Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011

TẠP HỒ SƠ SƯU KHẢO:CON ĐƯỜNG NÀO CHO TỰ DO VIỆT NAM-PHẦN III


Cùng nhau, chúng ta tham khảo tình hình và chuẩn bị cho cuộc Cách Mạng Hoa Lài Việt Nam,
* Dạ Lê Huỳnh
Biên khảo Lịch Sử Quân Sự Việt Nam Tham Luận và Nhận Định II VỀ CÁCH MẠNG HOA LÀI


 Dạ Lê Huỳnh

viết ngày 05-13-2011 lúc 04:00 AM (49 Lần xem)

Lịch Sử Của Việt Nam

 Tham luận và nhận định: II

 Về Cách Mạng Hoa Lài *tại Việt Nam

 Bh.Dalehuynh8872

 Cánh Mạng Hoa lài tại Bắc Phi và Trung Đông nờ rộ, từ.Tunisia đến Cairo Ai Cập. Với sức mạnh của toàn dân đứng lên lật đổ ách thống trị độc tài chế độ vua chúa lập hiến áp bức nhân dân. Cuối cùng người dân đã thắng lợi thành công tái lập lại nền Dân Chủ,Tự-Do cho cả nước và lan rộng ra khắp khu vực các nước Trung Đông như Ymem, Lybya, Iraq V.v…và lan tỏa sang châu á như Bắc Hàn, Trung Quốc, Việt. Khí thế Tự-Do Dân Chủ cho Việt Nam đang phấn khởi lòng dân việt sau bao năm dưới ách độc tài đảng trị Cộng Sản VN.

 Người dân Việt vẫn mong đợi từng giờ, từng phút cho cánh Mạng Hoa Lài Tunisia khởi sắc tại VN của những con người còn thiết tha với dân với nước đang bị Trung Quốc chiếm đóng lãnh hải Hoàng, Trường Sa/VN và đất liền biên giới Việt Trung đang bị xâm phạm, nên cần có cuộc Cách mạng hoa Lài lật đổ thống trị độc tài đãng trị CSVN giành lại quyền tự chủ, tự quyết nhân dân và sự toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hãi VN trước nguy cơ mất nước về tay Trung Quốc. Đứng trước bối cảnh và tình hình Việt Nam cấp bách còn hơn cả Tự-Do Dân Chủ người dân cho cuộc sống và quyền sống con người. Nếu VN không có giành lại độc lập chủ quyền lãnh thổ từ tay Trung Quốc thì dân chủ, tự-do cũng không còn có được!?.

 Cách Mạng Hoa Lài không thể đến được Việt Nam vì bối cảnh và tình hình VN chưa cho phép bùng nổ cách mạng xẩy ra. Tuy nhiên không phải là không có!? Mà là thời gian quyết định đổ vở, sụp đổ độc tài đãng trị CSVN khi nội tại CS phân hóa và ngoại tại cộng đồng nước ngoài chi phối tạo nền sức mạnh toàn dân tổng nổi dậy!?

 Cách Mạng Hoa lài vừa rục rịch chớm nở ở Trung Quốc và Việt Nam trong khí thế thắng lợi tại Tunisia và Cairo-Ai Cập làm cho Trung Quốc và Việt Nam rất lo lắng và sợ sệt biến động lật đổ CS tại hai nước CS anh em nầy. Họ tìm đủ biện pháp trấn áp không cho nổi dậy. Nhưng đến đầu tháng 3/2011 thì diễn tiến tình hình nổi dậy tại Lybya có chiều thay đổi. Lực lượng phe chính phủ độc tài Maddafi phản công giành lại các vị trí phe nổi dây-biểu tình- phải rút lui!…Trung Quốc và Việt Nam như trút được gánh nặng lo âu áp lực toàn dân nổi dậy. Và theo độc tài Maddafi-Lybya-phản công lại người dân biểu tình đòi Tự-Do dân chủ của nước họ. Trung Quốc hăm dọa thẳng tay trừng trị người dân nếu còn đòi Dân Chủ, Tự-Do, và tiếp tục cũng cố địa vị độc tài CS/TQ.

 Còn tại Việt Nam/CS thì họ phản công ngay tức khắc phong tráo cách mạng Hoa lài của tuổi trẻ thanh niên VN vừa bắt đầu chớm nở với sự yểm trợ của phong trào người Việt Hải Ngoại cổ vũ quốc nội xuống đường lật đổ chế độ CSVN giành lại quyền Tự Quyết Tự Do Dân Tộc và trọn vẹn chủ quyền dân tộc cho Việt nam. Điều nầy đã gây nên phản ứng mạnh mẽ của các nhà lãnh đạo lão thành cách mạng Cộng Sản cấp tiến, ly khai.đang hoạt động cho Dân Chủ Dân Quyền người dân trong nước được tôn trọng quyền lợi và công bằng cuộc sống với nhà nước Cộng Sản không thấy nói đến hai chữ Tự-Do cho người dân như cộng đồng người Việt Hải Ngoại tranh đấu vì Tự Do!?. Các nhà Cách Mạng lão thành ly khai Cộng Sản được mệnh danh cấp tiến Cộng Sản đứng lên kêu gọi;”thanh niên VN và Toàn dân không nên hưởng ứng cách mạng Hoa lài vì sự bất đồng ngẫu hứng, chưa có tính toán lên kế hoạch đấu tranh, chỉ mang lại đổ máu toàn dân đứng trước kinh nghiệm trấn áp lịch sử của cách mạng Cộng Sản. Đừng nghe lời xúi dục Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại cho biểu tình đổ máu cho một âm mưu thâm độc xui giục dân trong nước…

 Đây là giai đoạn, thời kỳ chín mùi Cộng Sản/VN trong nước theo trào lưu thay đổi “diễn biến hòa bình” của Cộng Sản cho Việt Nam”Dân Chủ Định Hướng xã Nghĩa” theo khuyến nghị của Mỹ thành một thể chế dân chủ độc tài kiểu Mafia- Putin nước Nga, chỉ thay đổi và làm mới Cộng Sản. “Rượu mới, bình cũ” để tạo bải đáp an toàn cho lãnh đạo CS/VN được an toàn sinh mạng để tiếp tục cai trị dân mà thôi! Còn đối với những nhà cách mạng lão thành thì là môi trường quyền lợi công danh và quyền lực lãnh Đạo đất nước.Và họ không muốn có một tổ chức cá nhân nào của Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại nào về chia phần, chia ghế với họ cả..

 Nói tóm lại các nhà cánh mạng CS lão thành ly khai chế độ CS là muốn ”thay đổi” Cộng Sản chớ không muốn "thay thế” Cộng Sản như người Việt Quốc Gia Hải Ngoại. Ta thấy công cuộc đòi hỏi Tự Do Dân Chủ dân tộc nầy xuất phát từ hai dòng cách mạng khác nhau:

 1/ Dòng cách mạng “Dân Chủ Định Hướng Xã Nghĩa” do các nhà cách mạng lão thành cấp tiến Cộng Sản trong nước đứng ra thành lập với chủ trương đổi mới Cộng Sản có dân chủ để phù hợp với nền kinh tế thị trường tư bản mà họ là độc tài kinh doanh để hợp thức hóa tập đoàn Tư Bản Đỏ thân cận chính quyền, để dần dần thay thế và xóa bỏ gai cấp vô sản lỗi thời không tồn tại trên thế giới?! Nhưng vẫn tồn tại Cộng Sản độc tài Đãng trị.Và họ có nhiệm vụ làm ’bải đáp an toàn” cho lãnh đạo và gia đình sau cuộc sụp đổ và thay thế Cộng Sản. Họ được sự đồng ý của người Mỹ là bạn đối tác chiến lược tại Đông Nam Á như lời trợ lý của Ngoại Trưởng Hillary Clinton: ”Mỹ rất coi trọng dân chù nhân dân VN, nhưng Mỹ muốn Việt Nam là đối tác lâu dài của Mỹ”. Có nghĩa là Mỹ không bỏ rơi Việt Nam/Cs như các chính phủ độc tài Tunisia, Ai Cập vì Tự Do dân chủ người dân xứ này có thời đồng minh thân cận với nhau. Chính vì vậy các nhà hoạt động dân chủ Cộng Sản trong nước trấn an nhà nước CS/VN không nên sợ hải cách mạng Hoa Lài và nhân dân trong quốc nội không nên hưởng ứng Hoa Lài chỉ có đổ máu vô ích mà thôi! Hãy chuẩn bị và đợi thời cơ thay đổi Cs/VN. Vì họ là con bài “Dân chủ” của chính quyền Cs/VN đưa ra đánh lừa, hứa ảo nhân dân cho qua giai đoạn bỏng lửa mà thôi.Và họ tự tin Mỹ không bỏ rơi họ như chế độ Sai gon trước kia vì họ là đối tác số 1 mà Mỹ cần đến CSVN???.và tin rằng Cánh Mạng Hoa Lài không đến được VN.

 2/ Dòng Cách mạng “Tự-Do Dân Chủ Người Việt Quốc Gia”Hải ngoại rất nôn nóng thiết tha với dân với nước trước sự xâm lăng Trung Quốc một ngày một rõ rệt hơn trước sự ươn hèn dâng đất, dâng biển cho Tung Quốc của CSVN nên kêu gọi, hô hào toàn dân nổi dậy đạp đổ chính quyền Cs, giành lại quyền tự chủ, tự quyết dân tộc, đòi lại sự toàn vẹn lãnh thổ lãnh hãi VN với tất cả hy sinh tự phát-vì không điều kiện tổ chức-chỉ bằng lòng yêu nước mà thôi! Phía Cộng Sản cho là dạy khờ ngu ngốc đưa đến đổ máu. Đó là hù dọa để bảo tồn cộng Sản, tiếp tục thống trị Độc Đãng CSVN.

 Cuộc đấu tranh nào không đổ máu!? Chính máu của người dân đổ ra cho chính nghĩa Quốc gia dân tộc mới là trân trọng đáng quý, chớ sợ chết, ương hèn làm nhục nhã dân tộc mới là điều ngu xuân..!???

 * Lịch Sử Quân Sử Việt Nam đề tựa.
 Quân Sử Việt Nam (Top)





*Tuyên cáo biểu tình của người ẩn danh,

                                           Dạ Lệ Huỳnh 8872

    Sự kiện con tàu địng mệnh Bình Minh 02 VN bị cắt cáp 26/5 dã nói lên được số phận mất nước VN quá rỏ ràng làm dấy lên phong trào phẩn nộ biểu tình của quần chúng nhân dân Vn,chống lại hành động xâm chiếm lãnh hãi VN của Tầu Cộng /TQ.

   Sau bốn đợt biểu tình ôn hòa,bất bạo động của người dân Hà Nội-SàiGon.Phải công nhận,người dân có thiện chí giúp chế độ nhà cầm Quyền CSVN gây áp lực với Trung Quốc đòi them quyền TỰ-TRỊ biển đảo cho Thái Thú CSVN-như một thứ Tây Tạng thứ 2 tại Việt Nam.Người dân đi biểu tình trong nỗi lo âu sợ hải dưới sự đàn áp tàn bạo,dã man của công an,mật vụ Tp/Sàigon-Hà Nội.Và họ được an toàn,yên lành hơn ít bị bắt bớ hơn,nếu chịu khó tuân lệnh hướng dẩn biểu tình của Thành Hội hay Thành Đoàn Thanh niên Cộng Sản/HCM của nhà nức tổ chức theo sát và trà trộn trong đám biểu tình.Thỉnh thoãng họ gây rối,phá dám biểu tình và hướng dẩn chệch hướng  bày tỏ ý chí người dân cho đám biểu tình.Làm đoàn biểu tình phải ủng hộ chống Trung Quốc đòi lại Hoàng Sa và Trường Sa giúp-dùm cho chính quyền Thái Thú CSVN có quyền tự trị 2 đảo này.Người biểu tỉnh ỏ VN không thể thực hiện đầy đủ chức năng biểu tình đòi lại quyền làm chủ đất nước,qyuền Tự quyết dân tộc:bất tín nhiện chính phủ,giải tán quốc hội bù nhìn và bải bỏ điều 4 hiến pháp để truất quyền độc tài đảng trị CSVN là nguyên nhân chính đưa đến việc mất nước Việt Nam!…đánh lạc hứớng cuộc biểu tình toàn dân “Chống Tầu Cứu Nước Giải Cộng Cứu Dân”cho âm mưu mãi quốc cầu vinh.

   Nếu nhà cầm quyền Thái Thú CSVN tiếp tục đàn áp biểu tình,bày tỏ nguyện vọng chánh đáng người dân trước thãm họa mất nước về tay Tầu Cộng.Và tập đoàn Đãng Trị CSVN không tự giải tán trả lại quyền làm chủ và quyền tự quyết dân tộc thuộc về dân thì cuộc biểu tình ngày hôm nay sẽ trở thành bạo động: “Con giun xéo mãi cũng oằn”.Đừng để nó trở thảnh một cuộc Cách Mạng Hoa Lài Libya thứ 2-Mà nhà cầm quyền CSVN đã học hỏi rút kinh ngiện từ nhà độc tài Gaddafi gây nên cảnh dổ máu không tránh khỏi của người dân vô tội xứ dầu lửa.Cò người dân xứ ta có Cá lẫn Dầu và dổ máu từ ngàn măm nay với giặc Tầu phương Bắc suốt chiều dài lịch sử dân tộc VN.Nay đừng đổ máu nữa hởi người Công San VN!?.Vì cuộc Cách Mạng nào cũng viết lên bằng máu sử của dân tộc cho Tự Do-Dân Chủ dân tộc hòa bình VN!?

   Nói!, không bằng chứng minh hiện sử Cách Mạng Hoa Lài của dân tộc Libya dấu tranh đạp đổ độc Tài Gaddafi:





“Cách Mạng Hoa Lài”  

‎và
Trận Chiến Libya về Đâu?       
           
           



Friday, 11 March 2011 14:17

Sự thành công bất ngờ của cuộc “cách mạng hoa lài” tại Tunisia (Bắc Phi) và Ai Cập (Trung Ðông) đã tạo thành một biển lửa đấu tranh chống độc tài xảy ra dữ dội khắp các nứơc Trung Ðông, Bắc Phi và đang lan tới (cháy ngầm) ở các quốc gia độc tài tại Á Châu như Trung Cộng, Việt Nam...

Khi hương thơm của cuộc Cách Mạng Hoa Lài bay qua quốc gia Libya, khởi đầu từ ngày 15 tháng 2, hàng vạn người dân đã xuống đường rầm rộ khắp các thành phố lớn, nhất là tại Thủ đô Tripoli, đòi nhà độc tài Gaddafi phải từ chức sau gần 42 năm trị vì quốc gia này như một bạo chúa. Thế nhưng, khác với hai vị TT Ben Ali của Tunisia và Mubarack của Ai Cập đã lặng lẽ ra đi, nhà độc tài Gaddafi nhất quyết chống lại cuộc “cách mạng hoa lài” tới cùng. Ông đã đưa lực lượng đặc biệt trung thành với chế độ đàn áp khốc liệt những người biểu tình không một tấc sắt trong tay tại các thành phố lớn. Máu đã đổ, ngàn người thiệt mạng, vạn người bị thương tích.

Ðứng trước cuộc diện khó khăn, đổ máu, tổn thất nhân mạng nặng nề, thành phần nòng cốt của cách mạng tại Libya đã quyết định phải dùng bạo lực mới chống nổi bạo lực. Ngay tức thì, người dân cách mạng đã tràn tới các cơ quan chính quyền địa phương, kêu gọi quân đội, cảnh sát quay súng. Một số lớn quân đội và công chức đã nhập cuộc, họ lập thành quân dân cách mạng, trang bị vũ khí thô sơ để chống lại đạo quân hùng hậu của bạo chúa Gaddafi. Vì thế, hai tuần sau ngày tòan dân Libya đứng dậy, quân cách mạng đã chiếm hầu hết các tỉnh thành tại Libya, ngoại trừ thủ đô Libya. Nhưng gần đây, lực lượng trung thành của Gaddafi đã phản công dữ dội, tái chiếm vài thành phố do quân cách mạng trấn giữ, khiến cho cuộc chiến tại Libya ngày càng đẫm máu.

Thế giới đang lo sợ cuộc chiến tại Libya sẽ biến thái, nếu không giải quyết ổn thoả, các lực lượng khủng bố Hồi giáo sẽ nhảy vào thì đại loạn. Ðiều rõ nhất là tạo khủng hoảng đói khổ, thiếu thực phẩm, thuốc men; bất ổn kinh tế, ảnh hưởng dây chuyền về năng lượng dầu hỏa thế giới vì Libya là nứơc sản xuất dầu thô với hơn 1.3 triệu thùng mỗi ngày.

CUỘC CHIẾN KHỐC LIỆT

Sau hơn một tuần vắng bóng trên hệ thống truyền thông, nhà độc tài Gaddafi đã xuất hiện tại khách sạn Rixos ở thủ đô Tripoli để tiếp xúc với báo chí quốc tế. Ông cho biết quân chính phủ Libya sẽ lần lượt tái chiếm các mục tiêu tại miền Ðông từng bị phe cánh mạng chiếm đóng từ hồi tháng trước.

Tin tức cho thấy, quân chính phủ Libya, có trọng pháo và phi cơ yểm trợ tối đa, đã tấn công dữ dội một số vùng lãnh thổ đang bị quân cách mạng chiếm đóng. Những cuộc giao tranh đã xảy ra dữ dội trong những ngày qua, số thương vong lên cao và viễn tượng dân chúng sẽ bị nạn đói xảy ra, khiến cho tình hình tại Libya rất khó lường.

Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama và Thủ tướng Anh David Cameron, qua những cuộc điện đàm, đã đồng ý về một mục tiêu chung là chấm dứt tình trạng bạo động cùng với sự từ bỏ chức vụ của Tổng thống Gaddafi tại Libya, trong đó có lệnh cấm vận vũ khí, một khu vực cấm bay, cứu trợ nhân đạo, và theo dõi tình báo.

Ngay tức khắc, Moammar Gadhafi nói rằng nhân dân Libya sẽ sử dụng vũ khí để chống lại các nước phương Tây nếu họ áp đặt lệnh cấm bay trên không phận của nước ông. Và rằng hành động như vậy sẽ khiến người dân Libya nhìn thấy mưu đồ thực sự của các nước phương Tây là muốn nắm lấy dầu hỏa của Libya.

Trong khi đó, mới đây, ông Gaddafi đã đọc một bài diễn văn trên đài truyền hình quốc gia khi nói chuyện với những người thuộc bộ tộc Zentan – cho rằng đã có nhiều nhóm ngoại quốc xâm nhập vào các thành phố tại Libya, nhắm vào giới trẻ và tẩy não họ, rồi sau đó cung cấp vũ khí, ma túy và ngay cả tiền bạc cho họ để làm loạn. Ông nói rằng, lực lượng này hoàn toàn không có hy vọng làm cho chế độ Libya lung lay, vì họ là những nhóm nhỏ từ Afghanistan, Palestine... đã tiến vào các thành phố như ở Zentan, Zawiyah và Benghazi, rồi tại đây chúng tuyển mộ những thanh niên dưới 20 tuổi, một cách bất hợp pháp, tẩy não những thanh niên này để lợi dụng.

Ông Qaddafi nhấn mạnh số thanh niên này chỉ là những nạn nhân vì họ thiếu giáo dục, thiếu sự dạy dỗ từ gia đình, họ đã bị lợi dụng và bị khai thác để chống lại chính quyền. Gaddafi nói “chỉ có khoảng từ 100 đến 200 thanh niên ở Zentan đã dại dột nghe theo lời bọn chúng, những lực lượng này không hề có sức mạnh thật sự, và sẽ bị dẹp tan.”

Bài nói chuyện của Gaddafi bị ngắt ngang nhiều lần bởi những tiếng reo hò từ phía những người ủng hộ ông ta. Một người đàn ông cắt ngang và nói “ông Gaddafi một phần của lịch sử Libya, họ sẽ không để cho ông ra đi.”

Hiện nay nhà độc tài Gaddafi đang bị áp lực phải từ chức, cho dù ông ta tuyên bố nhất quyết sẽ không bao giờ làm việc này. Ông còn nói sẽ đưa lực lượng quân đội đến giải phóng thành phố Benghazi, và rằng “người dân thành phố này đang phải chịu cảnh trả thù nên phải đưa quân đánh đuổi những tay súng ngoại quốc đến từ Afghanistan hay Pakistan”. Xe tăng và phi cơ được quân đội trung thành với ông Gaddafi sử dụng để tấn công vào lực lượng cách mạng, trong lúc các nước Tây phương hiện đang thảo luận về việc thực hiện một vùng cấm bay tại quốc gia này nhằm chế ngự quân Gaddafi xử dụng không quân oanh kích các thành phố do quân cách mạng trấn thủ hơn 3 tuần qua, kể từ ngày 15-2-2011 khi người dân rầm rộ xuống đường đòi lật đổ nhà độc tài Gaddafi tại Libya.

Hình ảnh trên đài truyền hình quốc gia của Libya cho thấy quân đội trung thành với lãnh tụ độc tài Muammar Gaddafi đã chiếm lại được thành phố Bin Jawad ở phía đông, cho thấy những tòa nhà lỗ chỗ vết đạn, xe cộ nằm ngổn ngang trên đường phố. Một tay súng của chính phủ nói kẻ thù là Al-Qaeda và được sự hỗ trợ của Do Thái, khi nói về lực lượng cách mạng tại thành phố này (?).

Phe cách mạng đã chống trả mãnh liệt khi quân đội Gaddafi tiến vào với xe tăng, trọng pháo và phi cơ. Trong khi lực lượng cách mạng chỉ được trang bị đại liên, súng phóng lựu và súng phòng không (loại nhỏ) đặt trên các xe truck, nhưng vẫn hiên ngang chống giữ dù phải hy sinh. Trận chiến đã diễn ra khốc liệt giữa vùng sa mạc ở cả hai miền đông và tây của Libya. Phe cách mạng nói họ sẽ tiến về thành phố Sirte ở phía tây Libya là quê nhà của ông Gaddafi, nơi này là khu vực xuất cảng dầu hỏa, trên một xa lộ chạy dọc theo bờ biển Ðịa Trung Hải, dẫn tới thủ đô Tripoli.

Một nguồn tin khác cho biết, hầu hết miền Ðông nay đã thoát khỏi sự kiểm soát của lực lượng Gaddafi. Sáng nay (9-4) phi cơ của ông Gaddafi đã thả bom nhiều nơi ở thành phố hải cảng Ras Lanuf, là nơi đang trở thành tuyến đầu của dân quân cách mạng. Những chiếc xe truck 4x4 mui trần chở quân và vũ khí đi từ nơi này tới nơi khác để ngăn chận quân đội Gaddafi, hoặc phản công. Dân quân cũng dùng phòng không nhắm bắn phi cơ đang bay. Khu vực từ thành phố Ras Lanuf tới thị trấn Bin Jawal ở phía tây, cách nhau 60 cây số đang trở thành vùng không người.

LỜI KẾT:

Tình hình chiến sự rối ren tại Libya đã làm lu mờ những cuộc nổi dậy của người dân tại các nước ở Trung Ðông như: Bahrain, Yemen, Saudi Arabia, Iran, Jordan... Biến động dữ dội và kéo dài tại Libya đã tạo ra những điểm bất lợi, làm ảnh hưởng tới cuộc “Cách Mạng Hoa Lài” như sau:

1) Tạo khủng hoảng về xăng dầu. Vì Libya ngưng việc sản xuất đầu, nên đã làm cho giá dầu thô thế giới tăng vọt, mặc dù khối OPEC đã bơm thêm dầu để thay thế. Giá dầu thô tại Hoa Kỳ, khi báo lên khuôn, là $105./ thùng. Trong 3 tuần qua giá xăng lẻ đã vọt lên ít nhất khoảng 40 cents/gal. khắp Hoa Kỳ. Ngươì dân đang lo lắng vì kinh tế vốn đang khó khăn sẽ khó khăn hơn.

2) Các chế độ của những nứơc độc tài trên thế giới sẽ nghiên cứu thêm chiến thuật, chiến lược phòng thủ gắt gao khi “cách mạng hoa lài” tràn tới. Thế nhưng, mặt khác của vấn đề là lòng dân, thế nứơc. Nếu bạo quyền xử dụng bạo lực để trấn áp người dân thì trứơc sau bạo quyền đó sẽ phải sụp đổ. Do đó, bạo chúa Gaddafi sẽ phải ra đi, nếu không muốn nói là phải đền tội.

3) Tính đến giờ này, Hoa Kỳ và NATO đang sửa soạn thế cờ tương đối ổn thỏa, tức giải pháp ngoại giao đi đêm, để tạo thành quả tốt và ít máu xương cho người dân Libya. Nhưng nếu không được, buộc lòng họ phải giải quyết vấn đề bằng quân sự, dù phải trả giá đắt hơn. Thật sự, thời gian không cho phép Libya tiếp tục động loạn, vì quốc gia này ảnh hưởng tới nguồn năng lượng thế giới.

Nam Giao, TL

    

 * Một Giải pháp cho cuộc biểu tình cách mạng Hoa Lài Việt Nam..

   Những đợt biểu tình ôn hòa bất bạo động vừa qua là cơ hội của dân tình cả nước muốn dành cho thiện chí:”Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc” của nhà cầm quyền Đãng CSVN,đã từng hô hào theo Nghị Quyết 36/CP.Nhưng tất cả rơi vào cảnh trái ngược lòng dân:cho những nỗi bất bình,những hành động đàn áp thô bạo dã man của công an,mật vụ Tp/Sai gòn-Hà Nội.Người dân tự hỏi và tự trả lời,cho rằng mình là công dân hạng hai của Tầu cộng,nên mới bị công an mật vụ tình báo Trung Quốc tăng-phái vàoVN bắt bớ,dàn áp,biêu tình.Chẵng là Công an ND/VN lại tàn bạo với dânVN!???

   Trước tình trạng bế tắt biểu tình không lối thoát,nên người dân theo phản ứng tự nhiên “Vật Cùng Tất Biến” đứng lên làm một cuộc tổng nổi dậy toàn dân,đạp đồ và lật đổ chính quyền Đãng Trị CSVn.Đây là lúc toàn dân huy động các thành phầ lực lượng chống lại chính quyền CSVN.

   Ngoài lực lượng các nhà hoạt động Dân Chủ-Nhân quyền đứng ra tổ chức hướng dẫn biểu tình .Ta thấy có sự kết hợp nổi bật của MTGPMN tham gia lãnh đạo cuộc biểu tình.Đây cũng là cơ hội có tính toán cho thời cơ phục hồi lại danh dự đã mất uy tín của MTGPMNVN đã từng hứa nhưng không thực hiện được với đồng bào Niềm Nam sau khi đánh cho “Mỹ Cút Ngụy Nhào”giải phóng Miền nam 30-4-1975.Và là trách nhiệm cuối cùng của MTGPMNVN chuộc lại lỗi lầm dân tộc lúc còn là con đẽ của Công Sản Bắc Việt HCM.

  

  * Kế Hoạch và Hành Động,

  - TÌM LẠI ẢNH HƯỞNG THỜI KHÁNG CHIẾN.

   Chúng ta biết MTGPMN đã từng là một Chính Phủ Lâm Thời Cách Mạng Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam Việt Nam[CP/LTCM DTGPMNVN] là thành phần thứ ba trong bản H.Đ Paris/73 được phía Mỹ công nhận sau đồng minh VNCH nên họ phải có trách nhiệm với dân trong cuộc biểu tình này.Vã lại MTGPMN là thuộc quyền của Cộng Sản BắcViệt nên họ còn có nhiều ành hưởng trong Quân Đội ND/CSVN cho dù họ có bị loại bỏ ra khỏi chính quyền Cộng Sản VN tháng 6/1976. Hiện tại họ còn có những vị tướng lãnh cầm quân trong QĐNDVN,có thể nhờ ảnh hưởng này cho một cuộc chính biến quân sự làm đảo chánh,lật đổ chính quyền CSVN.và kéo quân đội /NDVN về phía quần chúng,nhân dân trong cuộc biểu tình chống lại cầm quyền CSVN.

-Với sự ảnh hưởng này,MTGPMN còn có uy tín trong quân đội và các tướng lãnh hồi hưu,đa phần là các lão thành cách mạng cấp tiến-Bất nản chế độ-muốn “Thay đổi” thể chế chính trị trong nội bộ Đãng CSVN.Các vị Tứng lãnh lão thành cách mạng này sẽ ủng hộ phong trào:”Diển biến Hòa Bình” lật đổ thay thế CSVN,nếu có cuộc khởi loạn do MTGPMN cầm dầu,tạo được thế dựa cho phần chính biến nội bộ chính trị Đãng CSVN theo chiều hướng Tự Diển tiến Hòa Bình!...góp phần  tạo thế “ Nội công ngoại kích”,thêm sức mạnh cho toàn dân Tổng Nổi Dậy lật đổ chế độ dộc tài Thái Thú CSVN giành lấy lại quyền Tự Quyết dân tộcVN.

-Dùng ảnh hưởng có công kháng chiến cánh mạng thành công cho CS/HCM của MTGPMN với các lãnh đạo trong Bộ Chính Trị Dãng CSVN đương quyền thành hai phe phái Bảo Thủ- thân Tầu-của TBT Nguyễn Phú Trọng,Nông Đức Mạnh Lê Đức Anh v.v…Và phe Cấp Tiến-thân Mỹ-của Nguyễn Tấn Dũng,Nguyễn Minh Triết,Trương Tấn Sang v.v…là người Miền Nam của MTGPMN/VN-Từng đã sống với Tự Do Dân Chủ tại MiềnNam/VNCH,để đưa BCT/CSVN vào thế đối đầu tan rả nếu có sự can thiệp thúc đẩy phe Tầu Phe Mỹ “Tự Diển Tiến Hòa Bình”có sự đóng góp ung hộ biểu tình của toàn dân cho bên nào có Tự Do-Dân Chủ cho người dân!

 Bức giác thư gửi các vị tướng lãnh và binh sĩ quân đội nhân dân Việt Nam

Tác giả/Nhân vật: Trần Nhu |01-01-2006| 19 lần xem | |

quí vị và tất cả anh em binh sĩ trong quân đội nhân dân Việt Nam. Trước hết cần nói rõ một điều kiện: Tôi không làm chính trị, và không có ý định làm việc đó. Tôi chỉ là một công dân Việt Nam. Nhưng trong cơn quốc biến, mọi người công dân Việt Nam phải gánh phần trách nhiệm của mình. Chính vì vậy mà lá thư nầy được gửi tới quí vị và anh em binh sĩ. Như quí vị đã biết, chúng ta đang ở trong một khoảnh khắc vô cùng nghiêm trọng của lịch sử, Trung Cộng đã và đang lấn chiếm các vùng biên giới lãnh thổ và lãnh hải nước ta. Nhưng nhà cầm quyền Việt Nam hoàn toàn tảng lờ, coi như không có chuyện gì xảy ra, họ không có phản ứng gì, ngược lại một số người lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam đã hợp tác với giặc, vì quyền lợi riêng của phe cánh, họ đã cam tâm dâng hàng mấy ngàn cây số vuông đất đai và một phần vùng Vịnh Bắc Việt của Tổ Tiên cho giặc Tàu. Việc này gây kinh hoàng cho cả nước. Nó sẽ dẫn tới những hậu quả xấu không lường.

Ngày xưa thì có Trần ích Tắc, Lê Chiêu Thống, những người mà cha ông ta gọi là “Cõng rắn cắn gà nhà”, “Rước voi dày mả Tổ”. Ngày nay bọn Mười, Anh, Trà, đang làm tôi tớ cho Bắc Kinh, rước quan thái thú Hồ Cẩm Ðào qua Hà Nội hà hơi tiếp sức, hù dọa dân ta như Lê Chiêu Thống. Thì Tướng lãnh như các ông, còn hy vọng trông mong gì nơi họ ? Nói đạo lý thì các ông ăn cơm dân, mặc quân phục do dân cấp. Giặc vào nhà, sao có thể làm ngơ? Bọn Việt gian Mười, Anh, thì lộng hành nghênh ngang công khai làm tay sai cho giặc. Bọn họ đã thực sự trở thành vật cản nguy hiểm cho lịch sử dân tộc. Kìm hãm mọi sự phát triển của đất nước. Vậy hãy loại trừ chúng đi để cho dân tộc Việt Nam đi lên từ đây, từ lúc này. Hỡi những người mặc áo lính. Lịch sử nước Việt Nam phải chuyển sang một giai đoạn mới.

Những người Việt Nam biết suy nghĩ, có lương tâm và lòng tự trọng phải biết xấu hổ, biết sỉ nhục, khi đất nước mất độc lập, khi bị ngoại bang khống chế, chiếm mấy chục ngàn cây số vuông đất đai. Và phải nhớ rằng, Trung Hoa là mối đe doạ thường trực lúc nào chúng cũng chỉ lăm le muốn chiếm cả Việt Nam. Ðối với người Việt Nam ta, người Tàu lòng dạ họ như những bụi gai và không bao giờ hết tàn ác, ngay thời đại ngày nay, ngày 17 tháng 2 năm 1979, Ðặng Tiểu Bình đã xua 8 Quân Ðòan cộng thêm 2 Sư Ðoàn độc lập, với hàng ngàn xe tăng, xe bọc thép, hàng chục ngàn khẩu đại pháo bất ngờ mở cuộc tấn công xâm lược Việt Nam trên toàn tuyến biên giới phía Bắc, từ Quảng Ninh đến Lai Châu,đến đâu chúng thi hành chính sách diệt chủng: Giết sạch, đốt sạch, phá sạch, đến nỗi các hạ tầng cơ sở, vùng mỏ không còn một cái xẻng nguyên vẹn để xúc, Thị xã Lạng Sơn và vùng phụ cận không còn sót lấy một viên gạch lành, còn dân ta, chúng bắt được già trẻ, trai gái, lột truồng cho xe tăng nghiền nát và thử hỏi, cổ kim đông tây có sự tàn bạo dã man nào hơn giặc Tàu ? Mà chính các ông đã tận mắt chứng kiến sự man rợ của họ. Tại sao chúng ta không nhìn vào tấm gương lớn của lịch sử? Và có lẽ nào ta lại quên chuyện vừa mới xảy ra đầu năm nay. Bọn lính Tàu đã vô cớ bắn chết chín ngư phủ Việt Nam. Họ là đồng bào của các ông. Hỡi các tướng lãnh, hỡi những người lính đã chiến đấu chống giặc Tàu năm 1979, các bạn đã bị phản bội! Bọn lãnh đạo đảng Cộng Sản đang hân hoan nâng cốc chúc mừng giặc Tàu, chúng đang cao giọng đồng ca bài ” Việt Nam Trung Hoa, Núi liền Núi, Sông liền Sông”,” mối tình thắm thiết Việt Hoa vừa là đồng chí vừa là anh em”, một cách trơ tráo vô liêm sỉ nhất.

Thưa quí vị. Lâu nay dân ta bị những người lãnh đạo đảng cộng sản lừa dối. Vì rằng có nhiều việc liên hệ đến quyền lợi dân tộc và vận mệnh của Tổ Quốc, họ không bao giờ nói thật, và công bố sự thật cho dân biết những hiệp ước họ đã ký với Bắc Kinh, mà không hề được các ban, các ngành viện chuyên môn nghiên cứu xem xét trước. Bất chấp cả nhà nước, lãnh đạo đảng trên hết, Tổng Bí Thư ký hiệp định, bằng một loạt các hiệp ước mù mờ, nguy hiểm và bất bình đảng vẫn hạ bút ký. Bên cạnh họ là một lũ ươn hèn, ngu tối, bất lực, chấp nhận những đòi hỏi ngang ngược của Bắc Kinh. Trong đó có việc cắt nhượng nhiều vùng đất trên biên giới như khu vực Bình Ðộ 400 thuộc huyện Cao Lộc, và hai dãy núi thuộc xã Quốc Khánh, huyện Tràng Ðịnh, Tỉnh Lạng Sơn; 5 dãy núi thuộc huyện Vị Xuyên thuộc tỉnh Hà Giang , ngoài Ải Nam Quan và Thác Bản Giốc cho giặc Tàu&.. Chưa hết, trong vùng vịnh Bắc Việt, Lãnh đạo Ðảng Cộng sản Vịêt nam còn thiết lập đường biên giới mới và nhượng cho Trung cộng hơn 11,000 cây số vuông. Ðó là chưa kể đến việc cho Trung cộng chính thức vào khai thác tài nguyên trong vùng Vịnh. Mọi người công dân của nước này, ắt phải đau lòng khi thấy nhà cầm quyền tự ấn vào tay Bắc Triều những vùng đất, vùng biển mà ông cha ta đã đổ biết bao nhiêu xương máu để gìn giữ từng tấc đất.

Hỡi nhũng người Việt Nam: Quyết không thể để cho bọn Việt gian tiếp tục dâng đất cho giặc, và trước khi mọi việc trở nên quá trễ. Tất cả công dân Việt Nam bằng mọi cách loại trừ những kẻ bất lương trong nhóm lãnh đạo đảng Cộng sản đang liên minh với Bắc Kinh, cảnh báo trước những tai hoạ hợp tác với Trung Cộng. Nhóm lãnh đạo này đã ký kết nhiều, văn kiện mà chúng không công bố trước quốc dân. Chúng thực hiện phương châm mười sáu chữ Vàng của Trung cộng: “Láng giềng hữu nghị hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai.” (Dẫn lời phát biểu của Tề Kiến Quốc đại sứ đặc mệnh toàn quyền của Trung Cọng tại buổi chiêu đãi kỷ niệm lần thứ 55 , ngày thiết lập quan hệ ngoại giao Trung Việt, tổ chức tại Hà Nội ngày 14 tháng 01 năm 2005).

Trung cộng chủ trương: “hợp tác toàn diện” và “nhất thể hoá khu vực” nghĩa là thực hiện âm ưu “Trung Quốc hoá”. Theo Tân Hoa Xã ngày 02, 12. 2000, khi nói về hợp tác toàn diện, bản tuyên bố hữu nghị Việt Trung giữa người lãnh đạo hai đảng tập trung vào 3 nội dung chủ yếu: Quan hệ chính trị, quan hệ kinh tế, và quan hệ giáo dục. Cùng thời kỳ Lê khả Phiêu ký hiệp định biên giới năm 2000, còn có bài viết của Cổ Tiêu Tùng, giáo sư nghiên cứu Ðông Nam Á, Viện khoa học xã hội Quảng Tây Trung quốc, nói về việc “nhất thể hoá” vành đai kinh tế: vịnh Bắc Bộ là quan trọng nhất trong hợp tác giữa Trung quốc, Việt Nam và các nước Asean, vùng duyên hải phía Tây Bắc Thái Bình Dương. Sự liên thông vành đai này có thể làm cho vùng Ðông Bắc Á, với Ðông Nam Á liên kết lại, hình thành toàn diện và sâu rộng về chính trị. Nó đẩy mạnh mẽ hơn nữa sự mở rộng phát triển của Trung Quốc. Với Việt Nam thì vành đai hành lang bao gồm các tỉnh Quảng Ninh, Hải Phòng, Thái Bình, Nam Ðịnh, Ninh Bình, Thanh Hoá, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị. Mười tỉnh duyên hải vịnh Bắc Bộ mở rộng cửa toàn bộ khu vực miền Bắc. Ðể những khu vực này trực tiếp có ảnh hưởng của Trung Cộng (bao gồm toàn bộ Quảng Tây, toàn bộ đảo Hải Nam, và Quảng Ðông), chúng đang xây dựng nhiều tuyến đường cao tốc nối liền giữa Trung quốc với các tỉnh Việt Nam.

Ðây là quy hoạch chung theo nghĩa đen, Việt Nam thành một tỉnh tự trị của Trung Quốc, trong cái gọi là “hợp tác toàn diện”, và “nhất thể hoá khu vực”. Tất nhiên vịnh Cam Ranh và các tỉnh phía Nam cũng nằm trong vành đai này. Cho nên các hiệp ước mà Lê Khả Phiêu ký với Bắc Triều năm 1999- 2000 về biên giới trên đất liền, phân định vịnh Bắc Bộ, cho đến bảy văn kiện hợp tác với Trung cộng khi Hồ Cẩm Ðào đến Hà nội ngày 31 tháng 10 năm 2005 vừa qua được bộ chính trị đảng Cộng sản nhắm mắt, cúi đầu ký một cách mau lẹ, đều đã được nằm sẵn trong âm mưu xâm lăng, và ăn cướp công khai, ăn hiếp một cách lộ liễu, thô bỉ. Thí dụ như cái gọi là: “Hiệp ước hợp tác nghề đánh cá vịnh Bắc Bộ, người Tàu bắt được ngàn con cá, ngư phủ Việt Nam khó bắt được một con, vì không có phương tiện mà lại dễ bi cho ăn đạn, hay như Hiệp định Trung Cộng Việt Nam cùng tuần tra chung vùng biển Bắc Bộ, mà Phạm Văn Trà vừa ký với giặc, chỉ có nghĩa là Trung Quốc toàn quyền kiểm soát vùng biển Bắc Bộ mà thôi. Còn trong Bảy văn kiện hợp tác Trung quốc, trong đó có việc Trung Quốc sẽ cung cấp điện đại qui mô cho Việt Nam, nếu nó không hài lòng điều gì với các anh. Nó sẽ cúp điện thì Hà Nội thắp đèn dầu!

Bọn lãnh đạo đảng Cộng sản đối với đồng bào thì tàn nhẫn và thù hằn dai dẳng. Trong những đợt vượt biên từ sau mùa bão máu năm 1975 bao nhiêu người đã chìm trong lòng biển? Những người còn sống nhiều người bị tù đày, bị cướp đoạt, bị lừa gạt năm lần bảy lượt, nhưng trong trái tim của họ vẫn đượm màu độ lượng hơn là hận thù, hằng năm họ vẫn gửi về Việt nam hàng mấy tỷ dollars. Trong lúc những tấm bia tưởng niệm đồng bào bạc phước ở đảo Ga Lăng, Bi-Ðông, Palawan, những người lãnh đạo Hà Nội tìm mọi cách đập phá. Họ làm cho người chết không được sự yên tĩnh. Ðối với đồng bào thì như vậy. Nhưng đối với kẻ thù thì tỏ ra quá hèn hạ, lú lẫn, u mê, quên cả chuyện vừa mới xảy ra cuộc chiến tàn bạo của giặc Tàu năm 1979. Với các công trình viện trợ hợp tác xây dựng của Trung Quốc với Việt Nam, khi có sự bất đồng với nhau, họ lập tức rút các chuyên gia về nước, tự ý phá bỏ các hợp đồng, và phá huỷ tất cả các công trình không còn một cái nào có thể hoạt động được! Rồi lại còn chuyện Tàu mua sừng trâu giá cao, mua ngô non v.v. để triệt hạ dân Việt! Người Tàu không từ một thủ đoạn đê hèn nào đối với người Việt.

Thật là bất hạnh cho những quốc gia nào có biên giới chung với nước Tàu. Chúng là người láng giềng tham tàn độc ác, hèn hạ nhất. Không có thể hợp tác với chúng. Tất cả việc hợp tác với Trung Cộng mà đảng Cộng sản Việt Nam đã ký kết với Bắc Kinh đều là xiềng xích tinh thần và vật chất, hết sức nguy hiểm cho đất nước. Không thể để cho chúng “hợp tác toàn diện” với giặc. Hãy để một bàn tay rắn rỏi loại trừ tức khắc bọn Việt gian bán nước, và làm cho chính quyền lành mạnh! Mỗi hành động đi đêm với Bắc Kinh đều vi phạm quyền lợi của dân tộc phải được xử lý nghiêm minh. Tôi tin tưởng rằng, nguồn ánh sáng chính nghĩa sẽ soi rọi cho chúng ta trong nhiệm vụ trừ gian cứu nước. Có ai là người Việt Nam lại từ chối nghĩa vụ cao cả này? mà toàn dân Việt Nam sẽ đón nhận nó, và tôi cũng tin là bất cứ ai trong chúng ta, trừ bọn Mười, Anh, Trà&. muốn mình trở thành người Tàu. Tất cả sức lực, niềm tin và sự hy sinh mà chúng ta sẵn sàng hiến dâng cho Tổ quốc Việt Nam, sẽ toả sáng và được thế giới ủng hộ.

Thưa quí vị và các chiến sĩ trong quân đội nhân dân Việt Nam. Không còn con đường nào khác, không còn lựa chọn nào hơn là phải ra tay trừ khử những tên Việt Gian trong nước trước. Cả dân tộc đang mong đợi các vị. Ai làm được việc đó, tên tuổi sẽ rực rỡ muôn đời, nêu danh muôn thuở. Thưa quí vị, tôi không gửi tới quí vị và các chiến sĩ thông điệp chiến tranh. Nhưng sẽ sai lầm và ngu xuẩn tin là có thể dùng lẽ phải để thuyết phục được bọn Việt gian tỉnh ngộ. Các vị đã biết đấy, sau hàng ngàn những kiến nghị, góp ý, những lời khuyên răn và can gián quí báu của những người có tâm huyết trong và ngoài đảng, kể cả những tướng lãnh và nhiều cựu viên chức cao cấp như Thủ tướng Võ Văn Kiệt, Ðại tướng Võ Nguyên Giáp cùng các tướng Chu Huy Mân, Nguyễn Quyết, Nguyễn Trọng, Lê Văn Hiền, Phạm Hồng Sơn, Ðoàn Y Thành, Nguyễn Nam Khánh, các Ðại tá như Thiết Vi Hùng, Trần Quốc Thuần v.v& Giớí trí thức, Phan Ðình Diệu, Gs. Trần Văn Hà, Gs. Sử học Dương trung Quốc& các cán bộ văn phòng Quốc Hội như Luật sư Trần Quốc Thuận, Trần Văn Lâm&. Các nhà báo Trần đình Bá, Nguyễn Trần Thiết v.v& đã không thể dùng lẽ phải và giải pháp ôn hoà để thuyết phục được bọn Ðỗ Mười, Lê Ðức Anh, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Khoa Ðiềm& Tất cả lời khuyên không lay chuyển được họ. Bọn này một mực dựa vào Bắc Triều để bảo vệ quyền lợi. Chúng cúi đầu thần phục, noi gương Mạc Ðăng Dung ngày xưa dâng đất năm động. Còn bọn Việt gian bây giờ, dâng đất, dâng biển.

Hỡi những người lính: Quân đội là bức tường thành bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ lãnh thổ. Mục đích to lớn trọng đại của quốc gia là duy trì bảo vệ những tài nguyên của đất nước và chống lại mọi nguy cơ xâm lấn của ngoại bang. Thực hiện những việc làm trên là nhằm bảo vệ nền độc lập, bảo vệ quyền lợi tự do của người dân. Ở nước nào cũng vậy, tố chất quân đội quốc gia, bao giờ cũng gắn bó mật thiết với tố chất dân tộc của quốc gia đó. Nhưng khi nó bị nhào nặn trong chế độ chính trị không hoàn thiện, thì quân đội ấy không còn quân đội lý tưởng của dân tộc nữa. Chỉ khi nào nhân dân thấy ở người lính thực sự là nơi an toàn để gởi gắm quyền lợi và tự do, mới đúng nghĩa quân đội nhân dân.

Các bạn thân mến. Nhân dân phải làm việc cực nhọc để tạo ra của cải, nộp thuế cho nhà nước một phần để nuôi quân đội, mà niềm vui nỗi buồn của người lính có quan hệ máu thịt với sự sinh tồn của dân tộc. Các bạn đều là con em của nhân dân, phải bảo vệ họ. Không phải người lính đổ xương máu ra để bảo vệ một nhóm nhỏ lãnh đạo. Lẽ ra xương máu của anh em đổ ra để bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ sự an lành cho dân. Nhưng lâu nay máu của các bạn đổ ra và mồ hôi nước mắt của dân đổ ra đã bị những con muỗi mòng, con đỉa ở Bộ Chính trị hút kiệt. Nhà văn Dương Thu Hương gọi chúng là những con giòi bự, nhưng chưa giải thích rõ nó từ đâu sinh ra. Nó từ đống phân tư tưởng Hồ Chí Minh hủ hoá với ruồi nhặng Mao đẻ trứng, trứng nở ra giòi, cái quả từ cái nhân gieo tạo ra. Ông Hồ Chí Minh với chiến lược trồng người, đào luyện con người xã hội chủ nghĩa sinh ra toàn bọn sâu dân mọt nước, cả đảng lẫn chính quyền không có bộ mặt nào sạch sẽ. Bà Dương Thu Hương nhờn tởm chúng. Trong lá thư trả lời ông Ðinh Ngọc Ninh ở Pháp, bà viết: “Hãy nhìn lại những con giòi khổng lồ thời hiện đại Hà Nội đang lưu truyền bản photocopie trên đó đăng thứ tự 50 con giòi hạng một, những con giòi chủ nhà bank khắp thế giới, nhiều nhất là ở Mỹ và Thuỵ Sĩ. Mức tiền thấp nhất là trên 600 triệu USD& Tôi không phải chủ nhà Bank nên không biết rõ ngân khoản thấp nhất hay cao nhất là bao nhiêu. Nhưng tôi biết một số vụ “làm ăn” của các bự giòi, con thì ăn cắp một nửa số cement đổ làm hồ thuỷ điện Hoà Bình khiến mỗi năm một lần mời chuyên gia Hà Lan sang hàn vết nứt, mỗi lần tốn kém hằng trăm triệu USD. Và các ngân hàng bị huy động chạy nháo nhác như cứu hoả, con thì mua tàu bãi rác của Hải quân Nga thải đi sơn quét lại mang về lúc diễn tập sự việc đổ bể mới biết, con thì mua tên lửa Nga đã tịt ngòi đem về bắn không nổ, mang tàu trục vớt không được phải thuê dân chài mò lên, con thì cướp ngân quỹ quốc gia cho vợ trổ tài xây sân bay trên đảo hàng tỷ USD, ngày khánh thành cả sân bay, máy bay, phi công bị sập chìm xuống biển vô tăm tức, báo chí không được phép đưa tin” Bà Dương thu Hương than phiền, “không đủ giấy và đủ thờì gian để liệt kê 50 con giòi cấp một , làm sao có thể đủ kiên nhẫn kể cho ông nghe những con giòi cấp hai và cấp ba.” Tiền bạc hút xương máu của dân nhiều đến thế. Còn nhà ở của bọn chúng là những toà biệt thự sang trọng, những đồ vật cực kỳ lộng lẫy, vương giả, mà đến một quốc vương cũng phải thèm muốn. Thế mà đó lại chính là con người vô sản, giản dị, khiêm tốn mà người ta gọi là người đầy tớ của dân. Nhưng giữa cái tên và sự việc lại là một việc khác biệt quá lớn.

Các bạn đã hy sinh cả cuộc sống của chính bản thân mình để rồi cuối cùng đau xót nhận ra rằng phần thưởng những cống hiến của các bạn chỉ là sự lừa dối. Và đã bị bọn họ lợi dụng trở thành lá bài hộ mệnh cho một nền độc tài đảng trị, mà mỗi đảng phái chỉ là một thiểu số người trong cộng đồng dân tộc. Nếu chỉ mang ý tưởng của đảng mình ra áp dụng thay vì nguyện vọng của toàn dân là một lỗi lầm lớn. Nhưng kể từ năm 1954. đây là lần đầu tiên của Việt Nam: một chính quyền áp dụng công khai nguyên tắc đảng lãnh đạo (có một nhóm người đứng ra thống trị cả một dân tộc, trên cả Tổ quốc.) Ðây cũng là một điều ngu xuẩn trái đạo lý phi dân tộc, phản nhân văn. Người có trí thức, phải biết rằng, đảng phái nào dù ưu việt đến đâu cũng phải đặt Tổ quốc và quyền lợi dân tộc lên trên hết, kể cả các tôn giáo, hết thảy phải tôn trọng nguyên tắc này, không bao giờ vượt qua phạm vi đó.

Nhân đây, tôi cũng muốn nói với những người lãnh đạo đảng cộng sản rằng: Lịch sử các nước văn minh, phát triển không cần có đảng Cộng sản lãnh đạo, như nước Ðức, nước Mỹ, nước Nhật v.v&ngược lại nước nào có đảng Cộng sản lãnh đạo, tất nhiên là bị bần cùng hóa, thoái hoá, lạc hậu, tụt hậu như Cu Ba, Bắc Hàn, Việt Nam v.v&Và cũng không cần đảng cộng sản lãnh đạo, người ta vẫn dành được độc lập. Nên biết rằng ở thời điểm năm 1945  1946, sau đệ nhị thế chiến, các nước Anh, Mỹ, Pháp đã lần lược trao chủ quyền độc lập cho nhiều quốc gia ” phi liên kết”. Năm 1947 chính phủ Lao Ðộng Anh dưới sự lãnh đạo của Thủ tướng Attlee đã trao chủ quyền độc lập cho Ấn Ðộ, Tích Lan, và Miến Ðiện, Mỹ trao trả độc lập cho Philippines năm 1957. Thủ tướng Pháp Guy Mollet cũng đã trao chủ quyền quốc gia cho Tunisie và Ma Rốc năm 1956. Sau nầy quân Mỹ đến miền Nam Việt Nam, là do sự mời gọi của cộng sản Nga Tàu, bọn bành trướng đế quốc đỏ. Giống như quân đội Mỹ đến tham chiến ở Triều Tiên năm 1951, chủ trương của Hoa Kỳ giúp Việt Nam Cộng Hoà giữ vững nền độc lập, không phải muốn biến nơi đây thành thuộc địa, như người Pháp trước kia. Hiện còn mấy chục ngàn quân Mỹ đóng ở Nam Hàn, và một điều hiển nhiên, ai cũng biết. Sau Ðệ Nhị Thế Chiến đến nay vẫn còn mấy chục ngàn quân My đóng ở Tây Ðức. Ở nước Nhật quân Mỹ còn mấy chục ngàn, nhưng không có ai bảo Nước Ðức, Nước Nhật, Nước Ðại Hàn là tay sai của đế quốc Mỹ hay các nước nầy bị Mỹ đô hộ. Thế mà bao nhiêu năm nay Ðảng Cộng sản Việt nam cứ lợi dụng khẩu hiệu chống Mỹ xâm lược tuyên truyền để buôn xương bán máu của dân. Và gán cho người anh em đủ mọi thứ xấu xa như ngụỵ quân, ngụy quyền, tay sai, thử hỏi ai là tay sai? ai bán nước? Ðảng Cộng sản Việt nam đánh đĩ hai chữ kháng chiến quí giá. Tôi lột mác kháng chiến của các anh vì các anh cứ khoe khoang mãi về công lao kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ, mà quên rằng, các anh chỉ là tên lính xung kích của bọn đế quốc đỏ lúc đó là Nga sô và Trung Cọng. Vả lại các anh có bao nhiêu đảng viên cộng sản trong thời gian kháng chiến chống Pháp? Và bao nhiêu đảng viên hy sinh ở Ðiện Biên Phủ? Hay các anh chỉ là những kẻ chiến đấu bằng xương máu của người khác để thực hiện mưu đồ đen tối. Lại hỏi nữa: 30 năm xây dựng xã hội chủ nghĩa miền Bắc, các anh có cái gì ngoài cái lăng lỗi thời và mất vệ sinh nhất. Còn 30 năm hòa bình các anh đã làm được những gì cho đất nước ngoài một số công trình được dựng lên từ tài lực của bọn tư bản cá mập. Trong đó đáng kể nhất là tiền và công sức của người Việt Nam lưu vong. Dân tộc ta có cuộc sống an bình no đủ, đất nước tồn tại và đứng vững, phát triển mà không cần sự có mặt của đảng cộng sản Việt nam. Ðảng cộng sản Việt Nam luôn luôn là tai ương cho đất nước này, một tai ương mà tất cả chúng ta đã có dịp kiểm chứng đầy đủ. Tôi tin chắc rằng chế độ cộng sản hiện nay là một tội lỗi về đạo đức, về chính trị vô cùng to lớn. Các anh sẽ là người hạnh phúc, nếu anh được từ giã nó. Trên thế giới này, không có lý do nào có thể giải thích tại sao người Việt Nam không có cả quyền tự nhiên, tự do căn bản, mà bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền đã đưa ra như quyền được sống, được tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc riêng của họ.

Việc nhắc lại quá khứ chỉ có thể là bài học cho hiện tại và hậu thế. Các anh đều biết đấy, từ năm 1945, những mơ ước cháy bỏng nhất cho nhân dân không trở thành hiện thực. Tuyên ngôn độc lập mùng 2 tháng 9 năm 1945 cảm thấy bi phản bội nữa là khi hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa bị chính người đọc tuyên ngôn độc lập dâng cho giặc Tàu năm 1958 và việc dâng đất, cắt đất cho giặc sẽ không dừng lại chừng nào chưa xảy ra & và chưa kết thúc&. Nguyên nhân cuối cùng và đại họa đến với dân tộc dường như đã và đang ngầm núp trong nền chính trị của đảng Cộng sản. Một đảng có lịch sử lừa đảo để chiếm quyền, với lòng kiêu hãnh ngu dốt bỉ ổi, lì lượm vô sỉ và tham tàn, mà ngừời sáng lập ra nó đã có công lưu manh hoá toàn đảng, về cuối nó tập họp những tâm hồn khiếp nhược và những bộ óc tê liệt trước sức ép của ngoại bang. Tại sao lại nói đại hoạ ngầm núp trong đảng cộng sản Việt Nam, vì rằng: trong việc giải quyết mối quan hệ với Trung Cộng, họ đã đi quá xa, với những lo lắng xấu nhất cho đất nước. Bọn Ðỗ Mười, Lê Ðức Anh, Lê Khả Phiêu, Phạm Văn Trà& tỏ rõ sự nhu nhược quá đáng với những đòi hỏi của Bắc Kinh, những nhượng bộ liều lĩnh, vô vọng và vô trách nhiệm đối với Tổ quốc, coi thường nhân dân.

Trong việc hoạch định chính sách đối ngoại, những người lãnh đạo đảng bị ràng buộc bởi những nỗi lo trước kia không dám quan hệ chặc chẽ với phương Tây. Nhưng lại liên kết chặt chẽ với kẻ thù truyền kiếp là Trung Quốc. Sự thực Việt Nam chưa bao giờ có sự an toàn đáng tin cậy của người Tàu. Vấn đề quan trọng ở đây là lịch sử xâm chiếm Việt Nam của người Tàu để lại& Và tâm lý dân Việt hàng ngàn thế hệ được giáo dục với tinh thần rằng kẻ thù chính của họ là bọn bành trướng Phương Bắc, rằng chúng luôn luôn muốn chiếm cả Việt Nam từ khi mới lập quốc. Nhưng đảng cộng sản Việt Nam đã thay đổi hẳn chính sách của họ, từ khi Hồ Chí Minh lên nắm chính quyền. Họ Hồ thường giáo dục đảng viên “Mối tình thắm thiết Việt Hoa, vừa là đồng chí, vừa là anh em và Trung quốc với Việt Nam như chân với tay, như môi với răng”. Ðiều đó, có nghĩa là họ Hồ không biết, và không hiểu lịch sử nước mình. Cũng có thể là ông không muốn biết và không muốn hiểu.

Có thể tinh thần thời đại và đổi thay, nhưng việc lấn chiếm đất đai của Việt Nam thì các nhà lãnh đạo Bắc Kinh không muốn thay đổi. Ðó cũng là nét đặc trưng của người Tàu là như vậy. Họ luôn luôn muốn mở rộng lãnh thổ Trung Hoa, gây ra nguy hại, và mất an bình của các nước láng giềng, như Ấn Ðộ, Việt Nam, Mông Cổ, Tây Tạng v.v. Làm thế nào nữa đây để chúng ta có thể sống yên bình, hoà hợp và thân ái với họ. Khi họ luôn luôn dòm ngó, xâm lấn lãnh thổ nước ta. Kinh nghiệm lịch sử cho chúng ta thấy rằng, Việt Nam càng ít quan hệ chính trị với Trung Hoa bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu. Quan hệ với họ thì dễ, nhưng rứt ra khỏi tay họ thì rất khó! Huống hồ là những người lãnh đạo đảng Cộng sản Việt nam lại xác định phương châm “hợp tác toàn diện” với người Tàu “Nhất thể hoá khu vực” theo phương châm của Tàu. Lãnh đạo Việt cộng luôn nêu khẩu hiệu học tập nước bạn.

Tại sao ta cứ phải làm theo họ, cái tệ nô lệ này có từ năm 1946, khi đảng Cộng sản Việt Nam, lấy “tư tưởng Mao Trạch Ðông làm kim chỉ nam cho hành động”. Phải dứt bỏ hẳn cái vòng kim cô của Bắc Triều. Phải dứt bỏ điều ô nhục đáng hổ thẹn này. Nó trái với nguyên tắc đạo đức và chủ nghĩa yêu nước. Chúng ta đồng thời được tiền nhân kính yêu cảnh cáo về tai họa của việc liên minh với Bắc triều. Nếu cần chiến đấu chúng ta không sợ vài triệu quân Tàu. Chúng là một lũ hết sức thâm độc, nhưng cũng là một đội quân hèn nhát nhất thế giới. Bọn tướng Hán từ cổ đến kim tên nào cũng nhát như chuột; ông cha ta, chưa bao giờ chiến đấu trong một trận ngang sức: Ngô Quyền, Lê Ðại Hành, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Ðạo, Lê Lợi, Nguyễn Huệ. Tiền nhân ta đã chiến thắng kẻ thù lớn mạnh gấp nhiều lần. Và cũng rộng lượng với kẻ thù khi chúng bị đánh bại. Trong Bình Ngô Ðại Cáo, Nguyễn Trãi từng viết: “Ðánh một trận sạch không kinh ngạc, đánh hai trận tan tác chim muông.” Hãy ngẩng cao đầu hãnh diện về Tiền nhân của chúng ta.

“Lịch sử bao giờ cũng có nhiều mặt& Trong Vương triều nhà Trần luôn luôn bị sức mạnh từ bên ngoài đè nặng không thể tưởng tượng được. Nhưng sự thống nhất trong nội bộ của nó luôn luôn được chuẩn vị và nhân dân một lòng, thì cho dù giặc Mông cổ có sức mạnh mẽ, hùng cường đến đâu cũng chẳng làm gì nổi. Trên thực tế chưa bao giờ có sức mạnh đáng kể bên ngoài nào ưy hiếp được triều đại nhà Trần. Ðây là bài học được rút ra từ thực tế lịch sử chứ không phải lý thuyết” (Dẫn sách TTPGNT trang 486 tập I cuả tàc giả.)

Sức mạnh của cộng đồng dân tộc là tổng hợp ở mỗi cá nhân, vì vậy dân tộc có thể hùng mạnh. Và ngược lại, từ mỗi cá nhân đến với cộng đồng. Chúng ta thực hiện chưa được chu toàn sức mạnh ấy. Vấn đề chia rẽ giữa người Việt với nhau quá lâu rồi! Hãy cho qua đi, chúng ta hướng về tương lai. Chúng ta có quá nhiều việc phải làm ở phía trước. Ðây là lúc tạo cho chúng ta cơ hội để hàn gắn vết thương quá khứ, cùng tiến đến một cơ sở chung. Bất kể những gì đã chia rẽ chúng ta trước đây, chúng ta hãy xếp nó vào quá khứ. Hãy để cho giây phút nhân ái nầy theo: “Nhiễu điều phủ lấy giá gương, người trong một nuớc phải thương nhau cùng”. Là một điều hàn gắn vết thương và đoàn kết cùng nhau cứu nước. Cho dù chúng ta có thể nghĩ như thế nào đi nữa về những khuynh hướng chính tri cho Việt Nam tương lai. Nhưng những người Việt Nam dũng cảm đã dấn thân chiến đấu cho động cơ cao cả vì tự do độc lập dân tộc sẽ không có gì ngăn cách. Tôi tin chân lý là chất keo gắn bó chúng ta với nhau. Ðó là sợi giây ràng buộc cho dù bị kéo căng ra vẫn không bị đứt cả bên trong lẫn ngoài nước. Chúng ta hãy cùng nhau tạo dựng tinh thần dân tộc trên cơ sở thống nhất cho một nước Việt Nam Tự do.

Ðể thay đổi một chế độ độc tài chúng ta cần phải can đảm và dám làm những gì mà thế hệ trước chưa làm được. Các vị tướng lãnh trong quân đội, phải là người tiền phong khai thông để kỷ nguyên bế tắc trôi giạt qua đi và một mùa xuân đổi mới trên toàn cõi Việt Nam bắt đầu. Dân tộc đang cần con người hành động, con người chúng ta cần là con người trung thành với nước Việt Nam, con người đặt Tổ quốc và quyền lợi nhân dân lên hàng đầu. Người đó, nhất định sẽ thống nhất được lòng dân…

Trần    Nhu
 01/01/2006

     

  * Chiến Thuật, Nội Công Ngoại kích.

 -Động binh. Đảo chính quân sự sẽ xảy ra ?

Sáng nay, trên một số trục đường phía tây thành phố Sài Gòn từ hướng Bình Dương, Bình Phước qua trục đường xuyên Á nối với quốc lộ 1, đã có hàng đoàn xe tăng, thiết giáp và xe quân sự chở bộ đội có vũ trang xuất hiện trên đường .

 Một cuộc động binh lớn và hiếm thấy trong thời gian trước nay, đã được thực hiện sáng nay trong thời bình.

 Liệu có diễn ra một cuộc lật đổ quân sự ngoạn mục trong nội bộ đảng CSVN vào thời điểm và thời cơ này hay không ?

 Điều này theo các nhà phân tích trong nước hoàn toàn có thể diễn ra.

 Vì trong nội bộ ÐCSVN vốn có nhiều phe cánh, kình địch và vẫn chực hờ để “tiêu diệt” hay lật đổ lẫn nhau. Những phe nhóm này tuy nhiều nhưng tựu trung có thể chia thành 2 phe chính.

 Cấp tiến cộng sản. và bảo thủ cộng sản.
 - Phe cấp tiến đa số do những người có gốc Miền Nam chủ xướng. Nguyễn Tấn Dũng thuộc trong hàng ngũ phe này.
 - Phe bảo thủ cộng sản. thân Tàu cộng do Nông Đức Mạnh cầm đầu có một số lão quân sư đứng sau.

 Việc động binh ở Sài Gòn, chúng ta có thể đoán được phần nào lực lượng phe nào nắm giữ và hành động .

 Nhưng dù có chính biến, lật đổ quân sự giữa nội bộ CSVN xảy ra cũng chưa chắc sẽ có thay đổi toàn diện và triệt để theo hướng dân chủ tốt đẹp và tích cực ở Việt Nam cho tổ quốc và nhân dân Việt Nam.

 TS. Trần Minh Hoàng
  Re: đảo Chính Quân Sự ?

Hy vọng có cuộc cái cách mới,để bọn việt cộng và gia đình chúng bớt làm chuyện ác:  

 Chú dũng hay bác nông 2 thèng này củng thuộc loại bần cố nông,thì làm sao lãnh đạo đất nước đến phồn thịnh đây

  http://www.datviet.com/threads/173944-%C4%91%E1%BA%A3o-Ch%C3%ADnh-Qu%C3%A2n-S%E1%BB%B1
       
      
 -  Tháng 5 5       QUÂN ĐỘI CSVN TỰ DIỄN BIẾN ?    
      
    
Đăng bởi hoalaivn

“Tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” là hai nỗi lo lớn nhất hiện nay của đảng và nhà nước Cộng sản Việt Nam trong cuộc chiến chống “diễn biến hòa bình” đang len lỏi vào sâu không chỉ trong nội bộ cán bộ, đảng viên và cả quân đội nữa.

Chuyện này không còn là lời đồn thổi hay bịa đặt của các “thế lực thù địch” nhằm chống lại tổ quốc và nhân dân như các cơ quan tuyên truyền của nhà nước vẫn tìm cách đánh lạc hướng nguy cơ tự phát muốn xa đảng của cán bộ, đảng viên và bộ đội mà là những điều nói ra từ cửa miệng những người có thẩm quyền trên Báo Quân đội Nhân dân (QĐND), cơ quan ngôn luận của Quân ủy Trung ương và Bộ Quốc phòng Việt Nam.

Trước hết, hãy nghe Bắc Hà cảnh giác trên QĐND ngày 24-04 (2011) : “ Những thành tựu đã đạt được trong 20 năm thực hiện Cương lĩnh Đổi mới-(Cương lĩnh 1991) đã đưa đất nước ta ra khỏi tình trạng kém phát triển, đời sống của nhân dân đã có những cải thiện đáng kể, vị thế, uy tín của Việt Nam đã được nâng cao rõ rệt,… Tuy nhiên đất nước vẫn đang đứng trước nhiều thách thức, trong đó có Chiến lược “diễn biến hòa bình” (DBHB) của chủ nghĩa đế quốc, lợi dụng dân chủ, nhân quyền nhằm “can thiệp vào công việc nội bộ, xâm phạm độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ, an ninh quốc gia và ổn định chính trị của Việt Nam” (Báo cáo chính trị Đại hội XI, trang 65). Đấu tranh chống lại các âm mưu, thủ đoạn DBHB của chủ nghĩa đế quốc, các phần tử phản động, tay sai và những kẻ thoái hóa về chính trị là một trong những nhiệm vụ quan trọng của chúng ta trong giai đoạn cách mạng mới.”

Nhưng những “phần tử phản động, tay sai và những kẻ thoái hóa về chính trị “ ở trong nước bây giờ là ai, nếu không phải là những người dân, cán bộ, đảng viên và bộ đội không còn muốn liên hệ với đảng nữa ?

Những thành phần bị Bắc Hà lên án nằm trong hàng ngũ đảng, nhưng “chủ nghĩa đế quốc” từ đâu đến, do ai chủ trương và nhắm mục đích gì thì không thấy Bắc Hà nói. Ai cũng biết người viết bài muốn ám chỉ đến các nước Tây Phương, đứng đầu bởi Hoa Kỳ là những chính phủ vẫn thường xuyên lên án Việt Nam vi phạm nhân quyền, đàn áp những người đấu tranh đòi dân chủ tự do.

Bắc Hà viết tiếp : “Liên hệ đến Việt Nam, phương Tây đang mơ đến cuộc “cách mạng hoa sen”… Tất nhiên, không có một chiến thắng nào của chủ nghĩa đế quốc lại không dựa trên việc tận dụng những sai lầm, khiếm khuyết của các đảng cầm quyền, các nhà lãnh đạo chính phủ hiện hữu, cũng như không dựa trên tình trạng xã hội có nhiều vấn đề bức xúc, như đói nghèo, bất công, cán bộ công chức quan liêu, tham nhũng… Đây là một bài học cho tất cả các quốc gia không phân biệt hệ tư tưởng, chế độ chính trị, trình độ phát triển…”

Nhưng Việt Nam có những khuyết điểm để cho “phương Tây” lợi dụng không ? Đảng và nhà nước Việt Nam có những sai lầm và khuyết điểm không ? Xã hội Việt Nam có tồn tại bất công không ? Tình trạng cách biệt giầu-nghèo, quan liêu, tham nhũng đã giảm bớt chưa hay vẫn cao như núi ?

Các cuộc đình công chống bóc lột, đòi tăng lương, đòi công bằng của công nhân có được nhà nước giúp giải quyết không hay các cán bộ công đòan của nhà nước đã “bắt cá hai tay” để thông đồng với chủ nhân các xí nghiệp bóc lột công nhân ?

Bắc Hà hãy đi “thăm dân cho biết sự tình” để thấy những mầm mống tạo nên các cuộc “cách mạng hoa nhài” ở Bắc Phi và Trung Đông có khác gì với hòan cảnh của nhiều tầng lớp người dân ở Việt Nam không ?

Tác gỉa Bắc Hà còn nói rằng : “ Đối với Việt Nam, chiến lược DBHB đã có những thay đổi quan trọng, nó không còn theo nguyên nghĩa – chỉ là những tác động về tư tưởng, lý luận như phê phán mô hình chủ nghĩa xã hội kiểu cũ, phủ nhận chủ nghĩa Mác-Lênin… (thời kỳ từ giữa những năm 80 đến đầu những năm 90 thế kỷ XX). Cho đến nay, chiến lược đó đã chuyển sang kết hợp DBHB về tác động về tư tưởng, lý luận với tiến công về chính trị – công kích trực tiếp vào vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam; thân thế, sự nghiệp của Chủ tịch Hồ Chí Minh; chế độ XHCN, thể chế quốc gia – trong đó có Điều 4 Hiến pháp 1992 về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và hệ thống pháp luật Quốc gia; xuyên tạc, lên án sự nghiệp cách mạng của dân tộc trên một nửa thế kỷ qua, đặc biệt là cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước đầy hy sinh gian khổ của cả dân tộc.”

Nhưng đâu phải chỉ có người Việt Nam ở nước ngòai và các Tổ chức dân chủ, nhân quyền trên thế giới đòi như thế mà cả những thành phấn trí thức và cựu đảng viên, lão thành cách mạng cũng đòi hỏi đảng CSVN phải từ bỏ độc quyền lãnh đạo, chấm dứt vai trò độc tôn của đảng ghi trong Điều 4 Hiến pháp tự mình viết ra để chấp nhận đa nguyên, đa đảng.

Dưới lăng kính “gắp lửa bỏ bàn tay” của đảng CSVN thì diễn biến hòa bình còn chủ trương lật đổ đảng CSVN và xóa bỏ cả Nhà nước nữa.

Vì vậy Bắc Hà đã báo động : “Tính chất nguy hại của chiến lược DBHB hiện nay là ở chỗ, một khi những quan điểm cực đoan của phương Tây về đa nguyên chính trị, dân chủ, nhân quyền, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, quyền của các dân tộc thiểu số được kích động sẽ chuyển thành những hành động chính trị phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc; phá hoại sự ổn định xã hội, thậm chí có thể hủy hoại thành quả cách mạng trên một nửa thế kỷ qua của nhân dân ta, đưa nước ta sang con đường tư bản chủ nghĩa.”

Nhưng với tình trạng người dân không có quyền làm chủ đất nước như quy định trong Hiến pháp năm 1992 thì nếu người dân có đứng lên đòi các quyền tự do của mình cũng không làm ai ngạc nhiên.
   
     

AI ĐÒI TÁCH QUÂN ĐỘI KHỎI ĐẢNG?

Trong khi đó, Trung tướng Phó Giáo Sư, Tiến Sĩ Nguyễn Tiến Bình viết trên Báo Quân đội Nhân dân (QĐND) ngày 20-04 (2011) cũng lên án “diễn biến hòa bình” có âm mưu muốn tách quân đội ra khỏi đảng.

Bình viết : “Trong chiến lược “Diễn biến hòa bình” chống phá cách mạng nước ta, các thế lực thù địch tăng cường những âm mưu, thủ đoạn nhằm “phi chính trị hóa” quân đội, tập trung bài xích cơ chế lãnh đạo của Đảng đối với quân đội, kích động khuynh hướng tuyệt đối hóa vai trò của chỉ huy, hạ thấp vai trò của hệ thống tổ chức đảng, hệ thống chính ủy (chính trị viên), cơ quan chính trị và chế độ công tác Đảng, công tác chính trị (CTĐ, CTCT) trong quân đội.

Chúng ra sức truyền bá quan điểm và thúc đẩy xu hướng đòi “Quốc gia hóa quân đội”, yêu cầu “Luật hóa mọi vấn đề về tổ chức và hoạt động của quân đội” theo kịch bản “Cách mạng pháp luật” của phương Tây tư bản chủ nghĩa. Một số cán bộ, đảng viên và nhân dân ta cũng ngộ nhận đối với quan điểm này, có lập luận cho rằng, trong kháng chiến chống Pháp quân đội ta đã từng là “Quân đội quốc gia”.

Nhưng lực lượng thù địch nào, ở đâu, do ai giật giây đã xúi bẩy quân đội hãy quay về với nhân dân để bảo vệ tổ quốc thay vì chỉ biết phục vụ cho quyền lợi thiểu số mang danh nghĩa lãnh đạo đảng, hay đó là phản ứng tự nhiên của những người lính thức thời đã nhìn ra trách nhiệm đích thực của họ nằm ở chỗ nào ?

Do đó Bình đã cảnh giác và hù họa : “Trong bối cảnh đấu tranh giai cấp, đấu tranh dân tộc diễn ra rất gay go và phức tạp, thực chất của quan điểm “Quốc gia hóa quân đội” là nhằm xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng đối với quân đội, làm cho quân đội mất định hướng chính trị, hiệu lực lãnh đạo, chỉ huy bị suy yếu, bị tha hóa biến chất và không đủ sức bảo vệ Tổ quốc XHCN; đồng thời làm cho Đảng không nắm được quân đội, dẫn đến mất vai trò đảng cầm quyền, đưa đất nước lâm vào tình trạng mất ổn định và nguy cơ suy thoái… Với lẽ đó, giữ vững và tăng cường sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng đối với quân đội không chỉ có ý nghĩa chiến lược, mà còn mang tính cấp thiết.”

Ông Trung tướng này còn khuyến cáo tòan quân : “Cần nhận thức sâu sắc hơn về vai trò, chức năng, nhiệm vụ của quân đội trong thời kỳ mới; kiên quyết khắc phục nếp nghĩ “nuôi quân ba năm dùng một giờ”, coi việc xây dựng quân đội chỉ để dùng trong chiến tranh và lo đối phó với chiến tranh.”

Như vậy đã rõ ràng những người lính thời bình của Việt Nam đã nhận ra những phí phạm của thời gian phục vụ trong quân đội không đáp ứng được nhu cầu thiết thực cho đời sống và nhiệm vụ của họ đối với tổ quốc.

Bên cạnh việc tập huấn chiến đấu, người lính CSVN ngày nay còn phải làm cả nhiệm vụ sản xuất kinh tế, nhưng lợi nhuận lại không nhằm nâng cao đời sống vật chất và tinh thần cho quân đội mà ngược lại, phần nhiều hơn của cải làm ra đã rơi vào túi tham nhũng hay bị san sẻ cho các cơ sở kinh tế thua lỗ khác của nhà nước.

Vì vậy, trong quân đội mới nẩy sinh ra hiện tượng “tự chuyển hoá” như lời thú nhận của Bình : “Trong chiến lược “Diễn biến hòa bình”, các thế lực thù địch tăng cường “can dự” sâu hơn vào quá trình chuyển tiếp các thế hệ cán bộ lãnh đạo, chỉ huy của quân đội ta, ra sức mua chuộc, lôi kéo những cán bộ có biểu hiện tha hóa về đạo đức và lối sống để thúc đẩy “tự chuyển hóa” về chính trị, nhằm tạo ra lớp cán bộ “đỏ vỏ, xanh lòng” làm nhân cốt thực hiện “phi chính trị hóa quân đội”. Do đó, để tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với quân đội, vấn đề then chốt có ý nghĩa quyết định là xây dựng, thực hiện tốt chiến lược cán bộ lãnh đạo, chỉ huy của quân đội, nhất là cán bộ cấp chiến dịch – chiến lược.”

LÃNH ĐẠO TUYỆT ĐỐI

Ngòai ra Nguyễn Thanh Tuấn, Thiếu tướng ,Cục trưởng Cục Tuyên huấn, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam cũng viết bài cho Thông tấn xã Việt Nam phổ biến ngày 03-05 (2011) khẳng định quân đội phải tuyệt đối thuộc quyền lãnh đạo của đảng.

Tuấn viết : “Sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng, sự quản lý thống nhất của Nhà nước là yếu tố cơ bản tạo nên sức mạnh chiến đấu của quân đội ta, đó còn là vấn đề đảm bảo cho quân đội luôn là lực lượng chính trị trung thành, lực lượng chiến đấu sắc bén bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa và công cuộc lao động hòa bình của nhân dân.

Theo Tuấn thì : “Trong điều kiện hiện nay cần hoàn thiện và thực hiện nghiêm túc cơ chế và phương thức lãnh đạo của Đảng đối với quân đội. Cơ chế lãnh đạo hợp lý, khoa học là bảo đảm hoạt động lãnh đạo, chỉ huy và hoạt động công tác đảng, công tác chính trị… bảo đảm cho Đảng nắm chắc quân đội trong mọi tình huống.”

Lạ chưa, nếu không có chuyện bất thường xẩy ra trong hàng ngũ thì tại sao lại cần phải có lời tái xác nhận về vai trò của đảng đối với quân đội của một ông Thiếu tướng ,Cục trưởng Cục Tuyên huấn, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân ?

Hay là đòi hỏi đưa quân đội ra khỏi quyền “cai trị” của đảng đã đến mức nghiêm trọng nên chỉ trong một thời gian ngắn từ cuối tháng 4 sang đầu tháng 5 (2011) mà đã có hai bài báo nói về hiện tượng có khuynh hướng muốn quân đội đứng độc lập với đảng ?

Hãy nghe Nguyễn Thanh Tuấn nói tiếp : “ Để tăng cường sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng, sự quản lý của Nhà nước. Đảng xác định: “Bảo đảm sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng đối với Quân đội nhân dân và Công an nhân dân; nâng cao hiệu quả quản lý nhà nước về quốc phòng, an ninh….”

“ ….Chỉ có Đảng Cộng sản Việt Nam là người duy nhất lãnh đạo Quân đội nhân dân Việt Nam. Sự lãnh đạo không có thể phân chia cho bất kỳ một cá nhân nào, một lực lượng chính trị nào khác. Nhà nước quản lý quân đội thống nhất chặt chẽ trên cơ sở nguyên tắc tập trung dân chủ, đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng và thực hiện quản lý xã hội bằng pháp luật. Vì vậy, tăng cường sự quản lý của Nhà nước đối với quân đội đặt trong mối quan hệ gắn bó hữu cơ với tăng cường sự lãnh đạo của Đảng về mọi mặt đối với quân đội hiện nay, có như vậy quân đội mới thực sự phát huy được vai trò, sức mạnh của mình. Kiên quyết đấu tranh với những luận điệu đòi “phi chính trị hóa” quân đội và những biểu hiện coi nhẹ hay buông lỏng sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của nhà nước đối với quân đội.”

Như vậy rõ ràng là có “một bộ phận không nhỏ” trong Quân đội CSVN đã “tự diễn biến” và “tự chuyển hoá” tư tưởng trong công tác bảo vệ tổ quốc và phục vụ đồng bào.

Chuyện còn lại là nguy cơ “diễn biến hòa bình” theo cảnh báo của Bắc Hà thì đã ăn sâu, bám rễ trong hàng ngũ cán bộ, đảng viên cũng không bình thường chút nào.

Nhưng nếu cùng một lúc mà Quân đội CSVN phải đối phó với hai “kẻ thù” vô hình nhưng nguy hiểm này thì những người Lãnh đạo Đảng và Quân đội có bao giờ dám nghĩ rằng, chưa chắc “diễn biến hòa bình” đã do “Đế quốc phương Tây” gây ra mà không chừng âm mưu làm cho Quân đội suy yếu đã đến từ anh láng giềng Phương Bắc với 16 chữ vàng:‘láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai’ và tinh thần 4 tốt : ‘láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt’” ?

  http://hoalaivn.wordpress.com/2011/05/05/quan-d%E1%BB%99i-csvn-t%E1%BB%B1-di%E1%BB%85n-bi%E1%BA%BFn/

Phạm Trần[05/011]

- Hà Nội Biểu Tình!

Cuộc biểu tình lần thứ năm,ngày 3-7-2011 tại Hà Nội  không khí xôn xao, nô nức đầy vẽ khí thế hào hùng lẩn lảng mạn để tỏ lòng yêu nước của người Hà Nội,khi có tin công an Hà Nội bật đèn xanh cho phép biểu tình nên các nhà trí thức yêu nước Cộng Sản xuống đường biểu tình cùng dân chúng Hà nội có trống ,có kèn vui nhộn…

Theo Blog Nguyễn Xuân Diện : Cuộc biểu tình có sự tham gia của các nhà trí thức: GS. TS Ngô Đức Thọ, TS Nguyễn Quang A, TS Nguyễn Quang A, TS Nguyễn Xuân Diện.. và rất đông đảo thanh niên, sinh viên

Tham gia biểu tình lần này tại Hà Nội, người ta nhận thấy còn có một nhân sĩ trí thức như TS Nguyễn Quang A, GS Ngô Đức Thị, Nhà văn Phạm Xuân Nguyễn (Chủ tịch Hội Nhà Văn Hà Nội), TS Nguyễn Đức Mậu (Viện Văn Học), TS Nguyễn Xuân Diện và rất nhiều thanh niên sinh viên.
   NHỮNG GIÂY PHÚT HÀO HÙNG VÀ LẮNG ĐỌNG

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét