Nguyễn Quốc Đống
Cựu SVSQ K.13, TVBQGVN
Ngày 2 tháng 4, 2013
Khoảng giữa tháng 3, 2013 đồng bào Việt
hải ngoại nghe được tin tức về việc trùng tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa
(NTQĐBH) ở Việt Nam, việc di dời nấm mộ tập thể của khoảng 200 tử sĩ VNCH từ
bên ngoài vào trong Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An (NTNDHDA), việc chỉnh
trang khu vực bên trong nghĩa trang, sửa sang các ngôi mộ hoang phế… Người phụ
trách công việc đặc biệt này là ông Nguyễn Đạc Thành (NĐT). Ông Thành cho
biết ông thực hiện việc này vì lý do nhân đạo, vì tình chiến hữu đối với các
đồng đội cũ của ông… Tháng 3, 2013, một số hình ảnh được phổ biến trên
internet: hình ông Thành thắp nhang ở đài tưởng niệm của nghĩa trang cùng thứ
trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn, chủ tịch Ủy Ban phụ trách Người Việt ở nước ngoài,
cũng là người chịu trách nhiệm thực thi Nghị Quyết 36 tại hải ngoại; hình ông
Thành thắp nhang cùng ông Lê Thành Ân, tổng lãnh sự Hoa kỳ tại Saigon.
Vậy là tin tức “Việt Cộng trùng tu NTQĐBH” (?) trở thành 1 đề tài khiến rất
nhiều người quan tâm. Tôi xin có một số ý kiến về vấn đề này như sau:
1-Ông Nguyễn Đạc Thành là ai?
Ông Nguyễn Đạc Thành là 1 cựu thiếu tá
thiết giáp của QLVNCH, cũng là 1 cưụ tù nhân chính trị sang Mỹ theo chương
trình HO, và hiện là 1 cư dân của thành phố Houston, tiểu bang Texas. Qua
các tin tức phổ biến trên truyền thanh (BBC), truyền hình (SBTN), hay báo chí (
Người Việt , Nam
California )…, chúng ta được biết
ông Thành là người điều hành tổ chức Vietnamese American Foundation (VAF) do
ông thành lập. Trước đây, tổ chức này phát động chương trình The
Returning Casualty (TRC), tức là “Đưa Người Tử Sĩ Trở Về”, còn được biết dưới
tên là “Bông Hồng Trên Nấm Mộ Hoang”. Chương trình này được sự yểm trợ
tinh thần, tài chánh của một số đồng hương, của một số anh em cựu quân
nhân, và đã thực hiện được việc di dời hài cốt của một số tù nhân chết trong
trại cải tạo. Theo ông phó chủ tịch VAF (2012) tại Làng Đá, tỉnh Yên Bái,
TRC đã thực hiện được việc di dời 20 ngôi mộ. Sau đó, Hội dự tính di dời
một số mộ tại tỉnh Phú Yên, nhưng sau 3 lần liên tiếp bị trì hoãn vẫn không xin
được phép của nhà cầm quyền nên công việc không thành. Cuối cùng, vị
phó chủ tịch của VAF đã quyết định rút lui khỏi chức vụ này. Tại thời
điểm này (2012), những người biết chuyện vẫn tin rằng ông NĐT là người có thiện
chí, và ông làm những việc di dời, bốc mộ tù nhân cải tạo, hay mộ của tử sĩ
VNCH vì lý do nhân đạo, vì tình chiến hữu… Sau khi ông phó chủ tịch và một số
thành viên rút khỏi VAF, chúng tôi được biết một số bạn trẻ trong nước,
tự nhận là thân nhân của tử sĩ VNCH(?) đã cùng ông Thành điều hành VAF.
2- Công việc “di dời mộ tử sĩ VNCH” của
ông NĐT năm 2013:
Ngày 21 tháng 3, 2013, VAF ra thông
báo về việc bốc dỡ hài cốt trong 1 ngôi mộ tập thể ở bên ngoài (?) vào trong
khuôn viên Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An. Ông Thành cho biết “Ngày
1 tháng 3, 2013, Thứ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn Thanh Sơn thông báo rằng: lời yêu
cầu của VAF xin bốc dỡ và di chuyển hài cốt trong ngôi mộ tập thể của khoảng
200 tử sĩ VNCH vào Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa đã được chấp thuận…. Đây là
những chiến sĩ đã hy sinh khi phòng thủ Saigon
trong khoảng thời gian trước và trong ngày 30/4/1975. Những thi hài này trước khi
chôn cất, được bỏ trong bọc nylon, nên dự đoán có thẻ bài căn cước kèm
theo. Theo lời Thứ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn Thanh Sơn, việc bốc dỡ và
di dời tùy theo quyết định của VAF…” Ông Thành xin ý kiến đồng hương
và cựu quân nhân QLVNCH về việc bốc dỡ: nên hay không nên (lý do nên, lý do
không nên). Hội VAF chỉ thu nhận ý kiến đóng góp trong thời hạn 60 ngày,
rồi sẽ ra quyết định cuối cùng. Nếu có quyết định bốc dỡ, VAF “kêu gọi
đồng bào cùng các chiến hữu bảo trợ công việc này”.
3- Ý kiến của đồng hương Việt hải ngoại
về việc bốc dỡ ngôi mộ tập thể nói trên:
Một số tán thành công việc này, cho đây là
một việc đáng làm, giúp tử sĩ VNCH được “an nghỉ trong nghĩa trang”, tức là
được “về nhà của họ, khỏi phải vất vưởng ở ngoài nghĩa trang, trong khu vực của
Trường Cao Đẳng Nghề Đồng An, nơi không phải nhà của họ…” Có người viết bài ca
tụng việc làm của ông Thành là “đầy nhân đạo, đầy tình chiến hữu, nặng đạo lý
con người”…
Rất đông đồng hương Việt, kể cả giới dân
sự và cựu quân nhân đã lên tiếng phản đối việc làm này của ông Thành trên các
diễn đàn điện tử. Chúng ta thử tìm hiểu tại sao việc làm mà ông Thành cho
là “nhân đạo”, cũng được một số người tán thành là “nhân đạo” lại bị nhiều
người phản đối như vậy?
4- Các việc làm của ông NĐT có nhiều
điểm không minh bạch nên gây sự nghi ngờ của đồng hương Việt tại hải ngoại:
Thứ nhất: Cách đây nhiều năm, ông
NĐT đã đứng ra thành lập 1 tổ chức cho các cựu tù nhân chính trị mang tên là
Tổng Hội HO, nhưng không được hưởng ứng. Trong thời gian này, tại hải
ngoại đã có Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam (THCTNCTVN), hoạt động cùng
với nhiều thành viên là các khu hội Cựu Tù Nhân Chính Trị tại các tiểu bang của
Hoa Kỳ, và Canada.
Đồng bào hải ngoại không rõ đường lối hoạt động của Tổng Hội HO này, không rõ
hội này có thể hiện lập trường quốc gia, giữ lằn ranh Quốc-Cộng như THCTNCTVN
hay không. Việc lập thêm 1 Tổng Hội HO như vậy không thể hiện tình đoàn
kết giữa các chiến hữu đã cùng nhau chiến đấu, và cùng chung số phận bị CS đầy
đọa nhiều năm trong các trại tù.
Thứ hai: Một thời gian sau, ông
Thành đã lập hội VAF để thực hiện chương trình “Bông Hồng Trên Nấm Mộ
Hoang”. Ông là 1 cư dân tại Mỹ, muốn thực hiện 1 chương trình có tầm vóc
to lớn liên quan đến các tử sĩ VNCH, liên quan đến nhiều gia đình có thân nhân
là tử sĩ VNCH, có thân nhân là tù cải tạo chết trong các trại tù CS, có thể với
hy vọng sẽ được chính quyền Mỹ yểm trợ. Thế mà ông không tham khảo rộng rãi ý
kiến của đồng hương tại Mỹ, và cũng không tổ chức gây quỹ tại Mỹ. Trái
lại, ông Thành cho thực hiện 3 buổi gây quỹ ở Úc (năm 2010).
Thứ ba: Sau việc gây quỹ bốc
mộ được tổ chức tại Brisbane, Melbourne (Úc) vào tháng 6, 2010, tổ chức cựu
quân nhân Queensland mời ông Thành đến để trả lời một số thắc mắc liên quan đến
việc bốc mộ tử sĩ VNCH thì ông đã không đến dự như ông
đã hứa.
Thứ tư: Trong Thông Báo ngày
21-3-2013, ông cho đồng hương biết ông sẽ tiến hành việc di dời ngôi mộ tập thể
cạnh nghĩa trang vào trong khuôn viên “Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa”
(?). Ở đây chúng ta cần phải xác định rõ một điều: Nghĩa Trang Nhân Dân
Huyện Dĩ An (NTNDHDA) hiện nay là của CSVN; còn Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa
(NTQĐBH) ngày xưa là của chính quyền VNCH. Hiện nay, NTNDHDA chỉ gồm 1
phần đất của NTQĐBH ngày xưa; còn NTQĐBH thì bao gồm cả NTNDHDA, và khuôn viên
của Trường Cao Đẳng Nghề Đồng An (TCĐNĐA) hiện tại. Nói rõ hơn, ngôi mộ
tập thể của 200 tử sĩ VNCH hiện đang nằm trong khuôn viên của TCĐNĐA vốn dĩ nằm
trong phần đất của NTQĐBH ngày xưa. Nay ông Thành muốn di dời 200 ngôi mộ
này vào trong khuôn viên của NTNDHDA của CS thì có khác gì giúp nhà cầm quyền
CS hoàn tất việc cướp đất của NTQĐBH một cách “danh chánh ngôn thuận” (theo lời
yêu cầu của thân nhân tử sĩ mà!)
Thứ năm: Về ngôi mộ tập thể của 200
tử sĩ VNCH cạnh khu nghĩa trang, ông Thành cho biết đó là nơi chôn cất “những
chiến sĩ đã hy sinh khi phòng thủ Saigon trong khoảng thời gian trước và
trong ngày 30/4/1975”. Ngày 30/4/1975,
Saigon đang trong cơn hỗn loạn. Mọi người đang lo
chạy giặc Cộng tràn về thủ đô, ai có thì giờ đi thu gom xác tử sĩ VNCH khắp nơi
trong Saigon để đem về chôn tại cạnh nghĩa trang?!
Tôi nghĩ đây phải là di hài của các tử sĩ từ các mặt trận đã được đem về nghĩa
trang trước đó. Việc hậu sự cho các tử sĩ chưa được hoàn tất thì Saigon
thất thủ nên có thể các di hài này đã bị VC chôn chung trong một nấm mồ
tập thể tại NTQĐBH. Ngày 30-4-1975, đạo quân xâm lược miền Bắc đã
giật đổ pho tượng Thương Tiếc tại cổng Nghĩa Trang, và kể từ đó chúng quản lý
rất nghiêm ngặt toàn thể khu nghĩa trang. Một thời gian sau, một phần đất
nghĩa trang được chuyển thành khu vực của Trường Cao Đẳng Nghề Đồng An, một bức
tường ngăn cách nghĩa trang và trường dạy nghề được xây lên, và ngôi mộ tập thể
của 200 tử sĩ VNCH trước nằm trong khu đất của nghĩa trang, nay thành ra nằm
bên ngoài nghĩa trang. Vậy CSVN chính là thủ phạm “xâm phạm nơi an nghỉ
của tử sĩ VNCH”. Nay ông Thành lại hô hào đồng bào hải ngoại góp tiền cho
ông làm việc “nhân đạo” là đưa “tử sĩ VNCH về nhà của họ”, trong Nghĩa Trang
Nhân Dân Huyện Dĩ An (!)
Thứ sáu: Cũng trong Thông Báo của
VAF ngày 21-3-2013, ông
Thành cho biết “Ngôi mộ tập thể này đã được Ban Giám Đốc Trường Cao
Đẳng Nghề Đồng An tu bổ, chăm sóc, và trân trọng đèn nhang hàng ngày. Mỗi
tháng đều có lễ vật cúng kiến vào ngày mùng HAI và 16 âm lịch”.
Nay theo kế hoạch của ông Thành, khi được di dời vào trong khu vực nghĩa trang,
dưới sự quản lý chặt chẽ của CS, các ngôi mộ này sẽ được ai chăm sóc, đèn nhang
hàng ngày? Như vậy việc di chuyển từ ngoài khu nghĩa trang vào trong
khuôn viên nghĩa trang là tốt hơn, hay tệ hơn? Một người bạn ở cùng tiểu
bang với tôi, cũng là một cựu tù nhân chính trị, kể cho tôi nghe chuyện anh đến
thăm khu nghĩa trang Biên Hòa năm 2011, mục đích chỉ là thắp nhang cho chiến
hữu ngày xưa. Khi anh đến, người canh gác nghĩa trang chặn anh lại hỏi “
anh là ai, ở đâu đến, đến nghĩa trang làm gì, thăm ai, người chết tên gì, cấp
bậc gì, đơn vị nào…” Tóm lại, VC kiểm soát việc ra vào nghĩa trang rất nghiêm
ngặt, không phải ai cũng có thể ra vào thăm viếng mộ tử sĩ dễ dàng. Chỉ
một việc đơn giản là viếng mộ người chết, thắp nhang trước mộ phần họ còn bị VC
gây khó dễ. Nay một việc trọng đại như bốc dỡ và di dời mộ của 200 tử sĩ
VNCH do ông Thành dự định thực hiện lại được VC ưu ái, dành cho mọi sự dễ dàng
(trích Thông Báo VAF: việc bốc dỡ và di dời tùy theo quyết định của VAF), làm
sao mọi người không đặt một dấu hỏi.
Trong thời gian VC còn giam tù các quân,
dân, cán, chính VNCH, rất nhiều anh em bị thiệt mạng tại các trại tù miền Bắc,
và đã bị chôn vùi dập ở khu vực quanh trại. Nếu gia đình biết tin, tìm
đến trại, sẽ được yêu cầu làm đơn xin phép Bộ Nội Vụ, và có thể tiến hành việc
bốc mộ thân nhân. Chương trình TRC tuyên bố đã tìm được 240 ngôi
mộ, và giúp khoảng 50 gia đình di dời hài cốt của thân nhân chết trong các trại
tù. Không rõ 240 ngôi mộ nêu trên có thân nhân đến nhận không; và trường
hợp nếu không tìm được thân nhân thì TRC có kế hoạch đưa họ về nhà không, và sẽ
đưa về đâu?
Thứ bảy: Về việc di dời
ngôi mộ của 200 tử sĩ VNCH, ông Thành cho biết sẽ lấy ý kiến của đồng bào và
cựu quân nhân QLVNCH trong vòng 60 ngày kể từ ngày ra Thông Báo
(21-3-2013). Sau đó, hội VAF của ông sẽ “thông báo đến đồng bào quyết
định cuối cùng”. Ông lấy tư cách gì để quyết định về việc di dời ngôi
mộ tập thể nói trên? Ông Thành không phải là người quản lý có thẩm quyền
của 200 di hài này; ông cũng chẳng là thân nhân của bất cứ tử sĩ nào nằm trong
nấm mộ trên; ông cũng chẳng phải là người có trách nhiệm đối với các tử sĩ
của QLVNCH (quốc gia VNCH đã không còn nữa). Vậy rõ ràng ông đang
nhận công tác “hợp thức hóa” việc dời ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH từ
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa của VNCH vào Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An của
CSVN. Chính ông thú nhận “chính phủ Việt Nam không cho phép thì không
thể làm được bất cứ điều gì”. Đồng bào hải ngoại nghĩ thế nào về việc
làm thiếu trong sáng này, một việc làm đã được CS mưu tính, và sẽ gây ra rất
nhiều hệ lụy cho người Việt Tỵ Nạn CS chúng ta tại hải ngoại.
Thứ tám: Ông Thành kêu gọi
người Việt hải ngoại tiếp tay với ông trong việc “trùng tu Nghĩa Trang
Quân Đội Biên Hòa” (?). Chúng ta nên tự đặt câu hỏi “Hiện nay “ai là chủ
của khu đất này?” “Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa” là tài sản của quốc gia
VNCH. Công dân của VNCH chỉ có trách nhiệm, và có thể tu bổ 1 thứ là tài
sản của VNCH, chứ không có trách nhiệm và cũng không có quyền tu bổ 1 thứ không
phải là tài sản của mình. Lấy 1 thí dụ đơn giản như sau: bạn có thể tu bổ
nhà cửa, vườn tược của bạn, chứ bạn có quyền tu bổ nhà cửa hay vườn của ông
hàng xóm hay không? Ông hàng xóm nào của bạn mà lại tử tế (hay ngu xuẩn)
đến độ cho phép bạn “tùy ý tu bổ, sửa sang” nhà của ông ấy như vậy? Vì
thế công việc mà ông Thành muốn thực hiện không “chính danh”, và vì không chính
danh nên lời tuyên bố của ông “không thuận” tai người nghe.
Thứ chín: Ông Thành nghĩ việc
di dời ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH vào khuôn viên nghĩa trang là “bảo
vệ” di cốt của các chiến hữu. Điều này có chắc không? Chúng ta đã
chứng kiến biết bao vụ “quy hoạch” đất đai dưới chế độ CS, thực chất là chiếm
nhà, chiếm đất, chiếm ruộng vườn của người dân. Nạn nhân không chỉ là
những “ngụy quân, ngụy dân”, mà còn là “gia đình có công với cách mạng, là bộ
đội, là mẹ chiến sĩ”… Cả ngàn người trở thành dân oan phải nhọc nhằn đi khiếu
kiện nhiều năm với quốc hội CSVN, với chính quyền trung ương về các chiếm dụng
đất đai bất hợp lệ của các cán bộ địa phương. “Nghĩa Trang Quân Đội Biên
Hòa” của chúng ta nay đã được cải danh thành “Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ
An”, tức tài sản của nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, chịu sự quản
lý của nhà nước CSVN. Ai cấm VC, một ngày xấu trời nào đó, chúng quy
hoạch lại khu đất này, bán cho 1 công ty nào đó (vì nhu cầu phát triển của địa
phương chẳng hạn)? Đồng bào hải ngoại sẽ có trở thành “Việt Kiều oan”
phải đi khiếu kiện với nhà nước CS để chống việc di dời nghĩa trang
không?
5- Việc làm của ông NĐT gây ra những hệ
lụy nào cho cộng đồng người Việt Tỵ Nạn CS tại hải ngoại:
Thứ nhất: Khi muốn thực hiện việc
di dời ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH, ông phải “được sự cho phép của
VC”. Tất nhiên ông phải đi đi, về về, họp hành với chúng nhiều lần, phải
chờ đợi chúng xem xét, cân nhắc, quyết định… Một cựu thành viên của VAF cho
biết việc bốc dỡ 200 ngôi mộ này mới đầu được cấp phép, nhưng chỉ vài ngày sau
lại có quyết định hủy bỏ giấy phép; nay lại thấy ông Thành thông báo là thứ
trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn đã đồng ý cho VAF làm (?). Các cựu quân nhân
QLVNCH rất phẫn- nộ khi sự việc này được bạch hóa. Họ cho việc phải “xin
phép” kẻ thù CSVN để “được di dời mộ phần các chiến hữu, đồng đội của họ tại
quê nhà” là một việc làm xúc phạm đến danh dự của người chiến sĩ QLVNCH.
Người chiến sĩ VNCH “vì dân mà chiến đấu”, và chấp nhận “vì nước mà hy
sinh”. 6 chữ Tổ Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm, họ luôn khắc cốt ghi tâm.
Họ đã chiến đấu anh dũng để bảo vệ “tổ quốc” VNCH, hoàn thành “trách nhiệm” của
1 người lính, bảo toàn “danh dự” của người chiến sĩ, của người công dân lúc
quốc gia gặp nguy biến. Vậy mà 38 năm sau, đồng đội của họ tính “đi đêm”
với kẻ thù, lạy lục kẻ thù chỉ để xin “một nơi an nghỉ” cho nắm xương tàn của
họ hay sao? Chúng ta hẳn không quên các chiến sĩ ngày xưa ngoài chiến
trường còn chấp nhận “da ngựa bọc thây”, người chiến sĩ ra đi là chấp nhận
“không có ngày trở về”. Các chiến sĩ của QLVNCH, vì lý tưởng bảo quốc, an
dân, đã hy sinh trên khắp 4 vùng chiến thuật; thân xác họ đã hòa lẫn trong lòng
đất mẹ. Họ cần chi một nấm mồ đẹp đẽ (?) trong khu nghĩa trang do
kẻ thù quản lý. Cải táng cho họ trong hoàn cảnh này chỉ làm tủi hổ thêm
cho vong linh người quá cố, và làm nhục các đồng đội của họ đang sống đời lưu
vong khắp nơi trên thế giới.
Chúng ta có thể tiếp tay cho việc làm này
của ông NĐT và hội VAF hay không? Ông cựu đại tá Vũ Văn Lộc (nhà văn Giao
Chỉ) trong 1 bài có viết đại ý “chúng ta đang được phát biểu ý kiến, chỉ có
người chết thì không nói được (nên không biết họ muốn gì)?! Lý luận của
ông thiếu tính thuyết phục. Ông và họ cùng chiến đấu nhiều năm chống cùng
một kẻ thù, cùng chung 1 lý tưởng; chẳng lẽ ông không biết họ ước muốn điều gì
hay sao? Họ sống, chiến đấu cho lý tưởng tự do của miền Nam VN, ngã xuống
trước họng súng của kẻ thù CS, và hy sinh cho lý tưởng của họ. Là người
hiểu biết nhiều về lịch sử NTQĐBH, lẽ ra ông phải tìm cách “bảo vệ” danh dự cho
họ, cố vấn cho đàn em làm những chuyện hợp lý, chứ có đâu lại tiếp tay với đàn
em làm những chuyện sai trái như hiện nay.
Thứ hai: Chúng ta thừa biết VC
chẳng bao giờ xóa bỏ mối hận đối với kẻ thù đã từng chiến đấu chống lại
chúng. Nay ông NĐT, một cựu tù nhân chính trị đang sống tại hải ngoại,
một cựu sĩ quan cấp tá của QLVNCH, một Tổng Hội Trưởng Tổng Hội HO tại Mỹ, chủ
tịch Hội VAF… lại “nhũn nhặn” bắt tay làm việc với kẻ thù đang thi hành
Nghị Quyết 36, cùng xuất hiện với chúng tại nhiều nơi. Còn hình ảnh nào
tốt hơn về việc “hòa hợp, hòa giải” giữa 2 kẻ cựu thù? Còn cách nào tốt
hơn để dẹp sự chống đối của các cộng đồng người Việt tại hải ngoại?
Chúng ta nên suy nghĩ sâu xa hơn một chút
để thấy việc hòa hợp, hòa giải này chỉ là giả tạo. Có bao giờ VC thực tâm
hòa giải với dân chúng miền Nam hay chưa? Sau 30-4-1975, người sống thì
bị chúng đầy ải cho chết tại các vùng kinh tế mới, tại các trại tù tập trung
cải tạo; thương bệnh binh VNCH bị đuổi ra khỏi các quân y viện, tử sĩ miền Nam
bị đào mồ, xới mả (biết bao nhiêu nghĩa trang quân đội ở miền Nam đã bị san
thành bình địa để chúng lấy đất xây nhà máy, nhà ở…), thậm chí đồng bào vượt
biên bị chết trên biển cả được những người sống sót xây tấm bia tưởng niệm tại
các đảo ở Mã Lai, Nam Dương cũng bị chúng vận động chính quyền địa phương đục
phá… Nay bảo chúng ta tin ở chủ trương hòa giải dân tộc của VC ư?
Không hề có chuyện VC thực tâm hòa giải với nhân dân miền Nam .
Ngày 17-2-2013, một số người dân Hà Nội
muốn đến đặt vòng hoa tưởng niệm các người lính của quân đội VC chết trong cuộc
chiến tranh biên giới với Tàu năm 1979 cũng bị nhà cầm quyền cấm cản. Đến
tháng 3, 2013, thứ trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn lại cùng 1 cựu thiếu tá VNCH đến
thắp nhang tại đài tưởng niệm tử sĩ VNCH! Hai hình ảnh tương phản, và nói
lên rất nhiều điều khiến chúng ta phải suy nghĩ về thiện chí “hòa giải” của VC
đối với cựu thù của chúng.
Thứ ba: Một trong các phương cách
VC “bình định” các cộng đồng Việt hải ngoại là gây chia rẽ, xào xáo, đánh phá
lẫn nhau trong cùng cộng đồng, hay thậm chí trong cùng một tổ chức. Nơi
nào tổ chức cộng đồng có lập trường quốc gia rõ rệt, chúng sẽ hỗ trợ việc lập
ra 1 tổ chức cộng đồng không có thái độ chính trị rõ ràng, chỉ chú trọng đến
công tác xã hội, văn hóa, giáo dục…hay thậm chí còn chịu làm những việc có lợi
cho chúng nữa. Đoàn thể nào chống cộng quyết liệt, chúng tìm cách lập ra
một đoàn thể khác mà chúng có thể lợi dụng được… Việc tạo mầm mống chia rẽ
trong khối người Việt quốc gia chống cộng này quả đã làm suy yếu lực lượng của
chúng ta không ít trong nhiều năm qua. Sự kiện ông NĐT bắt tay với VC
trong dự án “trùng tu NTQĐBH” (?) đang làm cộng đồng xào xáo, người bênh, kẻ
chống, cùng là người tỵ nạn CS nay chỉ trích, kết án lẫn nhau… Kẻ thủ lợi trong
việc này chính là kẻ thù của chúng ta, CSVN.
Thứ tư: Tuy CSVN đang nắm
trọn quyền hành trong nước, chúng gặp không ít khó khăn trong việc đối phó với
các nhà tranh đấu đòi hỏi dân chủ và nhân quyền trong nước. Những chiến
sĩ dân chủ này rất cần sự hỗ trợ của người Việt hải ngoại, về vật chất cũng như
về tinh thần. Nay họ nhìn thấy chúng ta bỏ công sức, tiền bạc đóng góp
cho 1 công trình do VC đạo diễn, thử hỏi họ có còn tin vào sự tranh đấu dân chủ
hóa nước nhà, vào nỗ lực quang phục quê hương của chúng ta hay không?
Cộng tác với VC để làm công việc gọi là “trùng tu NTQĐBH” (?) vào thời điểm này
là một bước lùi lớn về mặt sách lược đối phó với kẻ thù chung của dân tộc, làm
nản lòng các lực lượng tranh đấu cho dân chủ trong nước. Cái lợi nhỏ tức
thời chúng ta thấy trước mắt không thể bù đắp được những tai hại lớn lâu dài mà
công việc này sẽ gây ra.
Thứ năm: Tuy bị bắt buộc
buông súng sau ngày 30-4-1975, bị kẻ thù hỗn láo gọi là “kẻ thua cuộc”, các
chiến sĩ VNCH vẫn không đầu hàng kẻ thù CS. Họ tiếp tục tranh đấu
trên nhiều mặt trận khác: chính trị, văn hóa, giáo dục, văn nghệ, xã hội,
truyền thông… Họ còn phải tranh đấu chống kẻ nội thù ngay trong cộng đồng, thậm
chí ngay trong tổ chức đoàn thể của mình, những kẻ nhiều khi mang danh nghĩa
đồng hương, chiến hữu, nhưng không ngại phản bội chúng ta. Cuộc chiến còn
tiếp diễn thì chúng ta không thể hành xử như khi cuộc chiến đã thực sự chấm dứt
(cựu thù có thể bắt tay cùng nhau hàn gắn những vết thương chiến tranh, bên
thắng vực người thua đứng dậy trong tình đồng hương hay đồng loại). Cuộc
chiến còn tiếp diễn thì chúng ta dứt khoát không thể tiếp tay nuôi dưỡng kẻ
thù, không thể giúp chúng xóa bỏ tội ác với đồng bào, không thể giúp chúng
khoác bộ áo nhân đạo, mang bộ mặt nhân nghĩa giả dối…
Thứ sáu: Việc các chiến sĩ
trong quân đội VNCH hy sinh để bảo vệ tổ quốc, bảo vệ nếp sống tự do, dân chủ
cho nhân dân miền Nam là một hy sinh tối thượng. Chúng ta thương yêu,
kính trọng họ, và tổ quốc VNCH ghi ơn họ. Họ đã hy sinh thân mạng, gia đình họ
phải chịu thiệt thòi để cho bản thân chúng ta và con cháu chúng ta được sống
còn sau cuộc chiến, và có cơ hội xây dựng cuộc sống mới tại các nước tự
do. Tình cảm của chúng ta đối với họ hẳn là chân thật, đáng tin hơn tình
cảm của VC đối với kẻ thù chống lại chúng, tình cảm của “mèo khóc chuột” đầy
giả dối. Chúng ta không phải là những kẻ vô nhân đạo, thiếu lương tâm
khi chống đối việc làm của ông NĐT và hội VAF của ông ta trong dự án bốc
mộ tử sĩ VNCH vào khu nghĩa trang của VC, Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ
An!
Kết luận, chúng ta không thể tin tưởng
CSVN trong bất cứ điều gì chúng làm, vì không bao giờ chúng làm mà không có
tính toán, không có ý trục lợi. Cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu từng nhắc
nhở chúng ta: “Đừng tin những gì Cộng sản nói, hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản
làm”. CSVN là một tên đại bịp, chúng đánh lừa tất cả mọi người, những
người dám tranh đấu chống lại chúng, thậm chí chúng lừa cả nhân dân, và đồng
chí của chúng nữa. Chủ nghĩa Mác-Lê dạy người CS “cứu cánh biện minh cho
phương tiện”, nên phương tiện nào đối với CS cũng đều tốt miễn giúp họ đạt mục
đích. Phương cách hành động của CS có thể thay đổi theo từng giai đoạn,
nhưng mục tiêu của họ thì không. Là nạn nhân của CS trong nhiều thập kỷ,
bị CS lừa bịp nhiều phen, chúng ta cần hết sức thận trọng.
Việc hậu sự cho tử sĩ VNCH, lo cho họ được
mồ yên, mả đẹp có nơi an nghỉ bình yên là “trách nhiệm nặng nề” của chúng ta
đối với họ, chứ không phải là một việc làm “nhân đạo”, một công tác “từ
thiện”. Trách nhiệm này chúng ta chưa thực hiện được vào thời điểm này,
vì kẻ thù còn thống trị đất nước, di hài của tử sĩ VNCH còn nằm trong tay giặc,
và chúng ta vẫn còn đang sống đời lưu vong khắp nơi trên thế giới. Chúng
ta sẽ hoàn thành trách nhiệm này đối với đồng đội, chiến hữu của chúng ta khi
hoàn cảnh thuận lợi hơn, khi mọi việc được “danh chánh”, và nhất là khi
“danh dự” người tử sĩ VNCH không bị lợi dụng cho mưu đồ bất chánh của kẻ thù
CS.
@ Quân-Sử Việt-Nam
Follow @quansuvnTweet
Nguồn: http://www.quansuvn.info/D_1-2_2-189_4-4472_15-2/
Trùng Tu "Nghĩa-Trang Quân-Đội Biên-Hòa.
Trả lờiXóaViệc hậu sự cho tử sĩ VNCH, lo cho họ được mồ yên, mả đẹp có nơi an nghỉ bình yên là “trách nhiệm nặng nề” của chúng ta đối với họ, chứ không phải là một việc làm “nhân đạo”, một công tác “từ thiện”. Trách nhiệm này chúng ta chưa thực hiện được vào thời điểm này, vì kẻ thù còn thống trị đất nước, di hài của tử sĩ VNCH còn nằm trong tay giặc, và chúng ta vẫn còn đang sống đời lưu vong khắp nơi trên thế giới. Chúng ta sẽ hoàn thành trách nhiệm này đối với đồng đội, chiến hữu của chúng ta khi hoàn cảnh thuận lợi hơn, khi mọi việc được “danh chánh”, và nhất là khi “danh dự” người tử sĩ VNCH không bị lợi dụng cho mưu đồ bất chánh của kẻ thù CS.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa