Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011

TẬP THƠ:QUÊ HƯƠNG TÀN CHINH CHIẾN-Phần II


 TẬP THƠ,     QUÊ HƯƠNG TÀN CHINH CHIẾN!-Phần II
                                      {Gẩy Súng Tan Hàng}

Thơ, 
           Mưa Cuối Mùa Tháng Tư!
                                                Huỳnh Mai St.8872
                                                   Dạ Lệ Huỳnh

Mai này thức dậy trời còn chưa sáng!
Ngập cả đời tôi ngập cả đợi chờ,
Cho tôi một chút chợt về quá khứ,
Bước lang thang đi giửa lá me bay,
Thấy lòng ấm lại công viên ghế đá,
Dìu bước em đi trong nắng thanh bình,
Sài gòn hẹn ước bao năm còn đó,
Hoàng hôn lộng gió vắng bóng anh về!
Ánh đèn phố thị hắc hiu chiếc bóng,
Vũng nước bên đường lắm tắm mưa rơi,
Gió lạnh hiên nhà bóng cờ đỏ rủ,
                        ***
Sài Gòn 33 năm còn thương nhớ!
Những giọt buồn ngược chảy ngập hồn ai,
Ngồi nhìn bóng rủ lá cờ sao đỏ,
Nép mình run sợ cơn mưa đất trời,
Cơn mưa cuối mùa tháng Tư quốc hận,
Lệ trời thương tiếc phận người chiến tranh!!!
                                                Huỳnh Mai
                                       {Mưa mùa Tháng Tư}

                                       ***
                                    -&-&-&-

Thơ,
            Đỏ -Vàng Hận Quốc Miền Nam!
                                                            Huỳnh Mai St.8872
                                                                Dạ Lệ Huỳnh

   Xưa kia hận quốc Đồ Bàn!
Ngày nay hận quốc Đỏ Vàng Việt Nam,
   Xua nay giặc Bắc xuống Nam,
Dân Nam gánh chịu gian nan cơ hàn,
   Buồn tình bỏ nước sang ngang,
Tình người đất khách lang thang quê người,
   Nỗi buồn Do -Thái mười mươi,
Mang lòng hận quốc con người Việt nam,
   Từ lâu chinh chiến điêu tàn,
Tìm không thấy được những hàng lệ rơi!
   Thương cho thân phận cuộc đời,
Khai hoang lập ấp cả đời cha ông,
   Đỏ Vàng ngập nước tan nhà,
Vàng thau lẫn lộn đâu là nghĩa nhân,
   Thương cho số phận người dân,
Miền Nam mất trắng cái răng bò cười,
   Ai đem chinh chiến vào Nam,
Máu hòa nước mắt Đỏ Vàng thương đau!!!
                                    Huỳnh Mai
                        {Khai hoang lập ấp Miền Nam}

Thơ,
         Đêm Buồn Hỏa Tuyến!
                                        Huỳnh Mai St.8872
                                           Dạ Lệ Huỳnh

Khói cơm chiều nhà ai trong xóm nhỏ!
Bóng cau gầy loan tỏa ánh hoàng hôn,
Xa xa đỉnh núi chim bay về về ngủ,
Chợt thấy lòng chiến sĩ kiếp cô đơn,
Đêm nay gác giặc thôn làng yên giấc,
Riêng mình sương gió cho đời chinh nhân,
                        ***
Âm thầm chân bước lê qua ghềnh suối!
Lờ mờ dẫn lối ánh sao thưa gầy,
Giật mình chợt tỉnh thấy lòng hoang vắng,
Mằm soài …thế thủ, vổ cánh chim bay,
Hoàng hôn tỉnh giấc đời người lính trận,
Mấy ai trọn vẹn nước non lời thề!
                        ***
Trăng lên đỉnh núi cài trên đầu súng!
Nữa mãnh trăng thề cùng hẹn nước nnon,
Tình em nữa mãnh vở vành trăng khóc!
Biền biệt Sài Gòn phương nở mùa hoa,
Xắc máu con tim chiến trường xắc máu,
Tình trong giặc ngoài sao vẹn nước non!
                        ***
Ai đem chinh chiến tình ta ngăn cách!
Hỏa châu buồn cho ngấn lệ long lanh,
Đạn pháo vang rền ru em giấc ngủ,
Tay súng lưng đồi… đỏ khắp máu loang,
Ba lô gói chiếc trời sao trong mắt,
Tựa súng nhìn quê đạn xé bom cày,
                        ***
Xin cho em bình yên trong ánh măt!
Xin cho non nước ló rạng ánh bình minh,
Cho nhũng ai còn tham tàn chủ nghĩa,
Đem chinh chiến gieo rắc nỗi niềm đau,
Nước non máu đổ ngập nền cờ đỏ,
Sao vàng khuất nẽo lối về quê hương!!!
                                    Huỳnh Mai
                             {Từ Bắc vô Nam…!}        
                       

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét