Thứ Tư, 1 tháng 10, 2014

HỒNG KÔNG BIẾN ĐỘNG



   HỒNG KÔNG BIẾN ĐỘNG

      Hồng Kông, là cựu nhượng địa Anh quốc, đã chính thức được trao trả lại cho Hoa Lục sau 100 năm, giao kèo ký từ thời Mãn Thanh coi là hết hạn. Từ một vùng đất hoang vu, chế độ thuộc địa Anh đã biến nơi nầy thành một trong những trung tâm tài chánh thế giới, thu hút đầu tư và quan hệ mật thiết với các trung tâm tài chánh lớn. Dân Hồng Kông thấm nhuần tinh thần dân chủ từ hàng trăm năm, cho nên Trung Cộng khó áp đặt chế độ thống trị như lục địa mặc dù Anh quốc đã trao trả từ năm 1997.

     Trung Cộng không dám ra tay mạnh như lục địa, áp dụng ” cải cách ruộng đất, đánh tư sản” và ăn cướp cạn như họ đã gieo bao kinh hoàng cho dân lục địa từ năm 1949 tới nay, cho nên Bắc Kinh tạm thời áp dụng qui chế tự trị cho Hồng Kông. Lý do là nơi nầy quan hệ mật thiết với các nước Tây Phương về tài chánh, trên thị trường chứng khoán, chỉ số Henseng được coi là một trong những chứng khoán phổ biến thế giới.

     Từ khi lấy lại Hồng Kông, Đảng và nhà nước Trung Cộng âm thầm tìm cách đưa nơi nầy vào khuôn khổ độc tài, Bắc Kinh cấy và ngầm yểm trợ cho một số tay sai vào cơ cấu quản trị và năm 2013 còn mưu toan áp đặt chương trình giáo dục ” theo định hướng xã hội chủ nghĩa” vào học đường, nhưng đã bị hàng chục ngàn học sinh, sinh viên, phụ huynh xuống đường phản đối quyết liệt. Một điều làm cho Bắc Kinh nhức nhối là hàng năm, dân Hồng Kông làm lễ tưởng niệm vụ thảm sát An Thiên Môn năm 1989, trong khi Hoa Lục thì cấm và không muốn nhắc tới, như đảng Vẹm cộng tìm cách ngăn chận người Việt, gia đình nạn nhân, tưởng niệm niệm hàng năm vụ thảm sát tết Mậu Thân tại Huế năm 1968. Điển hình là đảng viên Vẹm Tân Ngầm Nguyễn Quang Duy ( xếp khối 8406 ở Úc) tránh né, chạy tội cho Vẹm cộng: cho là vụ thảm sát Mậu Thân là do Trung Cộng ( thủ phạm) và còn yêu cầu đừng nhắc tới, để cùng nhau đoàn kết với Vẹm, chống bành trướng Bắc Kinh với chiêu bài” bảo toàn đất tổ”..

     Tình trạng Hồng Kông coi là bất kham đối với Bắc Kinh, mọi nổ lực thu quyền kiểm soát vào tay trung ương đảng, đã gặp nhiều khó khăn, khó nuốt ” miếng vịt quay có xương” bỏ không đành mà nuốt vô bị mắc cổ.

     Biến cố mới nhứt là chấn động thế giới là vào ngày 28-9-2014, hàng chục ngàn người, đa số là sinh viên, học sinh, đã biểu tình, làm ngưng trệ các sinh hoạt chính trị, kinh tế, tài chánh nên chỉ số Hengseng bị giảm giá. Lý do là người dân Hồng Kông không muốn bị hạn chế quyền tự do bầu cử, lái theo nguyên tắc” đảng cử dân bầu” là lối dân chủ dỏm, cuội mà hầu hết các nước theo chế độ” khỉ trị” áp dụng.

    Cuộc biểu tình lớn tại Hồng Kông nay đã tới ngày thứ 4, con số tham gia tăng dần, theo ước đoán lên tới hàng trăm ngàn, với dân số khoản 7 triệu, được thế giới lưu ý, phát ngôn viên Tòa Bạch Cung lên tiếng quan ngại, vì Hồng Kông có quan hệ tài chánh với thế giới bên ngoài, nhứt là Tây Phương. Trung Cộng cũng phản bác và yêu cầu các nước khác hãy đứng bên ngoài biến động nầy. Nhưng liệu Trung Cộng có ngăn chận được quyền” tự do” ngôn luận của các nước Tây Phương để Bắc Kinh tha hồ mà đàn áp người biểu tình?

     Cảnh sát Hồng Kông đã dùng súng bắn hơi cay để đàn áp người biểu tình, nhưng hầu hết đã cương quyết không nhường bước, khi tình trạng tức nước vở bờ và tương lai của dân Hồng Kông, vì họ đã nhìn thấy chính sách thống trị độc tài, độc ác và thâm độc của chế độ phi nhân cộng sản từ năm 1949 tới nay vẫn không thay đổi, dù bao phen thay đổi thành phần lãnh đạo, nhưng bản chất tàn ác của chế độ” phong kiến đỏ” vẫn trước sau như một.

     Tình hình nầy, liệu Bắc Kinh có dám đem cả lộ quân vào đàn áp như họ đã từng làm ở An Thiên Môn? Đó là câu hỏi mà người ta đặt ra để lượng giá phản ứng của bạo quyền Bắc Kinh. Tuy nhiên, tình hình và vị thế An Thiên Môn và Hồng Kông không giống nhau, mặt khác Hồng Kông là” teller” cho Tàu trong lãnh vực tài chánh, nếu nơi nầy đóng cửa thì kinh tế Hoa Lục bị tác động mạnh, nguy cơ kéo dài và có khả năng kéo theo những ảnh hưởng dây chuyền, có thể làm tan tành triều đại phong kiến đỏ, do” tiên đế” Mao Trạch Đông gầy dựng từ năm 1949.

     Do có mối quan hệ kinh tế tài chánh mật thiết với các nước Tây Phương, nên dân Hồng Kông mặc nhiên nhận được hậu thuẫn của các siêu cường Âu Mỹ, nên Hoa Lục rất dè dặt hành động, lý do là Bắc Kinh có nhiều quan hệ mậu dịch, cũng như tài chánh với các đối tác Tây Phương.

    Hồng Kông là vấn đề vô cùng nhức nhối cho Bắc Kinh từ năm 1997 đến nay, lấy lại đất, tiếp quản cả một gia tài của” bọn tư bản phản động” chưa chắc là tốt, trái lại còn tai họa như chuyện Tái Ông Thất Mả. Mặt khác, Trung Cộng còn phải đương đầu với người Hồi giáo ở Tân Cương, trong thời gian qua, có một số” cao thủ” Tân Cương đã sử dụng:” Ỷ Thiên Kiếm, Đồ Long Đao, Tàn Chi quái đao” với” lịnh xé xác” đã gây kinh hoàng cho công an, cán bộ và Hán tộc; chiếm thành, chiến đất mà không chiếm được lòng dân thì có ngày cũng bị dân trừng trị:” thiên thời, địa lợi, bất như nhân hòa”.

    Chế độ” khỉ trị” tại Hoa Lục đang trên đà suy thoái, là công thức lập lại vào cuối các triều đại phong kiến” giặc thiệt nổi lên khắp nơi” và cuối cùng có một chư hầu mạnh nhứt, thống lãnh, thành lập triều đình mới. Tình hình bất ổn chính trị, kéo theo thiệt hại tài chánh, là điều mà bạo quyền Bắc Kinh quan ngại, không rõ là Trung Cộng phải giải quyết ra sao, nhưng biện pháp” xì hơi” là cách mà Vẹm cộng, cũng như quan thầy Tàu cộng hay áp dụng trong cái” thoái trào cách mạng” tạm thời lùi một bước để lấy trớn tiến lên 3 bước.

    Người dân Hồng Kông cũng đâu phải đần độn, và dể nghe theo lối tuyên truyền láo khoét, chắc chắn là họ nằm trong chăn, thì biết chăn có rận, nên Hoa Lục rất khó hành động, đưa nơi nầy vào khuôn khổ như các tỉnh huyện lục địa, dù từ năm 1997 tới nay, Bắc Kinh đã cấy người, cài tay sai vào các cơ cấu quản trị.

    Dân Hồng Kông dám làm thì cũng dám thành công, biết đâu trong tương lai, họ dùng kế” gậy ông đập lưng ông” như Nga đã làm ở Crimea là tổ chức trưng cầu dân ý, tuyên bố độc lập, được các nước Tây Phương ủng hộ chớ không phản đối như vụ Nga áp đặt ở Ukraine, thì Hồng Kông sẽ trở thành 1 quốc gia độc lập như Singapore, Đài Loan…và không chừng Tân Cương, Tây Tạng cũng làm theo, làm nước Tàu tan rả thành từng mảnh như Liên Bang Xô Viết.

    Nhìn biến động Hồng Kông mà người Việt Nam cảm thấy” cực kỳ nhục nhã” thấy người ta biểu tình mà phát ham, còn dân mình thì: dâng kiến nghị, vận động chữ ký, thỉnh nguyện thư, góp ý sửa hiến phát, Biểu tình tại gia ( sách lược bền mà Vẹm cộng của tăng thúi Thích Quảng Độ), tệ hơn nữa là” nằm ì chờ Mỹ bật đèn xanh” của đám lưu manh cò mồi và băng đảng Vẹm Tân rất tích cực phát động “ kíu nước” bằng cách cà giựt:” đối đầu bất bạo động để tháo gỡ độc tài”.

    Dân Hồng Kông biểu tình thiệt, còn dân Việt thì” biển tình tại nhà” đấu tranh cuội, có một số cò mồi như Hoàng Minh Chính Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận, Huỳnh Tấn Mẫm, Nguyễn Huệ Chi, thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, trung tá hậu cần Trần Anh Kim…. Ngoài ra còn bị ru ngủ bởi đám cán khỉ tuyên vận: Bên Thắng Cuộc của Vẹm Văn Huy Đức, nay thêm Đèn Cù của Trần Đỉnh…thì ngày” độc lập, tự do, dân chủ, xa lắc lê thê, trót nghe theo lời u mê”..

   Thế hệ trẻ Việt Nam đã bị thuần hóa thành ” thế hệ Thi Hài Biết Thở” chỉ lo kiếm sống, bằng cấp, ngoan ngoãn” dắt tay nhau theo tấm bản chỉ đường của đảng” và cùng nhau thề quyết trở thành” phó thường dân Trung Cộng dù sống trên quê hương mình” dù biết rõ đảng Vẹm cộng đích thực là thái thú cho Tàu.

Hồng Kông đứng dậy, thấy mà mê.
Còn dân nước Việt, thật đáng chê.
Người ta thề quyết, đòi dân chủ.
Còn ta, chữ ký, kiến nghị đề.
Hồng Kông qui tụ hàng nhiều vạn.
Dân ta lẹt đẹt, chỉ vài trăm.
Đừng nghe kêu gọi từ Quảng Độ.
Nằm ngủ tại gia, Vẹm khoái ghê.

Trương Minh Hòa
30.09.2014

 Nguồn: http://www.tinparis.net/thoisu14/2014_09_30_HongKongBienDong_TMinhHoa_CoivaymaKPVay.html

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét