiến nhưng luôn luôn trói tay lính của họ bằng đủ mọi thứ gọi là "rules of engagement". Nào là "thou shall not fire unless you're fired upon". Nào là tránh xa khu dân cư và nhà thương, hoặc những khu vực có giá trị lịch sử... dù là của địch quân. * Thậm chí còn có quy định : phi cơ Mỹ không được rượt theo và bắn phía sau phi cơ Bắc Việt nếu phi cơ Bắc Việt quay đầu chạy và còn cách Gia Lâm khoảng 10 hay 15 cây số gì đó Phi công Mỹ thời đó rất thất vọng và chán nãn vì họ là người phải lái máy bay vào lằn tên lửa đạn. Nhưng họ không được quyền chon mục tiêu. Mục tiêu của mỗi phi đội dội bom phải được theo lệnh của Pentagon từ Mỹ chuyển sang. Và các tướng lãnh ngồi chỉ huy cuộc chiến thì lại bị bó buộc kềm chế bởi đám chính trị gia từ tòa Nhà Trắng. Ngay như những phi vụ MIGCAP (Mig Combat Air Patrol -- tạm gọi là Phi vụ Săn Mig) thời đó cũng bị hạn chế tuyệt đối bởi cái gọi là rules of engagement rất là... stupid. Hà nội có một phi trường quân sự chính là Gia Lâm nơi tất cả phi cơ quân sự của Bắc Việt xuất phát và trở về sau mỗi phi vụ. Phi trường Gia Lâm của bắc Việt cũng quan trọng như phi trường quân sự Biên Hòa của VNCH thời đó. Điều đáng buồn cười là nếu phi cơ Mỹ bay MIGCAP, họ không được bắn phi cơ Migs trước mặt dù họ phát hiện được Migs trên radar. Họ phải chờ có cái gọi là "tally ho", tức là visual sighting, nói rõ hơn là nhận dạng bang mắt. Điều đó rất nguy hiểm cho phi công Mỹ. Vì lúc đó, các loại hỏa tiễn (Việt cộng gọi là tên lửa) vừa được chế tạo và đem thử trong các trận không chiến. Tên lửa thời đó cho dung là tầm xa, tầm trung, hay tầm nhiệt đều không chính xác như các loại được xài bây giờ. Chẳng những vậy, các nhà vẻ kiểu phản lực cơ chiến đấu của Mỹ đã có một lỗi lầm lớn là họ cho rằng tên lửa là võ khí đôc nhất sẽ được trang bị trên các chiến đấu cơ trong tương lai trong các trận không chiến. Họ đã tước hết các khẩu đại liên và đại bác khi vẽ kiểu và chế tạo phi cơ. Chiến đấu cơ chỉ được trang bị hoàn toàn bằng tên lửa. Dè đâu đám chính trị gia Mỹ lại bó tay phi công bằng cách cấm không cho giao chiến trước khi phát hiện bogeys (phi cơ địch) bang lối visual sighting. Họ chỉ được quyền giao chiến khi đã confirm là đã "tally ho" đối phương. Ở một vị trí gần sát như vậy, cộng với tốc độ chop nhoáng của phản lực chiến đấu cơ, không cách gì mà phi công có thể có "radar lock" vào đối phướng. Muốn khai hỏa tên lửa với một tỷ lệ khá chính xác, cần phải có confirmed radar lock. Muốn có radar lock phải có khoảng cách tối thiểu. Không có radar lock thì đừng bắn vì chỉ tốn tiền vô ích. Mỗi tên lửa trị giá trên dưới cả triệu đô la thời đó. Trong khi Phantom của Mỹ chỉ có vài ba trái tên lửa và không có đại bác phòng thân, thời gian đầu, đa số tên lửa trở nên vô giá trị. Mỗi trận đụng độ là phi công Mỹ chỉ trông cậy vào dàn máy phản lức cực mạnh của Phantom để.... chạy chết. Vì Mig bay chậm hơn Phantom. Bù lại, họ có đại bác và đại liên đầy đủ, sẳn sàng cho các trận dog fight (không chiến). Nói rõ hơn là phi công Mỹ bị gởi ra bắc để bay MIGCAP, nhưng sự thật là ra đó để bị SAM (Surface to Air Missle -- hỏa tiễn địa không) của CSBV bắn mà thôi. (NGUỒN TIN SƯU TẦM: đc cung cấp bởi fb-er Untamed Valley)
  • Le Van Quy thích điều này.
  • Mai Nguyễn Huỳnh HÀ NÔI!
      B.52 Hoa Kỳ!. Không dội bom khu dân sự Trường học, bện viên...Nếu dư thừ bom đem trút xuống biển sâu, rừng rậm không người. Một Cuộc Chiến KHÔNG CẦN THẮNG CỦA MỸ, MÀ CẦN BÁN DỨNG MIỀN NAM VNCH- ĐỔI LẤY THỊ TRƯỜNG TIÊU THỤ ĐÔNG DÂN TRUNG QUỐC??!

      Huỳnh Mai St.8872
     
    Ảnh của Mai Nguyễn Huỳnh.
  • Mai Nguyễn Huỳnh

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét