Fw: ] Gián điệp VC trước năm 1975
Hãy chấm dứt làm những con hủi, hãy làm Người!
Sau khi đánh bom Tòa Đại sứ Mỹ Ngọc Diệp bí mật đi tu tại chùa Quang Minh Tự (Phú Nhuận) |
- Rất
nhiều 'chiến sĩ tình báo' lừng lẫy một thời, nay nếu gặp lại sẽ bắt gặp
ở họ chỉ có những giọt nước mắt lăn dài... Người thì đang sống trong
tủi nhục, nghèo đói, người may mắn hơn có chức vụ cao trong Chế độ mới,
song cũng phải sống trong tâm trạng khắc khoải, phẫn uất, hối tiếc...
Trường
hợp Thượng Tướng Phan Trung Kiên, người đội trưởng Biệt động Sài gòn
lừng lẫy năm xưa đã từng được phong tặng danh hiệu anh hùng, cuộc đời đi
theo 'cách mạng' đã đưa
ông lên được đến 'lon' Thượng Tướng, vậy mà ngay khi vừa về nghỉ hưu
chưa được mấy tháng ông đã phải nằm bất động bởi 'cơn nhồi máu cơ tim'
do thầy trò Nguyễn Văn Hưởng gây ra bởi đơn giản ông đã nhiều lần lớn
tiếng vạch mặt chỉ tên tham nhũng, bởi ông không còn dấu nổi sự hối tiếc
để rồi thốt ra miệng không phải chỉ một lần:
"Nếu biết thế này thì trước đây không đủ sức 'làm cách mạng'...."!
"Cả
cuộc đời hy sinh, cống hiến cho cách mạng, cuối đời bà phải sống nương
tựa vào người con tật nguyền của một nữ đồng đội mà bà hứa nhận nuôi. Để
có cái ăn, bà phải tự tay lao động âm thầm ở một bản làng vùng sâu của
huyện Đức Trọng (tỉnh Lâm Đồng)."
Cả
cuộc đời nữ bác sĩ xinh đẹp này đã hy sinh cho 'Cách mạng', đã chối bỏ
cả người chồng chính thức của mình, rồi lừa dối một Đại sứ Mỹ lấy làm
chồng chì vì để đánh sập Tòa Đại Sứ cướp luôn sinh mệnh của chính ông
Đại sứ này...
Có
lẽ cuộc đời đều có nhân quả: Từ sau ngày 30-4-1975, cuộc đời của bà
Ngọc Ánh là những năm tháng dài tăm tối, tủi nhục, nghèo đói, sống lay
lắt ở một vùng đồi núi....
Từ một phụ nữa xinh đẹp, tài ba, bà Ánh đã biến thành thế này đây....
Những người gặp bà đời thường đều được nghe những tiếng chặc lưỡi, những giọt nước mắt hối tiếc vì những điều mình đã làm...
Tất
cả những người như họ mà Thượng Tướng Phan Trung Kiên, như bà Đặng Ngọc
Ánh chỉ là gương mặt điển hình ... Họ đều giống nhau ở một điều: Tất cả
đều nhận ra mình đã bị lừa dối, đã bị lầm lạc hy sinh cho một thứ không
có thật... Đã có những năm tháng họ lầm tưởng rằng mình chiến đấu, hy
sinh vì lý tưởng, vì lòng yêu nước.....
Để
rồi sự thật phũ phàng cuộc đời họ là câu trả lời đầy đủ nhất: Họ đã gây
tội ác không những đối với đồng loại mà đối với chính những người thân
yêu của họ và gây tội ác đối với chính bản thân họ! Họ đã đánh đổi Hạnh
phúc có thật của mình cho một chủ thuyết, cho một Đảng
mà
đến hôm nay đã hiện nguyên hình chính là Đảng X - Đảng tham nhũng, độc
tài, phát xít.
Họ và hàng triệu triệu người đã nằm xuống, đã hy sinh để rồi đẩy nhân
dân Việt Nam vào sự thống trị của những Đồng chí X - Những 'tinh tú'
của Đảng - Kẻ tham nhũng, bạo tàn, vô ơn, bội nghĩa, lấy đàn áp nhân dân
làm vui, cướp bóc, làm giàu qua đêm làm lẽ sống ... - Đó chính là đặc
trưng của một lý tưởng, một chủ thuyết mà những Thượng Tướng Phan Trung
Kiên, những Bác sĩ hoàng tộc Đặng Ngọc Ánh, những cựu chiến binh Đoàn
Văn Vươn cùng hàng triệu triệu người Việt Nam khác đã lầm lạc đi theo để
đến cuối đời mới nhìn thấy 'cái mặt nạ đã rơi xuống' để lộ nguyên hình
bản chất
thật: MỘT ĐẢNG X CỦA BÈ LŨ THAM NHŨNG, ĐỘC TÀI X!
Hàng
triệu con tim đã thổn thức với những giọt nước mắt đắng cay lăn dài....
Những nước mắt cũng chẳng khiến bè lũ X động lòng! Hãy gạt nước mắt,
nuốt căm hận vào tim, Hãy cùng nhau đứng dạy để sửa sai lầm của chính
mình, cùng nhau đoàn kết đánh đổ bè lũ X! Chỉ có như vậy mới đưa Việt
Nam trở thành một đất nước như nguyện ước của Hồ Chí Minh: Một Việt Nam
Dân chủ - Cộng hòa của một chế độ hòa hợp dân tộc mà mọi thành phần, mọi
đảng phái được bình đẳng, mỗi con người thật sự có quyền làm người cùng
tham gia xây dựng một Tổ Quốc Việt Nam giàu đẹp, dân chủ, công bằng,
văn minh như Hiến Pháp 1946 đã đề
ra...
Sau
68 năm nhân dân Việt Nam chỉ mong muốn được 'lội ngược' lại quá khứ,
được hưởng quyền làm người như 67 năm về trước của bản Hiến Pháp 1946.
Ước nguyện quá ư nhỏ bé, quá ư khiêm tốn và đó cũng là lý tưởng mà dân
tộc đã đi theo Nguyễn Ái Quốc, vậy mà xem ra như không tưởng!!!!!!!!!
Nhân
dân Việt Nam không thể để Đảng X dẫn dắt cả dân tộc chúng ta đến trại
tập trung khổng lồ để tự sát như vậy, hãy tự mình quyết định vận mệnh
của chính mình:
HÃY CHẤM DỨT LÀM NHỮNG CON HỦI BỊ CẢ THẾ GIỚI NGUYỀN RỦA! HÃY TRỞ LẠI LÀM NGƯỜI TỰ DO SÁNG VAI CÙNG
NĂM CHÂU BỐN BỂ!
Đàm Đức Đam
Mời xem thêm những bài viết của Lề Đảng để hiểu thêm....
Nữ tình báo dòng dõi hoàng tộc xinh đẹp nhất Việt Nam
Xinh đẹp, gan dạ, bản lĩnh, thông minh, tài giỏi... bà trở thành một
cán bộ tình báo chiến lược, sánh ngang với những cây đa, cây đề trong
làng tình báo Việt Nam. Bà là người từng gây chấn động nước Mỹ với trận
đánh xóa sổ Đại sứ quán Mỹ, Nha cảnh sát quận I (Sài Gòn) ngày
20/9/1965. Theo bà Đặng Hoàng Ánh, chính tuổi thơ bất hạnh, thời thế
loạn lạc đã dẫn lối đưa đường một thiếu nữ 11 tuổi như bà đi theo con
đường cách mạng. Mong ước đền nợ nước, trả thù nhà là động lực
để bà cố gắng học hỏi và trở thành một nhà tình báo xuất sắc, luồn sâu
trong lòng địch, thực hiện những trận đánh cảm tử rúng động chính quyền
địch.Ký ức Hoàng tộc May mắn được biết đến bà, với tôi đó là một
diễm phúc. Bởi xét theo đế hệ Hoàng triều thời phong kiến, bà là một
Quận chúa lá ngọc cành vàng. Chị em con chú con bác với vua Bảo Đại và
là em họ của giáo sư Bửu Hội (Giáo sư nổi tiếng thuộc Viện Hàn Lâm Khoa
học Pháp). Thời chiến, bà là một chiến sỹ tình báo cao cấp hoạt động
lưỡng tuyến trên lằn ranh giữa ta và địch. Bên cạnh đó, bà cũng là bác
sỹ giải phẫu nổi tiếng từng tốt nghiệp hạng xuất sắc đại học Sorbonne
Pari (Pháp) thập kỷ 60, được chính quyền Sài Gòn trọng dụng và Tống Ngô
Đình Diệm
mến mộ nhận làm con nuôi. Thời bình trở lại, bà là người thẳng thắn,
sắc sảo, dám đấu tranh với tiêu cực, được nhân dân và chính quyền cơ sở
tin yêu. Điều đáng nói cuộc đời bà không bình lặng như người ta tưởng,
đó là quãng đời chỉ có sóng gió và những con đường gập ghềnh, đầy góc
khuất. Tôi cam đoan như thế. Trong những dòng nhật ký được bà chép tay
trong suốt hơn nửa cuộc đời có vinh, nhục, ngọt, bùi, đắng, cay... Tất
nhiên, còn thấm đẫm những dòng nước mắt chát chua. Cả cuộc đời hy sinh,
cống hiến cho cách mạng, cuối đời bà phải sống nương tựa vào người con
tật nguyền của một nữ đồng đội mà bà hứa nhận nuôi. Để có cái ăn, bà
phải tự tay lao động âm thầm ở một bản làng vùng sâu của huyện Đức Trọng
(tỉnh
Lâm Đồng). Chuyến xe từ TP.HCM ngược Tây Nguyên chông chênh vượt qua
những con đường gập ghềnh, đèo cao, dốc thẳm. Qua điện thoại hẹn trước,
giọng cụ bà tôi cần gặp thâm trầm chất Huế pha lẫn sự ngọt ngào của
thanh âm Nam Bộ cứ động viên quan tâm. Tôi bồi hồi liên tưởng khi được
gặp, trò chuyện thân tình với bà, con người mà cuộc đời có thể ví tựa
huyền thoại. Từ ngã ba Liên Khương (thị trấn Liên Nghĩa, huyện Đức
Trọng) rẽ trái tầm 10km thì vào xã Bình Thạnh - chốn quê yên bình mà cựu
tình báo một thời đang sống quảng cuối cuộc đời. Vừa đến nơi, cụ bà đã
đứng đầu ngõ nở nụ cười đón khách. Với cặp kính trắng trễ gọng, nụ cười
tươi trên gương mặt phúc hậu, vết nhăn thời gian vẫn chưa làm nhòa nét
đẹp quý phái
của một Quận chúa có dòng dõi Hoàng tộc. Bà bắt tay lanh lẹ và dẫn tôi
vào nhà. Căn nhà nhỏ, sạch sẽ do một tay bà tạo dựng bằng chính sức lao
động của mình
Nguồn: https://mail.google.com/mail/u/0/?tab=wm#inbox/13de34032e9898d9
__._,_.___
Fw: ] Gián điệp VC trước năm 1975
Trả lờiXóaHãy chấm dứt làm những con hủi, hãy làm Người!
QLB
Nhân dân Việt Nam không thể để Đảng X dẫn dắt cả dân tộc chúng ta đến trại tập trung khổng lồ để tự sát như vậy, hãy tự mình quyết định vận mệnh của chính mình:
HÃY CHẤM DỨT LÀM NHỮNG CON HỦI BỊ CẢ THẾ GIỚI NGUYỀN RỦA! HÃY TRỞ LẠI LÀM NGƯỜI TỰ DO SÁNG VAI CÙNG NĂM CHÂU BỐN BỂ!