Thứ Ba, 24 tháng 1, 2012

QUA CẦU XẢ XUI!!! ĐẦU TẾT NHÂM THÌN-2012

             QUA CẦU XẢ XUI!!! ĐẦU TẾT NHÂM THÌN-2012

                                                                       Cầu Phú Mỹ Hưng-Quận 7/TP.HCM

Tản mạn đầu năm 2012                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                       Tg:Huỳnh Mai St 8872
Bh Dạ Lệ Huỳnh
January 24,2012
3:12 PM
    Tết Nhâm thìn 2012 năm nay là năm thứ 37 đón tết tại Việt Nam,quê hương nước tôi sau ngày tàn chinh chiến.Mọi người bỏ nước ra đi,để tôi ở lại cùng gia đình mang tiếng “Ngụy Quân,Ngụy Quyền”,sống trong phân biệt đối xử giữ dòng đời “Phản Bội Tự Do”của người Cộng Sản VN.Tôi là hiện thân của bao xui-xẻo,bất hạnh cuộc đời cho ngày tết,nên không dám chúc tết xóm giềng,thân thuộc gia đình…vì sợ mang xui-xẻo suốt năm cho họ theo tục lệ ông bà.Nên tôi phải bó gói một đời chinh chiến ngược suôi,ngồi nhà ngắm nhìn cây Mai Già đang trổ hoa trước cữa nhà mình và thầm trao đổi nhau những gì còn,hay mất giữa con người với nhau sau ngày “Giải Phóng” quê hương nước tôi…!!!
   Lời tự sự dưới gốc Mai Già,
   
Thơ,
               Dưới Cội Mai Già,
                                                                  Huỳnh Mai St.8872
                                       Bh.Dạ Lệ Hùynh
Dưới cội Mai già một đời mưa nắng...!
Bên thềm xưa cũ,một lão Mai già,
Cuối đông rét lạnh một thời thử thách,
Đơm nụ tầm xuân,hoa nở cho đời,
                      ***
Đông tàn sương lạnh ủ mình khe lá!
khép cánh hoa đời... vạn gió phong sương!
Trời đất giao hòa,bình minh ló dạng,
Một thưở bẻ bàng,hương ngát loài hoa!
                          ***
Bình minh phảng phất cánh Mai nở vội,
Chưa kịp trao mình... hé lộ mùi hương!
Hoa Mai trương cánh trong sương đẫm ướt,
Sắc vàng rực rở báo  mùa xuân sang!
                         ***
Xuân đến muôn nơi,hoa vàng ngập lối!
Hòa trong tiếng pháo,rộn ràng trẻ thơ,
Hoa Mai trong nắng,vàng thêm sắc thắm!
Đem lại nụ đời... sức sống bình minh!
                        ***
Xuân nắng lên cao chói chang rực nở!
Ươm nắng cho đời nồng thắm thương nhau,
Dưới cội Mai già vang lên chúc tụng...!
Rượu nồng pháo nổ,đối liễng tung câu,
                         ***
Chiều xuân lãng đãng bóng xế chiều tà!
Xuyên cành hoa nắng nở hoa chen hoa...!
Gió lá đưa cành... vàng Mai Vở rụng!
Rơi trong gió...có nắng vàng tiển đưa...!
                         ***
Nhẹ bước sân thềm,lối đi trải thảm...!
Từng cơn gió cuộn xao động cánh vàng!
Xô vào tường đá,cánh hoa tan tác...!
Kết thành một khối... ngủ yên chân tường!
                         ***
Gió hiu buồn...rơi rụng cánh hoa sau...!
Thời hoa gió loạn còn say giấc ngủ!
Rơi trên rượu thịt,dưa hành bánh tết..!
Phủ xác hoa tàn,đỏ máu con tim!!!
,
Tất cả say sưa vùi trong chúc tụng...!
Mặc cho tiệc tùng,hoang phế cội Mai,
Thức tỉnh mình tôi, chân tường bó gối!
Ngẩn mặt nhìn trời... rơi rụng cánh Mai!
                       ***
Mai chỉ đẹp khi ngắm Mai rơi rụng...!
Hoàng hôn lộng gió... hoa cánh bay bay!!!
Vàng lên hoa nắng,tất lòng thương tiếc!
Xác cánh hoa vàng... vương vấn hồn xuân,
                          ***
Đẹp nhất đời Mai...cho đời hương sắc...!
Buồn nhất đời Mai...loạn gió chiều xuân!
Dù Mai có chết,mùa xuân cũng chết...!
Hãnh diện cho đời...dưới cội Mai già!!!
                                     Huỳnh-Mai
                            { Mùa xuân thương nhớ}
Cội  Mai già là bạn thân thiết nhất đời tôi vì tôi mang nó từ mặt trận “Pu-grant”, xứ buồn-muôn thưở,Nắng bụi mưa buồn của Buôn Mê Thuộc trong cuộc hành quân.Cây mai này, rất thương nó,vì là loại mai rừng.Cứ mùa xuân về là nở rộ một lần với sắc hoa năm cánh vàng rực vào mồng 1 tết,để rồi sau đó:sang nở,trưa tàn.Cánh hoa mai rơi rụng,lả chả trong chiều xuân lộng gió; vàng rực khắp sân thềm!...Gốc Mai già phản ảnh lại đời tôi,thà “thà một phúc huy hoàng rồi chợt tắt…còn hơn le lói suốt năm canh…!”. “Xác hoa tàn rơi trên báng súng”,Nay trải lối cho… người đi!?
   Năm Nhâm Thìn cũng như bao năm khác,buồn vẫn là buồn mang tinh cố hữu của người dân Miền Nam mất nước,mất Tự-Do và ly tán dân tộc.Mùa xuân không tiếng pháo nổ và ly rượu mừng xuân dân tộc hòa bình.Trái lại tất cả đều sợ một cái tết Mậu Thân dầy oan nghiệt,tiếng súng thay cho tiếng pháo giao thừa cuả người Cộng Sản anh em tiếp rướt ông bà về ăn “Chết!?”.Cứ mõi lần tết đến,người “Có tật hay giật mình”.Nhưng Xin những người lầm lỗi với quê hương…Xin hãy hưởng trọn vẹn cái tết quê hương thấm tình dân tộc, không có mất nhân tính “Trả thù dân tộc” của một chủ nghĩa vong bản ngoại lai Cộng Sản.
   Càng nhắc,lại thêm buồn,nên rủ thằng con “Thất nhiệp”- không công ăn việc làm-chại-vại ngoài đời kiếm sống trong phân biệt đối xử của  chính quyền X HCNVN.đang bị vợ bỏ vì bất tài vô dụng trong Xã Nghĩa Đại Gia…Thôi thì rủ nhau lên thăm viếng bạn bề chiến hữu đã nằm xuống tại Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa đầu năm  Nhâm Thìn- 2012. các anh là chiến hữu của tôi,đến thăm anh trong hoang vắng nghĩa trang,lạnh và buồn,không hương khói tưởng nhớ công anh!Người ta đã quên lãng anh rồi…! Cái chết của anh còn có tôi than khóc,tiếc thương anh,nhưng mai này tôi chết lấy ai thương giùm..!Tất cả cho là “Nghĩa Trang Bình An” thuộc nhân dân quản lý.Nhưng nào có được  bình an khi chính quyền nhân dân huyện Dĩ An cắt xẻ khu đất ra từng mãnh bán hoặc cho Trung Quốc-Tầu Cộng – thuê bao dài hạn để xây cất khu phố Tầu trên nghĩa trang Quân Đội Biên Hòa.Họ là ai!?họ là nhân dân của chính quyền hiện tại.Đã một thời quá khứ chống cộng quyết liệt dưới sự che chở.bảo vệ cũa chiến sĩ VNCH,nay họ muốn bán đứng xác chết VNCH cho Tầu Cộng Xăm lăng như Bauxit tây nguyên trung phần giùm cho chính phủ CSVN,và phải mang lấy tiếng nguyền rủa “Ăn cơm Quốc Gia,thờ ma Cộng Sản”.
 Xin tất cả dân tình trong nước Việt  hãy rộng  tha thứ cho chúng tôi, những nhười lính VNCH không làm tròn trách nhiệm bảo vệ tổ quốc an dân ,để cho Việt Gian cộng sản lộng hành trong hàng ngủ Quốc Gia xô đẩy đồng bào vào tay Cộng Sản mằn vùng-MTGPMN.Đây là lời nói thật lòng,tuy làm mất lòng dân, còn hơn là để mất nước về tay Tầu Cộng do Đảng thái thú Cộng Sản VN bán nước cầu vinh cầu vinh.
  Chúng tôi là tập thể chiến sĩ VNCH,xuất phát từ con cháu Người Việt Quốc Gia,một đời chiến đấu cho lý tưởng Tư-Do VNCH.Nay có chết tại đây,tại nghĩa trang Quân đội Biên Hòa,cũng là để tạ tội lỗi lầm dám xúc phạm lòng yêu nước của đồng bào-bị cộng sản HCM tuyên truyền mua chuộc,mới gây nên thảm trạng mất nước ngày hôm nay.Nhưng xin đồng bào hãy tỉnh thức trước hiễm họa xâm lăng mất nước của tầu cộng,mà Cộng Sản VN Hồ Chí Minh đã làm dảng thái thú cho giặc tầu phương bắc,tiếp tục ngàn năm nô lệ. “Chúng thà theo Tầu mà còn Đảng; nhưng mất nước…chớ theo Mỹ,còn nước,nhưng lại mất Đảng…”Thôi thì tùy theo vận nước,lòng dân .Và  “Muốn thế nào Trời trao của đó…” Hãy muốn Tự Do cho con cháu mai sau,thì Trời cho Dân Chủ. Còn nữa phần còn lại của Tự Do là do sức của dân tự mình chiến đấu…
   Hãy can đãm nhận lấy trách nhiệm tổ quốc danh dự trao cho và chiến đấu vì Tự Do,độ lập hòa bình dân tộc.Không dược quyền ỷ lại bất cứ đồng minh xua cũ nào đem đến tự do và hòa bình Việt Nam,khi không có kèm theo quyền lợi cho họ.Và họ đã bán đứng VNCHcho loài quỷ Đỏ Cộng Sản /HCM.Dân Miềm Nam ta gọi là MỸ CỘNG và VIỆT CỘNG,hai thằng hợp lại “Máu tuôn Cờ Vàng”. Mỹ là con buôn quốc tế Và Tự Do nó có cái giá của nó; không ai cho không ai bao giờ…!???.
   Tranh dấu cho Tự Do dưới lá cờ vàng là biểu trưng cho 3 dòng máu đỏ dân Việt đổ ra dể mưu cầu lấy lấy Tự Do hạnh phúc cho toàn dân. Bằng hy sinh xương máu.Chớ không phải  đơn giản dể đàng như đang giởn,lấy Sao Việt gắn lên cờ đỏ 6 Sao của Tầu Cộng và tự xưng là tỉnh nhà của Bắc triều TQ về phương nam Đ Á/TBD.
   Xin cảnh báo cho đồng bào tôi rỏ,có những biểu tượng  ảo ảnh  tâm linh hình thành một cuộc nội chiến tranh  giửa hai phe thân Mỹ và thân tàu cộng liên quan đến trang chấp Biển Đông Á TBD giữa Mỹ và Tung Cộng tranh chấp quốc tế hóa tự do hàng  hải Biển Đông mà Việt Nam là ngòi nổ chiến tranh là quân cờ thí giửa; “Trâu bò húc nhau,ruồi muỗi chết” dân tộc chúng ta lợi dụng cơ hội vận nước đến hồi đổi thay!-lựa gió trở cờ-Và hãy vùng lên cướp chính quyền lật đổ chế độ toàn trị CSVN như chúng đã làm cách mạng cộng sản. hãy lấy gậy ông đập lưng ông ,giành lại quyền tự chủ,tự quyết dân tộc đưqa dến tự do dân chủ dân tộc,mà mỹ có thiện chí và trách nhiệm đồng minh giúp Việt Nam chuộc lại lội lầm bán đứng VNCH.Chớ Mỹ còn lo việc phục hồi kinh tế của họ và cho quyền lợi của Ha Kỳ tại  Biển Đ Á/TBD.
  Cầu Phú Mỹ Hưng là cây cầu mang hình dáng của một con rồng biểu tượng cho  Việt Nam đang quẩy đập và uốn mình ra biển khơi Đông Á/TBD.Và chứng tỏ sức sống Sài gòn của dân Miền Nam đang vùng lên trong năm Nhâm Thìn-2012 cho một TỰ DO dân tộc do Hoa kỳ tạo điều kiện thuận lợi trên biển Đông,vì tự do hàng hải quốc tế hóa,mở rộng cửa cho Việt Nam hòa nhập cộng đồng thế giới Tự-Do.
   Đây là hiện tượng tâm linh nó mang tính biểu trưng ảo ảnh xuất phát từ tâm hồn quá bị đọa đày trong miền phẩn uất của dân tộc lầm than,đau khổ và nó vùng lên.bộc phát tạo thành ảo ảnh trước hành động thực tế xảy ra của nhười dân đã dến lúc phải xẩy ra theo sự hướng giải thoát tâm linh dân Việt.Nó đâu có hoang tưởng như  Việt Gian,Việt cộng muốn tiếp tục xây dựng xã hội này sau đại hội Đảng lần thứXI, theo “Định Hướng dân chủ Xã Nghĩa/Cộng Sản!?”
Tại sao tôi tin tưởng có sự thay đổi Việt Nam khi “ Qua Cầu Xả xui” theo lệ ông bà bói tết đầu năm khi qua cầu Phú Mỹ Hưng-thuộc quận 7- vì nó có chữ”Mỹ” làm “Hưng”quốc, “Phú” cường cho Việt Nam.Làm tôi từ bỏ ý định chấm dứt cuộc đời tôi tại cây cầu mang tên hy vọng Việt Nam!!?để xả xui cho kiếp sống thừa, bị người đời quên lảng và cho mình là nỗi ám ảnh”Xui-Xẻo” cho gia đình và xã hôi thân yêu của mình,chưa tròn trách nhiệm,với danh dự tổ quốc giao cho…Và tôi chứng kiến cảnh tại nạn giao thông đâm chém nhau khi say xỉn làm cho tôi chợt tỉnh lại khi thấy mình chưa hoàn thành và còn say mờ trong ích kỹ cá nhân muốn trốn tránh và tìm lợi kỷ mà bỏ vị tha với đời.Và tôi đã vẹt đám đông vị kỹ mở đường hành trình nối tiếp bên kia cầu Sài Gòn TỰ D0!!!
  Trên đường về nhà tôi nhớ mãi trong lòng hình ảnh nghĩa trang buồn: cho tôi cho đất nước và cho tất cả mọi người…Cho những ai là người cò thiết tha với dân tộc của Người Việt Quốc Gia VIệt Nam.
Tôi đến để chia buồn với người chết không được yên nghỉ và nghĩ đến mình không có đất chôn thân khi lìa đời,chì còn chút hồn theo gió cho mây ngàng bay về cõi vô hồn mất nước.Và tôi có đề tặng các anh chiến hữu VNCH bài thơ:Thăm Anh lần cuối,để chuẩn bị cho mình cái chết trọn vẹn núi sông.sông chi nhục nhả hồn thiêng sông núi…!!!

Thơ
                     Thăm Anh Lần Cuối…!
                                    Huỳnh-Mai.St.8872
                                     Bh.Dạ Lẹ Huỳnh

Anh nằm xuống cho đời ươm mầm sống!
Cho quê hương này hạnh phúc Tự-Do,
Một nhành Mai phủ vàng trên nắm mộ,
Hồn thiêng Tử Sĩ nguyện chung màu cờ,
                        ***
Tôi trở lại đây thăm anh lần cuối!
Chiến tranh tàn rồi …lối rẻ phân ly,
Anh nằm xuống thở than cho phận nước,
Tôi đọa đày tù tội chiến tranh qua,
Nghĩa trang buồn …ru hồn anh Tử Sĩ!
Vào lòng đất mẹ vạn kiếp chinh nhân,
Dặm dài non nước tôi đi cải tạo,
Mà nghe cay đắng hồn nước thương đau!
Anh chết chi cho đời thêm thương tiếc,
Cho bạn bè đồng đội nhớ đến anh,
Cho quê hương phủ thêm màu tang tóc!
Lá cờ Vàng Sọc Đỏ gói xác anh,
Tôi nhớ rừng chiều chiến trường đẫm máu,
Ráng chiều rực đỏ máu anh rơi!
Xác anh gục ngả tay không buông súng,
Anh hùng chết…nhưng chí hùng không chết!
Nếu anh không chết tôi không cải tạo,
Cùng nhau chiến đấu…chưa mất quê hương!?
Dân nước Miền Nam đâu còn uất hận!
Nghĩa trang Biên Hòa…hồn nước Mênh Mang!!!
                               ***
Anh chết mang theo thương đau hồn nước!
Mất anh rồi…hồn nước vẫn nhớ đến anh!
Nghĩa Đài Chiến Sĩ bia danh Tử Sĩ!
Còn tôi lạc xứ quê hương lưu đày…!!!

                           Huỳnh-Mai
         {Viếng mộ-Nghĩa Trang Biên Hòa}
                                         

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét