Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2012

30-4-1975, CHIẾN THẮNG TRÊN CẢ ĐỒNG BÀO CHÍNH MÌNH!!!


30-4-1975, CHIẾN THẮNG TRÊN CẢ ĐỒNG BÀO CHÍNH MÌNH!!!

Một thời chiến tranh,
VÁ CƠ ĐỒ RÁCH
Ngày xưa Mẹ vá con manh áo,
Dành dụm đưa con đến học đường;
Ngày nay anh vá cơ đồ rách,
Em tiễn đưa anh tận chiến trường.
                          (vô danh)
Thêm chú thích

Một thời chiến bại…
Tg: Huỳnh Mai St.8872
Bh.Dạ Lệ Huỳnh
April 28, 2012
4:32 PM


 
  Sự kiện lịch sử chiến thắng 30-4-1975 của quân cộng sản Bắc Việt, và phiến quân Việt Cộng nằm vùng- MTGPM.Đã đưa dân tộc vào trạng thái vui-buồn lẫn lộn; có triệu người vui vì chiến thắng, nhưng cũng có triệu kẻ buồn cho lẽ chiến bại miền Nam!. Riêng trời thì vẫn cứ đổ mưa trên màu cờ Đỏ, khóc cho người chiến bại trong giờ phút lịch sử sang trang. Như báo hiệu cho lẽ chiến thắng cùng lẽ chiến bại trong cái phi chánh nghĩa…và phi dân tộc trong chấm dứt chiến tranh Việc Nam của Quốc Tế Cộng Sản.Và họ,CSVN đã thắng trên chính dân tộc mình!
  
Thua, Trong Nhân Bản Chính Nghĩa Quốc Gia Người Việt Nam.


   Cuộc triệt thoái quân ra khỏi Tây Nguyên trung phần của quân đoàn I và II tại Plei ku-Kom Tum theo cung đường thần chết,quốc lộ 14 về tỉnh lộ 7 Phú Bổn, Phú Yên-Tuy Hòa. Cho ta thấy, mếm trải lòng của người chiến sĩ VNCH,một lòng quyết bảo vệ dân, đưa quân làm bia đỡ đạn cho địch bắn… che chắn cho dân đến  giây phút cuối cùng cuộc chiến định mệnh mất nước, là do quyền chọn lựa thắng-thua của dân Miền Nam, của thành phần,tổ chức Việt gian,phản chiến trong chính phủ và xã hội miền Nam VNCH quyết định.
    Rút quân ra khỏi Tây Nguyên là lệnh bắt buộc của đồng minh Hoa Kỳ che dấu phản bội bằng chiến: “Việt Nam hóa chiến tranh”, để nhường lại đất đai, lãnh thổ cho VC/MTGPMN thành lập chính phủ Lâm Thời Cách Mạng GPMN {Từ Quản Trị-Thừa Thiên- Huế trở vào Bình Thuận-Phan Thiết. Đó là do đòi hỏi, đấu tranh của các tổ chức biểu tình phản chiến của các giáo hội tôn giáo,nhân sĩ trí thức,thanh niên sinh viên miền nam, yêu cầu chính phủ VNCH phải chấp nhận MTGPMN là thành phần lực lượng thứ 3 trong hội đàm H.Đ Paris.
  Như thế, thành phần phản chiến Miền nam, đã phản bội lại xương máu chiến sĩ VNCH bảo vệ phần nữa Tự-Do Miền Nam VN.Dù cho bị “Đâm sau lưng chiến sĩ” nhưng  lòng nhân bản dân tộc và chính nghĩa quốc gia, nên không thể nào bỏ rơi đồng bào ở lại trong vùng đất bỏ trống -Tây Nguyên- bị địch quân cộng sản Bắc Việt chiếm cứ,thành lập chính phủ Lâm Thời Cách Mạng Miền nam.Và qua cuộc di tản quân,mới thấy được lòng dân còn biết gắn bó với tự do dân tộc trước khi Miền Nam sắp mất vào tay anh em cộng sản Miềm Bắc.Sự phản tỉ dã quá muộn màng trước khi chia tay vì “Gảy Súng Tan Hàng”.

   Chúng tôi, người chiến sĩ Tự Do VNCH tự cảm thấy mình thiếu trách nhiệm với người dân Miền nam, vì không bảo vệ được an ninh cuộc sống xã hội miền nam, để cho VC nằm vùng khủng bố: pháo kích, đặt bom mìn bừa bải vào nhà dân để uy hiếp tinh thần quy phục cộng sản. Và đã vô tình đẩy người dân vào thế phải đi theo cộng sản Miền Nam-GPMN- để yên thân cuộc sống.Vì chinh quyền VNCH trong thời buổi chiếm tranh,thiếu điều kiện phát huy tinh thần Tự-Do, độc lập chủ quyền Miền Nam VN,để cho Mỹ chủ trì cuộc chiến tranh, nên bị địch- Công sản- lợi dụng tuyên truyền phản chiến: “Đánh cho Mỹ cút Ngụy nhào”.Đó là lẽ “Tất bại” của Miền Nam VNCH!??? trước sự phân hóa nội bộ tộc tính Miền nam,do VC/GPMN rũ rê vào thiên đàng cộng sản Miền Bắc.

Trải nghiệm lòng dân,


Tất cả đều là lỗi lầm dân tộc, không thể nào sửa sai!? khi quá muộn màng. Nên T T Nguyễn Văn Thiệu cho lệnh rút quân ra khỏi Tây Nguyên trung phần là để trút oán hờn lên người Mỹ phản bội,và “Tháu cấy”Hoa Kỳ,vì cúp viện trợ quân sự, làm VN mất khả năng duy trì chiến đấu bảo vệ Tây nguyên, là nơi chiến lược trọng yếu,mất-còn của VNCH. Nhưng Mỹ đã quyết định bỏ rơi Miền Nam VNCH,để sống chung hòa bình với Trung Quốc; mở cửa thị trường kinh tế đông dân nước này.Và vì thế Hoa Kỳ phải miễn cưỡng bắt tay, giao Miền Nam VN cho Cộng sản Miền Bắc chiếm đóng thô bạo,vi phạm HĐ Paris/73 ngày 30-4-1975.

   Thật ra, ông Thiệu không có khả năng làm đổi màu Cộng Sản, chuyển hướng qua Dân chủ,Tự-Do khi Cộng Sản Miền Bắc chiếm đóng,và hòa nhập cuộc sống sung túc, ấm no và có quyền tư hữu của người dân Miền nam. Và trở thành một chủ nghĩa xét lại của Công Sản Miền Bắc có điều kiện than Mỹ và đổi thay dân chủ,nhân quyền cho  tính khát máu và tàn độc của chủ nghĩa quốc tế Cộng Sản Nga Tàu,đã từng giết hại cộng đồng thế giới,120 triệu mạng sinh linh loài người,để phục vụ cho cánh mạng không tưởng chủ nghĩa Mac Lê nin. Nhưng không, với lòng tham vô đáy,nên Cộng Sản hóa và vơ vét của cải,tài sản Miền Nam,đưa dân tộc vào cảnh bần khổ khốn cùng, rên xiết lầm than, không có sự chuyển nào tốt đẹp hơn, cho sự liệt kháng toàn dân dưới bạo quyền Cộng Sản VN.

    Suốt 37 năm qua, người dân không kham sống nổi dưới quyền độc tài đảng trị cộng sản VN, nên phải tự phản kháng giành lại quyền sống và giá trị nhân quyền cho tự-do biểu tình,bày tỏ bất đồng chính kiến,đòi hỏi dân chủ như của dân miền nam trước “Giải phóng 75” do Cộng Sản Miền Bắc xúi giục.Và đã có kết quả chuyển biến đổi đời.Từ Cộng Sản truyền thống Mác Lênin  chuyển sang “Tư Bản định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa” mang sắc màu xã hội đen- mafia Putin, hay chủ nghĩa cực đoan dân tộc Trung Quốc,và tiến dần đến xóa bỏ giai cấp vô sản chuyên chính,là lực lượng nồng cốt bảo vệ tồn tại đảng CSVN,để thay thế tập đoàn tư bản đỏ con ông cháu cha của lãnh đạo TW đảng,cùng với 3,6 triệu đảng viên cộng sản,cộng thêm 6 triệu đoàn viên thanh niên Cộng Sản Sản HCM  đủ làm lực lượng nồng cốt bảo vệ sự tồn tại,và làm kinh tài nuôi sống đảng độc tài CSVN.
   Sự phản kháng của người dân trong nước vẫn phát huy, tiếp tục cho tự-do,dân chủ dân tộc của người Việt Quốc Gia,cộng đồng hải ngoại tỵ nạn công sản, đã ảnh hưởng,lan rộng khắp toàn dân cả nước,hứa hẹn cho một nền hòa bình công chánh và tự do hạng phú dân tộc việt Nam.
   Nếu không có sự thất bại và bất tài,hay trá hàng giặc Cộng của T T Nguyễn Văn Thiệu,thì đồng bào dân tộc Việt Nam không làm rỏ bộ mặt giả trá,xảo quyệt,cam tâm bán nước,bán dân,bán biên giới lãnh hải Việt Nam cho Tầu Cộng và làm nhục nhã hèn hạ của Đảng Thái Thú độc tài CSVN.Và người dân,không có sự trải nghiệm thương đau với Cộng Sản,thì không chứng tỏ bản lãnh và ý chí kiêu hùng của ông cha chống giăc Tàu phương Bắc suốt: “ Ngàn măm nô lệ giặc Tàu,trăm năm nô lệ giặc Tây,hai mươi năm nội chiến hằng ngày” và giờ đây gia tài của mẹ Việt nam là một cổ bài cào cho CSVN nướng vào canh bạc với Trung Quốc,và bị thua trắng tay,phải cam tâm làm Thái thú cho thiên triều Trung Hoa,nên phải hèn với giăc và ác với dân cho tròn bổn phận nô tỳ Tàu Cộng.
   Công và tội của cố TT Nguyễn Văn Thiệu,hãy để cho lịch sử dân tộc phán xét.Vì dân tộc chúng ta trên lộ trình trải nghiệm tự do dân tộc do vị nguyên thủ quốc gia Miền Nam VNCH sắp bài chiến lược với Hoa Kỳ có phối hợp quân sự lẩn kinh tế trong hợp đồng tác chiến,nên phải hy sinh nền tự do dân chủ miền Nam VNCH 30-4-1975 trong chiến dịch “Toàn thắng”Chủ Nghĩa Cộng Sản Quốc Tế và phân chia Trung Cộng ra làm lục quốc liêng bang Trung Hoa cổ Đại- theo mẫu liên bang Hoa Kỳ- và dể phân tán sức mạnh bành trướng chủ nghĩa dân tộc cực đoan,tự tôn:siêu đẵng dân tộc và muốn làm chủ cả thế giới trong vai trò “Minh Chủ Võ lâm”, cho mộng bá đồ vương.Đó là cách quang phục lại tự do,dân chủ tòan vẹn,thống nhất chủ quyền dân tộc Việt Nam,khi không còn bị khống chế của bá quyền Trung Quốc trên dất nước Việt Nam.
   Trước khi mất Tự Do Miền Nam,T T Thiệu đã để lại lá bùa hộ mệnh: “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói,mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng Sản làm” để người dân cả nước đầy đủ sức mạnh chống chổi và đề cao cảng giác âm mưu: “Tầu Cộng hóa Việt Nam” trở thành khu tự trị Tây Tạng thứ hai của Trung Cộng,để làm bàn đạp xăm lấn xuống biển ĐNÁ/TBD.
   Cuộc tranh đấu cho Tự Do- Dân Chủ- nhân Quyền cho Việt Nam đang diễn biến và tiếp diễn của các nhà hoạt động dân chủ trong nước,hết sức gay go,bị bắt bớ giam cầm cảu độc tài CSVN,và được cả thế giới đồng tình ủng hộ,lên tiếng bênh vực đấu tranh dân chủ,nhân quyền cho Việt Nam, đang có ý thức và phản tỉnh Tự Do Việt Nam trong trạng thái quốc hận 30-4-1975, kéo dài suốt 37 năm qua không giây phút nào nguôi!trong long người Việt còn biết yêu Tự Do dân tộc!!!

Sau đây là bài viết của Gia Mimh, biên tập viên RFA,và Thanh Quang, phóng viên RFA.Nói lên sự trăn trở,ray rứt của người Việt Nam mất nước trong mỗi tháng Tư về trên tổ quốc,quê hương vẫn còn chìm đắm trong cơn say chiến thắng CSVN.

Việt Nam, 37 năm sau ngày thống nhất đất nước
Gia Minh, biên tập viên RFA
2012-04-27
Nhiều người dân Việt Nam từng trải qua hai cuộc chiến ‘chống Pháp và chống Mỹ’.
Photo courtesy of nguyenxuandienblog
Người dân Văn Giang trước ngày bị cưỡng chế
Thực dân, đế quốc từng bị cho là kẻ thù tại Việt Nam. Tuy nhiên nay chính những người từng trải qua hai cuộc chiến đó cho rằng nhà cầm quyền hiện nay còn ‘ác hơn cả đế quốc Mỹ’.

Chính quyền sau 75

Cuộc chiến đưa đến chấm dứt tình trạng chia đôi đất nước gần nhất tại Việt Nam chấm dứt cách đây đã 37 năm. Có nhiều ý kiến cho rằng đất nước thay da đổi thịt rất nhiều, và vết thương chiến tranh đã lành lặn.
Tuy vậy, có nhiều người vẫn khẳng định vết thương đó vẫn còn rỉ máu và khi vết thương cũ chưa lành lại có những vết cắt mới trên da thịt người dân.
Suốt những năm tháng chiến tranh, người ta phải đi sơ tán để tránh bom đạn. Khi chấm dứt tiếng súng, họ trở về quê nhà để tạo lập cuộc sống.
Thế rồi những dự án phát triển được vạch ra. Nhiều người nằm trong vùng qui hoạch phải di dời đi nơi khác. Khi tiến hành hoạt động này, biết bao vụ việc do chính quyền các cấp địa phương gây ra khiến dân chúng ta thán.
Hành xử trong khi cưỡng chế thu hồi đất đối với nhiều người dân là một hành động mà họ cho là ‘dã man’ hơn cả thời ‘đế quốc Mỹ’ trước đây.
Một người dân bị mất đất thuật lại câu nói của những đồng bào cùng chung cảnh ngộ:
"Năm 2009, 80 hộ chúng tôi được chủ tịch thành phố, ông Trần Thế Dũng, tiếp. Tôi có ghi băng. Có những người là thương binh đi bộ đội chống Mỹ về phát biểu: lúc phá nhà dã man hơn đế quốc Mỹ, ác hơn đế quốc Mỹ; họ nói đi nói lại ba lần."
Những người phải thốt lên so sánh đó hầu hết là những người từng sinh sống tại những vùng chiến tranh ác liệt trước đây. Hằng ngày họ phải chạy lánh nạn bom đạn do máy bay Mỹ ném xuống. Và chính họ thấy đó là một tội ác khi truy đuổi những người dân như họ.
Trước những hành động xâm lăng đó của người nước ngoài, gia đình nhiều người dân cho con cái tham gia quân đội để đi chiến đấu chống lại những kẻ xâm lược. Có người mất chồng, mất con trong chiến tranh và trở thành gia đình liệt sỹ được tổ quốc ghi công.
Có những người là thương binh đi bộ đội chống Mỹ về phát biểu: lúc phá nhà dã man hơn đế quốc Mỹ, ác hơn đế quốc Mỹ; họ nói đi nói lại ba lần.
Một dân oan
Có thể nói trong chiến tranh, khi đất nước bị cho là lâm nguy bởi ngoại xâm, người dân sẵn sàng hy sinh tất cả, đến giọt máu, hơi thở cuối cùng không hề bận tâm suy nghĩ.
Tuy nhiên, khi tài sản, đất đai mà họ sinh sống từ bao đời nay bị xung công một cách thiếu thuyết phục. Tiền bồi thường bị cắt xén, hay thậm chí bị ‘cướp trắng’; thì họ phản ứng.
Nhưng chính quyền đã không nghe tiếng nói của người dân mà đưa lực lượng cưỡng chế đến phá dỡ nhà cửa, ruộng vườn trước sự chứng kiến vô
vọng của họ nên họ không thể ‘hy sinh’ trong im lặng như thời chiến tranh.

Khiếu kiện trong vô vọng


Căn nhà của ông Đoàn Văn Vươn huyện Tiên Lãng sau vụ cưỡng chế hôm 05/1/2012 

Họ đã phản ứng, đã khiếu kiện từ năm này qua năm khác với hy vọng công lý sẽ được thực thi nhưng rồi họ vẫn mỏi mòn.
Đó là tâm trạng của bà Võ thị Nhiều, gia đình liệt sỹ:
"Tôi có hai con trai đi làm nhiệm vụ Đảng giao, ở với Đảng. Tôi có tội lỗi gì mà đập nhà cửa, tài sản của tôi mà không lập văn bản. Họ còn nhét giẻ vào miệng tôi. Tôi yêu cầu Đảng về sửa lô đất hương hỏa của tôi, làm rõ mọi đường chứ tôi đau khổ lắm."
Hay bức xúc của vợ một thương binh chống Pháp:
"Bây giờ cán bộ của tỉnh đều ‘dã man’, ‘tàn bạo’ lắm, kể cả phường, xóm, kể cả Đảng, kể cả Thanh tra tiếp dân, Hội đồng Nhân dân tỉnh. Họ ‘tàn bạo’ lắm, chẳng kể gì dân đâu. Họ chỉ kiếm lợi cho gia đình họ thôi, chứ gia đình mình họ không quan tâm đến. Theo ý tôi thì những thành phần đó Đảng, Chính phủ, Nhà Nước cần trừng trị đến nơi đến chốn, cho dân ‘ngước mặt lên với’."
Hầu như mọi thủ đoạn có thể sử dụng để buộc dân phải giao đất mà không được bồi thường thỏa đáng đều được sử dụng như câu chuyện của một người mẹ vì con đành phải nhận tiền bồi thường như sau:
"Họ đập phá nhà cửa tôi vào ngày 4/5/2004. Công an, bộ đội, dân quân đến đập 32 mét vuông mái bằng, ‘veranda’, một căn nhà hai gian rồi mọi dụng cụ tôi cho thuê bát đĩa đều bị đập mà không đền bù, cho đến nay. Năm 2011, con tôi học hết cấp 3, đi thi sư phạm, chính quyền không cho con tôi đi với lý do mẹ làm sai không nhận tiền hổ trợ, đền bù. Con tôi về khóc nói chỉ vì mấy triệu đồng mà mẹ không nhận làm ảnh hưởng đến tương lai lâu dài của con. Tôi chết chồng, có bốn đứa con nên tôi thương con nên lấy mấy triệu về hổ trợ chứ không phải bồi thường đất nhà."

Dồn dân vào đường cùng...


Người dân huyện Văn Giang khiếu kiện đất đai của họ bị trưng thu bất hợp pháp nhưng không ai giải quyết
Người dân bức xúc tố cáo những thủ đoạn của các cấp chính quyền trong việc thu hồi đất đai của họ, vì nay họ thấy rõ những sai phạm và cách hành xử bất chấp luật pháp của chính quyền:
"Chúng tôi có làm gì mà công an, bộ đội, an ninh đến phá nhà chúng tôi. Quân đội để giữ nước, giữ nhà chứ sao đi phá hoại nhà dân. Chúng tôi đâu làm gì sai trái, đâu có cướp giật, tham ô của ai đâu. Chúng tôi đã đơn từ bao nhiêu năm nay, mà họ dồn chúng tôi vào bước đường cùng, chúng tôi biết làm thế nào?"
Trong chiến tranh sự sang giàu giữa những tầng lớp người dân không rõ nét; nhưng nay khi chấm dứt tiếng súng, bom đạn, các thành phố được xây dựng lại khang trang, các khu công nghiệp, nhà máy mọc lên, đường xá rộng rãi thẳng tắp, thì người ta lại thấy sự cách biệt giàu nghèo quá rõ.
Nhiều người trở nên giàu có nhờ vào những mảnh đất trước đây là ruộng nương, vườn tược hay thậm chí đất ‘chó ăn đá, gà ăn muối’, mà người muốn có thu nhập từ đất phải đổ mồ hôi sôi nước mắt mới có được cái ăn.
Người dân mất đất phải tha phương hay ngụ cư trên chính mảnh đất của bao đời cha ông cho đến họ sinh sống. Trước những bất công đó họ chỉ trông chờ vào công lý. Nhưng rồi luật pháp nằm trong tay kẻ mạnh, mà việc khiếu kiện dù có đúng và được trung ương có ý kiến đưa về địa phương giải quyết nhưng rồi như một trái banh, đá qua đá lại, lăn lên lăn xuống. Câu nói từ xưa của dân gian ‘con kiến mà kiện củ khoai’ lại đúng như thời xưa trước.
Chúng tôi đâu làm gì sai trái, đâu có cướp giật, tham ô của ai đâu. Chúng tôi đã đơn từ bao nhiêu năm nay, mà họ dồn chúng tôi vào bước đường cùng, chúng tôi biết làm thế nào?
Một người dân
Bất bình, uất ức, có lúc người dân đã từng hợp lòng đứng dậy như ở Thái Bình hồi năm 1997. Gần đây vào ngày 5 tháng giêng năm 2012, gia đình ông Đoàn Văn Vươn tại Tiên Lãng, Hải Phòng phải nổ súng hoa cải và bình ga tự chế khi lực lượng cưỡng chế tiến vào khu nhà và đất đầm mà họ phải bao năm bỏ công khai khẩn.
Hôm ngày 24 tháng tư vừa qua, người dân tại ba xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên quyết giữ đất không giao cho chủ đầu tư làm khu đô thị sinh thái như được thông báo; nhưng rồi họ cũng bị lực lượng cưỡng chế ủi sạch ruộng vườn.
Thanh tra chính phủ vào đầu tháng tư vừa qua phải lên tiếng thừa nhận là số lượt người và đoàn người khiếu kiện đông người đã tăng hẳn lên. Cụ thể lượt khiếu nại tăng 50% so với tháng 2 và số đoàn đông người tăng 30%. Thanh tra chính phủ thừa nhận có từ 20-25% vụ khiếu kiện là đúng.
Theo Thanh tra chính phủ việc khiếu kiện đã xảy ra từ nhiều năm qua, mà địa phương không giải quyết đến nơi đến chốn, đùn đẩy, né tránh. Tham nhũng đất đai là căn bện mãn tính, và lòng tham đó khiến nhiều quan chức trở thành ‘dã man’ với chính những đồng bào của họ.
Ngày càng có nhiều người quay lưng lại với nỗi khổ đau của những người dân mà họ nhân danh để tiến hành cách mạng. Sự dã man đó được chính người dân mô tả còn hơn cả ‘đế quốc Mỹ’ trước đây.

Hãy nói thật trước khi quá muộn

Thanh Quang, phóng viên RFA
2012-04-23
Còn một tuần nữa là tới thời điểm kỷ niệm biến cố 30 tháng Tư năm 1975, khi Saigòn thất thủ về tay người CS.
AFP photo
Binh sĩ VNCH bị bắt đi cải tạo sau ngày 30 tháng 4, 1975.

Cuộc chiến chưa kết thúc

Biến cố ấy khiến blogger Bùi Minh Quốc một dạo nào hồi tưởng, qua những dòng thơ:
Tôi treo lên lá cờ máu
Đau đáu hồn tôi
Giờ này năm ấy
Vẫn ngã xuống bao người
Những người cuối trong trận cuối
Cuộc chiến tranh dằng dặc mấy đời
Nhưng rồi nhà thơ Bùi Minh Quốc mới nhận ra rằng đó chưa phải là trận cuối của cuộc chiến “dằng dặc mấy đời”, mà người dân Việt “vẫn ngã xuống bao người”, trong những năm 1978, 1979, 1988, ngã xuống tại vùng biên giới Tây-Nam, tại vùng biên giới phía Bắc Biển Đông, khi “đồng chí” lộ nguyên hình là lũ giặc, khi các “đồng chí’ không cho ai được nhắc tới. Và tác giả thấy xót xa – lẫn uất hận:
Im lìm phố trưa
Chợt nghe ục vào tai tiếng quát :
“Này bà kia sao chưa treo cờ ?”
Gã công an kinh ngạc
Trố mắt nhìn bà hàng xóm giả lơ
Tôi nhìn lên màu máu rực trên cờ
Thấy người chết bật mồ đứng dậy.
Sắp đến ngày 30 tháng Tư – cũng là sinh nhật của nhà văn Nguyễn Quang Lập, nhưng ông không lo “cái già xồng xộc nó thì theo sau”, mà lo cho quê hương, đất nước. Nhà văn nêu lên một loạt câu hỏi, rằng “sau 37 năm hòa bình thống nhất, 67 năm xây dựng CNXH, đất nước ta đang ở đâu?”, “Sự thật thế nào ?”. Nhà văn Nguyễn Quang Lập, tức blogger Quê Choa, trích dẫn báo Người Lao Động mà lấy làm “ngao ngán”, vì “Theo Báo cáo phát triển Việt Nam 2009 của Ngân hàng Thế giới, thu nhập bình quân đầu người của Việt Nam tụt hậu tới 51 năm so với Indonesia, 95 năm so với Thái Lan và 158 năm so với Singapore”. Rồi nhà văn bày tỏ nỗi “ngao ngán” này qua bài tựa đề “Hãy nói thật với nhau đi!”.
“Lại càng ngao ngán hơn khi thấy một loạt những cái nhất của Việt Nam ta. Đây là thống kê của báo lề phải nhé, chứ không lại bảo của lực lượng thù địch đang cố tình bôi nhọ chế độ ta. Nhưng tất cả những điều đó cũng không bì được với đại nạn đất đai ở nước ta. Đọc bài Bàn chân nổi giận của bác Tương Lai thấy đắng cay không thể tả:
“…chính ông Tổng Thanh tra Chính phủ cho biết, sau “sự kiện Tiên Lãng”, số lượt người đi khiếu nại tăng tới 50%, số lượt người khiếu nại tố cáo tăng 50% so với tháng 2, số đoàn đông người tăng 30%. Trong số này chủ yếu vẫn là các vụ khiếu kiện liên quan tới đất đai với tính chất rất phức tạp, gay gắt.” Thế nào rồi cũng có vài quả bom Đoàn Văn Vươn nữa cho mà xem.”

Dân oan ngày càng nhiều

Dân oan trong một lần tụ tập trước trụ sở của Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam để khiếu kiện. Photo courtesy of danchimviet
Từ tâm trạng “ngao ngán, lại càng ngao ngán hơn”, nhà văn Nguyễn Quang Lập chuyển sang “nộ khí” trước thực trạng được các quan chức – dù về hưu hay tại nhiệm – mô tả. Chẳng hạn như nguyên Phó Thủ tướng Nguyễn Ngọc Trìu nhìn nhận việc một số nơi thu hồi đất của nông dân với giá rất rẻ để sau đó chuyển đổi mục đích sử dụng và bán với giá cao hơn thậm chí gấp 15 lần.
Theo cựu viên chức này thì “chính sách như vậy làm giàu cho một số người mà làm nghèo nông dân” khiến diễn ra cảnh “bên trong  là lễ khởi công, bên ngoài là những nông dân khiếu kiện”; hay kết luận của Tổng Thanh tra Chính phủ rằng “Một số địa phương chưa tập trung giải quyết tới nơi tới chốn, còn né tránh đùn đẩy nên người dân bức xúc. Một số trường hợp còn kết luận không chính xác nên dân không đồng tình” khiến nhà văn Nguyễn Quang Lập “nộ khí” rằng “Cái gì cũng chưa… chưa… chưa..”, “một số” và “chưa” nghe nhẹ hều, nghe như chẳng có vấn đề gì lắm. Chỉ khuyết điểm thôi mà, có sai phạm gì đâu... Muốn văng tục một câu cho bõ tức…
Và tác giả đề nghị “hãy nói thật với nhau đi trước khi quá muộn”:
“Thôi đừng nói ta “đang phấn đấu xây dựng là một xã hội dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh..” vân vân và vân vân, nghe ngượng lắm. Hãy hỏi nhau thực lòng, chính quyền ta đang xây dựng là của ai, cho ai và vì ai? Chế độ ta đang phấn đấu là của ai, cho ai và vì ai? Đừng có vòng vòng vèo vèo nữa, nói thật với nhau một câu cho nhẹ người.”
Thôi đừng nói ta “đang phấn đấu xây dựng là một xã hội dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh..” vân vân và vân vân, nghe ngượng lắm.
Nhà văn Nguyễn Quang Lập
Trong khi blogger Quê Choa “ngao ngán" và “nộ khí” như vậy thì blogger Huỳnh Ngọc Chênh nhận thấy trong mấy ngày qua có “Ba chuyện làm dư luận sôi lên”. Chuyện thứ nhất là chuyến công du Châu Mỹ La Tinh của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng thăm Cuba và Braxil. Sau khi ông Nguyễn Phú Trọng “rao giảng về CNXH” tại Cuba khiến blogger Quê Choa “chán như con gián” thì blogger Huỳnh Ngọc Chênh lưu ý rằng “dư luận muốn phát sốt lên vì mẫu tin rất ngắn chỉ vài dòng của TTXVN nói về việc huỷ bỏ chuyến đi kế tiếp của TBT vì điều gọi là “sự khó khăn đột xuất” của Braxil.
Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh mô tả “ Ông Trọng gần như đã đến trước cửa của nước chủ nhà, nhưng rồi người ta đã đóng cửa im ỉm”. Theo tác giả thì cho dù vì lý do gì đi nữa, vấn đề cũng bắt nguồn từ sự khác biệt chế độ chính trị giữa VN và phần lớn còn lại của thế giới, đó là “Độc đảng và dân chủ đa đảng”. Blogger Huỳnh Ngọc Chênh nhận định:
“Với một nước độc đảng toàn trị như Việt Nam, ông Trọng là lãnh tụ tối cao nhưng với các quốc gia dân chủ đa đảng, ông chỉ là người đứng đầu một tổ chức chính trị của một nước và nguyên thủ quốc gia của họ không thể tùy tiện đón tiếp chính thức những người như vậy.”

Chính quyền đang sợ hãi

Từ trái qua: Bà Tạ Phong Tần, blogger Điếu Cày, blogger Anh Ba Saigon.
Chuyện thứ hai mà nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh nhận thấy “làm dư luận sôi lên” là “cả một bộ máy báo đài của nhà nước được huy động vào việc bôi nhọ và bới móc đời tư của một người phụ nữ đáng thương” chỉ vì chị phạm “tội” nhiều lần tham gia biểu tình chống TQ xâm lược và trấn lột ngư dân VN . Người phụ nữ có tâm huyết với đất nước đó là Bùi Hằng. Blogger Huỳnh Ngọc Chênh thắc mắc:
“Thế nhưng không hiểu vì sao nhân phẩm của người phụ nữ đáng thương nầy đang bị xúc phạm và chà đạp nghiêm trọng bởi các cơ quan truyền thông chính thống của nhà nước. Bỗng dưng đùng đùng các cơ quan báo đài nầy được huy động vào. Các cơ quan ngôn luận chính thống ấy dấy lên chiến dịch xúc phạm nhân phẩm người phụ nữ đáng thương nầy qua hàng loạt tin bài bôi nhọ và bới móc chuyện đời tư của chị một cách tồi tệ...
Với cung cách ứng xử như vậy, không khỏi không làm cho mọi người nghĩ rằng nhà nước đã xem Bùi Hằng là kẻ thù cần phải chà đạp bằng mọi cách …Hay là có một nỗi sợ hãi nào đó đối với người phụ nữ cô thế đáng thương nầy?”
Và chuyện thứ ba, theo blogger Huỳnh Ngọc Chênh, là tin gây xôn xao dư luận khi giới cầm quyền VN chuẩn bị đưa các bloggers Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Anh Ba Saigòn Phan Thanh Hải và Sự thật và Công lý Tạ Phong Tần ra xét xử giữa lúc giới cầm quyền bắt giam một cách bí mật và kỳ lạ 3 công dân ấy như giam những “tội phạm an ninh quốc gia cực kỳ nguy hiểm”. Theo nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh, thì những gì vừa được công bố cho thấy 3 bloggers ấy bị gán tù tội chỉ vì dám viết blog phản biện, nói lên suy nghĩ bất đồng chính kiến, thể hiện hành động yêu nước, trong khi Hiến pháp VN công nhận quyền tự do lập hội, không ngăn cấm người dân biểu tình, Đảng và Nhà nước khuyến khích phát huy dân chủ, phản biện xã hội. Tác giả nêu lên câu hỏi:
“Liệu việc đối xử với ba công dân nói trên có đi ngược lại hiến pháp của Việt Nam? Hay là phải làm vậy vì bị ám ảnh bởi một nỗi sợ hãi nào đó? Nếu CNXH là chế độ tốt đẹp và đang phát triển ngày càng vững mạnh như những gì ông Nguyễn Phú Trọng vừa khẳng định ở Cuba thì nhà nước sợ gì vài lời phản biện của một vài blogger hoặc sợ gì một người phụ nữ cô thế đang bị giam giữ để chịu sự cải tạo cưỡng bức như Bùi Hằng?”
Theo báo Người Lao Động, thì 3 bloggers này bị truy tố theo khoản 2 điều 88, bộ luật hình sự vốn quy định tội tuyên truyền chống nhà nước CHXHCNVN. Qua bài “Kết án theo điều 88 mãi vi phạm quyền tự do ngôn luận”, blogger Nguyễn Ngọc Già lưu ý:
“Điều 88 không có gì mới lạ trong suốt ít nhất hai mươi năm qua. Nó được sử dụng nhiều lần, lặp đi lặp lại cho rất nhiều tù nhân chính trị. Điều cần bàn là từ trước tới nay, dù bị nhiều chỉ trích với phân tích, bình luận khoa học, hợp lý từ trong nước ra tới quốc tế, nhưng giới cầm quyền vẫn cố tình giữ nguyên, bất chấp lời kêu gọi xóa bỏ nó. Nhiều người thống nhất với nhận định: đó là điều luật mơ hồ, chủ quan, cảm tính, dùng để áp đặt theo ý muốn của giới cầm quyền hòng khép tội cho những người đấu tranh dân chủ ôn hòa, bất bạo động.
Liệu việc đối xử với ba công dân nói trên có đi ngược lại hiến pháp của Việt Nam? Hay là phải làm vậy vì bị ám ảnh bởi một nỗi sợ hãi nào đó?
Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh
Ông Nguyễn Văn Hải, ông Phan Thanh Hải và cô Tạ Phong Tần chuẩn bị đối mặt với điều 88 – phi lý và vi phạm công ước quốc tế về quyền dân sự và chính trị mà Việt Nam ký cũng như cam kết thực hiện nhiều năm qua….Nếu vẫn cố chấp kết tội ông Nguyễn Văn Hải, ông Phan Thanh Hải, cô Tạ Phong Tần, yêu cầu từ nay về sau, giới cầm quyền Việt Nam không được để người phát ngôn Bộ Ngoại giao nói với thế giới: Việt Nam luôn tôn trọng quyền tự do ngôn luận.”
Theo blogger Người Buôn Gió thì “ba cái loại blog viết theo cảm hứng” chỉ đề giải toả bức xúc, “dăm ba bạn bè liên kết tự sướng với nhau” thì “gây được hậu quả gì, phá sập bao nhiêu cây cầu, bao nhiêu bệnh viện, trường học, hại chết bao nhiêu người, làm được cái gì mà gớm đến mức lật đổ chế độ” lại bị cáo buộc vào khoản 2 điều 88 BLHS với khung hình phạt từ 10 tới 20 năm tù.
Blogger Người Buôn gió chua chát rằng cả 3 bloggers Điếu Cày, Anh Ba Saigòn, Sự thật và Công Lý chỉ có 94 bài viết mà gặp nguy cơ đối mặt với án 20 năm tù, mà nếu quy đổi với vụ Vinashin thì mỗi bài viết tương đương với 1 nghìn tỷ đồng.

Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

Ai bán Việt Nam Cộng Hòa cho Cộng Sản Hà Nội?

Ai bán Việt Nam Cộng Hòa cho Cộng Sản Hà Nội? PDF Print E-mail
Tác Giả: Võ Long Triều   
Thứ Tư, 25 Tháng 4 Năm 2012 22:05
Tôi được mời dự lễ bàn giao giữa Tổng Thống Trần Văn Hương và Đại Tướng Dương Văn Minh.
 Ngồi trong phòng khánh tiết Dinh Độc Lập, tường kiếng bao quanh nhìn thấy rõ bên ngoài, đột nhiên trời giông gió mạnh làm gãy một nhánh lớn của cây dầu trước sân, làm tôi hồi tưởng đến những cảnh xuất quân trong truyện Tam Quốc Chí mà cờ soái lệnh đột nhiên bị gẫy là điềm không lành. Bên cạnh tôi là anh bạn Nguyễn Thanh Liêm, Thứ Trưởng Giáo Dục, khách dự lễ tổng cộng có mấy chục người, năm ba ông dân biểu hiện diện, còn có Trung Tướng Nguyễn Văn Minh, Tư Lệnh Không Quân, Thiếu Tướng Nguyễn Văn Chức, Tổng Cục Trưởng Công Binh và một số sĩ quan, viên chức của phủ tổng thống.
Không lâu sau lễ bàn giao, một sĩ quan không quân, cộng sản nội tuyến, dội bom dinh Độc Lập, rồi Việt Cộng pháo kích phi trường Tân Sơn Nhứt như mưa, rồi quân của nó tràn vào tứ phía, từ nhà tôi ở đường Mạc Đỉnh Chi, đứng ngoài bao lơn nhìn thấy xe tăng cộng sản chạy ngang trên đường Thống Nhứt, chúng đi thẳng vào Dinh Độc Lập. Thôi hết rồi. Vận nước đến hồi tận!
Tôi trình diện đi tù với danh nghĩa “học tập cải tạo”, một trong nhiều xảo ngôn, mưu mẹo dùng trong xảo thuật tuyên truyền mà chỉ có cộng sản Hà Nội mới sáng tạo ra được những thứ đó. Rồi tôi đi tù, được thả ra sớm, được dụ dỗ hợp tác phục vụ đất nước. Sự từ chối của tôi buộc phải đi tù một lần nữa, rồi lại được dụ dỗ ngon ngọt hơn, nhưng tôi lại khước từ nên phải trả giá 11 năm hành hạ thê thảm trong biệt giam, trong khu tử hình, trong nhà giam tập thể (xin đọc hồi ký Võ Long Triều Tập II). Nhưng số mạng còn cho phép tôi ngồi đây tìm hiểu ai đã phản bội đồng minh, ai ép chết Việt Nam Cộng Hòa?
Được trả tự do năm 1988 tôi có dịp đọc hồi ký của Ngoại Trưởng Mỹ thời đó là ông Henry Kissinger mới biết rõ, chính ông ta dâng miền Nam Việt Nam cho Thủ Tướng Trung Cộng Chu Ân Lai khi ông nầy yêu cầu: “Nếu Mỹ bỏ miền Nam Việt Nam thì các ông lật đổ chế độ Việt Nam Cộng Hòa cho chúng tôi”.
Kissinger trả lời: “Vì danh dự và thể diện chúng tôi không thể làm việc đó nhưng các ông hành động chúng tôi không ngăn cản”. Sự phản bội này thể hiện qua cuộc thương thuyết mà Kissinger tự ý móc nối, dàn xếp, thương lượng giùm cho Việt Nam Cộng Hòa trong cái “gọi là hội đàm Paris”. Tiếng là Nam Bắc Việt Nam đàm phán tìm giải pháp hòa bình cho Việt Nam nhưng thực tế là Mỹ đàm phán để giao miền Nam cho Hà Nội. Bằng cớ là nhiều tài liệu của Đại Sứ Bùi Diễm từ Washington, Paris, London gởi trình cho Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu từ ngày 5 đến ngày 19 tháng 1 năm 1973 chứng minh hành động của Kissinger và Tướng Haig, Thứ Trưởng Ngoại Giao, mật đàm với Lê Đức Thọ bất kể lập trường và ý kiến của Việt Nam Cộng Hòa. Bản nháp viết tay tờ trình của Đại Sứ Bùi Diễm trước khi đánh máy gởi Tổng Thống Thiệu như sau:
“[Kissinger] thố lộ rằng những buổi mật đàm với Lê Đức Thọ trong những năm qua, Lê Đức Thọ đã đề nghị với ông rằng chỉ cần đánh đổ chế độ miền Nam Việt Nam thì Bắc Việt sẽ chịu hết mọi điều kiện khác. Ông nói ông đã bày tỏ tất cả những đề nghị ‘đi đôi’ của Lê Đức Thọ trong nhiều năm không thành”.
Và sự kiện chứng minh rõ ràng nhứt, Kissinger và Tướng Haig tự ý thương lượng với Bắc Việt mà không hề hỏi ý kiến chính phủ Việt Nam Cộng Hòa trong khi cả thế giới hiểu rằng sự đàm phán phải do hai bên Nam, Bắc Việt thương lượng điều kiện để tiến tới hòa bình. Hội đàm Paris chỉ là một màn kịch do Hoa Kỳ đạo diễn để trao Việt Nam Cộng Hòa vào tay cộng sản Hà Nội.
Cũng trong bản chép tay của Đại Sứ Bùi Diễm:
“Chúng tôi lúc đó có nói lại rằng: Nếu có sự trục trặc giữa hai chính phủ thì một phần lớn cũng là do ở chỗ hồi tháng 10, khi ông và ông Kissinger mang bản dự thảo thỏa hiệp với cộng sản tới Saigon, các ông đã không hỏi ý kiến chính phủ Việt Nam trước. Về điểm nầy ông Haig nhìn nhận là các ông có lầm lẫn”.
Mặc dù đã nhìn nhận có lầm lẫn nhưng hai ông Kissinger và Haig vẫn tiếp tục mật đàm riêng với Bắc Việt bất kể quyền lợi của Việt Nam Cộng Hòa.
“Trong buổi họp ông đã kể lại những điểm khác biệt giữa bản dự thảo thỏa hiệp mới và bản dự thảo thỏa hiệp tháng 10, những khác biệt mà ông gọi là ‘Considerable improvements’ lập luận và lời lẽ của ông thì cũng quyết liệt như lập luận và lời lẽ của ông Haig khi gặp chúng tôi ở Hoa Thịnh Đốn”.
Sau những lời giải thích phi lý luôn luôn có tính cách thuận lợi cho cộng sản Bắc Việt, Kissinger và Tướng Haig giở giọng hăm dọa trắng trợn rằng: Nếu có một thỏa thuận mà Tổng Thống Nixon chấp nhận và Tổng Thống Thiệu bác bỏ thì Mỹ sẽ bỏ rơi Việt Nam. Rõ ràng Kissinger thương thuyết cho quyền lợi của Hoa Kỳ bất kể người đồng minh Việt Nam mà báo chí và chính trị gia Mỹ thường vuốt ve đề cao là “Tiền Đồn Chống Cộng” trong chiến lược của Hoa Kỳ khi chủ trương “be bờ cộng sản”.
Đại Sứ Bùi Diễm viết tiếp:
“Ông nói: ‘If there is an agreement accepted by our president and if your president decides to reject it, it will be the end of everything or in other words it will be the ‘abandon’ of Việt Nam’, ông nói là ông không có một sự nghi ngờ nào về sự quyết tâm của Tổng Thống Nixon”.
Sự hù dọa nầy được Đại Sứ Bùi Diễm phúc trình như sau:
“Còn về phần Hoa Kỳ, khi thái độ của các ông Rogers, Kissinger, Haig có thể chứa đựng một phần nào tính cách ‘hù’ (hay nói một cách nôm na hơn, tính cách dọa dẫm), tính cách ‘hù’ đó chỉ là một phần thôi”.
Và sau đó Tướng Haig thực hiện lời đe dọa của ông trong cuộc gặp Tổng Thống Thiệu lần cuối cùng.
“Rồi ông kết luận là ông sẽ đi Saigon trong một tương lai gần và lúc đó sẽ là ‘moment of truth’”.

Người ta còn nhớ cuộc gặp gỡ của Tướng Haig với Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu tại Dinh Độc Lập, Sài Gòn, ông hăm dọa bằng những lời lẽ như thể đánh tiếng: Sẽ là “moment of truth”? Và Tổng Thống Thiệu có hoảng sợ nghĩ tới số phận của người tiền nhiệm ông là cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm không? Phải chăng vì sợ Mỹ nhiều hơn lòng can đảm dám hy sinh bản thân mình để bảo vệ nhân dân và đất nước mà ông Thiệu luôn luôn chấp nhận mọi điều kiện và sự cố vấn của người Mỹ, kể cả sự rút quân vội vã, trái ngược với ý kiến của nhiều tướng lãnh Việt Nam trong đó có Tướng Đặng Văn Quang là người thân cận Tổng Thống Thiệu.
Để kết luận, người ta có thể mượn lời thú nhận của Kissinger tại Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ năm trước trong cuộc thảo luận về kinh nghiệm đã qua, ông nói Việt Nam Cộng Hòa mất về tay cộng sản Hà Nội là do lỗi lầm của Hoa Kỳ. Lời thú tội muộn màng của anh Do Thái xảo quyệt, đã từng khuyến dụ các ông Đại Sứ Bùi Diễm, Trần Kim Phượng, Vương Văn Bắc là các ông nên “tự tin” phải xem kết quả này là một “thắng lợi” của các ông!
Mặt khác trong tập hồi ký của cố Tổng Thống Richard Nixon, ông viết rằng, khi thấy đoàn người Việt Nam di tản ngơ ngác trước cảnh lạ quê người, ông thầm nghĩ nếu ông còn tại chức sẽ không có cảnh tượng đáng thương nầy. Lòng trắc ẩn thật hay lương tâm bất ổn vì những quyết định tàn nhẫn của chính mình? –
VLT
16-4-2012
Chú thích:
Những đoạn in nghiêng trong bài trích bản nháp viết tay của Đại Sứ Bùi Diễm về những điều ông phúc trình với Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu.

Tháng Tư buồn nhớ lại,cưỡng chiếm Miền Nam!



Tháng Tư buồn nhớ lại, cưỡng chiếm Miền Nam!

Một thời chiến tranh
Tg:Huỳnh Mai St.8872
Bh,Dạ Lệ Huỳnh
April 26, 2012
2:10 PM


    Ngày 24-4- 2012 năm nay của 37 năm về trước, nỗi đau tiếp nối niềm đau hận thù dân tộc vẫn còn đang tiếp diễn không chấm dứt, khi chiến tranh đã lùi vào quá khứ thương đau dân tộcViệt Nam dưới thời Cộng Sản toàn quyền cai trị.
   Người dân Miền Nam VNCH bỏ nước ra đi không muốn sống đời Cộng Sản.lớp bị cầm tù;cải tạo lao động,đuổi đi vùng kinh tế mới,để cán bộ CS lấy nhà, lấy dất của dân chia nhau thụ hưởng chiến lợi phẫm chiếm đóng Miền Nam.Và tạo thành một tầng lớp dân cùng khổ,bần cố nông.Tất cả tài sản,của cải của ông chủ cũtư bản Miề Nam  được chở về ông chủ mới Tư bản Đỏ Miền Bắc,do bộ đội Cụ Hồ chuyển tải suốt đêm ngày bằng Molotova,vượt Trường Sơn,Bến Hải về Bắc.
   Nay cũng Tháng Tư này, ngày 24-4-2012,của 37 năm sau cũng lập lại trò cướp bốc,cưởng chế,lấy đất nông dân huyện Văn Giang tỉnh Hưng Yên-Hà Nội giao lại cho tập đoàn tư bản đỏ,con ông cháu cha,của các cấp lãnh đạo độc tài CSVN,kinh tế,thương mại du lịch sinh thái cho tập đoàn Ecopark.
  Cộng sản Miền Bắc, nay là CSVN-Hậu duệ CSHCM- một lần nữa gây tội ác dân tộc trong cải cách ruộng đất năm 1954.bắt dân phải tố khổ điền chủ và giao nộp đất đai vào nhà nước quản lý, biến dân trở thành bần cố nông,và lập thành giai cấp chuyên chính vô sản làm lực lương cách mạng nồng cốt bảo vệ Đảng độc tài quốc tế vô sản HCM-Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản Mác-Lênin.
  Khi chiếm đóng được Miền Nam của VNCH-30-4-1975- đuổi được “ Đế quốc Mỹ và Ngụy Quân,Ngụy Quền ra khỏi nước”, Cộng Sản VN “Kinh qua tư bản,và tiến lên Xã hội Chủ Nghĩa” bằng cách cướp giựt,cưởng chiếm tài sản đất đai Miền nam VNCH để tạo thành một tầng lớp, gai cấp tập đoàn tư bản đỏ con ông cháu cha của cấp lảnh đạo đảng,và viên chức cao cấp thủ Tướng chính phủ nước CHXHCNVN,cùng với 3,6 triệu đảng viên Cộng sản,kết hợp với 6 triệu đoàn viên thanh niên cộng sản HCM làm lực lương nồng cốt bảo vệ đảng độc tài CSVN,có sự chống lưng của quan thầy Tầu Cộng.  Thái thú  cộng sản VN được tồn tại vững vàng, nên không đến gai cấp công nông chuyên chính vô sản là lực lượng nồng cốt bảo vê đảng trong thời kỳ tiền cách mạng chống Pháp,chống Mỹ cứu nước! Nay họ sẵn sàng thay thế gai cấp vô sản,bần cố nông bằng bằng tập doàn tư bản đỏ,con ông cháu cha“Gia đình trị”,thì không bao giờ phản đảng! Cũng như hộ phản lại chủ nghĩa Mác Lênin đã lỗi thời tụt hậu,và chạy theo chủ nghĩa Maois-Cực đoan dân tộc của Mao Trạch Đông.Và muốn trở thành khu tự trị của  Tầu cộng hay là một liên bang củaTrung Cộng,nên cộng thêm một sao thành 6 sao tên lá cờ chính quốc Trung Hoa theo kiểu mẫu liên bang Hoa Kỳ…
   Chủ nghĩa Cộng Sản Việt Nam đã đổi màu theo Cộng Sản Trung Quốc,gia nhập kinh tế thị trường thế giới,nhưng được: “Định Hướng kinh tế thị trường chỉ huy theo CNXH”.vì thế,quyền lực kinh tế độc tài đảng trị CSVN là độc quyền kinh doanh,không cho cơ hội người dân tham gia làm ăn ,hưởng lợi theo kinh tế thị trường tự do thế giới WTO,nhắm đến hưởng lợi cho người dân Việt Nam,để cải thiện quyền sống,và dân chủ,nhân quyền cho Việt Nam.
   Cộng Sản VN cưỡng chiếm đất đai của nông dân khắp 4 vùng chiến thuật của Miền nam VNCH sau 30-4-75.Và ngày nay đến lược nông dân bần cố nông miền Bắc,vốn ít ỏi, nghèo nàn để cải thiện đời sống sau đợi cải cách ruộng đất Miền Bắc 54. củng bị thu hồi,cưỡng chiếm để tạo  nguồn vốn đầu tư cho tập đoàn tư bản đỏ,xác nhập vào doanh nghiệp quốc doanh chia lời với tổ chức tư bản nước ngoài tới làm ă với Viêt nam,tên xương máu và thống khổ của người dân mất đất,mất phương tiện sản xuất của người dân trong chế độ áp bức độc quyền kinh tế và tranh giành quyền sống của người dân.
  Và chuyện gì!? Tham tàn ,bạo ngược của đảng Thái Thú CSVN,vốn hèn với giặc và ác với dân,đã lộ rỏ nguyên hình “ Con cáo già cõng rắn cắn gà nhà” chỉ biết ức hiếp dân oan.mà không có anh hùng, dũng khí đem bộ đội,công an và côn đồ xã hội đen ra Hoàng-Trường Sa cướp đất,lấy lại chủ quyền hải đảo cho ngư dân Việt Nam  dược tư do đánh bắt cá trên Hải phận của mi2mh bị tầu Cộng chiếm đóng của VNCH,19-1-1974 là của an hem dân tộc mình!???

Tường Trình tổng hợp của Nữ Vương Công Lý, Xuân Diện Hán Nôm, Xuống Đường.
Bằng chứng về sự đàn áp dã man của công an đối vói người dân Văn Giang 
Vietnam policemen brutally beat the farmers, who asked for their legitimate compensation in land enforcement. Taken at Van Giang, Hung Yen - the north of Viet Nam, yesterday.



Thứ ba, ngày 24 tháng tư năm 2012

TƯỜNG THUẬT TIN NÓNG : CSVN CƯỠNG CHẾ CƯỚP ĐẤT CỦA BÀ CON DÂN OAN Ở VĂN GIANG.

AC: Số điện thoại liên hệ bà con nông dân:

Số điện thoại Xuân Quan:
- Doãn 09131 78698
- Kiên 0168 700 8922
- Tuyên 0165 233 6449

Số điện thoại Phụng Công:
- Hiếm : 016 9869 8297
- Kiên: 094 817 0046
- Cúc: 098 611 7306
- Huệ: 016 8896 7539
- Nguyệt: 016 8775 3756
- Thuận: 0977 051 659 ..."

Theo 1 nguồn tin cho biết, bà con các tỉnh lân cận tiếp tục kéo về Văn Giang để có mặt tại đây vào chiều nay. 100 người dân Vinh cũng đã lên tàu xe để ra Văn Giang trong chiều tối nay. 

PHỎNG VẤN BÀ CON DÂN OAN SÁNG NAY

Vào lúc 8 giờ 30 sáng, một người dân xã Xuân Quan cho chúng tôi biết tình hình sự việc như sau:

Người dân: Hiện tại bây giờ nó xé lẻ dân ra, đông lắm, khoảng 3000, hơn 3000 thằng, nó mặc toàn quân phục, nó mang mã tấu nó đến để xé lẻ dân ra từng tí một, nó đàn áp nó có khoảng 40 xe, vừa cẩu, vừa máy ủi máy xúc nó đã bắt đầu ủi của dân rồi.

Việt Hà:
Chị có thể cho biết vụ cưỡng chế bắt đầu từ mấy giờ không?

Người dân: Cưỡng chế là bắt đầu từ 7 giờ 30, nhưng sáng nay lúc đó tôi không nhầm là 5 giờ 30, nó mang một đoàn đến công an, bộ đội mang trang phục, rồi xã hội đen nhiều lắm, nó mang mã tấu, nó đeo chắn ở đằng trước.

Họ đến cản dân, đàn áp dân, đe dân. Dân đuổi chúng nó ra và bảo đất của chúng tôi, chúng tôi chưa bán ruộng, chưa lấy tiền, nhưng bây giờ họ đã bắt 4 hay 5 người của chúng tôi rồi.

Việt Hà: Họ có đánh dân không ạ?

Người dân: Lúc hỗn loạn đó, dân cũng cầm đất đả, thì nó cũng lại cầm đất nó đả lại dân. Nó có mã tấu dùi cui, nó cầm gạch đả dân, rồi cầm cả chai lọ đả dân, nó cầm cả súng.

Việt Hà: Họ có bắn dân không?

Người dân: Nó chưa bắn, nó toàn bắn lên trời để cho dân sợ.

Việt Hà: Có ai bị thương không ạ?

Người dân: Hiện nay thì dân cũng lùi lại, không ai bị thương nhưng hiện nay có 5, 6 người bị bắt không biết xuống huyện hay tỉnh thì có đánh không tôi không biết. Nhưng người của mình cầm vũ khí thô sơ, cả xăng nữa, rồi nó ném lại thì người của dân bị cháy, cháy hết áo, có người bị bỏng mặt.

Người dân địa phương cho biết đến 9 giờ sáng ngày 24 tháng 3, lực lượng của chính quyền đã dồn toàn bộ người dân ra khỏi cánh đồng và các máy ủi, máy xúc đã ủi gần như toàn bộ cánh đồng 70 ha của xã Xuân Quan.
Trích bài "Hàng ngàn công an, bộ đội được huy động đến cưỡng chế đất ở Hưng Yên" của Việt Hà, phóng viên RFA.

Từ 4h30, an ninh và lực lượng khác đã có mặt khắp các ngõ ngách trong làng. Loa phóng thanh tiếp tục đọc lệnh cưỡng chế.
Mặc dù bị mất điện từ 4h30 sáng nhưng 5h15 Loa của xã đang vang lên về vấn đề cưỡng chế. Đoàn xe máy xúc, ủi đang chạy trên đê đường 195 hướng về bờ kênh Bắc Hưng Hải để tiến vào khu vực cưỡng chế.
- Theo bà con nói ngay tại đầu dốc xuống xóm 1 Xuân Quan có nhiều công an, đầu gấu gác ở trên đê 195 rẽ vào xóm 1.
Loa phóng thanh đọc các văn bản quyết định cưỡng chế  và cấm người dân không được ra nơi cưỡng chế.

5h39: xã Phụng Công báo có người bị công an đánh.

5h41: Lửa đã cháy trên cánh đồng Xóm 3 xã Xuân Quan.

An ninh và công an mặc thường phục có mặt khắp nơi.

CẤP BÁO: 06h10 - 06h20 Phía xã Phụng Công có tiếng nổ liên hồi trong 5 phút. Có thể là tiếng súng AK.
Son Tran: Dân oan báo : bắn pháo hoa + xịt hơi cay đẩy dân lùi dần về khu vực bị cưỡng chế...đã có vài người bị lôi lên xe. (còm trong group XDTM)

Son Tran: Dân Oan (DO) bị đồng bào ném xăng khiến vài tên bị thương (nhưng chúng có sẵn dụng cụ chữa cháy...đã có 04 người ( 03 nam +01 nữ) bị bắt lôi lên xe. (XDTM)

Paltalk đưa tin: CA đã bắt 5 người dân Văn Giang.
6h28 Công an quân phục đi quần thảo khắp các ngõ xóm. Lùng sục khắp các vườn nhà.

Đã thấy nhiều xe ô tô to chở công an trên đê 195 tiến vào khu vực xã Phụng Công.

Son Tran: DO: ca khóa tay dân rồi xịt hơi cay (đã có người ngất xỉu) rồi thả về lại đám đông mục đích làm cho dân sợ. Có tin đã có 9-10 bị bắt. Học sinh bị các cô giáo khống chế không cho nghe lời cha mẹ cùng tham gia với các bậc cha mẹ. Tối hôm qua đã có người bị nhóm lái xe máy, kéo đánh xưng mặt, máu chảy... (XDTM)

Son Tran: DO: dân đang nghỉ dưỡng sức ; ca tìm mọi cách đẩy dân ra khỏi nơi cưỡng chế để dễ dàng "làm việc" khu đất cưỡng chế...ca đang dọa sẽ bắt nếu dân không về nhà (tức là ra khỏi khu đất họ đang bảo vệ) (XDTM)

Bà con nông dân Xuân Quan đã bị lực lượng an ninh, công an, đầu gấu xã hội đen cô lập.
Có tin cho biết Bà  Lê Hiền Đức đã bị ngăn cản và đuổi ra khỏi khu vực.
Nông dân tiếp tục đổ về yểm trợ nhau.
Các ngả đường ra cánh đồng đã được chất củi kín, sẵn sàng phóng hỏa.

Theo bà con ở hiện trường cho biết: một số bà con nông dân Phụng Công đã bị bắt lên xe. Đã có 10 người bị bắt, khóa tay xịt hơi cay vào mặt đe dọa và thả ra. Một số người bị ngất xỉu.
Một nguồn tin nói có bà con bị thương vào cánh tay.
Lửa cháy lớn ở con đường độc đạo dẫn vào khu cưỡng chế.

Lương thực, bánh mỳ của dân đã bị công an ném xuống ao.

TIN TỔNG HỢP:
5h sáng cảnh sát đã tiến vào cánh đồng Phụng Công, Xuân Quan. Bà con Phung Công đã đốt lửa chặn đường.

Tình hình hiện tại là có 10 bà con bên Phụng Công đã bị bắt lên xe.

Lực lượng cảnh sát có trang bị  lá chắn, dùi cui, súng ak. Lựu đạn hơi cay ném vào bà con dồn dập, khói kín cả cánh đồng, lưả cháy loang như chiến tranh, rồi cảnh sát dàn hàng ngang như đội ngũ quân Lã Mã đợt này tiến lên, rồi đến đợt sau xông vào bà con dùng dùi cui vụt. Một số người bị đánh ngã quỵ đã bị bắt đi.Họ tóm tay chân thô bạo lôi những người bị bắt lên xe.

Hiện nay cảnh sát đang tụ lại đợi tiếp tế thêm lựu đạn cay vì đã dùng hết. Khoảng 500 cảnh sát lá chắn dùi cui đang tụ tròn trên cánh đồng để chuẩn bị cho đợt đàn áp tiếp theo. Một lực lượng cảnh sát khác đã khóa đường về của bà con, hiện nay một số vài trăm bà con bị cô lập giữa cánh đồng. Những người dân nào đi qua chốt chặn đều bị cảnh sát dùng dùi cui chọc vào bánh xe hoặc dọa đánh.

Nhiều tiếng khóc của bà con, phụ nữ, trẻ em vang khắp cánh đồng rất ai oán.
Cập nhật:

7h10: Cảnh sát chặn một chốt tại khu vực đang xây cầu. Bà con xã Phụng Công tràn qua đồng để nhập với bà con Xuân Quan. Cụ bà Lê Hiền Đức có mặt trong đoàn người.

07h19: Có tiếng mấy loạt súng lại vang lên.

Tiếng loa vẫn ra rả sắp các xã.

07h27: Bà Lê Hiền Đức đang hiên ngang đối thoại với lực lượng cưỡng chế. Bà con quây xung quanh Bà Đức.

Son Tran: DO: khu cưỡng chế nằm trong khu vực Xuân Quang. Dân các xã yểm trợ cho XQ bị xé lẻ thành nhiều nhóm nhỏ....nơi thì bị bắn chỉ thiên để dọa...nơi thì được khuyên +dọa phải về nhà nếu không bị bắt (cụ Lê Hiền Đức cũng vừa nói : có nơi nghe tiếng súng là do chúng nó bắn chỉ thiên.) (XDTM)

Hình ảnh trực tiếp từ hiện trường:
7h55: Bà con Dương Nội (Hà Nội) và Bắc Ninh đã kéo đến chung sức chung lòng với bà con Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao.

08h00: Lực lượng cưỡng chế quá đông tới 3000 ngàn người, chúng dùng hơi cay, dùi cui ... để chia cắt dân, chặn đứng các ngả vào cánh đồng. Máy ủi đã vào san đất.
Đoàn xe của chủ tịch Ecopark Hà đang từ khu đã xây của Ecopark đang tiến về khu vực mới cánh đồng Xuân Quan. An ninh thành phố đang liên tục gọi điện ép cụ Lê Hiền Đức về HN. 
Bà con Dương Nội và Bắc Ninh sau nhiều vòng thoát lưới bổ vây của công an trên quốc lộ đã tiến được vào nhập đoàn cùng Văn Giang.

08h10: Xe của Chủ tịch Hà Ecopark đang đi về phía  UBND. Băng đỏ khắp nẻo đường.

08h20: Có thêm một đoàn bà con Bắc Ninh kéo đến chia sẻ với Xuân Quan. Mặt trận Xuân Quan vẫn vững.
8h 47: Máy ủi đã vào ủi đất tại khu xóm 11 xã Xuân Quan. (Nữ Vương Công Lý)

Hiện có thông tin là khoảng 7-10 người bị bắt trong đó đã xác minh được những người sau: - Anh Hùng – Uyên thôn Đại xã Phụng Công; - Chị Tảo Thơm thôn  Đào xã Phụng Công; - Chị Sửu thôn  Đào xã Phụng Công. (NXD)

9h12: Cảnh sát cơ động đã tiến sát là Xuân Quan lập hàng rào cho máy xúc và máy ủi đào mương, lấp ruộng. Bà con nông dân đã tấn công bằng đá, gạch và đám cảnh sát lấy khiên che chắn.(Nữ Vương Công Lý.)

Son Tran: DO: Việc cưỡng chế có từ thời Nguyễn Tấn Dũng làm Phó Thủ tướng giấy tờ này không đóng dấu ấn... Lực lương phong tỏa cùng trấn áp Dân gồm toàn là trẻ, lạ mặt (có cả bọn xã hội đen) từ nơi khác điều đến. (XDTM)

Son Tran: DO: Khu đất bị máy xúc, ủi...gồm thuộc một số BỊ LỪA đã nhận tiền bồi thường, một số khác không chịu tiếp tục dùng để trống cây cảnh (có cây giá trên triệu và nhiều triệu); khu vực này gần nhà dân ở nên lực lương trấn áp mới dùng hơi cay, bắn pháo nổ và đánh người dân chống cự... (XDTM)

9h 37: Lực lượng CA ném đạn hơi cai mù mịt xung quanh nhà dân. Công an ném hơi cay và đánh người dân hết sức dã man.

Người dân tay không khó có thể chống chọi với súng đạn và bạo lực. (Nữ Vương Công Lý)

10h05: Bà Lê Hiền Đức vẫn còn ở cánh đồng cùng bà con. Lúc 9h30, khi lực lượng cưỡng chế bắn đạn hơi cay, bà con đã mắng các em an ninh trẻ: Chúng mày ngu quá! Chúng mày đem súng ống bắn vào dân, cướp đất của cha mẹ chúng mày cho bọn quan chức tham nhũng. Nhiều anh em an ninh trẻ đã khóc. (Nữ Vương Công Lý)

Xã Xuân Quan có hai người bị trúng đạn hơi cay. Một trong hai người bị đạn bắn vào chân, gây chảy máu. (NXD)

Tiếp cận bên ngoài sào huyệt Ecopark để ghi nhận CSCĐ bảo vệ Ecopark:


10h45: Một số bà con cho biết lực lượng an ninh tỉnh Hưng Yên vừa chia nhau tiền bổi dưỡng tại hiện trường và chuẩn bị rút. Lực lượng cưỡng chế vẫn tiếp tục bám hiện trường. Chúng lập một hàng rào bao lấy khu dân làng ở.
11h15: Công an Tỉnh và an ninh đã chia nhau tiền công hôm nay và rút đi ăn nhậu. Đám thanh niên cầm lá chắn mặc áo cảnh sát cơ động và bọn công an, học sinh trường an ninh vẫn đứng giữa nắng làm tuyến phòng thủ cho máy móc san ủi đào bới phá ruộng của dân.

Cụ bà Lê Hiền Đức vẫn còn ở ngoài hiện trường với bà con nông dân.

Đã có điện trở lại khu vức Xuân Quan, nhà cầm quyền có thể đã coi việc cưỡng chế thắng lợi(!). (Nữ Vương Công Lý)

Hình ảnh một số cảnh sát các loại bố trí xung quanh trong trạng thái chán nản, mệt mỏi:
Rất nhiều xe thùng chở tội phạm được điều đến hiện trường

Xe cứu thương chở cơm hộp đến cho cảnh sát cơ động

Ngồi ăn la liệt ngay Đài Tổ quốc ghi công

Video Cảnh Cướp Đất Sáng Nay (24/04/2012)
 

(Nữ Vương Công Lý)

12h20: Trên một mặt trận khác, sáng nay tại Vườn hoa Mai Xuân Thưởng, bà con Dương Nội khoảng 30 người tiếp tục mang áo đỏ ra diễu hành trước dinh Thủ tướng, đây là sự phối hợp chia lửa với bà con Văn Giang:

Phe áo đỏ biểu tình trước Dinh thủ tướng ở Vườn Hoa Mai Xuân Thưởng sáng 24/4/2012



12h43: Lượng lượng công an, côn đồ và bộ phận máy móc thay nhau ăn nghỉ tại hiện trường. (Nữ Vương Công Lý)

13h45: Xe ủi tiếp tục càn quét, phá cây tại các khu ruộng của bà con giáp trạm xá xã Xuân quan.
Thứ hai, ngày 23 tháng tư năm 2012
Trực tiếp trắng đêm cùng Văn Giang Hưng Yên:
Thông báo: Vào lúc 19h02 toàn bộ xã Xuân Quan bị cắt điện đột ngột. Hiện nay bắt đầu có nhiều người lạ đi từ trên đê xuống các ngõ ngách trong thôn.
20h có điện trở lại. Có thông báo ngày mai sẽ cắt điện từ 05h00 đến 11h.
Đêm, bà con ngồi đầy các lán ngoài đồng, tiếng trò chuyện râm ran cả một vùng đồng không mông quạnh. Họ cùng đốt lửa và ngồi quây quần bên nhau, có cả những đưa trẻ cùng theo ra cánh đồng. Hình ảnh dưới đây là lúc 21h30:
Trong đêm tối, giữa cánh đồng mênh mông tối đặc, khuất sau những bụi cây là những người dân quyết giữ đất. Từ chiều đến giờ CSCĐ mấy lần định đổ quân xuống, nhưng nhìn thấy lực lượng quá khủng khiếp của dân Phụng Cao, Cửu Công tràn về hiệp thông với Xuân Quan nên đã phải chùn bước.

Công trình cầu trong dự án đang bị kẹp giữ khoảng 2000 người dân, cắm trại hai bên. Thanh niên đèn pin vũ khí trang bị đầy đủ. Ai cũng có khẩu trang và mũ bảo hiểm nữa.

Rất nhiều củi khô và lốp hỏng ngổn ngang trận địa. Bên đống lửa cháy ngùn ngụt giữa cánh đồng, tiếng rì rầm của bà con gợi lại thưở hồng hoang tiền nhân đi mở cõi....

Bỗng nhớ đến câu thơ của Nguyễn Đình Thi: 
Nước chúng ta
Nước những người chưa bao giờ khuất
Đêm đêm rì rầm trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa vọng nói về!
Mùi khét của lốp cao su. Mùi ngai ngái của củi khô củi ướt, và mùi đất nồng. Tất cả quyện với khói, khiến mắt cay sè...

Và đây, dáng vóc của trai làng trong đêm giữ đất:
TIN MỚI NHẬN: Khả năng là 12h00 đêm nay sẽ phá sóng điện thoại và 03h00 sáng mai sẽ tiến hành cưỡng chế.
Đêm nay có gần 1 ngàn bà con (trong đó có cả phụ nữ) thức canh các vị trí trọng yếu trên cánh đồng. Và  cũng ngần ấy người đang tranh thủ ngả lưng để chờ đổi ca.

Đã sang một ngày mới:
Có tiếng máy công nông chạy rầm rập cả đêm, tiếng chó sủa trong đêm thanh vắng. Xe chạy rầm rập là của bà con phải chuyển cây cảnh ra khỏi cánh đồng suốt 2 ngày đêm nay để tránh bị phá hoại.
Trời dịu mát, hơi lành lạnh. Xa xa đã nghe tiếng gà. Trên đường 195, thỉnh thoảng có chiếc xe máy chạy về hướng Hà Nội. 

Trong các chòm xóm, chó sủa ủng ẳng khắp nơi, có xe máy chạy trong làng, có lẽ là đến phiên đổi gác của bà con. Xa xa, về phía Phụng Công, hai đốm lửa vẫn bập bùng cháy trong đêm...
02h38: Tình hình ở các chốt lớn vẫn yên tĩnh.
KTS Trần Thanh Vân cho biết về Ecopark:
Dự án Thương mại và Du lịch ECOPARK, 500 ha, Chủ đầu tư là công ty CP Việt Hưng Vihajico Tổng đầu tư dự kiến 8,2 tỷ Mỹ kim đang khoác áo Khu đô thị sinh thái nhưng sẽ không bao giờ trở thành Khu đô thị sinh thái.
Lúc này giới kinh doanh BĐS đang lâm vào cảnh cực kỳ khó khăn lúng túng, thậm chí có nguy cơ phá sản, ECOPARK Văn Giang cũng không ngoại lệ, nhưng đã quảng cáo rầm rộ từ 3 năm nay, đã thuê hẳn một công ty Tư vấn của Nhật với giá 2,5 triệu Mỹ Kim, Vihajico quyết liều đi nước cờ ngược để cứu vãn tình thế : Cấu kết với chính quyền, chi đậm cho các quan chức, quyết cưỡng chế ồ ạt và cho xe ủi tàn phá đồng ruộng của dân để thu hút nguồn vốn. 
Vậy ai có vốn ném vào đây? Bọn ăn cướp tìm chỗ rửa tiền.
Thế là một chiến dịch đi cướp của bọn ăn cướp;

Và hiển nhiên khi đã cướp được kha khá rồi thì dự án sẽ ngưng lại với rất nhiều lý do…. Và Ecopark sẽ không bao giờ hình thành như hàng trăm dự án khác đang nằm trong đống rác. 

Tôi hân hạnh được biết TGĐ Đào Ngọc Thanh khi anh ta còn là một sinh viên nghèo, tốt nghiệp từ trường ĐHXD, ở trong một căn hộ tồi tàn khu Giảng Võ. Hơn hai chục năm trời bươn trải lập ra công ty riêng và đi làm thuê, anh ta quả là người giỏi và đã thực sự đổi đời.

Nhưng lòng tham vô độ đã khiến con người này cùng nhiều con người khác biến thành thú dữ, khi họ đã trở thành phe cánh trong chính quyền và cùng chính quyền cướp bóc của người dân.

Tôi không muốn dùng từ “Căm giận” mà tôi muốn dùng từ “Khinh bỉ” và “Đáng thương” những con người này. (Nguồn: Ba Sàm)

03h05: Giờ G rồi đây! Cảm giác lạ quá! Hồi hộp, lo âu, đón chờ...như là đang đứng ở mắt bão vậy!

03h33: Vẫn thế
04h50: Mất điện....
Thưa bà con cô bác,
Sáng nay, UBND tỉnh Hưng Yên tổ chức họp báo. Tỉnh thông báo sẽ huy động mọi nguồn lực và sức mạnh trong đêm nay và rạng sáng mai để cưỡng chế bằng được khu vực ba xã Cửu Cao, Phụng Công và Xuân Quan thuộc huyện Văn Giang cho dự án Ecopark.
Bổ sung lúc 17h30: Họp báo tại UBND tỉnh Hưng yên. Bùi Huy Thành, Chánh VP UBND tỉnh Hưng Yên và Đặng Bích  Thủy Chủ tịch huyện Văn Giang tuyên bố: Mọi việc làm của chính quyền đều đúng. Dân chống lại thì phải cưỡng chế. Lực lượng gồm công an viên của tất cả các xã trong huyện - trừ 3 xã bị cưỡng chế. Bộ CA đưa toàn bộ Học viên của 2 trường Cảnh sát. Tất cả mặc cảnh phục để không nhầm lẫn trong cưỡng chế. Sẽ đào một con hào ngăn cách giữa khu dân cư và đất dự án. Muộn nhất là sẽ tiến hành vào sáng mai.
Quang cảnh buổi họp báo do UBND tỉnh Hưng Yên tổ chức, sáng 23.4.2012
Ông Bùi Huy Thành, Chánh VP UBND tỉnh Hưng Yên

Bà Đặng Bích Thủy, Chủ tịch huyện Văn Giang tuyên bố: Mọi việc làm của chính quyền đều đúng.
Sau cuộc họp báo, toàn bộ nhà báo bỏ về …không nhận lời mời cơm trưa của UBND tỉnh Hưng Yên.
Sáng qua, 22/4 có 27 xe các loại được điều tới gần khu vực hiện trường. Vào lúc 12h15 đêm qua, có thêm hai xe xúc đi từ phía Bát Tràng xuống Văn Giang.
Theo các nguồn tin, đêm nay xe ủi sẽ vào sát khu vực cưỡng chế. Mờ sáng mai, việc cưỡng chế khởi sự và cao trào vào khoảng 08h00, với sự tham gia của cả công an và bộ đội.
Sáng nay, bà con nông dân đã bắt đầu dựng lều bạt trên khu vực cưỡng chế.
Và cũng trong sáng nay công an đưa chó nghiệp vụ vào khu vực này, có lẽ là để kiểm tra xem có thuốc nổ không?
Buổi chiều đã có 8 xe máy xúc loại nhỏ, chưa có xe máy ủi tiến đến khu vực cưỡng chế, có khả năng đêm nay xe ủi mới về.
Những hình ảnh trực tiếp từ Văn Giang, chiều nay, 23 tháng 4 năm 2012:




Bà con Văn Giang cho biết: Lực lượng cưỡng chế khoảng 1900 người, đang tập trung ở UBND huyện Văn Giang, khoảng 5.30-6h có cơm hộp đem đến!
Càng về chiều, càng có nhiều người lạ tiếp cận khu vực dân cư và khu vực cưỡng chế:




Chưa rõ nhừng người này là nhân viên an ninh, công chức của tỉnh, huyện, hay là các nhà thầu phụ. 
Cập nhật 18h45:  Các cán bộ thôn, xã đều được mời họp, quán triệt việc cưỡng chế. Học sinh các cấp từ phổ thông trung học xuống tới mẫu giáo được thông báo đều phải đi học. Chính quyền huyện lo con em cùng bố mẹ ra cánh đồng phản đối việc cướp đất.

Có 1900 nhân viên công lực gồm công an, bộ đội, phòng cháy, cứu thương, dân phòng, cơ động...đã tập hợp tại Huyện Văn Giang để ăn chực nằm chờ từ sáng nay để sẵn sàng để dàn trận.
Có tin: Có chỉ đạo từ Chính phủ đã chỉ đạo xuống Huyện : "Phương án cưỡng chế phải linh hoạt, tránh diễn ra tình trạng như Tiên lãng Hải Phòng !"

HIỆN TRƯỜNG LÚC 18h30:

NXD -blog tường thuật trực tiếp từ Văn Giang, Hưng Yên
Thứ hai, ngày 23 tháng tư năm 2012

Coopwatch ) Nóng, cực nóng Văn Giang - tường thuật từng phút !

NÓNG, CỰC NÓNG ! 

Sáng nay Ủy ban nhân dân tỉnh Hưng yên tổ chức  họp báo tại với Huyện Văn Giang, thông báo về quyết định cưỡng chế, phổ biến kế hoạch cưỡng chế 70 hecta vào sáng mai 24 tháng 4 năm 2012.

Hơn chục phóng viên, nhà báo tới dự họp đã bỏ về mà không ăn cơm mời của Huyện.

Chi bộ họp rất căng thẳng với các lực lượng chuẩn bị cho cưỡng chế, Huyện đang bị đá quả bóng trách nhiệm, có thể sau vụ cưỡng chế thì có vài con tốt bị thí vì mọi vấn đề pháp lý để cưỡng chế đất của dân đều sai phạm như các báo đã đăng. Báo người cao tuổi đã đăng bài về các sai phạm nhưng cán bộ Huyện cũng không đọc, không quan tâm, có thể Huyện đang bị dồn vào thế kẹt, phải hy sinh ?

Các cán bộ thôn, xã đều bị mời họp, quán triệt việc cưỡng chế.

Học sinh các cấp từ phổ thông trung học xuống tới mẫu giáo được thông báo đều phải đi học, cô giáo thông báo ốm cũng phải đi học, chính quyền lo con em cùng Bố Mẹ cho ra cánh đồng phản đối việc cướp đất.

Có 1900 nhân viên công lực gồm công an, bộ đội, phòng cháy, cứu thương, dân phòng, cơ động...đã tập hợp tại Huyện Văn Giang để ăn chực nằm chờ từ sáng nay để sẵn sàng để dàn trận.

Gần ba chục xe ủi và máy xúc đã tập kết tại huyện.
Các chiến lũy do Dân lập lên.
An ninh đã mang chó rà soát khắp mặt bằng để dò mìn, dò các thiết bị cháy nổ, vũ khí.

An ninh của huyện, tỉnh đang rải quân đi đến các nhà của nông dân từng đứng đơn đi gặp các cơ quan nhà nước như Thanh tra, Tiếp dân Trung ương Đảng và Nhà nước để khiếu nại, khiếu kiện.

Bà con nông dân Văn Giang đã làm lều trại tại cánh đồng, cờ đỏ đã cắm trên nóc, bay phần phật như báo trước một trận chiến căng thẳng giữa Nông dân và kẻ cướp. Trống chiêng, cuốc xẻng đòn càn ...đã sẵn sàng để ra đồng giữ đất.

 Ảnh lều bạt, các chiến lũy cây củi, được lập trên các lối đi để sắn sàng cho việc phản đối cướp đất.

Theo nguồn tin của Nhân dân cho biết, họ đã sẵn sàng phản đối cưỡng chế và sẵn sàng cho các tình huống xấu.

Bỏ qua tất cả các văn bản trái phép, các sai phạm đã được báo chí vạch ra, Dân thì vẫn đang tiếp tục khiếu kiện các nơi từ Trung ương đến địa phương, các cuộc đối thoại của các cơ quan công quyền với dân đều thất bại vì chỗ nào cũng có sai phạm. Chính quyền vẫn quyết định cướp đất !

Nhưng hãy cẩn thận ! phóng viên đã có được những tin rất  nặng ký từ phía người dân Văn Giang.

KHẨN !!! - Có chỉ đạo từ Chính phủ đã chỉ đạo xuống Huyện : " Phương án cưỡng chế phải linh hoạt, tránh diễn ra tình trạng như Tiên lãng Hải Phòng !"
- Lúc 6 pm 11,  phóng viên được biết : tất cả các nhân viên bảo vệ, an ninh phía Chủ đầu tư đều phải nộp điện thoại di động và chờ chỉ đạo nóng của Chủ đầu tư và Chính quyền.
- Các phóng viên của các báo trong nước và Quốc tế đang kéo đến Hưng yên.

 - Một Cụ Bô lão 80 tuổi cho biết : Chủ đầu tư lợi dụng chính quyền, dùng danh nghĩa danh nghĩa luật pháp để vơ vét, cướp đất của Dân, chủ đầu tư là trùm xã hội đen tên Dũng " Air line",  chuyên buôn bán xuyên Quốc tế qua đường hàng không, vợ của chủ là Bích, có khách sạn lớn tại Trần Hưng Đạo Hà nội - Khách sạn Cây cau.

Một cổ đông trẻ là con gái của một lãnh đạo cấp cao đã được lôi kéo vào dự án để cùng xẻ đất của nông dân lấy tiền.

Cụ Bô lão cho hay : tôi đã hoàn thành các nghĩa vụ với Đất nước, đã già rồi và không còn gì để mất, sẽ dùng nốt chút sức tàn cuối cùng để giữ lại mảnh đất cho con cháu !
Trời, nóng quá Văn Giang ơi !!!

Chúng tôi sẽ liên tục cập nhật tin tức để gửi đến bạn đọc.
Tường thuật của Phóng viên tự do từ Hưng yên.
***

Người Nông Dân:
Một CTV cho biết: “Theo một một nguồn tin, việc cưỡng chế cánh đồng 70 ha của xã Xuân Quan, huyện Văn Giang sẽ diễn ra vào ngày mai, 24 tháng 4. Dự kiến sẽ có khoảng 1000 công an được huy động cho đợt cưỡng chế này. Rất có thể lực lượng công an sẽ chốt chặn ở các ngả đường đi ra đồng để ngăn bà con không ra được nơi cưỡng chế. Theo bà con dự kiến đêm nay 23-4 sẽ có xảy ra cưỡng chế đêm, hiện đã tập kết 27 xe máy xúc, ủi.

Các số máy liên hệ với nông dân Văn Giang: Anh Hiến (Phụng Công) 01698 698 297; chị Kiệm (Xuân Quan) 0168 700 8922; chị Thỉnh (Phụng Công) 0167 990 7414. Sáng nay 23-4, lúc 8h30 Tại UBND Tỉnh Hưng Yên họp báo về cưỡng chế, có giấy mời cho các nhà báo. Báo Người Cao Tuổi nhận 2 giấy mời cùng những báo khác nữa. Địa điểm hội trường UBND tỉnh. Ai có thẻ đến dự, không cần giấy mời”.
+++++++
Hoa Cỏ May:
Phen này nhất chín nhì bù,
Nó cao lớn vì chúng ta quỳ xuống.
Ta đứng lên thì nó bé tí teo,
Gậy gộc, giáo má cù lèo
Ta đồng loạt vung lên nó chạy!...
Đừng sợ nữa, Đoàn Văn Vươn còn đấy,
Vũ khí này lửa cháy trái tim!
Ruộng đất tổ tiên không để nhận chìm
Trong tham vọng lũ cuồng si tham nhũng!...
 http://www.truclamyentu.info/tlls_tintucthoisuvn/tincapnhatdanoanhungyen.htm
Chủ Tịch Dự Án Ecopark
Nguyễn Thanh Phượng là Chủ tịch của 4 công ty: VietCapital Bank, công ty quản lý quỹ Bản Việt, công ty chứng khoán Bản Việt và công ty bất động sản Bản Việt. Đó là thông tin chính thức được công bố. 

Dân làm báo-Trên trang blog của anh Huỳnh Ngọc Chênh, đăng tải một tài liệu "Nghị quyết Đại hội Cổ đông thường niên 2012 của công ty Bản Việt" đề ngày 20 tháng 4, 2012 với nội dung:

VietCapital Bank phát hành quyền chọn mua cổ phiếu cho Công ty CP Phát triển Bất Động Sản Việt Hưng (Vihajico). Trong văn bản này Việt Hưng được ghi là đối tác chiến lược của VietCapital Bank và VietCapital Bank phát hành quyền chọn mua cổ phiếu cho đối tác chiến lược Việt Hưng. Việt Hưng nắm 5.670.000 quyền, mỗi quyền là 1000 đồng Việt Nam, tổng cộng giá trị của cổ phiếu là 5,6 tỷ VND.
Người ký văn bản là Nguyễn Thanh Phượng, Chủ tịch Hội đồng quản trị của VietCapital Bank

Công ty Việt Hưng chính là Công ty Đầu tư và Phát triển đô thị Việt Hưng (Vihajico) - Chủ dự án Ecopark.

Nguyễn Thanh Phượng là con gái của Nguyễn Tấn Dũng

Nguyễn Tấn Dũng là Thủ tướng nước CHXHCNVN, người đã ký văn bản 1495/CP - NN cho dự án đô thị Ecopark - Văn Giang và giao cho Công ty Đầu tư và Phát triển đô thị Việt Hưng (Vihajico) làm chủ đầu tư

Nghị quyết Đại hội đồng cổ đông thường niên công bố hôm 20/4/2012 do Nguyễn Thanh Phượng, Chủ tịch Hội đồng Quản trị của Bản Việt ký cũng đã vừa được đăng tải bởi BBC:

Tóm lại: Nguyễn Tấn Dũng đã dùng quyềh hành Thủ tướng để ký giấy trao dự án EcoPark cho công ty Việt Hưng và công ty này là đối tác chiến lược của VietCapital do Nguyễn Thanh Phượng - con gái của ông ta làm Chủ tịch Hội đồng Quản trị.

Sự việc chỉ có dừng lại ở đó? 

Câu hỏi kế được đặt ra là Việt Hưng chỉ là đối tác chiến lược hay chính Nguyễn Thanh Phượng lại là một trong những thành phần lãnh đạo của Việt Hưng. 

Các trang mạng lề Dân đang đăng tải thông tin về công ty này trong đó Tổng Giám đốc của Việt Hưng (Vihajico) là Đào Ngọc ThanhChủ tịch Hội đồng quản trị là Nguyễn Thanh Phượng

Tạm thời có thể kết luận: Nguyễn Tấn Dũng đã dùng quyềh hành Thủ tướng để ký giấy trao dự án EcoPark cho công ty Việt Hưng và công ty này là đối tác chiến lược của VietCapital do Nguyễn Thanh Phượng - con gái của ông ta làm Chủ tịch Hội đồng Quản Trị

Ý kiến độc giả:
MẤY THẰNG KIA NÓ CŨNG BỐ THÍ CHO MỘT ÍT TÀI SẢN ĐỄ TRÁM MIỆNG ,THÌ LÀM SAO NÓI ĐƯỢC ...Cũng như 3 D làm nát bét con tàu Vina shin nhiệm kỳ đầu mà 3 Dũng vẫn làm được thủ tướng lần 2 ...thì đất nước VN này sẽ đi về đâu ?Nguyễn p Trọng thì nghe lời Trung cộng ...Trước đó N Đ.Mạnh + 3D cũng ôm chân TQ ...Mẹ VN ơi ! khi bọn VC đang buôn dân bán nước !?
3d tiến sĩApr 25, 2012 09:38 AM
Cha con 3d chiếm hết tài sản của đảng ta rồi, mà không thấy "đồng rận" nào lên tiếng ? Có lẽ mọi người đêu được 3d chia chác no đủ nên ngậm miệng ăn tiền !
Toàn dân VN nên đồng lòng tặng cho 3d bằng Tiến Sĩ "Siêu Tham Nhũng" !
 ·  3d Tiến sĩApr 25, 2012 09:14 PM
Cha con 3d chạy sang tàu, thì miếng chanh hết nước, thằng tàu cũng không tha. Còn cha con, vợ chồng 3d chạy theo thằng rễ sang Mỹ, thì có chắc lúc đó có yên thân không ? Hãy nhìn cái gương các nhà độc tài khác, bị dân đuổi chạy ra khỏi nước, tài sản gởi ở nước ngoài cũng bị tịch thu.
Cha con, vợ chồng thằng 3d sẽ chui ống cống để đi theo bác GàDáPhi!

Cố  gắng lên Viêt Nam tôi ơi!!!
Trải qua thảm trạng cưỡng chiếm đất-đai của người dân huyện Văn Giang, tỉnh Hưng yên Hà Nội.Chúng ta người dân trong nước lẫn hải ngoại hết sức đau lòng, cùng chịu một cái tang chung ngày quốc hận 30-4-1975 và ngày mất đất, mất phương tiên sinh sống trên vùng đất cánh đồng 72 hecta tại Văn Giang, và phải sống một đời lưu vong trên chính quê hương dân tộc mình trên cùng một tháng Tư định mệnh mất nước dân tộc.
   Người dân việt chúng ta không thể kêu cứu ai!?, hay nhờ vã,ỷ lại LHQ,hay quốc tế châu âu, cùng đồng minh Hoa Kỳ cứu giúp và mang lại tự do, dân chủ,nhân quyền sẵn có  cho Việt Nam, vì họ coi trọng quyền lợi đối tác kinh tế với CSVN hơn giá trị tự do nhân quyền cho dân tộc Việt Nam. Chính vì vậy, dân ta phải biết tự thương cho chính mình, và phải đứng lên từ đôi chân té ngả của mình, bằng lòng nhiệt huyết giành lại quyền tự quyết, tự do dân tộc theo truyền thống người Việt Quốc Gia chống giặc Tàu Trung Quốc và đạp đổ thể chế độc tài CSVN, đưa đến giải thoát tự do, hòa bình dân tộc.
   Hãy cố gắng lên Việt Nam!!!.Phải tự cứu dân tộc chính mình! không nên đổ lỗi cho nhau là tại anh ,tại tôi về tội mất nước, mất dân,cũng vì nghe lời dối trá,lừa đảo của Việt Cộng. Nên phải cùng nhau đồng nhận trách nhiệm Mất Nước này vào tay Cộng Sản Trung Quốc và đảng Thái thú CSVN.
    Chúng tôi, chiến sĩ Tự do Miền Nam VNCH luôn luôn thiết tha với sự tồn vong và lẽ sống tự do dân tộc,nhưng vì trách nhiệm tổ quốc giao cho,chưa được hoàn thành,nhưng với tất long yêu nước thương dân, nên chiến sĩ chúng tôi vẫn đi song song giũa cuộc đời gánh chiu khổ đau cùng dân tộc và chia sẻ những tủi nhục,căm hờn vơi đồng bào nam Bắc một nhà, trong cùng một môi trường Cộng Sản Hóa Việt Nam,theo biến co16li5ch sử 30-4-1975 là ngày quốc hận của toàn dân.Hãy cố gắng lên đồng bào ơi!!! Giọt nước uất hẹn căm hờn giặc cộng đã đến lúc tràn ly.Tự Do Việt nam đến hồi giải kết hận thù dân tộc và hòa bình sẽ đến Việt Nan nước tôi!!!
                                               
                                                            Huỳnh Mai.St.8872
                                                             Bh.Dạ Lệ Huỳnh



Thơ,
          Mai Đầy Hòa Bình!
                                    Huynh-Mai St.8872
                                        Bh.Dalehuynh
Mai đây hòa bình về thăm chốn cũ,
Sương khói mù phủ kín đường xưa,
Đá núi xây thành nơi anh chống giặc,
Chỉ là bia mộ chôn vùi xác anh,
                   ***
Tôi nhớ hoàng hôn núi đồi sắc máu
Hai đứa mình ôm súng ngắm mây bay,
Chia nhau điếu thuốc ngóng canh giặc đến
Lóng nguyện thầm đừng đổ nữa....Máu ơi!!!
                       ***
Súng đạn vô tình làm sao tránh được!?
Mồ hoang xương trắng phủ xác đồi xưa,
Từng lổ châu mai lấp đầy xác giặc,
Hoàng hôn tím tái...tiếng bomb đạn rền
                         ***
Hỏa châu soi sáng trên ngọn đồi máu!!!
"VinKy"biên giới ngả ba Hạ Lào...!
Phân ngả chia ly tất lòng lính trận,
Bạn thù xắc-máu chiến trường ngày xưa,
                         ***
Bạn tôi gục ngả tay còn điếu thuốc!
Loang tỏa khói mờ...ảo ảnh xa xăm,
Quay về một cõi trời...đầy thương nhớ
Dâu hận thù...chỉ còn mỗi yêu thương!!!?
                         ***
Mắt anh lạc lỏng phương trời ...vô định,
Ảnh hiện dần lên...bóng ai đợii chờ!
Một thời ước vọng thôi đành lịm tắt,
Bỏ lại bạn bè bao nỗi nhớ thương!!!
                       ***
Chiến trường xưa tặng anh bông hồng máu!
Vinh danh cho đời...sao chống vội quên,
Thôi anh yên nghỉ bên bờ suối văng!!!
Cỏ cây xanh thắm còn nhờ...Xác anh!?
                         ***
Anh nằm xuống có trăng sao đưa tiễn,
Bomb đạn rề gào thét...khóc thương anh!
Còn tôi Cải Tạo không người đưa tiễn,
Mất anh rồi...ai khóc tiễn đưa tôi!???
                          ***
Bao năm Cải Tạo cho đời quên lãng!?
Mà sao vẫn nhớ bạn bè năm xưa,
Muốn chết như anh vì... tôi Gảy súng
Gảy cả tình người...trong cuộc chiến qua!!!
                          ***
Đến thăm lại anh đây là lần cuối...!
Chiến trường xưa mộ đá vẫn rêu xanh,
Nén hương lòng với trời cao khấn nguyện!
Đất nước an-bình...đời có lãng quên!
                        ***
Anh và tôi mỗi người trọn một kiếp,
Bạn về cõi nhớ trong tôi ngập lòng!
Còn tôi ở lại phận đời "Súng gảy"
Chúng mình sống chết thế nhân mặc tình,
                     ***
Hồn nước mênh mang trời chiều bảng lãng,
Chiếc bóng quê hương cô quạnh xế chiều,
Non nước bừng lên ráng chiều rực rở,
Ru hồn súng gảy giữa dòng quê hương...!!!
                                         Huỳnh Mai St.8872
                                  {Thăm lại chiến trường xưa}
    Mai Nguyễn Huỳnh Ngày Hòa Bình Tự-Do dân tộc ấy!? Chắc không xa ...cho tôi thỏa ước nguyện mong chờ!!!