Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2012

SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH…CHẾT CHO HÒA BÌNH!!!{13}



SỐNG ĐỂ CHIẾN TRANH…CHẾT CHO HÒA BÌNH!!! {13}


Tiếp theo...
                                     

     Ảnh bìa sách:
   VÁ CƠ ĐỒ RÁCH
Ngày xưa Mẹ vá con manh áo,
Dành dụm đưa con đến học đường;
Ngày nay anh vá cơ đồ rách,
Em tiễn đưa anh tận chiến trường.
                          (vô danh)


Lời tác giả: 
   Đây là một diễn đàn sách Tự Do-Dân Chủ, tập hợp những bài viết và đóng góp của các tác giả và ý kiến độc giả còn quan tâm,thiết tha đến Tự Do-Dân Chủ và Hòa Bình dân tộc. Và đã tạo nên một quyển sách có nguồn sức mạnh thể hiện ý chí toàn dân góp phần xây dựng lại một quê hương, đất nước Việt Nam giàu đẹp,thanh bình và hạnh phúc dân tộc. Nếu đạt thành sở nguyện mai sau cho dân tộc này,là có công đóng góp của qúy Tác giả và Độc giả trên Diễn Đàn sách này!
   Và thú vị rất tuyệt vời, khi đọc lại những dòng chữ,trang giấy viết có tên tuổi của chính mình, là niềm hãnh diện dân tộc: Chính là nền đá tảng góp sức kiến tạo lại một Quê Hương Hòa Bình và TỰ-DO Dân Tộc Việt Nam!!!. Xin trân trọng và biết ơn các Tác giả và Độc giả biết hy sinh cho đại cuộc Chính Nghĩa Quốc Gia Dân Tộc…!

 - TÌM LẠI ẢNH HƯỞNG THỜI KHÁNG CHIẾN.


   Chúng ta biết MTGPMN đã từng là một Chính Phủ Lâm Thời Cách Mạng Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam Việt Nam[CP/LTCM DTGPMNVN] là thành phần thứ ba trong bản H.Đ Paris/73 được phía Mỹ công nhận sau đồng minh VNCH nên họ phải có trách nhiệm với dân trong cuộc biểu tình này.Vã lại MTGPMN là thuộc quyền của Cộng Sản BắcViệt nên họ còn có nhiều ành hưởng trong Quân Đội ND/CSVN cho dù họ có bị loại bỏ ra khỏi chính quyền Cộng Sản VN tháng 6/1976. Hiện tại họ còn có những vị tướng lãnh cầm quân trong QĐNDVN,có thể nhờ ảnh hưởng này cho một cuộc chính biến quân sự làm đảo chánh,lật đổ chính quyền CSVN.và kéo quân đội /NDVN về phía quần chúng,nhân dân trong cuộc biểu tình chống lại cầm quyền CSVN.



-Với sự ảnh hưởng này,MTGPMN còn có uy tín trong quân đội và các tướng lãnh hồi hưu,đa phần là các lão thành cách mạng cấp tiến-Bất nản chế độ-muốn “Thay đổi” thể chế chính trị trong nội bộ Đãng CSVN.Các vị Tứng lãnh lão thành cách mạng này sẽ ủng hộ phong trào:”Diển biến Hòa Bình” lật đổ thay thế CSVN,nếu có cuộc khởi loạn do MTGPMN cầm dầu,tạo được thế dựa cho phần chính biến nội bộ chính trị Đãng CSVN theo chiều hướng Tự Diễn tiến Hòa Bình!...góp phần  tạo thế “ Nội công ngoại kích”,thêm sức mạnh cho toàn dân Tổng Nổi Dậy lật đổ chế độ độc tài Thái Thú CSVN giành lấy lại quyền Tự Quyết dân tộc VN.



-Dùng ảnh hưởng có công kháng chiến cánh mạng thành công cho CS/HCM của MTGPMN với các lãnh đạo trong Bộ Chính Trị Đảng CSVN đương quyền thành hai phe phái Bảo Thủ- thân Tầu-của TBT Nguyễn Phú Trọng,Nông Đức Mạnh Lê Đức Anh v.v…Và phe Cấp Tiến-thân Mỹ-của Nguyễn Tấn Dũng,Nguyễn Minh Triết,Trương Tấn Sang v.v…là người Miền Nam của MTGPMN/VN-Từng đã sống với Tự Do Dân Chủ tại Miền Nam/VNCH,để đưa BCT/CSVN vào thế đối đầu tan rả nếu có sự can thiệp thúc đẩy phe Tầu Phe Mỹ “Tự Diễn Tiến Hòa Bình”có sự đóng góp ung hộ biểu tình của toàn dân cho bên nào có Tự Do-Dân Chủ cho người dân!



 Bức giác thư gửi các vị tướng lãnh và binh sĩ quân đội nhân dân Việt Nam



Tác giả/Nhân vật: Trần Nhu |01-01-2006| 19 lần xem | |



quí vị và tất cả anh em binh sĩ trong quân đội nhân dân Việt Nam. Trước hết cần nói rõ một điều kiện: Tôi không làm chính trị, và không có ý định làm việc đó. Tôi chỉ là một công dân Việt Nam. Nhưng trong cơn quốc biến, mọi người công dân Việt Nam phải gánh phần trách nhiệm của mình. Chính vì vậy mà lá thư nầy được gửi tới quí vị và anh em binh sĩ. Như quý vị đã biết, chúng ta đang ở trong một khoảnh khắc vô cùng nghiêm trọng của lịch sử, Trung Cộng đã và đang lấn chiếm các vùng biên giới lãnh thổ và lãnh hải nước ta. Nhưng nhà cầm quyền Việt Nam hoàn toàn tảng lờ, coi như không có chuyện gì xảy ra, họ không có phản ứng gì, ngược lại một số người lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam đã hợp tác với giặc, vì quyền lợi riêng của phe cánh, họ đã cam tâm dâng hàng mấy ngàn cây số vuông đất đai và một phần vùng Vịnh Bắc Việt của Tổ Tiên cho giặc Tàu. Việc này gây kinh hoàng cho cả nước. Nó sẽ dẫn tới những hậu quả xấu không lường.



Ngày xưa thì có Trần ích Tắc, Lê Chiêu Thống, những người mà cha ông ta gọi là “Cõng rắn cắn gà nhà”, “Rước voi dày mả Tổ”. Ngày nay bọn Mười, Anh, Trà, đang làm tôi tớ cho Bắc Kinh, rước quan thái thú Hồ Cẩm Ðào qua Hà Nội hà hơi tiếp sức, hù dọa dân ta như Lê Chiêu Thống. Thì Tướng lãnh như các ông, còn hy vọng trông mong gì nơi họ ? Nói đạo lý thì các ông ăn cơm dân, mặc quân phục do dân cấp. Giặc vào nhà, sao có thể làm ngơ? Bọn Việt gian Mười, Anh, thì lộng hành nghênh ngang công khai làm tay sai cho giặc. Bọn họ đã thực sự trở thành vật cản nguy hiểm cho lịch sử dân tộc. Kìm hãm mọi sự phát triển của đất nước. Vậy hãy loại trừ chúng đi để cho dân tộc Việt Nam đi lên từ đây, từ lúc này. Hỡi những người mặc áo lính. Lịch sử nước Việt Nam phải chuyển sang một giai đoạn mới.



Những người Việt Nam biết suy nghĩ, có lương tâm và lòng tự trọng phải biết xấu hổ, biết sỉ nhục, khi đất nước mất độc lập, khi bị ngoại bang khống chế, chiếm mấy chục ngàn cây số vuông đất đai. Và phải nhớ rằng, Trung Hoa là mối đe doạ thường trực lúc nào chúng cũng chỉ lăm le muốn chiếm cả Việt Nam. Ðối với người Việt Nam ta, người Tàu lòng dạ họ như những bụi gai và không bao giờ hết tàn ác, ngay thời đại ngày nay, ngày 17 tháng 2 năm 1979, Ðặng Tiểu Bình đã xua 8 Quân Ðòan cộng thêm 2 Sư Ðoàn độc lập, với hàng ngàn xe tăng, xe bọc thép, hàng chục ngàn khẩu đại pháo bất ngờ mở cuộc tấn công xâm lược Việt Nam trên toàn tuyến biên giới phía Bắc, từ Quảng Ninh đến Lai Châu,đến đâu chúng thi hành chính sách diệt chủng: Giết sạch, đốt sạch, phá sạch, đến nỗi các hạ tầng cơ sở, vùng mỏ không còn một cái xẻng nguyên vẹn để xúc, Thị xã Lạng Sơn và vùng phụ cận không còn sót lấy một viên gạch lành, còn dân ta, chúng bắt được già trẻ, trai gái, lột truồng cho xe tăng nghiền nát và thử hỏi, cổ kim đông tây có sự tàn bạo dã man nào hơn giặc Tàu ? Mà chính các ông đã tận mắt chứng kiến sự man rợ của họ. Tại sao chúng ta không nhìn vào tấm gương lớn của lịch sử? Và có lẽ nào ta lại quên chuyện vừa mới xảy ra đầu năm nay. Bọn lính Tàu đã vô cớ bắn chết chín ngư phủ Việt Nam. Họ là đồng bào của các ông. Hỡi các tướng lãnh, hỡi những người lính đã chiến đấu chống giặc Tàu năm 1979, các bạn đã bị phản bội! Bọn lãnh đạo đảng Cộng Sản đang hân hoan nâng cốc chúc mừng giặc Tàu, chúng đang cao giọng đồng ca bài ” Việt Nam Trung Hoa, Núi liền Núi, Sông liền Sông”,” mối tình thắm thiết Việt Hoa vừa là đồng chí vừa là anh em”, một cách trơ tráo vô liêm sỉ nhất.



Thưa quí vị. Lâu nay dân ta bị những người lãnh đạo đảng cộng sản lừa dối. Vì rằng có nhiều việc liên hệ đến quyền lợi dân tộc và vận mệnh của Tổ Quốc, họ không bao giờ nói thật, và công bố sự thật cho dân biết những hiệp ước họ đã ký với Bắc Kinh, mà không hề được các ban, các ngành viện chuyên môn nghiên cứu xem xét trước. Bất chấp cả nhà nước, lãnh đạo đảng trên hết, Tổng Bí Thư ký hiệp định, bằng một loạt các hiệp ước mù mờ, nguy hiểm và bất bình đảng vẫn hạ bút ký. Bên cạnh họ là một lũ ươn hèn, ngu tối, bất lực, chấp nhận những đòi hỏi ngang ngược của Bắc Kinh. Trong đó có việc cắt nhượng nhiều vùng đất trên biên giới như khu vực Bình Ðộ 400 thuộc huyện Cao Lộc, và hai dãy núi thuộc xã Quốc Khánh, huyện Tràng Ðịnh, Tỉnh Lạng Sơn; 5 dãy núi thuộc huyện Vị Xuyên thuộc tỉnh Hà Giang , ngoài Ải Nam Quan và Thác Bản Giốc cho giặc Tàu&.. Chưa hết, trong vùng vịnh Bắc Việt, Lãnh đạo Ðảng Cộng sản Vịêt nam còn thiết lập đường biên giới mới và nhượng cho Trung cộng hơn 11,000 cây số vuông. Ðó là chưa kể đến việc cho Trung cộng chính thức vào khai thác tài nguyên trong vùng Vịnh. Mọi người công dân của nước này, ắt phải đau lòng khi thấy nhà cầm quyền tự ấn vào tay Bắc Triều những vùng đất, vùng biển mà ông cha ta đã đổ biết bao nhiêu xương máu để gìn giữ từng tấc đất.



Hỡi nhũng người Việt Nam: Quyết không thể để cho bọn Việt gian tiếp tục dâng đất cho giặc, và trước khi mọi việc trở nên quá trễ. Tất cả công dân Việt Nam bằng mọi cách loại trừ những kẻ bất lương trong nhóm lãnh đạo đảng Cộng sản đang liên minh với Bắc Kinh, cảnh báo trước những tai hoạ hợp tác với Trung Cộng. Nhóm lãnh đạo này đã ký kết nhiều, văn kiện mà chúng không công bố trước quốc dân. Chúng thực hiện phương châm mười sáu chữ Vàng của Trung cộng: “Láng giềng hữu nghị hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai.” (Dẫn lời phát biểu của Tề Kiến Quốc đại sứ đặc mệnh toàn quyền của Trung Cọng tại buổi chiêu đãi kỷ niệm lần thứ 55 , ngày thiết lập quan hệ ngoại giao Trung Việt, tổ chức tại Hà Nội ngày 14 tháng 01 năm 2005).



Trung cộng chủ trương: “hợp tác toàn diện” và “nhất thể hoá khu vực” nghĩa là thực hiện âm ưu “Trung Quốc hoá”. Theo Tân Hoa Xã ngày 02, 12. 2000, khi nói về hợp tác toàn diện, bản tuyên bố hữu nghị Việt Trung giữa người lãnh đạo hai đảng tập trung vào 3 nội dung chủ yếu: Quan hệ chính trị, quan hệ kinh tế, và quan hệ giáo dục. Cùng thời kỳ Lê khả Phiêu ký hiệp định biên giới năm 2000, còn có bài viết của Cổ Tiêu Tùng, giáo sư nghiên cứu Ðông Nam Á, Viện khoa học xã hội Quảng Tây Trung quốc, nói về việc “nhất thể hoá” vành đai kinh tế: vịnh Bắc Bộ là quan trọng nhất trong hợp tác giữa Trung quốc, Việt Nam và các nước Asean, vùng duyên hải phía Tây Bắc Thái Bình Dương. Sự liên thông vành đai này có thể làm cho vùng Ðông Bắc Á, với Ðông Nam Á liên kết lại, hình thành toàn diện và sâu rộng về chính trị. Nó đẩy mạnh mẽ hơn nữa sự mở rộng phát triển của Trung Quốc. Với Việt Nam thì vành đai hành lang bao gồm các tỉnh Quảng Ninh, Hải Phòng, Thái Bình, Nam Ðịnh, Ninh Bình, Thanh Hoá, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị. Mười tỉnh duyên hải vịnh Bắc Bộ mở rộng cửa toàn bộ khu vực miền Bắc. Ðể những khu vực này trực tiếp có ảnh hưởng của Trung Cộng (bao gồm toàn bộ Quảng Tây, toàn bộ đảo Hải Nam, và Quảng Ðông), chúng đang xây dựng nhiều tuyến đường cao tốc nối liền giữa Trung quốc với các tỉnh Việt Nam.



Ðây là quy hoạch chung theo nghĩa đen, Việt Nam thành một tỉnh tự trị của Trung Quốc, trong cái gọi là “hợp tác toàn diện”, và “nhất thể hoá khu vực”. Tất nhiên vịnh Cam Ranh và các tỉnh phía Nam cũng nằm trong vành đai này. Cho nên các hiệp ước mà Lê Khả Phiêu ký với Bắc Triều năm 1999- 2000 về biên giới trên đất liền, phân định vịnh Bắc Bộ, cho đến bảy văn kiện hợp tác với Trung cộng khi Hồ Cẩm Ðào đến Hà nội ngày 31 tháng 10 năm 2005 vừa qua được bộ chính trị đảng Cộng sản nhắm mắt, cúi đầu ký một cách mau lẹ, đều đã được nằm sẵn trong âm mưu xâm lăng, và ăn cướp công khai, ăn hiếp một cách lộ liễu, thô bỉ. Thí dụ như cái gọi là: “Hiệp ước hợp tác nghề đánh cá vịnh Bắc Bộ, người Tàu bắt được ngàn con cá, ngư phủ Việt Nam khó bắt được một con, vì không có phương tiện mà lại dễ bi cho ăn đạn, hay như Hiệp định Trung Cộng Việt Nam cùng tuần tra chung vùng biển Bắc Bộ, mà Phạm Văn Trà vừa ký với giặc, chỉ có nghĩa là Trung Quốc toàn quyền kiểm soát vùng biển Bắc Bộ mà thôi. Còn trong Bảy văn kiện hợp tác Trung quốc, trong đó có việc Trung Quốc sẽ cung cấp điện đại qui mô cho Việt Nam, nếu nó không hài lòng điều gì với các anh. Nó sẽ cúp điện thì Hà Nội thắp đèn dầu!



Bọn lãnh đạo đảng Cộng sản đối với đồng bào thì tàn nhẫn và thù hằn dai dẳng. Trong những đợt vượt biên từ sau mùa bão máu năm 1975 bao nhiêu người đã chìm trong lòng biển? Những người còn sống nhiều người bị tù đày, bị cướp đoạt, bị lừa gạt năm lần bảy lượt, nhưng trong trái tim của họ vẫn đượm màu độ lượng hơn là hận thù, hằng năm họ vẫn gửi về Việt nam hàng mấy tỷ dollars. Trong lúc những tấm bia tưởng niệm đồng bào bạc phước ở đảo Ga Lăng, Bi-Ðông, Palawan, những người lãnh đạo Hà Nội tìm mọi cách đập phá. Họ làm cho người chết không được sự yên tĩnh. Ðối với đồng bào thì như vậy. Nhưng đối với kẻ thù thì tỏ ra quá hèn hạ, lú lẫn, u mê, quên cả chuyện vừa mới xảy ra cuộc chiến tàn bạo của giặc Tàu năm 1979. Với các công trình viện trợ hợp tác xây dựng của Trung Quốc với Việt Nam, khi có sự bất đồng với nhau, họ lập tức rút các chuyên gia về nước, tự ý phá bỏ các hợp đồng, và phá huỷ tất cả các công trình không còn một cái nào có thể hoạt động được! Rồi lại còn chuyện Tàu mua sừng trâu giá cao, mua ngô non v.v. để triệt hạ dân Việt! Người Tàu không từ một thủ đoạn đê hèn nào đối với người Việt.



Thật là bất hạnh cho những quốc gia nào có biên giới chung với nước Tàu. Chúng là người láng giềng tham tàn độc ác, hèn hạ nhất. Không có thể hợp tác với chúng. Tất cả việc hợp tác với Trung Cộng mà đảng Cộng sản Việt Nam đã ký kết với Bắc Kinh đều là xiềng xích tinh thần và vật chất, hết sức nguy hiểm cho đất nước. Không thể để cho chúng “hợp tác toàn diện” với giặc. Hãy để một bàn tay rắn rỏi loại trừ tức khắc bọn Việt gian bán nước, và làm cho chính quyền lành mạnh! Mỗi hành động đi đêm với Bắc Kinh đều vi phạm quyền lợi của dân tộc phải được xử lý nghiêm minh. Tôi tin tưởng rằng, nguồn ánh sáng chính nghĩa sẽ soi rọi cho chúng ta trong nhiệm vụ trừ gian cứu nước. Có ai là người Việt Nam lại từ chối nghĩa vụ cao cả này? mà toàn dân Việt Nam sẽ đón nhận nó, và tôi cũng tin là bất cứ ai trong chúng ta, trừ bọn Mười, Anh, Trà&. muốn mình trở thành người Tàu. Tất cả sức lực, niềm tin và sự hy sinh mà chúng ta sẵn sàng hiến dâng cho Tổ quốc Việt Nam, sẽ toả sáng và được thế giới ủng hộ.



Thưa quí vị và các chiến sĩ trong quân đội nhân dân Việt Nam. Không còn con đường nào khác, không còn lựa chọn nào hơn là phải ra tay trừ khử những tên Việt Gian trong nước trước. Cả dân tộc đang mong đợi các vị. Ai làm được việc đó, tên tuổi sẽ rực rỡ muôn đời, nêu danh muôn thuở. Thưa quí vị, tôi không gửi tới quí vị và các chiến sĩ thông điệp chiến tranh. Nhưng sẽ sai lầm và ngu xuẩn tin là có thể dùng lẽ phải để thuyết phục được bọn Việt gian tỉnh ngộ. Các vị đã biết đấy, sau hàng ngàn những kiến nghị, góp ý, những lời khuyên răn và can gián quí báu của những người có tâm huyết trong và ngoài đảng, kể cả những tướng lãnh và nhiều cựu viên chức cao cấp như Thủ tướng Võ Văn Kiệt, Ðại tướng Võ Nguyên Giáp cùng các tướng Chu Huy Mân, Nguyễn Quyết, Nguyễn Trọng, Lê Văn Hiền, Phạm Hồng Sơn, Ðoàn Y Thành, Nguyễn Nam Khánh, các Ðại tá như Thiết Vi Hùng, Trần Quốc Thuần v.v& Giớí trí thức, Phan Ðình Diệu, Gs. Trần Văn Hà, Gs. Sử học Dương trung Quốc& các cán bộ văn phòng Quốc Hội như Luật sư Trần Quốc Thuận, Trần Văn Lâm&. Các nhà báo Trần đình Bá, Nguyễn Trần Thiết v.v& đã không thể dùng lẽ phải và giải pháp ôn hoà để thuyết phục được bọn Ðỗ Mười, Lê Ðức Anh, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Khoa Ðiềm& Tất cả lời khuyên không lay chuyển được họ. Bọn này một mực dựa vào Bắc Triều để bảo vệ quyền lợi. Chúng cúi đầu thần phục, noi gương Mạc Ðăng Dung ngày xưa dâng đất năm động. Còn bọn Việt gian bây giờ, dâng đất, dâng biển.



Hỡi những người lính: Quân đội là bức tường thành bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ lãnh thổ. Mục đích to lớn trọng đại của quốc gia là duy trì bảo vệ những tài nguyên của đất nước và chống lại mọi nguy cơ xâm lấn của ngoại bang. Thực hiện những việc làm trên là nhằm bảo vệ nền độc lập, bảo vệ quyền lợi tự do của người dân. Ở nước nào cũng vậy, tố chất quân đội quốc gia, bao giờ cũng gắn bó mật thiết với tố chất dân tộc của quốc gia đó. Nhưng khi nó bị nhào nặn trong chế độ chính trị không hoàn thiện, thì quân đội ấy không còn quân đội lý tưởng của dân tộc nữa. Chỉ khi nào nhân dân thấy ở người lính thực sự là nơi an toàn để gởi gắm quyền lợi và tự do, mới đúng nghĩa quân đội nhân dân.



Các bạn thân mến. Nhân dân phải làm việc cực nhọc để tạo ra của cải, nộp thuế cho nhà nước một phần để nuôi quân đội, mà niềm vui nỗi buồn của người lính có quan hệ máu thịt với sự sinh tồn của dân tộc. Các bạn đều là con em của nhân dân, phải bảo vệ họ. Không phải người lính đổ xương máu ra để bảo vệ một nhóm nhỏ lãnh đạo. Lẽ ra xương máu của anh em đổ ra để bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ sự an lành cho dân. Nhưng lâu nay máu của các bạn đổ ra và mồ hôi nước mắt của dân đổ ra đã bị những con muỗi mòng, con đỉa ở Bộ Chính trị hút kiệt. Nhà văn Dương Thu Hương gọi chúng là những con giòi bự, nhưng chưa giải thích rõ nó từ đâu sinh ra. Nó từ đống phân tư tưởng Hồ Chí Minh hủ hoá với ruồi nhặng Mao đẻ trứng, trứng nở ra giòi, cái quả từ cái nhân gieo tạo ra. Ông Hồ Chí Minh với chiến lược trồng người, đào luyện con người xã hội chủ nghĩa sinh ra toàn bọn sâu dân mọt nước, cả đảng lẫn chính quyền không có bộ mặt nào sạch sẽ. Bà Dương Thu Hương nhờn tởm chúng. Trong lá thư trả lời ông Ðinh Ngọc Ninh ở Pháp, bà viết: “Hãy nhìn lại những con giòi khổng lồ thời hiện đại Hà Nội đang lưu truyền bản photocopie trên đó đăng thứ tự 50 con giòi hạng một, những con giòi chủ nhà bank khắp thế giới, nhiều nhất là ở Mỹ và Thuỵ Sĩ. Mức tiền thấp nhất là trên 600 triệu USD& Tôi không phải chủ nhà Bank nên không biết rõ ngân khoản thấp nhất hay cao nhất là bao nhiêu. Nhưng tôi biết một số vụ “làm ăn” của các bự giòi, con thì ăn cắp một nửa số cement đổ làm hồ thuỷ điện Hoà Bình khiến mỗi năm một lần mời chuyên gia Hà Lan sang hàn vết nứt, mỗi lần tốn kém hằng trăm triệu USD. Và các ngân hàng bị huy động chạy nháo nhác như cứu hoả, con thì mua tàu bãi rác của Hải quân Nga thải đi sơn quét lại mang về lúc diễn tập sự việc đổ bể mới biết, con thì mua tên lửa Nga đã tịt ngòi đem về bắn không nổ, mang tàu trục vớt không được phải thuê dân chài mò lên, con thì cướp ngân quỹ quốc gia cho vợ trổ tài xây sân bay trên đảo hàng tỷ USD, ngày khánh thành cả sân bay, máy bay, phi công bị sập chìm xuống biển vô tăm tức, báo chí không được phép đưa tin” Bà Dương thu Hương than phiền, “không đủ giấy và đủ thờì gian để liệt kê 50 con giòi cấp một , làm sao có thể đủ kiên nhẫn kể cho ông nghe những con giòi cấp hai và cấp ba.” Tiền bạc hút xương máu của dân nhiều đến thế. Còn nhà ở của bọn chúng là những toà biệt thự sang trọng, những đồ vật cực kỳ lộng lẫy, vương giả, mà đến một quốc vương cũng phải thèm muốn. Thế mà đó lại chính là con người vô sản, giản dị, khiêm tốn mà người ta gọi là người đầy tớ của dân. Nhưng giữa cái tên và sự việc lại là một việc khác biệt quá lớn.



Các bạn đã hy sinh cả cuộc sống của chính bản thân mình để rồi cuối cùng đau xót nhận ra rằng phần thưởng những cống hiến của các bạn chỉ là sự lừa dối. Và đã bị bọn họ lợi dụng trở thành lá bài hộ mệnh cho một nền độc tài đảng trị, mà mỗi đảng phái chỉ là một thiểu số người trong cộng đồng dân tộc. Nếu chỉ mang ý tưởng của đảng mình ra áp dụng thay vì nguyện vọng của toàn dân là một lỗi lầm lớn. Nhưng kể từ năm 1954. đây là lần đầu tiên của Việt Nam: một chính quyền áp dụng công khai nguyên tắc đảng lãnh đạo (có một nhóm người đứng ra thống trị cả một dân tộc, trên cả Tổ quốc.) Ðây cũng là một điều ngu xuẩn trái đạo lý phi dân tộc, phản nhân văn. Người có trí thức, phải biết rằng, đảng phái nào dù ưu việt đến đâu cũng phải đặt Tổ quốc và quyền lợi dân tộc lên trên hết, kể cả các tôn giáo, hết thảy phải tôn trọng nguyên tắc này, không bao giờ vượt qua phạm vi đó.



Nhân đây, tôi cũng muốn nói với những người lãnh đạo đảng cộng sản rằng: Lịch sử các nước văn minh, phát triển không cần có đảng Cộng sản lãnh đạo, như nước Ðức, nước Mỹ, nước Nhật v.v&ngược lại nước nào có đảng Cộng sản lãnh đạo, tất nhiên là bị bần cùng hóa, thoái hoá, lạc hậu, tụt hậu như Cu Ba, Bắc Hàn, Việt Nam v.v&Và cũng không cần đảng cộng sản lãnh đạo, người ta vẫn dành được độc lập. Nên biết rằng ở thời điểm năm 1945 1946, sau đệ nhị thế chiến, các nước Anh, Mỹ, Pháp đã lần lược trao chủ quyền độc lập cho nhiều quốc gia ” phi liên kết”. Năm 1947 chính phủ Lao Ðộng Anh dưới sự lãnh đạo của Thủ tướng Attlee đã trao chủ quyền độc lập cho Ấn Ðộ, Tích Lan, và Miến Ðiện, Mỹ trao trả độc lập cho Philippines năm 1957. Thủ tướng Pháp Guy Mollet cũng đã trao chủ quyền quốc gia cho Tunisie và Ma Rốc năm 1956. Sau nầy quân Mỹ đến miền Nam Việt Nam, là do sự mời gọi của cộng sản Nga Tàu, bọn bành trướng đế quốc đỏ. Giống như quân đội Mỹ đến tham chiến ở Triều Tiên năm 1951, chủ trương của Hoa Kỳ giúp Việt Nam Cộng Hoà giữ vững nền độc lập, không phải muốn biến nơi đây thành thuộc địa, như người Pháp trước kia. Hiện còn mấy chục ngàn quân Mỹ đóng ở Nam Hàn, và một điều hiển nhiên, ai cũng biết. Sau Ðệ Nhị Thế Chiến đến nay vẫn còn mấy chục ngàn quân My đóng ở Tây Ðức. Ở nước Nhật quân Mỹ còn mấy chục ngàn, nhưng không có ai bảo Nước Ðức, Nước Nhật, Nước Ðại Hàn là tay sai của đế quốc Mỹ hay các nước nầy bị Mỹ đô hộ. Thế mà bao nhiêu năm nay Ðảng Cộng sản Việt nam cứ lợi dụng khẩu hiệu chống Mỹ xâm lược tuyên truyền để buôn xương bán máu của dân. Và gán cho người anh em đủ mọi thứ xấu xa như ngụỵ quân, ngụy quyền, tay sai, thử hỏi ai là tay sai? ai bán nước? Ðảng Cộng sản Việt nam đánh đĩ hai chữ kháng chiến quí giá. Tôi lột mác kháng chiến của các anh vì các anh cứ khoe khoang mãi về công lao kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ, mà quên rằng, các anh chỉ là tên lính xung kích của bọn đế quốc đỏ lúc đó là Nga sô và Trung Cọng. Vả lại các anh có bao nhiêu đảng viên cộng sản trong thời gian kháng chiến chống Pháp? Và bao nhiêu đảng viên hy sinh ở Ðiện Biên Phủ? Hay các anh chỉ là những kẻ chiến đấu bằng xương máu của người khác để thực hiện mưu đồ đen tối. Lại hỏi nữa: 30 năm xây dựng xã hội chủ nghĩa miền Bắc, các anh có cái gì ngoài cái lăng lỗi thời và mất vệ sinh nhất. Còn 30 năm hòa bình các anh đã làm được những gì cho đất nước ngoài một số công trình được dựng lên từ tài lực của bọn tư bản cá mập. Trong đó đáng kể nhất là tiền và công sức của người Việt Nam lưu vong. Dân tộc ta có cuộc sống an bình no đủ, đất nước tồn tại và đứng vững, phát triển mà không cần sự có mặt của đảng cộng sản Việt nam. Ðảng cộng sản Việt Nam luôn luôn là tai ương cho đất nước này, một tai ương mà tất cả chúng ta đã có dịp kiểm chứng đầy đủ. Tôi tin chắc rằng chế độ cộng sản hiện nay là một tội lỗi về đạo đức, về chính trị vô cùng to lớn. Các anh sẽ là người hạnh phúc, nếu anh được từ giã nó. Trên thế giới này, không có lý do nào có thể giải thích tại sao người Việt Nam không có cả quyền tự nhiên, tự do căn bản, mà bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền đã đưa ra như quyền được sống, được tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc riêng của họ.



Việc nhắc lại quá khứ chỉ có thể là bài học cho hiện tại và hậu thế. Các anh đều biết đấy, từ năm 1945, những mơ ước cháy bỏng nhất cho nhân dân không trở thành hiện thực. Tuyên ngôn độc lập mùng 2 tháng 9 năm 1945 cảm thấy bi phản bội nữa là khi hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa bị chính người đọc tuyên ngôn độc lập dâng cho giặc Tàu năm 1958 và việc dâng đất, cắt đất cho giặc sẽ không dừng lại chừng nào chưa xảy ra & và chưa kết thúc&. Nguyên nhân cuối cùng và đại họa đến với dân tộc dường như đã và đang ngầm núp trong nền chính trị của đảng Cộng sản. Một đảng có lịch sử lừa đảo để chiếm quyền, với lòng kiêu hãnh ngu dốt bỉ ổi, lì lượm vô sỉ và tham tàn, mà ngừời sáng lập ra nó đã có công lưu manh hoá toàn đảng, về cuối nó tập họp những tâm hồn khiếp nhược và những bộ óc tê liệt trước sức ép của ngoại bang. Tại sao lại nói đại hoạ ngầm núp trong đảng cộng sản Việt Nam, vì rằng: trong việc giải quyết mối quan hệ với Trung Cộng, họ đã đi quá xa, với những lo lắng xấu nhất cho đất nước. Bọn Ðỗ Mười, Lê Ðức Anh, Lê Khả Phiêu, Phạm Văn Trà& tỏ rõ sự nhu nhược quá đáng với những đòi hỏi của Bắc Kinh, những nhượng bộ liều lĩnh, vô vọng và vô trách nhiệm đối với Tổ quốc, coi thường nhân dân.



Trong việc hoạch định chính sách đối ngoại, những người lãnh đạo đảng bị ràng buộc bởi những nỗi lo trước kia không dám quan hệ chặc chẽ với phương Tây. Nhưng lại liên kết chặt chẽ với kẻ thù truyền kiếp là Trung Quốc. Sự thực Việt Nam chưa bao giờ có sự an toàn đáng tin cậy của người Tàu. Vấn đề quan trọng ở đây là lịch sử xâm chiếm Việt Nam của người Tàu để lại& Và tâm lý dân Việt hàng ngàn thế hệ được giáo dục với tinh thần rằng kẻ thù chính của họ là bọn bành trướng Phương Bắc, rằng chúng luôn luôn muốn chiếm cả Việt Nam từ khi mới lập quốc. Nhưng đảng cộng sản Việt Nam đã thay đổi hẳn chính sách của họ, từ khi Hồ Chí Minh lên nắm chính quyền. Họ Hồ thường giáo dục đảng viên “Mối tình thắm thiết Việt Hoa, vừa là đồng chí, vừa là anh em và Trung quốc với Việt Nam như chân với tay, như môi với răng”. Ðiều đó, có nghĩa là họ Hồ không biết, và không hiểu lịch sử nước mình. Cũng có thể là ông không muốn biết và không muốn hiểu.



Có thể tinh thần thời đại và đổi thay, nhưng việc lấn chiếm đất đai của Việt Nam thì các nhà lãnh đạo Bắc Kinh không muốn thay đổi. Ðó cũng là nét đặc trưng của người Tàu là như vậy. Họ luôn luôn muốn mở rộng lãnh thổ Trung Hoa, gây ra nguy hại, và mất an bình của các nước láng giềng, như Ấn Ðộ, Việt Nam, Mông Cổ, Tây Tạng v.v. Làm thế nào nữa đây để chúng ta có thể sống yên bình, hoà hợp và thân ái với họ. Khi họ luôn luôn dòm ngó, xâm lấn lãnh thổ nước ta. Kinh nghiệm lịch sử cho chúng ta thấy rằng, Việt Nam càng ít quan hệ chính trị với Trung Hoa bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu. Quan hệ với họ thì dễ, nhưng rứt ra khỏi tay họ thì rất khó! Huống hồ là những người lãnh đạo đảng Cộng sản Việt nam lại xác định phương châm “hợp tác toàn diện” với người Tàu “Nhất thể hoá khu vực” theo phương châm của Tàu. Lãnh đạo Việt cộng luôn nêu khẩu hiệu học tập nước bạn.



Tại sao ta cứ phải làm theo họ, cái tệ nô lệ này có từ năm 1946, khi đảng Cộng sản Việt Nam, lấy “tư tưởng Mao Trạch Ðông làm kim chỉ nam cho hành động”. Phải dứt bỏ hẳn cái vòng kim cô của Bắc Triều. Phải dứt bỏ điều ô nhục đáng hổ thẹn này. Nó trái với nguyên tắc đạo đức và chủ nghĩa yêu nước. Chúng ta đồng thời được tiền nhân kính yêu cảnh cáo về tai họa của việc liên minh với Bắc triều. Nếu cần chiến đấu chúng ta không sợ vài triệu quân Tàu. Chúng là một lũ hết sức thâm độc, nhưng cũng là một đội quân hèn nhát nhất thế giới. Bọn tướng Hán từ cổ đến kim tên nào cũng nhát như chuột; ông cha ta, chưa bao giờ chiến đấu trong một trận ngang sức: Ngô Quyền, Lê Ðại Hành, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Ðạo, Lê Lợi, Nguyễn Huệ. Tiền nhân ta đã chiến thắng kẻ thù lớn mạnh gấp nhiều lần. Và cũng rộng lượng với kẻ thù khi chúng bị đánh bại. Trong Bình Ngô Ðại Cáo, Nguyễn Trãi từng viết: “Ðánh một trận sạch không kinh ngạc, đánh hai trận tan tác chim muông.” Hãy ngẩng cao đầu hãnh diện về Tiền nhân của chúng ta.



“Lịch sử bao giờ cũng có nhiều mặt& Trong Vương triều nhà Trần luôn luôn bị sức mạnh từ bên ngoài đè nặng không thể tưởng tượng được. Nhưng sự thống nhất trong nội bộ của nó luôn luôn được chuẩn vị và nhân dân một lòng, thì cho dù giặc Mông cổ có sức mạnh mẽ, hùng cường đến đâu cũng chẳng làm gì nổi. Trên thực tế chưa bao giờ có sức mạnh đáng kể bên ngoài nào ưy hiếp được triều đại nhà Trần. Ðây là bài học được rút ra từ thực tế lịch sử chứ không phải lý thuyết” (Dẫn sách TTPGNT trang 486 tập I cuả tàc giả.)



Sức mạnh của cộng đồng dân tộc là tổng hợp ở mỗi cá nhân, vì vậy dân tộc có thể hùng mạnh. Và ngược lại, từ mỗi cá nhân đến với cộng đồng. Chúng ta thực hiện chưa được chu toàn sức mạnh ấy. Vấn đề chia rẽ giữa người Việt với nhau quá lâu rồi! Hãy cho qua đi, chúng ta hướng về tương lai. Chúng ta có quá nhiều việc phải làm ở phía trước. Ðây là lúc tạo cho chúng ta cơ hội để hàn gắn vết thương quá khứ, cùng tiến đến một cơ sở chung. Bất kể những gì đã chia rẽ chúng ta trước đây, chúng ta hãy xếp nó vào quá khứ. Hãy để cho giây phút nhân ái nầy theo: “Nhiễu điều phủ lấy giá gương, người trong một nuớc phải thương nhau cùng”. Là một điều hàn gắn vết thương và đoàn kết cùng nhau cứu nước. Cho dù chúng ta có thể nghĩ như thế nào đi nữa về những khuynh hướng chính tri cho Việt Nam tương lai. Nhưng những người Việt Nam dũng cảm đã dấn thân chiến đấu cho động cơ cao cả vì tự do độc lập dân tộc sẽ không có gì ngăn cách. Tôi tin chân lý là chất keo gắn bó chúng ta với nhau. Ðó là sợi giây ràng buộc cho dù bị kéo căng ra vẫn không bị đứt cả bên trong lẫn ngoài nước. Chúng ta hãy cùng nhau tạo dựng tinh thần dân tộc trên cơ sở thống nhất cho một nước Việt Nam Tự do.



Ðể thay đổi một chế độ độc tài chúng ta cần phải can đảm và dám làm những gì mà thế hệ trước chưa làm được. Các vị tướng lãnh trong quân đội, phải là người tiền phong khai thông để kỷ nguyên bế tắc trôi giạt qua đi và một mùa xuân đổi mới trên toàn cõi Việt Nam bắt đầu. Dân tộc đang cần con người hành động, con người chúng ta cần là con người trung thành với nước Việt Nam, con người đặt Tổ quốc và quyền lợi nhân dân lên hàng đầu. Người đó, nhất định sẽ thống nhất được lòng dân…

 Trần    Nhu

 01/01/2006



     * Chiến Thuật, Nội Công Ngoại kích.



 -Động binh. Đảo chính quân sự sẽ xảy ra ?



Sáng nay, trên một số trục đường phía tây thành phố Sài Gòn từ hướng Bình Dương, Bình Phước qua trục đường xuyên Á nối với quốc lộ 1, đã có hàng đoàn xe tăng, thiết giáp và xe quân sự chở bộ đội có vũ trang xuất hiện trên đường .



 Một cuộc động binh lớn và hiếm thấy trong thời gian trước nay, đã được thực hiện sáng nay trong thời bình.



 Liệu có diễn ra một cuộc lật đổ quân sự ngoạn mục trong nội bộ đảng CSVN vào thời điểm và thời cơ này hay không ?



 Điều này theo các nhà phân tích trong nước hoàn toàn có thể diễn ra.



 Vì trong nội bộ ÐCSVN vốn có nhiều phe cánh, kình địch và vẫn chực hờ để “tiêu diệt” hay lật đổ lẫn nhau. Những phe nhóm này tuy nhiều nhưng tựu trung có thể chia thành 2 phe chính.



 Cấp tiến cộng sản. và bảo thủ cộng sản.

 - Phe cấp tiến đa số do những người có gốc Miền Nam chủ xướng. Nguyễn Tấn Dũng thuộc trong hàng ngũ phe này.

 - Phe bảo thủ cộng sản. thân Tàu cộng do Nông Đức Mạnh cầm đầu có một số lão quân sư đứng sau.



 Việc động binh ở Sài Gòn, chúng ta có thể đoán được phần nào lực lượng phe nào nắm giữ và hành động .



 Nhưng dù có chính biến, lật đổ quân sự giữa nội bộ CSVN xảy ra cũng chưa chắc sẽ có thay đổi toàn diện và triệt để theo hướng dân chủ tốt đẹp và tích cực ở Việt Nam cho tổ quốc và nhân dân Việt Nam.



 TS. Trần Minh Hoàng

  Re: đảo Chính Quân Sự?



Hy vọng có cuộc cái cách mới,để bọn việt cộng và gia đình chúng bớt làm chuyện ác: 



 Chú dũng hay bác nông 2 thèng này củng thuộc loại bần cố nông,thì làm sao lãnh đạo đất nước đến phồn thịnh đây



  http://www.datviet.com/threads/173944-%C4%91%E1%BA%A3o-Ch%C3%ADnh-Qu%C3%A2n-S%E1%BB%B1

      

      

 -  Tháng 5       QUÂN ĐỘI CSVN TỰ DIỄN BIẾN ?    

     
Đăng bởi hoalaivn



“Tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” là hai nỗi lo lớn nhất hiện nay của đảng và nhà nước Cộng sản Việt Nam trong cuộc chiến chống “diễn biến hòa bình” đang len lỏi vào sâu không chỉ trong nội bộ cán bộ, đảng viên và cả quân đội nữa.



Chuyện này không còn là lời đồn thổi hay bịa đặt của các “thế lực thù địch” nhằm chống lại tổ quốc và nhân dân như các cơ quan tuyên truyền của nhà nước vẫn tìm cách đánh lạc hướng nguy cơ tự phát muốn xa đảng của cán bộ, đảng viên và bộ đội mà là những điều nói ra từ cửa miệng những người có thẩm quyền trên Báo Quân đội Nhân dân (QĐND), cơ quan ngôn luận của Quân ủy Trung ương và Bộ Quốc phòng Việt Nam.



Trước hết, hãy nghe Bắc Hà cảnh giác trên QĐND ngày 24-04 (2011) : “ Những thành tựu đã đạt được trong 20 năm thực hiện Cương lĩnh Đổi mới-(Cương lĩnh 1991) đã đưa đất nước ta ra khỏi tình trạng kém phát triển, đời sống của nhân dân đã có những cải thiện đáng kể, vị thế, uy tín của Việt Nam đã được nâng cao rõ rệt,… Tuy nhiên đất nước vẫn đang đứng trước nhiều thách thức, trong đó có Chiến lược “diễn biến hòa bình” (DBHB) của chủ nghĩa đế quốc, lợi dụng dân chủ, nhân quyền nhằm “can thiệp vào công việc nội bộ, xâm phạm độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ, an ninh quốc gia và ổn định chính trị của Việt Nam” (Báo cáo chính trị Đại hội XI, trang 65). Đấu tranh chống lại các âm mưu, thủ đoạn DBHB của chủ nghĩa đế quốc, các phần tử phản động, tay sai và những kẻ thoái hóa về chính trị là một trong những nhiệm vụ quan trọng của chúng ta trong giai đoạn cách mạng mới.”



Nhưng những “phần tử phản động, tay sai và những kẻ thoái hóa về chính trị “ ở trong nước bây giờ là ai, nếu không phải là những người dân, cán bộ, đảng viên và bộ đội không còn muốn liên hệ với đảng nữa ?



Những thành phần bị Bắc Hà lên án nằm trong hàng ngũ đảng, nhưng “chủ nghĩa đế quốc” từ đâu đến, do ai chủ trương và nhắm mục đích gì thì không thấy Bắc Hà nói. Ai cũng biết người viết bài muốn ám chỉ đến các nước Tây Phương, đứng đầu bởi Hoa Kỳ là những chính phủ vẫn thường xuyên lên án Việt Nam vi phạm nhân quyền, đàn áp những người đấu tranh đòi dân chủ tự do.



Bắc Hà viết tiếp : “Liên hệ đến Việt Nam, phương Tây đang mơ đến cuộc “cách mạng hoa sen”… Tất nhiên, không có một chiến thắng nào của chủ nghĩa đế quốc lại không dựa trên việc tận dụng những sai lầm, khiếm khuyết của các đảng cầm quyền, các nhà lãnh đạo chính phủ hiện hữu, cũng như không dựa trên tình trạng xã hội có nhiều vấn đề bức xúc, như đói nghèo, bất công, cán bộ công chức quan liêu, tham nhũng… Đây là một bài học cho tất cả các quốc gia không phân biệt hệ tư tưởng, chế độ chính trị, trình độ phát triển…”



Nhưng Việt Nam có những khuyết điểm để cho “phương Tây” lợi dụng không ? Đảng và nhà nước Việt Nam có những sai lầm và khuyết điểm không ? Xã hội Việt Nam có tồn tại bất công không ? Tình trạng cách biệt giầu-nghèo, quan liêu, tham nhũng đã giảm bớt chưa hay vẫn cao như núi ?



Các cuộc đình công chống bóc lột, đòi tăng lương, đòi công bằng của công nhân có được nhà nước giúp giải quyết không hay các cán bộ công đòan của nhà nước đã “bắt cá hai tay” để thông đồng với chủ nhân các xí nghiệp bóc lột công nhân ?



Bắc Hà hãy đi “thăm dân cho biết sự tình” để thấy những mầm mống tạo nên các cuộc “cách mạng hoa nhài” ở Bắc Phi và Trung Đông có khác gì với hòan cảnh của nhiều tầng lớp người dân ở Việt Nam không ?



Tác gỉa Bắc Hà còn nói rằng : “ Đối với Việt Nam, chiến lược DBHB đã có những thay đổi quan trọng, nó không còn theo nguyên nghĩa – chỉ là những tác động về tư tưởng, lý luận như phê phán mô hình chủ nghĩa xã hội kiểu cũ, phủ nhận chủ nghĩa Mác-Lênin… (thời kỳ từ giữa những năm 80 đến đầu những năm 90 thế kỷ XX). Cho đến nay, chiến lược đó đã chuyển sang kết hợp DBHB về tác động về tư tưởng, lý luận với tiến công về chính trị – công kích trực tiếp vào vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam; thân thế, sự nghiệp của Chủ tịch Hồ Chí Minh; chế độ XHCN, thể chế quốc gia – trong đó có Điều 4 Hiến pháp 1992 về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và hệ thống pháp luật Quốc gia; xuyên tạc, lên án sự nghiệp cách mạng của dân tộc trên một nửa thế kỷ qua, đặc biệt là cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước đầy hy sinh gian khổ của cả dân tộc.”



Nhưng đâu phải chỉ có người Việt Nam ở nước ngòai và các Tổ chức dân chủ, nhân quyền trên thế giới đòi như thế mà cả những thành phấn trí thức và cựu đảng viên, lão thành cách mạng cũng đòi hỏi đảng CSVN phải từ bỏ độc quyền lãnh đạo, chấm dứt vai trò độc tôn của đảng ghi trong Điều 4 Hiến pháp tự mình viết ra để chấp nhận đa nguyên, đa đảng.



Dưới lăng kính “gắp lửa bỏ bàn tay” của đảng CSVN thì diễn biến hòa bình còn chủ trương lật đổ đảng CSVN và xóa bỏ cả Nhà nước nữa.



Vì vậy Bắc Hà đã báo động : “Tính chất nguy hại của chiến lược DBHB hiện nay là ở chỗ, một khi những quan điểm cực đoan của phương Tây về đa nguyên chính trị, dân chủ, nhân quyền, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, quyền của các dân tộc thiểu số được kích động sẽ chuyển thành những hành động chính trị phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc; phá hoại sự ổn định xã hội, thậm chí có thể hủy hoại thành quả cách mạng trên một nửa thế kỷ qua của nhân dân ta, đưa nước ta sang con đường tư bản chủ nghĩa.”



Nhưng với tình trạng người dân không có quyền làm chủ đất nước như quy định trong Hiến pháp năm 1992 thì nếu người dân có đứng lên đòi các quyền tự do của mình cũng không làm ai ngạc nhiên.

   
AI ĐÒI TÁCH QUÂN ĐỘI KHỎI ĐẢNG?



Trong khi đó, Trung tướng Phó Giáo Sư, Tiến Sĩ Nguyễn Tiến Bình viết trên Báo Quân đội Nhân dân (QĐND) ngày 20-04 (2011) cũng lên án “diễn biến hòa bình” có âm mưu muốn tách quân đội ra khỏi đảng.



Bình viết : “Trong chiến lược “Diễn biến hòa bình” chống phá cách mạng nước ta, các thế lực thù địch tăng cường những âm mưu, thủ đoạn nhằm “phi chính trị hóa” quân đội, tập trung bài xích cơ chế lãnh đạo của Đảng đối với quân đội, kích động khuynh hướng tuyệt đối hóa vai trò của chỉ huy, hạ thấp vai trò của hệ thống tổ chức đảng, hệ thống chính ủy (chính trị viên), cơ quan chính trị và chế độ công tác Đảng, công tác chính trị (CTĐ, CTCT) trong quân đội.



Chúng ra sức truyền bá quan điểm và thúc đẩy xu hướng đòi “Quốc gia hóa quân đội”, yêu cầu “Luật hóa mọi vấn đề về tổ chức và hoạt động của quân đội” theo kịch bản “Cách mạng pháp luật” của phương Tây tư bản chủ nghĩa. Một số cán bộ, đảng viên và nhân dân ta cũng ngộ nhận đối với quan điểm này, có lập luận cho rằng, trong kháng chiến chống Pháp quân đội ta đã từng là “Quân đội quốc gia”.



Nhưng lực lượng thù địch nào, ở đâu, do ai giật giây đã xúi bẩy quân đội hãy quay về với nhân dân để bảo vệ tổ quốc thay vì chỉ biết phục vụ cho quyền lợi thiểu số mang danh nghĩa lãnh đạo đảng, hay đó là phản ứng tự nhiên của những người lính thức thời đã nhìn ra trách nhiệm đích thực của họ nằm ở chỗ nào ?



Do đó Bình đã cảnh giác và hù họa : “Trong bối cảnh đấu tranh giai cấp, đấu tranh dân tộc diễn ra rất gay go và phức tạp, thực chất của quan điểm “Quốc gia hóa quân đội” là nhằm xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng đối với quân đội, làm cho quân đội mất định hướng chính trị, hiệu lực lãnh đạo, chỉ huy bị suy yếu, bị tha hóa biến chất và không đủ sức bảo vệ Tổ quốc XHCN; đồng thời làm cho Đảng không nắm được quân đội, dẫn đến mất vai trò đảng cầm quyền, đưa đất nước lâm vào tình trạng mất ổn định và nguy cơ suy thoái… Với lẽ đó, giữ vững và tăng cường sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng đối với quân đội không chỉ có ý nghĩa chiến lược, mà còn mang tính cấp thiết.”



Ông Trung tướng này còn khuyến cáo tòan quân : “Cần nhận thức sâu sắc hơn về vai trò, chức năng, nhiệm vụ của quân đội trong thời kỳ mới; kiên quyết khắc phục nếp nghĩ “nuôi quân ba năm dùng một giờ”, coi việc xây dựng quân đội chỉ để dùng trong chiến tranh và lo đối phó với chiến tranh.”



Như vậy đã rõ ràng những người lính thời bình của Việt Nam đã nhận ra những phí phạm của thời gian phục vụ trong quân đội không đáp ứng được nhu cầu thiết thực cho đời sống và nhiệm vụ của họ đối với tổ quốc.



Bên cạnh việc tập huấn chiến đấu, người lính CSVN ngày nay còn phải làm cả nhiệm vụ sản xuất kinh tế, nhưng lợi nhuận lại không nhằm nâng cao đời sống vật chất và tinh thần cho quân đội mà ngược lại, phần nhiều hơn của cải làm ra đã rơi vào túi tham nhũng hay bị san sẻ cho các cơ sở kinh tế thua lỗ khác của nhà nước.



Vì vậy, trong quân đội mới nẩy sinh ra hiện tượng “tự chuyển hoá” như lời thú nhận của Bình : “Trong chiến lược “Diễn biến hòa bình”, các thế lực thù địch tăng cường “can dự” sâu hơn vào quá trình chuyển tiếp các thế hệ cán bộ lãnh đạo, chỉ huy của quân đội ta, ra sức mua chuộc, lôi kéo những cán bộ có biểu hiện tha hóa về đạo đức và lối sống để thúc đẩy “tự chuyển hóa” về chính trị, nhằm tạo ra lớp cán bộ “đỏ vỏ, xanh lòng” làm nhân cốt thực hiện “phi chính trị hóa quân đội”. Do đó, để tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với quân đội, vấn đề then chốt có ý nghĩa quyết định là xây dựng, thực hiện tốt chiến lược cán bộ lãnh đạo, chỉ huy của quân đội, nhất là cán bộ cấp chiến dịch – chiến lược.”



LÃNH ĐẠO TUYỆT ĐỐI



Ngòai ra Nguyễn Thanh Tuấn, Thiếu tướng ,Cục trưởng Cục Tuyên huấn, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam cũng viết bài cho Thông tấn xã Việt Nam phổ biến ngày 03-05 (2011) khẳng định quân đội phải tuyệt đối thuộc quyền lãnh đạo của đảng.



Tuấn viết : “Sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng, sự quản lý thống nhất của Nhà nước là yếu tố cơ bản tạo nên sức mạnh chiến đấu của quân đội ta, đó còn là vấn đề đảm bảo cho quân đội luôn là lực lượng chính trị trung thành, lực lượng chiến đấu sắc bén bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa và công cuộc lao động hòa bình của nhân dân.



Theo Tuấn thì : “Trong điều kiện hiện nay cần hoàn thiện và thực hiện nghiêm túc cơ chế và phương thức lãnh đạo của Đảng đối với quân đội. Cơ chế lãnh đạo hợp lý, khoa học là bảo đảm hoạt động lãnh đạo, chỉ huy và hoạt động công tác đảng, công tác chính trị… bảo đảm cho Đảng nắm chắc quân đội trong mọi tình huống.”



Lạ chưa, nếu không có chuyện bất thường xẩy ra trong hàng ngũ thì tại sao lại cần phải có lời tái xác nhận về vai trò của đảng đối với quân đội của một ông Thiếu tướng ,Cục trưởng Cục Tuyên huấn, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân ?



Hay là đòi hỏi đưa quân đội ra khỏi quyền “cai trị” của đảng đã đến mức nghiêm trọng nên chỉ trong một thời gian ngắn từ cuối tháng 4 sang đầu tháng 5 (2011) mà đã có hai bài báo nói về hiện tượng có khuynh hướng muốn quân đội đứng độc lập với đảng ?



Hãy nghe Nguyễn Thanh Tuấn nói tiếp : “ Để tăng cường sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng, sự quản lý của Nhà nước. Đảng xác định: “Bảo đảm sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng đối với Quân đội nhân dân và Công an nhân dân; nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước về quốc phòng, an ninh….”



“ ….Chỉ có Đảng Cộng sản Việt Nam là người duy nhất lãnh đạo Quân đội nhân dân Việt Nam. Sự lãnh đạo không có thể phân chia cho bất kỳ một cá nhân nào, một lực lượng chính trị nào khác. Nhà nước quản lý quân đội thống nhất chặt chẽ trên cơ sở nguyên tắc tập trung dân chủ, đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng và thực hiện quản lý xã hội bằng pháp luật. Vì vậy, tăng cường sự quản lý của Nhà nước đối với quân đội đặt trong mối quan hệ gắn bó hữu cơ với tăng cường sự lãnh đạo của Đảng về mọi mặt đối với quân đội hiện nay, có như vậy quân đội mới thực sự phát huy được vai trò, sức mạnh của mình. Kiên quyết đấu tranh với những luận điệu đòi “phi chính trị hóa” quân đội và những biểu hiện coi nhẹ hay buông lỏng sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của nhà nước đối với quân đội.”



Như vậy rõ ràng là có “một bộ phận không nhỏ” trong Quân đội CSVN đã “tự diễn biến” và “tự chuyển hoá” tư tưởng trong công tác bảo vệ tổ quốc và phục vụ đồng bào.



Chuyện còn lại là nguy cơ “diễn biến hòa bình” theo cảnh báo của Bắc Hà thì đã ăn sâu, bám rễ trong hàng ngũ cán bộ, đảng viên cũng không bình thường chút nào.



Nhưng nếu cùng một lúc mà Quân đội CSVN phải đối phó với hai “kẻ thù” vô hình nhưng nguy hiểm này thì những người Lãnh đạo Đảng và Quân đội có bao giờ dám nghĩ rằng, chưa chắc “diễn biến hòa bình” đã do “Đế quốc phương Tây” gây ra mà không chừng âm mưu làm cho Quân đội suy yếu đã đến từ anh láng giềng Phương Bắc với 16 chữ vàng:‘láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai’ và tinh thần 4 tốt : ‘láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt’” ?



  http://hoalaivn.wordpress.com/2011/05/05/quan-d%E1%BB%99i-csvn-t%E1%BB%B1-di%E1%BB%85n-bi%E1%BA%BFn/



Phạm Trần[05/011]



- Hà Nội Biểu Tình!



Cuộc biểu tình lần thứ năm,ngày 3-7-2011 tại Hà Nội  không khí xôn xao, nô nức đầy vẽ khí thế hào hùng lẩn lảng mạn để tỏ lòng yêu nước của người Hà Nội,khi có tin công an Hà Nội bật đèn xanh cho phép biểu tình nên các nhà trí thức yêu nước Cộng Sản xuống đường biểu tình cùng dân chúng Hà nội có trống ,có kèn vui nhộn…



Theo Blog Nguyễn Xuân Diện : Cuộc biểu tình có sự tham gia của các nhà trí thức: GS. TS Ngô Đức Thọ, TS Nguyễn Quang A, TS Nguyễn Quang A, TS Nguyễn Xuân Diện.. và rất đông đảo thanh niên, sinh viên



Tham gia biểu tình lần này tại Hà Nội, người ta nhận thấy còn có một nhân sĩ trí thức như TS Nguyễn Quang A, GS Ngô Đức Thị, Nhà văn Phạm Xuân Nguyễn (Chủ tịch Hội Nhà Văn Hà Nội), TS Nguyễn Đức Mậu (Viện Văn Học), TS Nguyễn Xuân Diện và rất nhiều thanh niên sinh viên.

   NHỮNG GIÂY PHÚT HÀO HÙNG VÀ LẮNG ĐỌNG



Những phút giây lắng đọng



của một Hà Nội yêu chuộng hòa bình




một Hà Nội hào hoa và văn hiến...


Một Sànghệ sĩ violon đứng trước Nhà hát Lớn kéo một bản nhạc ái quốc!



     http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=5814



  - Sàigon lở lòng yêu nước,



  Sài Gòn:Tin cho biết,đã có một số người bị công an bắt đưa đi đâu không rỏ…



   Sài Gòn : Tin cho biết, lực lượng an ninh chìm nổi kéo đến dầy đặc, nhiều người bị quay phim, chụp ảnh. Một số cán bộ, an ninh chìm bắt đầu trà trộn vào đám đông thanh niên đang ngồi ở công viên, nhằm thuyết phục những người này ra về.



  Sài Gòn :Tin cho biết, lúc này rất đông người đang tập trung tại công viên trước Dinh Độc Lập, đa số là thanh niên, sinh viên.Lực lượng công an được bố trí dày đặc tại nhiều "điểm nóng", những khuôn mặt công an chìm (đã bị nhận mặt ở những chủ nhật trước) bắt đầu trà trộn. Ở các góc đường, nhiều hàng rào cũng đã được chuẩn bị sẵn.



  Hôm nay Saigon rất yếu Xìu, không một chút khí thế như Hà Nội vì thanh niên sinh viên Sàigon bộc phát lòng yêu nước một cách chân thành không tính toán hay có mưu mô xảo quyệt lừa dối nào. Và không muốn mình bị lợi dụng lòng nhiệt tình yêu nước và mắc phải sai lầm con đường xưa cha ông họ bị xúi biểu tình có sự giựt dây của Cộng Sản nằm vùng của Thành Hôi Thanh Niên Cộng Sản HCM trà trộn phá rối đoàn biểu tình và ủng hộ Cộng Sản HCM,hô hào chống Trung Quốc.Mà bỏ qua mục đích chống lại nhà cầm quyền CSVN là nguyên nhân gây ra cảnh mất nước ngày hôm nay.



   Cũng vì hai chữ “Công bằng”cho cách mạng nhân dân để rồi đưa cả dân tộc vào con đường sai lầm Cộng Sản suốt 36 năm qua dưới sự độc tài đảng trị Thái thú CSVN      

- SG bị bọn tay sai xiết mạnh quá, nên họ không dám biểu tinh và chỉ biết “An phận thủ thường trong nỗi sợ hải,hoang mang “bị trị suốt 36 năm nay trong số phận “Ngụy Quân Ngụy Quyền “ không cất đầu dậy nổi!.Cũng vì nghe và tin theo lời-Cộng Sản- trong những phong trào phản chiến của tổng hội sinh viên do Huỳnh Tấn Mẫm cầm đầu tại Sài gòn trước năm 75 và có hệ quả gây nhiều khổ lụy,thương đau cho thế hệ thanh niên Sàigon ngày hôm nay thất  học ,vô gia cư vô nghề nghiệp phải chạy xích lô, xe ôm,khuân vác khiếm sống hàng ngày nuôi vợ con.Cũng vì phân biệt chế độ nên bị ảnh hưởng 3 đời con cháu là thứ dân hạng hai của CHXHCNVN,thất học,không có trình độ văn hóa.Nên cuộc biểu tình 3/7 vừa qua rất lạc lỏng,bơ vơ như con vật giữ làng thú dữ-Công An/TpHCM- và bị chê là quá yếu,tắc trách trong biểu tình và chỉ biết “An phận thủ thường”.xem ra Hà Nội Nội khí thế: hào hào hùng ,sôi nổi đấu tranh với phong cách văn hóa, hào hoa và có văn hiến của người Hà Nội, có nhạc,có trống kèn hòa điệu khi đi biểu tình,như đi dạo phố nghe giàn  nhạc giao hưởng bên các th2nh phố châu âu…



   Nơi đây,thành phố Sài gòn chỉ có thanh niên là người dân lao dộng chân tay vô học thứcquanh năn vằng vặc với cái ăn và chống đói nghèo nên họ không có rảnh thì giờ để đi biểu tình ,vì họ quá sợ các cuộc biểu tình của các phong trào,tổ chức của các giào hội,nhân sĩ trí thức sinh vên phản chiến do VC xúi giục  biểu tình,nên họ-Người dân Sài Gòn có thừa kinh nghiệm một “Chuyên gia biểu tình” trước năm 75, và không thể mắc lừa trò biểu tình “Ủng hộ” chính quyền VC áp bức mà họ không thích sống!? .Tuy là tự phát với ý thức lòng yêu nước nhưng không để bị lợi dụng bởi những tổ chức như phong trào sinh viên và nhân sĩ trí thức Cộng Sản điều hướng cuộc biểu tình của thanh niên Sài gòn yêu nước!Họ có thật sự yêu nước bằng cả tấm lòng nhiệt huyết hy sinh với một lãnh tụ đáng kính đứng ra lãnh đạo làm nên cuộc Tổng Nổi Dậy Toàn Dân cho mục tiêu TỰ-DO ,Dân Chủ dân tộc chớ không phải là những cuộc biểu tình ủng hộ chính phủ CSVN trên bàn hội nghị,thương lượng với Tầu Cộng đòi thêm chút quyền “Tự Trị”lãnh hãi của mình-VN- khi mình dã thật sự mất nước và trở thành Tây Tạng thứ hai trong Biển Đông này đã từ lâu rồi!?


   Xuống Đường Tổng Nổi Dậy Hởi Đồng Bào Ơi!!!



   Hởi Hồn Thiêng Sông Núi!!!



   Hởi Anh Linh Chiến Sĩ VNCH!!!



   Hiệu Triệu Anh Lính Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa (21/06)



Tác giả: Nguyễn Huỳnh Mai



Huỳnh-Mai.St.8872

 Bh.Dạ Lệ Huỳnh                    ANH LINH CHIẾN SĨ VNCH!!!



Lời hiệu triệu...hỡi hồn thiêng sông núi,

 Anh linh chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa,

 Hồn oan tử sĩ núi rừng chết trận!

 Khí thiêng sông núi vùi lấp ngục tù,

 Chí khí kiêu hùng vốn dòng hào kiệt,

 Thức dậy đi nào...hỡi hồn nước tôi...

 Quốc hận thét gào...đồng bào chiến trận...

 Súng gươm chính nghĩa tôi trao các người,

 Xông lên ...đập đổ nhà tù Cộng Sản...

 Anh linh chiến sĩ giải hồn Tự-Do...

                       xox

 Anh linh chiến sĩ linh hồn bất tử...!

 Núi sông đất Việt hun đúc chí hùng,

 Ta dù chết, nhưng chí hùng bất khuất,

 Chiến sĩ Cộng Hòa sống chết Tự-Do...!

 Tự-Do nếu chết... Cộng Hoà cũng chết;

 Anh linh chiến sĩ vĩnh hằng tự-do!

 Vận nước tôi...lòng người thui chột...!

 vì tham mất nước,vì giàu mất dân;

 Anh linh chiến hữu vùng lên xông trận,

 Bỏ mặc tình đời...cho kẻ áo cơm!?...

                           xox

 Mặc dù súng gảy;,,,còn tình chiến hữu,

 Xoa diệu thương lòng ;...đau nhói sau lưng...

 Ta ôm xác bạn đem chôn khe núi;...

 Quay lại nhà tù...cải tạo mòn hơi,

 Xác thân rả rời...mang hồn chiến hữu,

 Còn chút tàn hơi chiến đấu cho đời…

 Ai có nghe...chiều hoàng hôn gió lộng...

 Thồi qua miền niêm -viễn...mất Tự-Do;

 Cũng Tự-Do;?tôi, anh đồng sống chết!?

 Anh linh chiến sĩ nợ nước ơn nhà…á!

                              xox

 Tỉnh thức đi nào...dân ta còn say ngủ…?

 Vùi trong cơm áo...giàu- sang mộng hầu;

 Xã Nghĩa thiên đàng ước mơ cuộc sống?..

 Phản chiến cho đời… thiếu vắng Tự-Do,

 Biết bao nấm mồ hoang đầy cỏ dại...

 Bo-bo..Khoai sắn đói rét đầy đường,

 Dậy mà đi;... hỏi bạn tù chiến sĩ?...

 Nước non nầy sống chết…cũng là ta…?

 Nếu ta không chết...ai đây chết thế…?

 Cho Tự-Do non nước sớm bình an;;;

                          xox

 Hỡi..Anh- hồn…linh thiêng người chiến sĩ...

 Hỡi...đồng bào chiến nạn chết lưu-vong,

 Trên biển cả đại dương thuyền vượt biển,

 Hỡi người chiến sĩ cải tạo lao tù,

 Về đây hỡi...những linh-hồn ngục tối,

 Hãy vùng lên theo tiếng thét câm hờn,

 Trả lại Tự-Do ...những gì đã mất!?

 Mất cả thân tỉnh lẽ sống toàn dân,

 Do bọn áo cơm lợi quyền theo Cộng,

 Mồ hoang vô chủ Việt Nam Cộng Hòa;



                                Huỳnh-Mai

              [Hiệu triệu anh lính chiến sĩ VNCH]


PDFIn Trang Gửi mail


Quân sự Việt Nam,Nguyễn Huỳnh Mai


 -Im lặng mặc cả bằng tổ quốc?

Phan Nguyễn Việt Đăng, viết riêng cho RFA từ Sài Gòn

2011-07-04

  Ai còn dám biểu tình?

 Tin không được kiểm chứng, vào buổi tối ngày 2 tháng 7, mọi người nhắn nhau rằng trên blog của ông Nguyễn Xuân Diện lộ một ý rằng ngày mai, chủ nhật 3 tháng 7, nhà nước sẽ bật đèn xanh cho một cuộc biểu tình.


 Tin nhắn điện thoại được chuyển đi từ Hà Nội đến Saigon với sự háo hức.


  Nhưng phía Nam thì dè dặt hơn. Những cuộc trấn áp tàn bạo từ “các âm binh của Thái Thú” - nói như trang tin Dân Làm Báo - đã giới thiệu cho biết một thái độ dứt khoát của ngành an ninh.



Nhưng phía Nam thì dè dặt hơn. Những cuộc trấn áp tàn bạo từ “các âm binh của Thái Thú” - nói như trang tin Dân Làm Báo - đã giới thiệu cho biết một thái độ dứt khoát của ngành an ninh.


Đoàn người biểu tình tuần hành trên đường Điện Biên Phủ, Hà Nội sáng Chủ nhật 03-07-2011. NguyenXuanDien's blog.



Quả là điều không ngoài dự đoán của các blogger khi nói trước rằng sẽ không thể có gì vui cho ngày 3 tháng 7 này.



 Ở Saigon, an ninh lại tiếp tục dày đặc, và lần này ngành an ninh thậm chí còn tỏ ra tự tin hơn khi cho phép các quán cafe quanh khu vực Tòa Tổng lãnh sự Trung Quốc được mở cửa như bình thường.



 Hà Nội có vẻ “thoáng” hơn với cuộc biểu tình nhỏ được diễn ra.



 May mắn hơn khi một vài thanh niên đứng đọc tuyên cáo phản đối Trung Quốc đã bị công an nhảy vào chụp bắt, còn may mắn hơn nữa khi đám đông đã thành công trong một màn vật lộn cứu 2 thanh niên đó giữa rừng an ninh mật vụ. Thực tế cho thấy chẳng có cái “đèn xanh” nào cả.



 Bản tin về chuyện suýt tí nữa tàu Bình Minh lại bị cắt cáp lần 3 vào 30 tháng 6 vừa qua, lại góp thêm những chứng cứ quan trọng về những điều mờ ám trong chuyến đi của ông thứ trưởng Hồ Xuân Sơn.



 Vì sao, khác với lần trước, Việt Nam chủ trương im lặng, không phản ứng? Ngay cả các quan chức của Petro Times cũng được lệnh không được nói gì về chuyện này. Đài BBC, đài RFA, RFI...v.v khi gọi điện đến các quan chức này, đều được một câu trả lời chung là không biết và không thể bình luận.



 Rõ ràng sau cuộc họp xác định vai trò 16 chữ vàng 4 tốt của ông Hồ Xuân Sơn, dù có tuyên bố chính thức, nhưng Bắc Kinh vẫn không tin tưởng và quyết định phải làm một bài “thử” xem Việt Nam có tráo trở hay không.



 Lần này, chắc hắn Bắc Kinh đã hài lòng vì thấy Việt Nam đã một mực xuất sắc trong vai trò đàn em ngoan ngoãn.



Ai còn dám yêu nước?



Kể từ thời giặc phương Bắc xâm lược, cho đến thời thực dân Pháp... người ta lại thấy tái diễn trong lịch sử Việt Nam ý nghĩa yêu nước là một điều hiểm nguy cho bản thân mình và gia đình mình.



 Sống trên một đất nước, mà việc cầm lá cờ của tổ quốc mình, tung hô chủ quyền đất nước mình, có thể bị công an, mật vụ bắt giữ, thẩm tra, sách nhiễu... không khác gì sống trong vùng tô giới của người Việt, thuộc quyền kiểm soát của Trung Quốc, quả là một thách thức của lòng yêu nước.



 Điều nực cười, là một khi các viên chức chính phủ, các nhà lãnh đạo vẫn lên truyền hình, lên mặt báo... kêu gọi phải yêu nước, phải biết tỏ thái độ nghĩa vụ của một công dân nhưng khi những người yêu nước bị bắt vỉ biểu tình chống xâm lược, công an lại thẩm vấn và luôn hỏi một câu “ai xúi giục”.



 Ai sẽ còn dám yêu nước nữa, khi thái độ của Đảng Cộng sản Việt Nam lại hai mặt đến kinh sợ như vậy? Và như vậy, có phải hiện trạng yêu nước, tức là chống lại Đảng cộng sản Việt Nam?



 Trong các bài giảng của ngành an ninh, dành cho các sinh viên, blogger... bị bắt, vẫn là một luận điệu cũ “Chúng ta muốn hòa bình, vì chúng ta đã trãi qua chiến tranh nên không muốn chiến tranh”.



 Thật không ai muốn chiến tranh, nhưng im lặng chấp nhận cướp vào nhà trong hòa bình thì càng không ai muốn.



 Điều mâu thuẫn ở đây, là các lực lượng quân đội, an ninh... được nhân dân đóng thuế, nuôi nấng trong việc huấn luyện nhằm sẵn sàng trãi qua mọi cuộc chiến tranh để bảo vệ đất nước, giờ đây lại rất giỏi trong các lý luận từ chối phải đối mặt với chiến tranh.


 Ai sẽ còn dám yêu nước nữa, nếu chính những người lãnh đạo đang cho thấy họ không là những người yêu nước? Và yêu nước lúc này, có phải là một cuộc cách mạng đối với những kẻ im lặng mặc cả bằng tổ quốc?


(Phan Nguyễn Việt Đăng, Sài Gòn 03-07-2011)

 -Thâm cung bí sử ghê rợn của CSVN –

THƯ HÀ NỘI – MỘT TÀI LIỆU LỊCH SỬ HIẾM QUÍ

THƯ HÀ NỘI

Hànội:

 Bất cứ Người Việt Nam nào thường xuyên theo dõi hiện tình đất nước thì đều nhận thấy rất rõ rằng lòng dân trên khắp mọi miền đất nước đã quá chán ngán, căm phẫn đa số các cán bộ của Đảng và nhà nước Cộng Sản Việt Nam đương quyền. Bất cứ cương vị cán bộ nào từ thôn, ấp, xã, phường, huyện, tỉnh, trung ương đang ngày đêm vơ vét, ăn quỵt, cướp bóc, hoành hành làm điêu đứng cả xã hội, nhân quyền và tự do tôn giáo bị vi phạm nghiêm trọng, cộng đồng dân tộc bị chia rẽ sâu sắc. Thậm chí, những người dân càng hiền lành, chất phát, lao động chân chính bao nhiêu thì lại càng bị những kẻ thống trị trấn áp, cướp giật nhà cửa đất đai, bị đẩy đến tận cùng của sự nghèo đói, oan khuất và ly tán.



 Xã hội gần như là rơi vào tình trạng vô chính phủ, từ trung ương tập quyền tới địa phương cát cứ, quốc nạn tham nhũng tràn lan, tính dối trá và sợ hãi sự thật bao trùm lên cả nước. Tinh thần quốc gia dân tộc bạc nhược. Người dân sống ở đâu cũng lo sợ nhân tai, nhân họa đến từ các Cơ quan công quyền, đi đâu cũng phải lo tiền đút lót, hối lộ cho nhân viên từ hộ lý, y tá, bác sỹ trong bệnh viện đến giáo viên trong trường học, hay các ngành, các cấp, các cơ quan dịch vụ, truyền thông, công quyền. Cả dân tộc đang phải sinh tồn trong bất ổn trước sự lộng hành của lưc lượng công an, an ninh, mật vụ. Và, chưa biết bao giờ nhìn thấy được ánh sáng tương lai tốt đẹp thật sự.



 Sự mua bán chức, quyền, bằng, cấp gần như công khai. Nếu muốn mua chức Cục trưởng, Vụ trưởng, Sư đoàn trưởng hay muốn được phong cấp tướng phải mất vài tỷ đồng. Chạy chức thứ trưởng phải mất 5-7 tỷ đồng. Chức Bộ trưởng phải tính tiền triệu đô la Mỹ. Dư luận ở Hà Nội biết rõ việc Ông Lê Thế Thảo chạy chức Chủ Tịch UBND Thành phố Hà Nội mất hơn 30 tỷ đồng. Rồi chuyện các Lãnh đạo cấp cao của ĐCSVN có nhiều triệu đô la Mỹ. Mỗi ủy viên trung ương Đảng CSVN hàng năm cũng vơ vét được vài chục triệu đô la Mỹ là chuyện thường. Cái danh sách tên 300 vị có chức, quyền của đảng và nhà nước CHXHCNVN đã và đang có hàng trăm triệu đôla đến hơn vài tỷ đô la Mỹ mà rất nhiều người đều biết được loan tải trên mạng internet lâu nay. Rồi chuyện Cựu Bộ trưởng Lê Ngọc



 Hoàn có hơn 50 cái Vi-la khắp cả nước, có con riêng 7-8 tuổi. Và mấy ông Bộ trưởng về hưu khác cũng có con riêng nhưng báo chí cấm được viết về những hiện tượng này. Rồi chuyện ông Trịnh Trọng Quyền – Cựu bí thư tỉnh ủy Thanh Hóa lập Công ty riêng cho con trai để tham gia các thầu xây dựng đường sá trong tỉnh và luôn thắng thầu (theo tin từ Cán bộ đảng viên cao cấp của ĐCSVN). Sau đó bán lại thầu ngay tức khắc lấy 5% tổng giá trị gói thầu. Rồi chuyện lãnh đạo Công ty Gang thép Thái Nguyên cho con mua lại nhà máy thép cũ như là cướp luôn cả nhà máy để bán sắt vụn kiếm tiền. Chuyện Thượng tướng, thứ trưởng Bộ Quốc Phòng, UV TƯ ĐCSVN Nguyễn Huy Hiệu bị một phụ nữ đưa con đến Cơ quan Bộ Quốc Phòng đòi ông Hiệu nhận là con đẻ.



 Trong nhiều năm qua, công luận Việt Nam lưu truyền sự kiện ông Đỗ Mười nhận 1 triệu USD hối lộ của một Công ty Hàn Quốc. Chuyện ông Lê Đức Anh bị xuất huyết não và nhà cầm quyền Bắc Kinh cử một phái đoàn bác sỹ đặc biệt sang cứu sống. Từ đó ông Lê Đức Anh mang nặng thâm ơn CS Trung Quốc. Hàng năm Trung Quốc vẫn cử một đoàn cán bộ y tế sang kiểm tra, bồi dưỡng sức khỏe cho ông Lê Đức Anh để bằng mọi giá giúp ông Lê Đức Anh sống lâu hơn. Đây là hành động thể hiện “Thiên Triều” bảo dưỡng một “tên Thái Thú – Chư Hầu”.



 Chính ông Lê Đức Anh là người quyết định toàn bộ quá trình bình thường hóa quan hệ giữa ĐCSVN với ĐCSTQ, nó hoàn toàn bất thường tới mức:

 Lãnh đạo ĐCSVN phải xin ý kiến Bắc Kinh và hướng giải quyết vấn đề để đàm phán trước khi đàm phán... Đây là bằng chứng rõ ràng Lãnh đạo ĐCS Việt Nam chịu làm Chư hầu, Thái thú, đàn em, làm một tỉnh của TQ hay TQ bảo gì phải nghe nấy. Theo các vị Lão thành cách mạng từng lãnh đạo, cấp trên của ông Lê Đức Anh như ông Phạm Văn Xô (Cựu phó ban Tổ chức TƯ ĐCSVN), Đồng Văn Cống (Cựu phó Tổng Thanh tra QĐNDVN) và Nguyễn Văn Thi (Cựu chủ nhiệm hậu cần Bộ tư lệnh Miền Nam) thì ông Lê Đức Anh đã khai man lý lịch cá nhân và khai man tư cách Đảng viên đảng CS: “Lê Đức Anh không phải là công nhân cao su như tự khai mà là người giúp việc thân cận cho chủ đồn điền De Lalant-một sỹ quan phòng nhì của Pháp. Ông Lê Đức Anh chưa bao giờ được kết nạp vào ĐCSVN”, ấy thế mà tự khai là Đảng viên ĐCSVN từ trước năm 1940, nay đã hơn 70 năm tuổi đảng.

 Ông Lê Đức Anh, ông Đỗ Mười và Nguyễn Chí Vịnh cũng đã từng cùng dựng ra vụ Sáu Sứ-Năm Châu để vu khống Đại tướng Võ Nguyên Giáp và Thượng tướng Trần Văn Trà cùng với tay chân định lật đổ Bộ Chính Trị và chính quyền trong dịp Đại hội 7 ĐCSVN, năm 1991. Còn vụ T4 thì ba ông trên đã dựng chuyện quy kết Thủ tướng Phạm Văn Đồng, Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Thượng tướng Trần Văn Trà, TT Võ Văn Kiệt, TT Phan Văn Khải, CT QH Nguyễn Văn An, bà Võ Thị Thắng,,, là tay sai của tình báo CIA-Mỹ nhằm mục đích triệt hạ uy tín các đối thủ để xây dựng Phe thân CS Trung Quốc, làm tay sai cho Bắc Kinh. Thời kỳ ông Lê Đức Thọ còn sống mỗi khi ông Lê Đức Anh là đệ tử ruột được truyền ngôi đến thăm và đi ra khỏi nhà ông Thọ đều phải đi thụt lùi không dám quay lưng vào nhà ông Lê Đức Thọ. Có ý kiến, nhận định rằng hầu như 100% các sỹ quan

  quân đội cao cấp của CHXHCN Việt Nam hiện nay đều rất căm ghét „cha con“ ông Lê Đức Anh – Nguyễn Chí Vịnh (con nuôi). Nhưng, hầu hết các cấp tướng lĩnh lại rất quý trọng Đại tướng Võ Nguyên Giáp – Người Anh cả của QĐNDVN. Nhiều nhân sỹ, trí thức, các cựu cán bộ cao cấp của ĐCSVN và nhân dân khắp nơi phải lên tiếng, thậm chí kêu gọi “lật đổ, đảo chính quân sự” thì mới đây Lãnh đạo ĐCSVN đã phải mời Mỹ và Nga vào hợp tác với ASEAN. Ngay lập tức cách đây vài tuần trên Vietnamnet ông Lê Đức Anh có bài viết có nội dung rằng Ông là người đầu tiên bảo trợ cho quan hệ giữa Việt Nam và Mỹ từ những năm 1986 qua việc cứu giúp một ông Bác Sỹ. Chuyện này có thật hay không?

   Chuyện con dâu ông Lê Đức Anh là bà Nguyễn Thị Doan cũng nhờ cậy thế thần của bố chồng hiện nắm giữ chức Phó Chủ tịch nước. Qua những chứng cứ trên cho thấy rằng ông Lê Đức Anh là trụ cột cho quan hệ CS Việt Nam – CS Trung Quốc sau năm 1991. Ông Lê Đức Anh, một con người gian trá, xảo quyệt, vu khống dựng chuyện nói xấu các Đại Công Thần thời Cách mạng tháng 8 còn sống đồng thời đẩy đất nước vào tình trạng bị Trung Quốc thôn tính toàn diện, một người hoàn toàn không có tư tưởng triết lý, lý luận gì, mà chỉ có ít mưu mô quỷ quyệt. Hiện tại đất nước ta vẫn nghèo đói, chậm tiến mọi mặt. Hệ thống chính trị độc tài, tham nhũng thối nát» Ÿ khắp mọi nơi. Lê Đức Anh đã sống và làm việc chỉ vì lợi ích cho cá nhân và chính con cháu ông ấy, chứ hoàn toàn không vì đất nước, vì dân tộc gì cả. Nhân dân Việt Nam không thể chấp nhận một “Nhà chính trị” độc ác và tàn bạo, xấu xa như vậy được. Phe đảng của ông Lê Đức Anh – Đỗ Mười thực sự đã hết thời, cần phải chấm dứt một hệ thống cai trị cổ hủ, độc quyền trên đất nước Việt Nam một cách sớm nhất!

  Ông Nông Đức Mạnh có một khu trang trại rộng lớn ở tỉnh Thái Nguyên. Ông Mạnh thường xuyên đuổi vợ về quê, hàng ngày ông Mạnh sống ở Villa tại Hồ Tây có diện tích 500 m2, có „gái chân dài“ vào phục dịch hàng ngày (nguồn tin khá tin cậy cung cấp rằng Tổng Cục II bảo kê 100%).

  Bên cạnh có khu Villa của em ruột cùng cha khác mẹ là Nguyễn Tất Trung có diện tích là 150m2. Cộng Sản Bắc Kinh khẳng định rằng ông Nông Đức Mạnh đã tự nhận mình là người dân tộc Choang của Trung Quốc. Trong nhiều chỉ thị của lãnh đạo đảng, ông Nông Đức Mạnh nêu v/đ “đất rừng VN chưa dùng đến thì để cho người khác thuê cũng được chứ sao?”. Hầu hết các trí thức và người dân Việt Nam ai cũng phê phán và chán ghét ông Mạnh. (Một tiến sỹ, cựu giảng viên ĐHBKHN và ĐH Mỏ Địa chất, nguyên thành viên Ban hiến kế cho Bộ chính trị nói: Ông Nông Đức Mạnh trí tuệ kém lắm, suy nghĩ và nói năng không có một chút lô-gíc nào cả.

  Ý kiến của một anh nông dân, lái xe ở Nghi Lộc, Nghệ An nói: Ông Nông Đức Mạnh đầu óc tối tăm, không có sáng kiến gì, không làm được gì cho dân, cho nước. Các Cụ Lão thành thì khẳng định “ Nông Đức Mạnh đã ngả hẳn vào lòng Trung Quốc rồi”) . Ông Nông Đức Mạnh đã câu kết chặt chẽ cùng với Nguyễn Chí Vịnh là hai nhân vật quyết định cho TQ vào Tây Nguyên khai thác Bauxite nhôm tạo nên một „cửa ngõ” thuận lợi và,hợp pháp“ để cho CS Trung Quốc tiến hành xâm lược và thôn tính nước ta. Đây là một trọng tội không thể tha thứ được! Con trai ông Nông Đức Mạnh là Nông Quốc Tuấn sinh năm 1963, đã đi xuất khẩu lao động ở Đông Đức mà khi trở về VN lại làm đến chức Chủ tịch Hội Liên Hiệp Thanh Niên Việt Nam, rồi Bí thư Tỉnh ủy Bắc Giang, để dọn đường chuẩn bị vào Bộ chính trị Trung Ương ĐCSVN, rồi kế tục ông Mạnh chăng? Mấy ngày vừa qua hàng chục nghìn người dân Bắc Giang biểu tình đòi giải quyết vụ một thanh niên bị CA đánh chết và chứng kiến Nông Đức Tuấn, Bí thư Tỉnh Ủy Bắc Giang vẫn đưa 2 đầu bếp từ Hà Nội về để nấu món thịt cừu, ăn nhậu phả phê, thiết đãi bạn bè thì thử hỏi ý thức và trí tuệ của một “chính trị gia” vì nhân dân ở chỗ nào? Vậy Phe cánh của cha, con ông Nông Đức Mạnh có xứng đáng là những “chính trị gia” và lãnh đạo đất nước có hơn 4000 năm văn hiến hay không?

  Ông Nguyễn Phú Trọng, Chủ Tịch Quốc Hội, là một “Lý thuyết gia” của ĐCSVN, một tiến sỹ triết học Mác-Lê-Mao nhưng nói năng không có một chút triết lý hay lý luận gì. Một Nhà chính trị phải có tư tưởng riêng, lý luận riêng, chính kiến riêng, có chí khí, có lòng dũng cảm, có nhiều sáng kiến, có tư duy lô-gíc và sâu sắc, có ý thức luôn giữ cho mình trong sạch nhất có thể và phải đạt quyền lợi của đất nước và dân tộc mình lên trên hết. Nhưng, thực tế thì ông Nguyễn Phú Trọng không làm được gì cả, ông chưa thể hiện được giá trị gì cho đất nước. Ông Nguyễn Phú Trọng còn công khai ủng hộ cho Trung Quốc vào Tây Nguyên khai thác Bauxite nhôm, ý kiến vô trách nhiệm của ông Trọng: Quyết „Ngăn cản không cho QHVN bàn về dự án bauxite,…và lừa rối rằng:

  “Dự án Bauxite có vốn đầu tư chỉ dưới 600 triệu USD”. Vậy thử hỏi ông Nguyễn Phú Trọng vì quyền lợi của đất nước và quyền lợi của dân tộc ở chỗ nào? Ông và ông Phạm Quang Nghị cũng là hai người được cử sang Trung Quốc thực tập làm Tổng bí thư của ĐCSVN khóa này. Đây rõ ràng là để bằng chứng làm tay sai cho Trung Quốc, chịu thua Trung Quốc, Trung Quốc can thiệp vào nội bộ của dân tộc Việt Nam chúng ta. Nếu hai Ông ấy là những Chính trị gia tài giỏi thì không bao giờ chấp nhận sang TQ thực tập để làm Tổng Bí Thư giả tưởng – đó là hành động nhục nhã, cúi đầu quy phục Trung Quốc! Trong dịp ĐH ĐCSVN năm 2006 ông Giả Khánh Lâm là Ủy viên BCT, CT QH Trung Quốc còn sang Hà Nội đặt một „ Bộ chỉ huy“ để theo dõi và chỉ đạo ĐH của ĐCSVN (theo tin của cán bộ cao cấp của ĐCSVN). Hiện nay còn có tin BCT ĐCSVN phải báo cáo tình hình nhân sự từ cấp tỉnh hay các cấp bí thư từ cấp quận, huyện đều phải sang Trung Quốc tập huấn chính trị. Ở các tỉnh Biên giới giáp với TQ thì phải báo cáo nhân sự từ cấp huyện trở lên đối với những huyện giáp biên giới với TQ. Vậy Bộ Chính Trị và Ban Chấp Hành Trung Ương ĐCSVN đã hoàn toàn là bù nhìn!

  Ông Nguyễn Tấn Dũng nguyên là một viên cứu thương trong một đơn vị địa phương quân ở chiến khu Cà Mau. Khi còn là một người lính, với tin đồn khá chính xác là con của một Đồng chí của ông Võ Văn Kiệt (nhưng cũng có tin là con rơi của cựu Đại tướng Nguyễn Chí Thanh). Ông Nguyễn Tấn Dũng nguyên trình độ chưa học hết cấp I, sau năm 1975, học tại chức mà đỗ đạt tới cử nhân luật (không rõ từ năm nào đến năm nào, ở trường nào, ai là thầy dạy?), ông ta tự khai, thân thể mang tới 32 vết thương. Một người bạn của ông Dũng nay làm quan lớn ở tỉnh Thanh Hóa nói rằng ngày trước phải luôn giúp làm hộ bài, chép bài thế cho ông Dũng vì ông Dũng không biết gì cả. Vậy một Chính trị gia lại học dốt, để cho bạn chép bài hộ à? Nhân dân Việt Nam chưa nghe thấy ông Dũng không có tư duy riêng, cũng chẳng có lý luận gì hết. Ông chưa nói được câu nào chúng ta thấy có giá trị, thấy có lô-gíc, hoàn toàn không có tố chất chính trị gì cả. Ông lại là một người ba phải. Khi ông Võ Văn Kiệt còn sống thì ông Dũng có chỗ dựa nên còn dám chống lại Phe tay sai Trung Quốc của ông Nông Đức Mạnh. Khi ông Kiệt chết thì ông Dũng ngả hẳn theo Phe ông Nông Đức Mạnh + Nguyễn Chí Vịnh. Gần đây, ông Dũng đi ký hợp tác làm ăn với mấy địa phương trực thuộc mấy tỉnh của Trung Quốc. Rõ ràng là hành động của “một chính trị gia rừng tràm U Minh hạ”. Đất nước ta, dân tộc ta chỉ ngang hàng với một địa phương, một tỉnh của Trung Quốc hay sao? Làm như vậy TQ sẽ „phỉ nhổ“ và mặt ông Dũng – Thủ tướng CHXHCN Việt Nam . TQ chỉ xem Việt Nam như một tỉnh, một địa phương nhỏ của họ, sẽ vô cùng thiệt hại, tai hại cho các ngành, nghề giao thương, hàng hoá Việt Nam ”. Đây là một hành động thiển cận phục vụ ý đồ thôn tính nước ta của TQ. Ông Dũng lại cho xây dựng nhà thờ họ ở quê tốn tới 40 tỷ VNĐ, trong khi dân chúng đói khổ và thiếu việc làm khắp nơi, trẻ em thiếu trường, lớp học, bệnh nhân không gường nằm, người ốm đau thiếu thuốc men, dân chúng sinh sống không điện, nước. Trong nội bộ cơ quan Trung ương loan tin rằng “Doanh nghiệp nào muốn ông Dũng đến thăm thì phải chi 1, vài trăm triệu đồng cho ông Dũng và cho trợ lý của ông Dũng cũng phải 50 triệu đồng là ít”. Nghe tin con ông Dũng ở Tây Nguyên hay đứa ở lấy chồng ở Mỹ đang sống như đế vương vậy. Các quan sếp tỉnh hay cac cơ, ngành… làm gì cũng phải chạy đến hỏi con ông Dũng. Và, mỗi lần hỏi, cậy nhờ là phải có „bao thư xanh“.

   Dũng vẫn tưởng trò ranh ma hơn người là gả con gái cho con của sĩ quan VNCH “kẻ thù không đội trời chung với CS“ đã vượt biên hiện đang cư ngụ ở Hoa Kỳ để làm phương tiện hay cứu cánh cho hành động ăn cướp và bỏ chạy khi lâm nguy. Nhà chính trị phải chứng tỏ mình thông minh, tài trí, cao siêu, cao thượng để nhân dân và thế giới nể phục, chứ như ông Dũng thì không ai có thể nể trọng được.

  Ông Phùng Quang Thanh nghe tin đồn thổi là con cháu mấy đời của ông Phùng Khắc Khoan, cũng như các vị Ủy viên BCT ĐCSVN khác chẳng có gì đặc biệt. Từ lúc 17-18 tuổi vào bộ đội làm lính binh nhì thì làm sao có thể trở thành một chính trị gia giỏi được? Ông Thanh cho TGĐ Công ty xăng dầu Quân đội bán xăng dầu dự trữ quốc phòng để kiếm chênh lệch bỏ túi hàng trăm tỷ đồng, để khi quân đội cần xăng diễn tập thì không có mà dùng. Ông Thanh còn nhận hối lộ của một Tỉnh đội trưởng hàng tỷ đồng để được phong lên cấp tướng. Trong dịp đi thăm Trung Quốc vừa rồi Báo QĐND viết: “Đồng chí Phùng Quang Thanh lên báo cáo Đồng Chí Từ Huy Hậu”. Ông Từ Huy Hậu chỉ là một viên tướng của Trung Quốc, phó chủ tịch quân ủy TQ, ngang hàng với Thứ trưởng Bộ QP Trung Quốc mà ông Thanh là Bộ trưởng BQP Việt Nam lại phải đến “báo cáo”. Như vậy Bộ trưởng BQP Phùng Quang Thanh chỉ như một Tỉnh đội trưởng lên báo cáo với Thứ trưởng BQP? Đây là một động thái mạt nhược, ươn hèn hiếm có trong lịch sử dân tộc Việt Nam . Tổng biên tập báo QĐND và cá nhân đưa tin đó lên rõ ràng đã bị bàn tay của bọn Tay sai – Thái thú của TQ chèn ép, chỉ đạo hay tự nguyện làm tay sai cho TQ rồi.

 Nhân vật, Nguyễn Chí Vịnh ai cũng biết là con Đại tướng Nguyễn Chí Thanh, một đối trọng của Đại tướng Võ Nguyên Giáp ngày xưa, thuộc phe ông Lê Duẩn-Lê Đức Thọ. Vì vậy ông Nguyễn Chí Vịnh được nhận là con nuôi của ông Lê Đức Anh. Ngày trước đi học tuy là con nhà quyền uy, giàu có nhưng vẫn đi ăn trộm, ăn cắp Kho Quân Nhu của Học viện Kỹ thuật Quân Sự nên bị đuổi học cùng với một số đồng sự khác. Ăn cắp, ăn trộm trong Trường Sĩ Quan-khi đã là người trưởng thành- là chuyện quá ti tiện, hèn mạt, xấu xa, phi đạo đức không ai có thể chấp nhận được thế mà đòi đi làm chính trị, lại còn nhăm nhe lên tới chức Tổng Bí Thư. Một tên ăn cắp thuở nào là thứ trưởng, trung tướng thì ảnh hưởng vô cùng xấu xa đến toàn bộ binh sỹ, sỹ quan QĐND Việt Nam, chưa nói tới là Ủy viên BCT hay Bộ Trưởng Bộ QP, dự định còn làm TBT ĐCSVN thì sẽ gây nguy hại đạo đức của các Đảng viên ĐCSVN còn có lương tri, nhân cách. Nhưng, CS TQ- với tư cách là nước muốn thôn tính Việt Nam và muốn biến Việt Nam ta thành nước chư hầu- lại rất cần những kẻ làm tay sai. Chỉ có những kẻ xấu xa, gian trá, dốt nát mới chịu làm tay sai-thái thú cho nước khác để phản lại lợi ích của dân tộc mình, của đồng bào mình để bản thân, gia đình vợ con được hưởng sung sướng, bổng lộc trước mắt của kẻ tay sai-thái thú.

  Nguyễn Chí Vịnh như đã ghi nhận ở trên đã tham gia cùng ông Lê Đức Anh, Đỗ Mười và Nông Đức Mạnh những chuyện rất xấu xa, thiếu nhân cách. Nguyễn Chí Vịnh là người đã gọi điện cho ông Nguyễn Tấn Dũng năm nào nói ông Dũng cho TQ thắng thầu xây sân Mỹ Đình với giá 55 triệu USD, trong khi đó CHLB Đức bỏ thầu chỉ có 50 triệu USD thì thua thầu.Thức tế thì Vịnh và Dũng đã nhận “ tiền lót tay“ của nhà thầu TQ là bao nhiêu, có ai biết được? ) Nguyễn Chí Vịnh còn trực tiếp sang Trung Quốc chọn gái tên là Trương Vỹ Hoa cho ông Lê Khả Phiêu chơi bời một tuần để sinh đẻ ra một đứa con nay đã mười mấy tuổi để rồi ông Lê Khả Phiêu phải hạ bút ký Hiệp định Biên giới năm 1999.

  Nguyễn Chí Vịnh là, con thoi“, tay chân của Nguyễn Chí Vịnh trong TC2 toàn là những kẻ hư đốn và ăn cắp năm nào ở Học viện Kỹ thuật Quân sự. Nguyễn Chí vịnh đã cung cấp cho phía Trung Quốc danh sách cán bộ lãnh đạo Việt Nam có cảm tình và không có cảm tình với Trung Quốc. Dựa vào danh sách này Trung Quốc đã mua chuộc và gây ảnh hưởng lên hàng ngũ lãnh đạo của ĐCSVN hiện nay để từng bước biến lãnh đạo ĐCSVN trở thành tay sai-thái thú. Đây rõ ràng là một hành động làm chỉ điểm cho nước ngoài, một hành động làm tay sai cho Trung Quốc, một hành động tội phạm, phản bội Tổ Quốc của Nguyễn Chí Vịnh. Nhiều nguồn tin khác nói rằng còn nhiều cá nhân khác trong nội bộ ĐCSVN làm như Nguyễn Chí Vịnh. Theo các sỹ quan quân đội cao cấp ở Hà Nội thì vừa qua 18 tỉnh cho Trung Quốc, Đài Loan, Hồng Kông (thực chất là người TQ tất cả) thuê đất rừng đều có sự chỉ đạo của Tổng Cục 2 của Nguyễn Chí Vịnh. Với những việc làm bất hảo và phạm pháp như nêu trên Nguyễn Chí Vịnh có xứng đáng là Trung Tướng, Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng hay không? Và đây cũng là bằng chứng chứng tỏ rằng Phe đảng của ông Lê Đức Anh, Đỗ Mười và Nông Đức Mạnh chủ đích nâng đỡ Nguyễn Chí Vịnh- tên tay sai của TQ, có nhiều điều xấu xa, bất hảo- chẳng hiểu biết gì chính trị cả, mà cốt vì bảo vệ quyền lợi ích kỷ của các ông ấy. Họ không xứng đáng một chút nào là những “Nhà chính trị”, nhà lãnh đạo đất nước hay có trách nhiệm với nhân dân!

  Còn các Vị Ủy viên Trung Ương ĐCSVN khác như ông Hoàng Trung Hải hay Nguyễn Thiện Nhân, các Bí thư tỉnh ủy khác thì „chỉ ngậm miệng“ ăn tiền chia chác hay cũng chỉ như cái đuôi, cái bóng của ông Nguyễn Tấn Dũng, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng và một số UV BCT mà thôi,Quốc Nạn tham nhũng, hối lộ, cướp bóc, trấn lột, đánh, bắn, giết người xẩy ra 24/24 trên toàn cõi Việt Nam. Xin mạn phép hỏi toàn thể 85 triệu đồng bào Việt Nam có thể mãi cúi đầu chịu đựng hết đời mình, đời con, cháu chúng ta được chăng? liệu có thể tiếp tục chấp nhận sự bất công, nghèo đói và vô vọng một khi mà các “Nhà chính trị, lãnh đạo” của hệ thống độc tài toàn trị CSVN bất tài, vô dụng đang bủa vây, khép kín, đè đầu cưỡi cổ nhân dân ta hay không? Chắc chắn là không – Toàn dân cẩn phải thức tỉnh và đứng dậy khi thấy cần thiết.

 Ở CHLB Đức trong những năm 90 của Thế kỷ trước, ông Engholm- Chủ tịch đảng đối lập SPD, Thống đốc bang, Ứng cử viên tranh chức Thủ tướng với ông Helmut Kohl- bị phát hiện gian lận về việc đóng thuế thu nhập đã phải họp báo xin chấm dứt sự nghiệp chính trị, trở về làm một ông Luật sư quèn. Từ đó vĩnh viễn không bao giờ nói tới chính trị nữa. Còn ông Sharping – nguyên là một người hoạt động chính trị từ thời học sinh cấp 3, Thống đốc bang, có lần ra tranh cử Thủ tướng, là Bộ trưởng Quốc phòng dưới thời Thủ tướng của CHLB Đức là Gehart Shreoder (thỉnh thoảng bây giờ Ông vẫn đến Việt Nam) – Ông ấy chỉ bị phát hiện “cầm nhầm” có 1000 EURO (một nghìn EU ) mà phải tuyên bố từ chức Bộ trưởng BQP, chấm dứt sự nghiệp chính trị về làm dân thường, không bao giờ dám xuất hiện trước công chúng nữa.

  Qua những dẫn chứng như trên chúng ta có thể kết luận rằng Phe đảng của ông Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng, Tô Huy Rứa, Phùng Quang Thanh, Phạm Quang Nghị, Hoàng Trung Hải, Nguyễn Chí Vịnh và các UV TƯ ĐCSVN khác hoàn toàn không xứng đáng là các “chính trị gia” của Dân Tộc ta, không xứng đáng giữ các vị trí lãnh đạo đất nước, cần phải rút lui càng sớm càng tốt! Nếu không biết điều sớm thì e rằng sẽ chuốc lấy hậu họa như ông Ceaucescu-cựu Tổng bí thư ĐCS Rumani- và Honecker- cựu Tổng bí thư ĐCS Đông Đức năm 1989, hay ông Escada-cựu Tổng thống Philippin- tham nhũng 1 triệu USD và bị kết án 20 năm tù giam. Bài học gianh ma của cựu Thủ tướng Thái lan, Thalshin không thoát khỏi “lưới trời“ đã bị tịch thu tài sản và lệnh truy nã toàn cầu…

 Tình hình quốc tế và khu vực hiện hiện nay đang diễn ra khá thuận lợi cho hướng đi đúng đắn của cuộc đấu tranh giành tự do, dân chủ, nhân quyền, công bằng và bác ái cho dân tộc Việt nam chúng ta. Lực lượng đối lập chính nghĩa với Phe đảng chóp bu cầm quyền phi nghĩa nêu trên (họ chỉ là một bộ phận nhỏ trong số đảng viên ĐCSVN) Toàn dân Việt Nam cả trong lẫn ngoài nước sẽ có đủ khả năng trí tuệ, nhân tài, vật lực đối trọng đã và đang hình thành là đòi hỏi bức thiết trong nước. LL đối lập với bốn vị tướng đứng đầu là Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Trung Tướng Đồng Sỹ Nguyên, Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh với hàng chục tướng lĩnh khác cùng các vị Lão thành cách mạng kết hợp với các lực lượng trí thức, quân đội, cảnh sát, sinh viên, quần chúng yêu nước đang khát khao Tự Do – Dân Chủ và Phát Triển Việt Nam thực sự sẽ phải cương quyết đấu tranh bằng mọi giá để giành lại vận mệnh Tổ Quốc đang lâm nguy đứng trước bờ vực thẳm, quyết tranh đấu giành nắm quyền lãnh đạo đất nước và đẩy Phe đảng cầm quyền hiện nay vào thế đối lập. Để chuẩn bị cho việc thành lập một lực lượng đối lập có mặt trên toàn quốc nhằm cạnh tranh ôn hoà với Phe đảng của ông Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Chí Vịnh thì ngay từ lúc này từ mỗi Thôn, Ấp, Bản, Khu phố hãy kết nối các công dân yêu nước có cùng chí hướng thành những nhóm nhỏ 2-5 người. LL đối lập yêu cầu Phe đảng cầm quyền hiện nay chấp nhận Tổng Tuyển Cử tự do, bầu lại Quốc Hội và Người đứng đầu đất nước trong thời gian sớm nhất. Nhân dân cả nước đều nhận thấy rằng Hiến pháp và Pháp luật hiện nay là của Phe đảng cầm quyền, chứ hoàn toàn không phải của toàn thể Nhân dân Việt Nam . Lực lượng đối lập lấy phương châm ôn hoà, đối thoại làm chủ thuyết đấu tranh. Tuy nhiên, thời gian và hiệu qủa không đạt được thì bắt buộc phải kêu gọi toàn dân xuống đường cùng các phương sách tương ứng để biểu dương sức mạnh và hào khí dân tộc. Đó là những hành động thực tế nhất để cứu nguy cho đất nước của chúng ta.

  Chúng tôi cũng kêu gọi tất cả lực lượng võ trang trong đó có những chiến sĩ, sĩ quan Công an, Quân đội đang tại ngũ, và lực lượng cựu chiến binh từ hai phía của hai miền Nam – Bắc trước 1975 còn có lương tri trong tình tự dân tộc, nghĩa đồng bào đồng thời kêu gọi toàn thể các Tôn giáo Việt Nam hãy tiếp tay, hỗ trợ. Đó là những hành động thực tế nhất để cứu nguy cho đất nước của chúng ta.

  LL đối lập xin kêu gọi toàn thể đồng bào hải ngoại, các đảng phái, chính khách, hiệp hội, phương tiện truyền thông quốc tế hãy tiếp giúp và yểm trợ cho sự nghiệp đấu tranh chính nghĩa của dân tộc Việt Nam chúng tôi.

 Tổ Quốc Việt Nam sẽ ghi ơn tất cả sự hy sinh, cống hiến của các Quý vị và các bạn!



 Độc tài cộng sản đã hết thời, Tự do dân chủ cho Việt Nam , Tổ quốc trên hết! http://www.dangnguoivietyeunguoiviet.blogspot.com/





* 35 NĂM NHÌN LẠI – 35 NĂM TỰ VẤN tham luận của Chu Tấn



Posted by nguyenlieu01 on Tháng Năm 29, 2011 · 1 phản hồi



 35 NĂM NHÌN LẠI – 35 NĂM TỰ VẤN



“Cỏ cây còn biêt hờn sông núi



Còn biết ngày mai dựng lại cờ…”



(Thơ Lê Khắc Anh Hào)



“Hỡi Thằng chiến binh một đời dũng cảm



Mày lang thang đất lạ đến bao giờ….”



(Thơ Cao Tần)



“Đã tới thời điểm chúng ta đem lòng ra làm việc nước,



thắp sáng ngọn lửa thiêng để nhìn rõ mặt nhau…”



Chu Tấn



I- LỜI MỞ:



30-4-1975-30-4-2010



Đối với lịch sử 35 năm chưa là gì cả, nhưng với đời người thì 35 năm là gần 2 thế hệ! Biết bao nhiêu bậc trưởng thượng va huynh trưởng trong quân đội đã ra đi! Chu Tấn còn nhớ cách đây 5 năm, ký giả Phạm Trần đã viết một bài báo có tựa đề rất hay: “Ba mươi năm đã thấm chưa”? Không lẽ hôm nay, chúng ta lại bắt chước ký giả lão thành  Phạm Trần hỏi mình và hỏi lẫn nhau “Ba mươi lăm năm đã thấm chưa”?? Thoáng một chút ưu tư, người viết xin làm công việc kiểm điểm lại hay nhìn lại 35 năm qua và cũng để tự vấn lương tâm và trách nhiệm của mình, trước khi hỏi bạn mình cùng các bậc thức giả và đồng bào –Sau 35 năm chúng ta rút được bài học gì? nên làm gì và có thể làm gì  cho Quê Hương, Tổ Quốc hôm nay, ngày mai?



II – TỪ TINH THẦN TỰ PHÁN, TỰ VẤN ĐẾN TINH THẦNTHỨC TỈNH ĐỂ 

 TỰ VƯỢT Mình



   V-NGƯỜI VIỆT TRONG VÀ NGOÀI NƯỚC PHẢI LÀM GÌ ?



A- PHONG TRÀO ĐẤU TRANH TRONG NƯỚC:



Kể từ khi khối 8406 ra đời thì các tổ chức đấu tranh quốc nội nở rộ thành một phong trào và tất cả đều chủ trương tranh đấu “Công khai bất bạo động”Tuy nhiên sau 7 tháng hăng say hoạt động (tính từ tháng 4 khối 8406 ra đời đến tháng 11/2006 là tháng tổ chức hội nghị APEC) chủ trương “Công khai tranh đấu bất bạo động ” đã bị thử thách và tỏ ra  ít hiệu nghiệm Trong khi tổ chức hội nghị APEC công an cộng sản đã cho vây kín hoặc khoá trái cửa các nhà tranh đấu đặt họ trong tình trạng “ nội bất xuất ngoại bất nhập” và chúng đã thành công bằng cách  “vô hiệu hoá” những người tranh đấu, khiến ho không thể tổ chức được một cuộc biểu tỉnh nào cả! Đây mới chỉ là thử thách thứ nhất, điều thử thách thứ hai là nhưng người tranh đấu hy vọng là khi CS đàn áp nhân quyền thì sẽ được Quốc tế can thiệp mạnh! Nhưng hỡi ôi khi Tổng thống Hoa Kỳ đến dự Hội Nghi APEC, ông đã không tuyên bố một lời nào về vấn đề Nhân Quyền và lại đích thấn đến thăm Tổng Bí Thư Đảng Nông Đức Mạnh!(Cho dù Mỹ muốn o bế CSVN để trong tương lai tách CSVN ra khỏi qũy đạo của Trung Cộng, TT Bush cũng không nên có hành động o bế nhẹ thể này!) Tiếp đến đầu năm 2007 CSVN cho lênh bặt giam những người đấu tranh mạnh mẽ nhất như LM Nguyễn Văn Lý, L.S Nguyễn văn Đài và LS Lê Thị Công Nhân! Mặc đầu những người cầm đầu phong trào tranh đấu đã bị bắt bị bắt và bị kết án nặng, nhưng CSVN vẫn thấy Phong trào đấu tranh dân chủ hoá VN ngày một phát triển và có cả những người trẻ tham gia Như LS Lê Cộng Định, Thạc Sĩ Nguyễn Tấn Trung, lại thêm anh em thanh niên sinh viên biểu tình chống Trung Quốc, Công Giáo thì đòi đất, trí thức thì công khai ra mặt phản đối đương quyền CS cho khai thác bauxite .Ngày họp Đại Hội Đảng kỳ thứ XI lại sắp tới gần ….Tất cả những biến có rồn rập này đã khiến cho CSVN hết sức lo sợ và cuối năm 2009 CS đã ra lênh đàn áp các nhà tranh đấu một cách thẳng tay,quyết liệt và tàn bạo! Trước tình trạng nghiệt ngã và trong giai đoạn đấu tranh quyết liệt này người Việt trong nước phải làm gì? Câu trả lời là chúng ta phải có một giải pháp đấu tranh mới với sự thành hình và phối hợp ít ra 6 trận tuyến (hay 6 mặt trận) đấu tranh sau đây:

-Trận Tuyến Tỗ chức song đấu:(Đấu tranh Công Khai và không công khai) theo chiến lược “3 Nổi 7 chìm”.

Gần đây Giáo Sư Nguyễn Chính Kết có đóng góp một bài viết   có nhan đ ề “Đấu tranh Dân Chủ nên công khai hay âm thầm” Bài viết với những lập luận chính như sau: “Cái khó của những nhà đấu tranh hiện nay không phải là thiếu lòng can đảm mà là phải làm sao để vừa đấu tranh mạnh mẽ để đẩy lùi được chế độ độc tài, đồng thời vừa bảo toàn được lực lượng để còn có thể tiếp tục đấu tranh lâu dài, vì cuộc đấu tranh không  chỉ kéo dài một vài tháng hay một vài năm. Thật vậy, các nhà đấu tranh dân chủ trong nước không thiếu can đảm: cho đến nay, đã có hàng trăm nhà đấu tranh dân chủ công khai năng nổ, trong đó đa phần là thành viên Khối 8406, phải vào nhà tù CSVN vì đòi hỏi nhân quyền, dân chủ và bảo toàn lãnh thổ. Trong số những nhà đấu tranh dân chủ công khai này, số người được thế giới biết đến và quan tâm chỉ là một phần nhỏ. Ngoài những nhà đấu tranh dân chủ công khai đã phải vào tù này, còn có vô số –nghĩa là đông gấp bội– những tù nhân khác bị giam cầm, bị giết chết vì đấu tranh dân chủ một cách âm thầm, bí mật. Số tù nhân này hầu như không mấy người được thế giới biết đến.

 Tuy nhiên chính nhờ gương của những người đấu tranh dân chủ can đảm trên đây bất chấp sự khủng bố tàn ác của CSVN mà số người tham gia đấu tranh ngày càng đông lên, hiện nay có thể lên đến hàng ngàn. Do tình hình khó khăn hiện nay, hầu hết họ đấu tranh một cách âm thầm, không công khai như mấy năm trước đây (năm 2005-2007). Vì thế cuộc đấu tranh hiện nay chủ yếu nằm ở mặt chìm hơn là mặt nổi. Họ thuộc đủ mọi giới: sĩ, nông, công, thương… Ngoài những nhà đấu tranh xuất thân từ dân chúng vốn chiếm đa số, còn có cả những cán bộ cộng sản đã từ bỏ đảng thuộc đủ mọi thành phần quân, cán, chính… của chế độ.

 “ Trong tình trạng khó khăn như thế…, nếu những nhà dân chủ còn đang ở ngoài tù đấu tranh quyết liệt hơn nữa, chắc chắn sẽ bị CSVN bắt bớ, đưa họ vào tù… Một khi đã vào tù thì không còn hoạt động được nữa, lực lượng dân chủ sẽ mất người và yếu đi. Chấp nhận vào tù tuy có tác dụng tích cực là chứng tỏ cho thế giới thấy sự chà đạp nhân quyền và ác tâm của CSVN, đồng thời nêu gương yêu nước và can đảm cho những người chưa dám đấu tranh để họ gia nhập hàng ngũ đấu tranh… Nhưng số người làm chứng từ và làm mẫu gương như thế, tuy rất cần thiết nhưng hiện nay thiết tưởng đã quá đủ (1*) so với số người cần thiết phải ở ngoài và phải đông hơn rất nhiều để đẩy mạnh cuộc đấu tranh. Những người còn ở ngoài tù để tranh đấu, vốn vẫn còn quá ít, nếu cứ đấu tranh quyết tử bất chấp tù đày, CSVN sẽ bắt bỏ tù hết thì không còn người đấu tranh nữa. Điều này thiết tưởng rất bất lợi cho đại cuộc đấu tranh. Nhưng nếu không đấu tranh mạnh mẽ thì chế độ độc tài phi nhân CSVN sẽ tồn tại không biết đến bao giờ mới bị tiêu diệt.

 Tóm lại, đấu tranh thật mạnh mẽ thì bị mất người, thì không còn người đấu tranh nữa; mà đấu tranh cầm chừng, yếu ớt để bảo toàn lực lượng thì không có hiệu quả. Cả hai đường đều bất lợi”.(hết trích)

Cách đặt vấn đề của giáo sư Kết tuy khá rõ, nhưng vẫn còn một chút phân vân là đấu tranh dân chủ nên công khai hay âm thầm? Còn theo quan niệm của chúng tôi, không những cần thiết mà bắt buộc tổ chức đấu tranh  phải có hai mặt chìm và nổi hay “đấu tranh bất bạo động công khai” và “không công khai”- không còn một chút phân vân nào cả và nên tổ chức ít ra là theo “chiến lược 3 nổi 7 chìm”. Việc đấu tranh công khai mặt nổi rất cần thiết vì có tác dụng “nuôi lửa” hay “giữ lửa, còn việc đấu tranh “bí mật” hay “không công khai” lại càng quan trọng hơn nữa vì có đấu tranh không công khai mới “tụ lực” “Tụ lửa” cho một ngày toàn dân quật khởi lật nhào chế độc độc tài đảng trị mở trang sử mới cho dân tộc. Nói tóm lại trong giai đoạn mới, phong trào đấu tranh dân chủ quốc nội phải dứt khoát  “tái tổ chức theo chiều sâu” xây dựng các cơ sở đấu tranh và các cơ sở ngoại vi (cảm tình với phong trào  trong các tôn giáo trong các “nhóm dân oan”,trong các thành phần cưu quân nhân, nông dân công nhân v.v…và tiến lên cài đặt các hạt nhân đấu tranh ngay trong Mặt Tận Tổ Quốc, trong các tổ chức chính quyền, trong bô đội và cả trong công an C.S nữa.

 Bộ tham mưu của phong trào vừa có các lãnh tụ trong nước và ngoài nước.Vần đề yểm trợ tài chánh của cộng đồng hải ngoại cũng phải đặt lại thay vì yểm trợ cho các cá nhân tranh đấu sẽ yểm trợ cho tổ chức mặt nổi cũng như mặt chìm.Phong trào cũng lợi dụng việc thân nhân hải ngoại về thăm quê hương và nhất là tình trạng tham nhũng tại các địa phương để tổ chức những đường giây liên lạc  đa hệ,đa diện cũng như cài đặt người vào các cơ sở hạ tầng…

Trận Tuyến Yêu Nước Bảo Toàn Lãnh Thổ: Từ 4 năm qua,các nhà tranh đấu quốc nội chỉ đặt vần để đấu tranh “dân chủ hóa” đất nuớc, song tới nay, trước âm mưu chiếm biển đông và Hán Hóa dân tộc Việt Nam của Trung Cộng đã quá rõ ràng  nên chúng ta phải cấp tốc, thành hình một trận tuyến, hay một mặt trận đấu tranh mới đó là trận Tuyến Yêu Nước bảo toàn lãnh thổ, tranh đấu cho Hoàng sa và Trường Sa cũng quan trọng không kém vấn đề đấu tranh “Dân Chủ Hóa” đất nước, nếu không muốn nói là quan trọng hơn  –Nói như Hà Sĩ Phu “Mất dân tộc còn đau khổ hơn mất nước” Với trận tuyến đấu tranh này trong 2, 3 năm tới đây càng ngày càng căng thẳng và gay cấn.Chính trận tuyến này sẽ xé đảng CS ra làm 2 làm 3! là điều chắc chắn phải sẩy ra !Căn cứ vào đâu chúng ta tiên đoán hay xác quyết như trên? Xin thưa: Có 4 điều sau đây bảo đảm cho xác quyuết nói trên: Một là:Tinh Thần Yêu nước quật cường của dân tộc VN.Hai là: Chủ nghĩa Mác Lê Nin đã bị nhân loại vất vào sọt rác lịch sử! Chủ nghĩa đó đã chết CSVN không thể nhân danh một cái xác đã thối rữa đó để duy trì kéo dài một chế độ phản động, cản bước tiến của dân tộc VN. Ba là vai trò của Cộng Đồng Việt Nam Hải ngoại không chỉ là vai trò đối lập với đảng cộng sản mà còn là vai trò trung tâm của cuộc cách mạng NHÂN CHỦ TOÀN CẦU.Trước khi làm nhiệm vụ trung tâm này, CĐVNHN với gần 4 triêu người sẽ là 4 triêu ngọn lửa thiêng thắp sáng chân lý và công lý trong mặt trận nhân loại chống bọn bành trướng Bắc Kinh! Bốn là: Trong Đảng CS và trong Quân Dội Nhân Dân  không thiếu gì ngưòi có tinh thân yêu nước và yêu dân tộc trong một ngày N  giờ G nào đó sẽ đứng lên lật nhào chế độ cộng sản phản nưóc hại dân hiện nay! Trước khi đến ngày N giờ G thì Đảng CSVN dù có bị Tổng cục 2  và Trung Cộng kìm chế cách nào chăng nữa cũng bị xé ra thành 2, 3 mảnh là điều  không tránh được và chắc chắn sẻ sẩy ra! Điều mà Tô Huy Rứa gọi là “Tư Diễn Biến Hoà Bình” và nhà Lý Học Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm gọi là thế “LY TRUNG TƯ HOẠI (Việt Cộng và và Trung Cộng đểu bị huỷ hoại từ bên trong) khẩu hiệu chúng ta đưa ra trong trận tuyến  này “Hoàng Trường sa là của Việt Nam. một tấc đất một tấc biển quyết không nhượng cho ngoại bang” “Yêu Nước là xoá bỏ chủ nghĩa xã hội” “Có xoá bỏ chủ nghĩa Mác Lê mới đem lại đoàn kết và hạnh phúc thực sự cho dân tộc Việt Nam”. “CÙNG PHẤT CAO NGỌN CỜ DÂN TỘC CHỐNG NGOẠI XÂM”

Trận Tuyến Văn Hóa Tư Tưởng Dân Tộc Việt: Tại hải ngoại từ 35 năm qua cũng như tại quốc nội 4 năm trở lại đây chúng ta quen đấu tranh về chính trị mà it lưu ý đến trận tuyến đấu tranh văn hóa – một trận tuyến không tiếng súng vô cùng quan trọng nay chúng ta phải kịp thời hình thành trận tuyến  này vừa để phát huy Văn Hóa Dân Tộc Việt nam vừa để chống lại Văn hóa ngoại lai phi dân tộc phản nhân bản và phản khoa học là chủ nghĩa Mác -Lê Nin và nhằm đánh thẳng vào nên văn hóa phong kiến lạc hậu của Văn hóa Hán Tộc  (Xin nhớ rằng Tầu ăn cắp tư tưởng và triết lý của giống dòng Bách Việt chúng ta  chứ không phải dân Việt chúng ta nô lệ và sao chép văn hóa Tàu) Khi chúng ta đấy lên phong trào yêu nước lại dấy lên phong trào phục hưng Văn hóa Việt  thì như Cọp mọc thêm Cánh hay như Rồng gặp Nước vậy.CSVN rất quan trọng mặt trận Văn Hóa, nhưng khốn thay cho chúng, chủ nghĩa Mác Xít nay đã chết và hoàn toàn vô dụng nên Ban Văn hóa Tư tưởng CS có lập ra cũng chỉ tiêu tốn tiền của dân chúng, chứ không đem lại cho chúng một tư tưởng  hay một lập luận chống đỡ nào cho ra hồn. Có thể nói ngay Trung Cộng hay Việt Cộng trước khi đi vào mặt trận văn hóa tư tưởng, chúng đã bị thời đại cướp đi tất cả vũ khí rồi! (Chúng đã bị giải giới văn hóa hoàn toàn rồi) trong khi chúng ta càng đấu tranh trên mặt trận văn hóa Tư Tưởng vũ khí của chúng ta càng đánh càng sáng tạo, càng trở nên sắc bén tôi tân và vô địch.

Trận Tuyến Toàn Dân Chống Tham Nhũng: Chúng ta khẳng định Tham nhũng là quốc nạn và chính chế độ độc tài toàn trị là nguyên nhân của mọi nguyên nhân tạo ra quốc nạn Tham Nhũng. Muốn chống Tham nhũng đến cùng là phải xóa bỏ chủ nghĩa Mác _Lê!

Trận Tuyến Truyền Thông: Càng ngày Trận Tuyến Truyền Thông càng trở nên quan trọng. Chúng ta phải kiện toàn và phát triển trận tuyến này trên cả hai phương diện về “Phâm” cũng như về “Lượng”.-Không những báo giấy chui, mà còn các Website, Bloger v.v… csVN hiện nay gia tăng siết chặt kiểm duyệt internet. Nhưng chúng sẽ thất bại vì không thể ngăn chặn được vũ khí thần diệu này của thời đại tin học toàn cầu.Chúng càng siết chặt kiểm duyệt thì hệ thống này càng nẩy nở và csVN ngày càng trở nên kẻ thù của nhân dân Việt Nam trong nước cũng như ngoài nước.Khi các trận tuyến Yêu Nước và Trận Tuyến Văn Hóa đưọc hình thành và phát triển thì các tập san hiên  nay tại trong nưóc như tập san Tư Do Ngôn Luận, Tổ Quốc,  Dân Chủ Tự Do và tại hải ngoại như tập san Thông Luận , Dân Chủ Phát triển, Dân bản Đàn Chim Việt, Đàn Chim Việt online, Ngưòi Viêt online  v.v sẽ có nội dung phong phú và đặc sác mới lạ khác hẳn trước đây.

THỤC HIỆN SÁCH LUỢC TAM TOÀN hay Trận Tuyến Toàn Dân Vận Động, Toàn Dân Xây Dựng, Toàn Dân Đấu tranh -Toàn dân VẬN ĐỘNG chối bỏ chủ nghĩa và chế độ CS. Toàn dân khai tử chủ nghĩa Cộng sản và phục hồi VIỆT TÍNH, phục hồi ĐẠO SỐNG VIỆT và Toàn Dân xây dựng MỘT NÊN VĂN HOÁ VĂM MINH, VĂN HIẾN MỚI. (Sách lược đấu tranh này rất mới rất sáng tạo người viết sẽ xin trình bầy trong các bài khác- Ở đây chỉ xin nêu lên vài nét đan thanh để gợi ý những nhà đấu tranh trong nước mà thôi)

 B- NGƯỜI VIỆT HẢI NGOẠI PHẢI LÀM GÌ?

 Sau khi trăn trở và tự vấn, tìm hiểu tất cả những ưu khuyết điểm của Phong Trào đấu tranh dân chủ trong nước và hiện tình đấu tranh của người Việt hải ngoại trong35 năm qua.Dĩ nhiên còn rất nhiều thiếu sót, nhưng cũng tạm đủ để cho giúp cho chúng ta một cái nhìn toàn cảnh. Từ những ưu khuyết điểm chính yếu này ,chúng ta sẽ thiết dựng một giải pháp mới bao gôm 4 công việc lớn phải làm và 12 trân tuyến đấu tranh phải hình thành hầu đáp ứng nhu cầu lịch sử trong giai đoạn mới 2010-2014.

 B1- 4 CÔNG VIỆC LỚN PHẢI LÀM:

Xây Dựng Liên Minh Dân Tộc Việt Nam -Một Tiểu Diên Hồng Thời Đại:Tiểu Diên Hồng Thời đại không nhân danh toàn thể ngưòi Việt trong và ngoài nước, (vì không được phép nhân danh như vậy)  cũng không nhân danh môt lãnh tụ kiệt xuất, tài đức vẹn toàn + uy tín trùm đời+ có đầy đủ Power thế nhân dân cũng như thế Quốc tế  (vì thực tế không có một lãnh tụ kiệt xuất nào xuật hiện trong thế ký 21 này cả, ngoại trừ đó là huyền thoại) và cũng không nhân danh một vị Minh Quân hay Khổng Minh Nguyễn Trãi tái thế nào khác như một số người mơ tưởng! Ngược lại Liên Minh dân Tộc Việt Nam cũng không nhằm “lợi dụng ai” “o ép ai” hay bất cứ tổ chức hội đoàn  đảng phái nào-và cũng không cho phép cá nhân hay hhội đoàn đảng phái nào lợi dụng mình.Liên Minh Dân Tộc Việt Nam được thành hình  không do tham vọng cá nhân hay một  Hội đoàn đảng phái nào mà do nhu cầu bức thiết của lịch sử. LMDTVN đưọc hình thành  trên nên tảng DÂN LẬP TỰ NGUYÊN  và theo triết lý chính trị NHÂN CHỦ TOÀN DÂN hay NHÂN CHỦ NHÂN DÂN.Mỗi  ngưòi gia nhâp Liên Minh đều là một sáng lập viên và số luợng  sáng lập viên được mở rộng không ngừng  theo  theo nguyên tắc sinh đông mở (Open living system). Sở đĩ gọi LMDTVN là một Tiểu Diên Hồng thời đại vì Liên Minh mở rộng để mọi thành phần dân tộc đều có thể tham gia ngõ hầu tạo thành sức mạnh Tổng Hợp của toàn dân và nhân định rằng “Chỉ có sức mạnh tỏng hợp của toàn dân mới có thể đương đầu với đảng cộng sảnVN và mới có thể cứu dân cứu nước trong giai đoạn hiện tại.Về phần Lý thuyết –xin qúy độc giả tham khảo Kế Hoạch hình thành LMDTVN đả đưọc post trên website www.lienminhdantocvn.com. Về phẩn Diễn Trình Thành Lập LMDTVN đã trải qua 1 năm hình thành những bước đi căn bản và dụ trù đến cuối năm 2011 (tức còn 2 năm nũa) mới chính thức ra mắt đồng bào trong và ngoài nước.Anh em chúng tôi những nhóm người tiên khởi đả bàn thảo rất kỹ và đi dến quyết định việc hình thành LMDTVN phải trải qua 3 giai đoạn: GĐ1- Mời gọi các cá nhân nhân sĩ thuộc mọi thành phần dân tộc tham gia Liên Minh. GĐ2-Mời gọi các Hội đoàn, đoàn thể và cộng đồng tham gia LM G.Đ3- mới mời gọi các Chính Đảng và các tổ chức đấu tranh tham gia LM.Tại sao các chính đảng lại phải mời vào giai đoạn 3 vì các chính đảng bao giờ cũng có đảng tính rất mạnh nên sư liên minh cũng rất tế nhị và gặp nhiều khó khăn.Mặt khác chính Liên Minh cũng phải có sức mạnh tự thân và phải chứng minh sức mạnh tự thân đó với các chính Đảng thì sự hợp tác với các chính đảng mới có căn bản và giữ đưọc sự hợp tác lâu dài .Hơn nữa chúng tôi quan niệm “Liên Minh chỉ cần có Lãnh Đạo và người lãnh đạo do Đại Hội Đồng  Sáng Lập củaLM bầu ra có nhiệm kỳ nhất định và trong Liên Minh không cần một lạnh tụ vì LM tuyệt đối không chủ trương Lãnh Tụ Chế (Chúng ta đã rút tỉa  đưọc bài học qúy giá của các tổ chức Đảng phái Quốc Gia trước đây) Liên Minh là tổ chức đầu tiên áp dụng đưòng lối và phương pháp tổ chức mới theo triết lý Nhân Chủ   Toàn Dân hầu giúp cho con ngưòi tham gia trong tổ chức mà không bị vong thân trong tổ chức ngõ hầu xây dựng và giải phóng toàn diên con người.Việt Nam. Trong chiều hướng đó LMDTVN là đứa con của Bách Việt tộc là đứa con của toàn dân nên LMDTVN cũng là đưa con “đẻ khó” và LMDTVN có là “đứa con đẻ khó” như vậy mới hoàn thành đưọc sự nghiệp đại đoàn kết toàn dân Cứu Quốc và Kiên Quốc đồng thời mở ra một vận hội mới cho dân Tộc Việt Nam. Cũng không phải đợi đến khi ra mắt LMDTVN –khi đó mới chính thức tham gia cuộc đấu tranh xây dựng đất nước mà ngay từ bây giời còn trong giai đoạn vận động hình thành LMDTVN, Liên Minh đã cùng đồng bào trong và ngoài nưóc dóng góp phần mình vào công cuộc đấu tranh chung

Chuẩn Bị xây dựng MỘT ĐẠI HỘI DIÊN HỒNG ĐỂ ĐI TỚI MỘT TỔ CHỨC DIÊN HỒNG ĐẠI ĐOÀN KẾT QUỐC GIA TRONG VÀ NGOÀI NƯỚC:



Ngay bây giờ thì việc xây dựng MỘT ĐẠI HỘI DIÊN HỒNG tiến tới môt TỔ CHỨC DIÊN HỒNG ĐẠI ĐOÀN KẾT QUỐC GIA TRONGVÀ NGOÀI NƯÓC  còn là việc ngoài tầm tay của các cá nhân hay từng đoàn thể hội đoàn đảng phái .Nhưng khi thời cơ tới (Thí dụ ngày mà Trung Quốc xua quân tiến chiếm Trường Sa của Việt Nam thì trong thời  điểm lịch sử đó việc triệu tập một Đại Hội Diên Hồng đề tiến tới một tổ chức Diên Hồng KHÔNG CÒN LÀVIỆC KHÓ KHĂN NŨA. Có điều chúng ta phải chuẩn bị ngay từ bây giờ! để kịp thời đối phó với KẺ THÙ NGUY HIỂM NHẤT CỦA DÂN TỘC VIỆT NAM TRONG THẾ KỲ 21 NÀY CHÍNH LÀ ĐẾ QUỐC ĐẠI HÁN TRUNG CỘNG. Liên minh dân Tộc VN hiện nay như một Tiểu Diên Hồng sẽ là tiền đề và là một bộ phận đề cùng các Hội Đoàn cùng các cộng đồng, đảng phái, tôn giáo hay nói chung cùng toàn dân trong và ngoài nưóc đồng tâm  xây dựng một TỔ CHIỨC  DIÊN HỒNG ĐẠI ĐOÀN KẾT QUỐC GIA  trong thời gian tới để cúu nguy Tổ Quốc.

Xây dựng và kiện toàn Cộng Đồng Việt Nam Hải Ngoại: Tiềm năng chính trị, văn Hoá, Kinh Tế và Khoa học Kỹ Thuật của Cộng Đồng Việt Nam Hải Ngoại rất to lớn. Vai trò và tầm quan trong của CĐVNHN là điều không ai phủ nhận đưọc. Song điều khuyết điểm lớn nhất của CĐVNHN cũng chính là tê nạn “Phân hoá và chia rẽ nhau” (dĩ nhiên là trong đó có bàn tay của Việt gian CS nằm vùng) nên chúng ta không thể làm được những gì to lớn và cuộc đấu tranh của chúng ta với chế độ phản động, lưu manh, ngoan cố và độc ác CS vẫn chưa đạt được kết qủa như toàn dân mong đợi! Cũng vì CĐVNHN phân hoá và chia rẽ nên có người đã ví Cộng đồng chúng ta như “người cut tay đứng trước núi vàng!. Hình ảnh đó thật đúng và thấm thiá!trong khi đó csVN lợi dụng tình cảm quê hương ra sức khai thác đón tiếp Việt Kiều về thăm quê nhà  cũng như gửi tiền về cho thân nhân đã giúp cho csVN  ngồi không hưởng lợi mỗi năm 5 hay 7 tỷ đô la! csVN đã coi CĐVNHN như môt vú sữa để chúng tha hồ vắt  hầu kéo dài chế độ độc tài  toàn trị của chúng! Thấy rõ khuyết điểm trầm trọng này, song chúng ta phải nghĩ lại vai trò rất quan trọng của CDVNHN nên chúng ta không đưọc phép nản lòng, không được phép bỏ trống cộng đồng mà phải có sách lược từng buớc kiện toàn, làm mới làm đẹp và làm sáng Cộng Đồng Việt Nam hải ngoại Đây là côngviệc lớn thứ ba mà chúng ta không thể chểnh mảng bất cứ vì lý do gì!

Nhu cầu Liên Minh, Liên kết, Điều Hợp, Tập Hợp, Phối hợp, Liên Hợp  Tổ chức thành những tổ chức lớn hơn hay cùng phối hợp liên hợp liên tay để đấu tranh Dân Chủ Nhân Quyền cho Việt Nam cũng như nhu cầu tham gia cùng làm nhũng công tác chung vì ích lợi chung  là phương thức đoàn kết trong thực tế, thực tiễn tối cần thiết trong giai đoạn hiện  nay .Tóm lại nhu cầu lớn thứ 4 này lai chia làm 3 lọại nhu cầu tuy khác nhau mà lại liên quan mật thiết với nhau (1) Nhu cầu liên minh liên kết về tổ chức (2) nhu cầu Liên kết để đấu tranh và (3) Nhu cầu tham gia vào các công tác  ích lợi chung tai địa phương..Loại nhu cầu này dễ kết hợp nhất vì có sự đồng thuận tương đối dễ dàng . Loại nhu cầu thứ (2) liên kết để đấu tranh đòi hỏi các cá nhân hay các tổ chức kết hợp có sự đồng thuận về “chiến lưọc” hay “chiến thuật” .Sau cùng nhu cầu Liên kết liên Minh để hình thành  một tổ chức chung lại đòi hỏi sự đống thuận cao hơn nhu cầu kết họp đấu tranh.Tuy nhiên ngay cả nhu cầu kết hợp thành môt tổ chức chung lớn hơn cũng vẫn tôn trọng bản sắc và căn cước  riêng của các tổ chức thành viên nên  việc liên minh, Liên kết chỉ đem lại ích lợi chung còn mỗi cá nhân hay mổi tổ chức thành viên đều không  bị ràng buộc hay bị thiệt thòi gì về quyền lợi của cá nhân hay của của tổ chức mình. Sư Liên Minh Liên kết để có môt tổ chức đấu tranh chung còn áp dụng theo 3 nguyên tắc:1/ TƯONG TÁC ĐỂ TƯƠNGTHÀNH  -nguyên tắc2/ LIÊN KẾT THẾ ĐỂ PHÁT TRIỂN VỀ LỰC  và ngược lại khi LỰC ĐÃ PHÁT TRIỂN MẠNH THÌ VIỆC LIÊN KẾT VỀ THẾ CŨNG LỚN HƠN VÀ MẠNH HƠN  theo nguyên tắc “Nước lên thì thuyền lên”3/ Đây là PHƯƠNG CÁCH HAY NHÂT DỂ GIÚP CHO CÁC CHÍNH ĐẢNG VÀ CÀC TỔ CHỨC ĐẤU TRANH TẠO RA MÔI TRƯỜNG MỚI THU HÚT QUẦN CHÚNG MỘT CÁCH RẤT VƯƠNG ĐẠO VÌ LIÊN MINH KHÔNG PHẢI LÀ MỘT “TỔ CHỨC  NGOẠI VI” HAY “TỔ CHỨC VỆ TINH” CỦA MÔT TỔ CHÚC  ĐẢNG PHÁI NÀO!  theo quan niêm cũ của các đảng phái xưa! như kiểu Mặt  Trận Tổ Quốc chỉ là “tổ chức ngoại vi” của Đảng csVN không hơn không kém! Các Đảng phái quốc gia nếu bắt chước đảng csVN  lập ra một tổ chức ngoại vi nào đó thì trước hết là không che dấu đưọc ai và do dó không đạt được kết quả thu hút quần chúng .Hơn thế nữa nếu một chính đảng nào tổ chức ra  mặt trân ngoại vi là không đi vào con đường “Vương đạo” vì việc  thành lập một  hay nhiều tổ chức ngoại vi chỉ là hình thức tổ chức làm “vong thân con người”, “hạ thấp giá trị con ngưòi” Lối tổ chức này luôn luôn bị thất bại trong một xã hội dân chủ và càng là điều cấm kỵ đối với nguyên tắc tổ chức theo triết lý chính trị Nhân Chủ toàn dân tiến tới Kỷ Nguyên Nhân Chủ Toàn Cầu  .Sau khi đã nghiên cứu kỹ các hình thức  và phương pháp liên minh liên kết mới  vừa mang tính chật Vương Đạo lại đem lại sự công bằng phát triển cho mọi cá nhân và các tổ chức thành viên và nhất  là tôn trọng tự do và sáng tạo của các cá nhân cũng như các tổ chức  thành viên thỉ 3 hình thúc Liên minh liên kết  nói trên đi từ hình thúc liên kết thấp và dễ dàng là liên kết làm các “công tác món” đem lại lợi ích chung đến hình thức Liên kết cao hơn là “Liên kết, Liên Hợp để đấu tranh” và sau cùng là hình thức Liên Minh liên kết tổ chức tuy “khó hơn”- đòi hỏi sự “đồng thuận cao hơn” nữa, nhưng  lại đạt đến tinh hoa của Đại Đoàn Kết Dân Tộc  và đây lại là tiền đề của nên Văn Minh Văn Hoá Văn Hiến Mới của Dân Tộc Việt Nam . Đường lối và phương pháp tổ chức mới này không những đánh bại lề lối tổ chức phi nhân biến con ngưòi thành một cái đinh ốc trong guồng máy cộng sản đã đành mà còn vượt xa nền Văn Hóa Tổ Chức của các nước Tây Phương nữa…



  VI- KẾT LUẬN



Phải chi 10 hay 20 năm về trước CĐVNHN đã khám phá ra phưong thức thành lập Liên Minh datn Tộc Việt Nam theo quan niệm Dân Lập Tự Nguyện,cùng  3 phương thức liên minh liên kết phối hợp liên hợp như chúng ta đã khám phá ra ngày hôm nay thì CDVNHN đâu đế nỗi phân hoá và chia rẽ yếu kém như bây giờ! Sự khám phá của chúng ta hôn nay tuy chậm mất 10 năm hay 20 năm, nhưng không sao, vì sự tiến hóa của văn hoá văn minh nhân loại bao giờ cũng đòi hỏi môi trường và sự thúc ép của lịch sử và con ngưòi cũng phải trải qua “trăm cay nghìn đắng”, “thiên ma bách chiết” (hằng ngàn lần mài, hang trăm lần bẻ gẫy) mới có nhũng phát minh hay nhũng suy tư sáng tạo có giá trị! hay nói theo  thuật ngữ Phật Giáo là đều đòi hỏi hội đủ nhửng yếu tố nhân duyên chín mùi, con ngưòi mới sáng tạo hay giác ngô được! Tuy sự khám phá của chúng ta hôm nay có thề nói là chậm mất 10 năm hay chậm 20 năm, nhưng vẫn thừa sức chiến Thằng giặc Ngoại xâm Trung Cộng và giặc Nội xâm Việt Cộng. Chúng ta vững niềm tin để đi tới.



Kỷ niệm Ngày 30 Thang 4 Năm 2010



CHU TẤN : https://nghiathuc.wordpress.com/2011/05/29/35-nam-nhin-l%E1%BA%A1i-35-nam-t%E1%BB%B1-v%E1%BA%A5n-tham-lu%E1%BA%ADn-c%E1%BB%A7a-chu-t%E1%BA%A5n/



  - Diển Tiến Hòa Bình pháo lệnh toàn dân:Tổng Nổi Dậy!!!



Diển tiến hào bình là mệnh lệnh của toàn dân đứng lên đạp đổ chính quyền Thái Thú CSVN,giành lại quyền Tự Chủ,Tự Quyết dân tộc và chống lại Tầu Cộng xâm lăng.Đưa đất nước Viêt Nam đến nền Độc Lập-Tự Do- Dân Chủ và Phú Cường…!



LỜI HIỆU TRIỆU HỒN THIÊNG SÔNG NÚI…!!!



   Toàn dân nghe chăng! Vận nước đã dến rồi! Hãy cùng nắn chặt tay nhau trong tình đoàn kết anh em vượt qua khó khăn gian nguy,vượt qua sợ hải bắt bớ giam cầm CA/CS,vượt qua nỗi khổ khó khăn cơm áo gạo tiền,một đời nô lệ Cộng Sản Thái Thú Việt Gian.Chúng ta hãy từ bỏ chủ nghĩa”MacKeNo”-Đèn nhà ai nấy sang- do Cộng Sản bày trò ly gián dân tộc:thờ ơ! Vô tâm mất hết tình người trước nỗi khổ đau oằn-oại trong gọng kèm cai trị của Quan Thái Thú CSVN-Nước Nhà và Nước đã mất tự lâu rồi!?-Hãy cùng nâng đở nhau đứng dậy và “Thí mạng cùi” đạp đạp đổ chế độ độc tài Đãng trị CSVN,làm một cuộc thoát ly gông cùm nô lệ cộng sản cho thế hệ con trẻ mai sau không bị Tầu Cộng cai trị của bọn tai sai bán nướcCSVN.



   Người dân Vn ta đã “Thức tỉnh”Cộng Sản suốt 36 năm qua từ ngày “Giải Phóng Miền Nam” 30/4/75,biết bao ngưới dân Miền Nam phải chụi cảnh nhà tan cửa nát,loạn ly dân tộc...và Miền Bắc nước ta cùng chịu đau thương, chết chóc trong phong trào cải  cách ruộng đất năm 1954. Nên đã thấy rỏ sự lừa dối dân tộc của chủ nghĩa Công Sản ngoại lai du nhập của HCM là đảng cướp nền Tự Do-Dân Chủ Chính Quyền Miền Nam VNCH là thành trì cuối cùng cho Dộc lập-Dân Chủ và Tự Do cho cả dân tộc VN. Mất Miền Nam là mất hết nguồn sinh tồn và long yêu nước chân chính của Ngườii VIệt Quốc Gia theo truyền thống cha-ông chống giặ Tầu Phương Bắc.



Chiến thắng Miền Nam không mang vinh dự vì cho quê hương- tổ quốc-dân tộc VN,chỉ là thắng dùm cho Cộng Sản Quốc tế Nga-Tầu của bọn Thái Thú CSHCM.Và biến dân tộc này Trở thành là kẻ chiến bại cho giặc Tầu xâm lăng cướp dất liền biên giới năm 1979.thu hep vùng vịnh Bắc Bộ,nhương quyền đánh bắt cá tôm năn 1999 và năm 2000 và gần đây bị trung quốc hợp thúc hóa hai quần đảo Hoàng Sa vá Trường Sa của VN vào vùng lãnh hãi Tây Sa và Nam Sa của Trung Quốc…



   Sự kiện con Tàu Định Mệnh -Bình Minh 02- của Việt Nam bị cắt cáp-thiết bị thăm dò dầu khí VN-ngày 26-5-2011là cái cớ giả tạo để hợp thức hóa việc MẤT NƯỚC VN vòa tay Tầu Cộng đã có từ lâu rồi!.Nay đã đến lúc Tầu Cộng thu giang sơn về một mối-trở về mẫu quốc Trung hoa Đại Hán.Những gì mượn tay dân chúng trong cuộc biểu tình năm đợt tháng 6-7 vừa qua tại HÀ NỘI-SÀI GON, kêu gào trả lại:”Hoành Sa –Trương Sa là của VN” chỉ là lời van xin Tầu Cộng cho lại chút quyền “Tự-Trị” Biển Đông tại HS+TS để có nơi bắt dân đánh cá xuống biển mò Ngọc Trai  và khoan giếng dầu cống nộp Thiên Triều Tầu Cộng như thời An Nam Giao Chỉ nô lệ giăc Tầu.



   Suốt 36 năm,kể từ khi “Giải Phóng Miền Nam” dưới sự chăn dắt của Đãng Thái Thú cầm quyền CSVN theo mệnh lệnh của thiên triều Đại Hán/Trung Quốc,người dâ bị tướt quyền sống và quyền Tự-Do giá trị con người,gây cho xã hội mất hết đạo đúc lương tri làm người,vì tranh giành miếng ăn,mua chuộc chức quyền địa vị xã hội,nên thanh niên thiếu nữ phải bán trôn nuôi miệng làm dâu xứ người.Trai tráng Vn phải bán sức lao động làm nô lệ cho nước  ngoài  bốc lột.Cuối vì miếng ăn và sự sống đã biến thanh niên,thế hệ giường-cột VN,trơ83 thành liệt kháng ý thức chống Xâm lăng Tầu Cộng khi nó vào tận nhà vùng Bô xít Tây Nguyên và nó còn kêu réo đồng bọn nó từ ngoài ngỏ Biển Đông vào tiếp tay cho chúng vào xây cất những khu đô thị,lập khu điền trang,khách điếm tạo thành vùng Tự Trị cho con cháu Tầu Lai  tại Tây Tạng Thừ 2 của VN.Đây là âm mưu thâm độc Tầu Cộng,là tội MẤT NƯỚCcủa Đãng Cầm quyền Thái thú CSVN.



  Nguyên nhân lớn MấT NƯỚC VN là do Nhà Cầm Quyền Đãng Thái Thú CSVN cam tâm bán nước cho Tầu Cộng để giữ tồn tại quyền lực thống trị dộc tài Đãng CSVN



- Vì vậy,người dân cần phải xuống đừờng:Vùng Lên! Tổng Nổi Dậy hởi đồng bào ơi!:



- Đại hội Diên Hồng sống lại lòng dân!-Vì tổ quốc nhân dân Hành Động!



   “CHỐNG TẦU CỨU NƯỚC GẢI CỘNG CỨU DÂN”



  GIẢI THOÁT…GIẢI THOÁT GÔNG XIỀNG CỘNG SẢN!



   Người dân chỉ mong sao có cơ hội để vượt nỗi sợ hải bị CACS trấn áp bắt bớ,giam cầm,đập bể nồi cơm nuôi con họ.Và mong sao có đảo chánh quân sự haycó cuộc thanh toán nội bội chính trị đảng CSVN tạo ra sự kiện  Tự Diển Tiến Hòa Bình để người dân có cơ hội chộp lấy thời cơ nổi loạn dân tình,nắm lấy vận mệnh quốc gia và đi theo con đường Dân Chủ Tự-Do-làm khác biệt chủ nghĩa CS-Để được thế giới đồng tình ủng hộ Việt Nam hội nhập cộng đồng phát triển thế giới và được Công Pháp Quốc tế-UNBLOC- đòi lại chủ quyền lãnh thổ Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam. 



Toàn dân vùng lên đạp đổ chính quyền Thái Thú CSVN,giành lại quyền tự quyết dân tộc và tự chủ chống lại giặc Tầu cứu nước theo con đường Dân Chủ-Tự-Do mới dược quốc tế can thiệp giúp đở và không phê phán là xen vào nội-gải quyết song phương- của CSVN Và Tầu Cộng trong việc tranh chấp chủ quyền lãnh thổ,lãnh hải Vn.Theo Quan điểm Cộng Sãn chủ nghĩa Đại Đồng không có biên giới hay chủ quyền quốc gia,chỉ có tình đồng chí anh em:”Bên kia biên giới củng là nhà anh em.Cài nhục lớn nhất Mất Nước được thể hiền trong mười sáu chũ vàng: "Ổn định lâu dài, hướng tới tương lai, láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện" trở thành câu nói đầy ý nghĩa mĩa mai của dân tộcVN:


“Láng giềng khốn nạn,



Cướp đất toàn diện,



Lấn biển lâu dài,



Thôn tính tương lai.



  Hởi hồn thiêng sông núi!



  Hởi địa linh nhân kiệt!



  Hởi Đồng bào chiến Si trận vong!



  Hởi linh hồn ngục tối nhà tù cộng sản



  Hãy vùng lên theo tiếng thét câm hờn giặc Cộng bán nước VN làm tai sai Tầu Cộng.



  Hãy về đây trong khí thế dấu tranh kiên cường bất khuất của đồng bào cả nước.Giành lại quyền Tự Do-Dộc Lập và quyền sống Dân Chủ-Hào Bình cho VN.



   Sau lưng các bạn trẻ thanh niên VN còn có những nhà hoạt động Dân Chủ yêu nước quốc nội và Cộng đồng người Việt Hải Ngoại hết long ủng hộ các bạn trong cuộc đấu tranh chính nghỉa dân tộc này! Hơn thế nửa,cả thế giới hoan hô và sẳn sang khi có cơ hội hợp lý giúp VN  bảo vệ chủ quyền đất nước khi Vn  thật sự hòa nhập với cộng đồng Tự Do thế giới!...



Chúc an lành dân tộc! trên cuộc “Hành trinh Tự-Do dân tộc”chân cứng đá mềm,đấu tranh cho chính nghĩa dân tộc Người Việt Quôc Gia!!!



   “DẬY MÀ ĐI TRÊN ĐÔI  CHÂN TÉ NGẢ,



    VƯỢT CHÍNH MÌNH CHO ĐẠO CẢ QUÊ HƯƠNG!”



  



 Đến một kết luận,



  VẬN NƯỚC ĐỔI THAY! -VẬN HỘI MỚI CHO DÂN TỘC VIỆT NAM!



     Cuộc đấu tranh nào không đổ máu!? Chính máu của người dân đổ ra cho chính nghĩa Quốc gia dân tộc mới là trân trọng đáng quý, chớ sợ chết, ương hèn làm nhục nhã dân tộc mới là điều ngu Si --xuẩn động..!???

  Người dân Tổng nổi dậy lật đổ chính quyền Thái Thú CSVN,giành lại quyền tự chủ,tự quyết dân tộc.Chúng ta có quyền chọn con đừờng nào cho Tự Do – Dân Chủ và Độc Lập dân tộc không bị lệ thuộc vào sự chi phối nào ảnh hưởng chính trị,kinh tế và chủ quyền Quốc Gia,như vừa trải nghiệm qua “Thuộc quyền với Tầu Cộng”.Và cũng khộng bị bán đứng như Mi62n nam/VNCH của đồng minh Mỹ là hai cường quốc kinh tế hám lợi trên Biển Đông dể tranh giành quăng mõ dầu khí làm chiến lược quốc gia nước họ,mà quên đi sự đau khổ chiến tranh của Việt Nam đã có vốn quí dầu mõ thiên nhiên dành cho VN.Vì quyền lợi riêng của mỗi quốc gia siêu cường Trung-Mỹ họ chà đạp quền Tự-Do –Dân Chủ,Dộc lập dân tộc VN.chính họ đã cản trở bước tiến trên đà hội nhập của Việt Nam với cộng đồng Tự-Do và thế giới Hòa Bình cho Dân tộc Việt Nam.



                                                                                         Huỳnh-Mai



                                                                                  Dạ Lệ Hùynh. St 8872 



                                                                                 [Mùa tranh đấu dân tộc]
Còn tiếp...

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét