Ngọc Hoàng – Ăn Cơm Mỹ Thờ Ma Cộng Sản
Sau năm 75, "một số không nhỏ" cách mạng lão thành thấy được bản chất thật của cs VN. Họ thất vọng với cái thiên đường xhcn mà tên tội đồ hcm và đảng cs hứa lèo cho ăn bánh vẽ, đặc biệt là mấy ông miền Nam theo cách mạng "đánh cho Mỹ cút ngụy nhào". Nhưng sống với cs, họ hiểu rằng chống "bác" chống đảng là bị đi mò tôm. Trong thành phần này có ba thành phần. Một là vẫn "ngoan cố" trung thành với "bác" và đảng để giữ nồi cơm. Hai là thành phần muốn giử đảng, nhưng lại van xin đảng ban cho chút tự do dân chủ. Ba là thành phần tuổi đã gần đất xa trời nên cũng liều mạng xin ra khỏi đảng, nhưng vẫn nuối tiếc cái công của mình đóng góp cho bọn con cháu "bác" hiện nay hưởng đưọc cái giàu có trên xương máu của dân tộc ngày hôm nay. Trước khi lià đời, họ làm đơn van xin đảng cs VN cho họ được ra khỏi đảng, nhưng trong lá đơn, họ không quên kể công đi làm cách mạng. Họ không dám nói thật là họ đã bị tên hcm và cái đảng của nó lừa. Biết là mình sắp chết, nhưng họ vẫn còn sợ cs. Họ không sợ cho chính bản thân họ, nhưng họ sợ cho gia đình con cháu họ bị bọn cs đì vì họ biết rằng đối với cs phải tính đến ba đời chưa thoát được với chúng. Chính vì vậy, trong đơn van xin, họ không quên đề cao lý tưởng cs mà họ đã theo đuổi. Có nghĩa là chủ nghiã cs với họ vẫn là động cơ thúc đẩy họ theo kháng chiến cướu nước chớ không phải tên tội đồ hcm và đảng cs đã đánh lừa họ. Nói đến đây có lẽ cũng vừa đủ diễn tả những tâm trạng của những lão thành theo tên hcm và đảng làm cách mạng.
Còn cái bọn ăn cơm Mỹ thờ ma cs mới là đám tồi tệ hơn gắp trăm lần những người bị cs đánh lừa theo cách mệnh cứu nước. Bọn này đang càn ngày càn nhiều trong cộng đồng người Việt trên toàn nước Mỹ.
Có người di tản trước tháng 4 năm 75. Có người vượt biên vượt biển. Có người đi diện HO. Nhưng sau khi đã được định cư trên những đất nước tự do, đã có không ít người đã vội quên thân phận tị nạn cs của mình bắt tay cuối đầu với cs VN để kiếm được chút lợi về cái danh cũng có, về tiền bạc cũng có. Trong số này thì đủ mọi thành phần: cựu tướng lãnh VNCH cũng có, tá úy VNCH cũng có, văn sĩ cũng có, nhà báo cũng có, ca sĩ nhạc sĩ cũng có, những sĩ khác cũng có, và hùm bà lằn cũng có.
Có một ông tướng VNCH trước năm 75 tài ba lổi lạc thì chưa biết tới đâu, nhưng phong cách cowboy của ông làm cho nhiều lính trẻ ưa thích. Sau một thời gian lưu vong sống trên đất Mỹ hình như cảm thấy mình bị mất mát cái dũng tướng năm xưa. Ông ta ngay thơ hay cố tình không biết cs hay vì tham danh vọng mà ông đã hy vọng cs VN sẽ ban phước cho một chức cố vân hay một cái ghế dân biểu trong quốc hội cs VN? Ông đã quy hàn cs. Ông ta đã quên đi những chiến hữu đã nằm xuống cho mảnh đất tự do miền Nam. Ông ta đã quên đi những năm tháng bị tù đầy cs mà những chiến hữu của ông phải gánh chịu sau năm 75. Ông đã quên đi những đồng bào đã bỏ mình vượt biên vượt biển để đi tìm tự do, và quan trọng hơn hết là ông đã quên đi cả dân tộc đang bị sống kìm kẹp dưới chố độ vô nhân cs VN. Có lẽ ông — và không riêng chỉ một mình ông, có rất nhiều người — bỏng nhiên thấy bọn VC làm ăn lên phơi phới sau khi cái gọi là "đổi mới" và "thị trường kinh tế tự do theo định hướng xhcn." Ông ta đã không biết hay cố tình không biết là tiền đâu mà tự nhiên chúng cs có nhiều qúa để chúng bôi son trét phấn rồi hô hào đủ thứ. Nào là kinh tế VN tăng trưởng 7% mỗi năm. Nào là xây vài cái nhà cao tần nhất VN, đường cao tốc dài nhất VN, v.v. Nào là qủa đấm thép Vinashin cái móc xì gì đó. Nào là con rồng Á Châu hay con cọp Á Châu. Rồi bọn cs tự sướng với nhau và chúng nó chia xẽ với ông. Và ông có một lần, chắc có lẽ sướng qua, đã tuyên bố rằng VN sẽ là con rồng Á Châu. Nhưng rất tiếc ông đã qua đời để không còn thấy con rồng của bọn cs VN trở thành con giun, con cọp trở thành con mèo. Mà nay chúng nó phải bán đất, bán biển và phá tan tài nguyên đất nước và mỗi năm phải xuất khẩu hàng trăm ngàn thanh niên đi lao động để trả nợ cho chúng nó, và còn có rất nhiều người phải bỏ chạy cái thiên đường cs.
Cũng có một vài người sau một thời gian dài định cư ở Mỹ, gia đình con cái đã ổn định thì quay qua đi tìm một chút danh với đời. Họ ứng cử vào những chức vụ của thành phố cũng như của tiểu ban mình đang ở. Khi ra ứng cứ thì xin đồng hương bỏ phiếu và hứa hẹn phục vụ cộng đồng và tự cho mình là người chống cộng. Nhưng khi được rồi thì họ vội vàng quên để đi tìm cái lợi tiền bạc cho cá nhân. Bọn cs thấy được, biết được đã đôi vài khúc xương thừa thì những con người mau quên này vội vã chạy đến gặm khúc xương thừa mà bọn cs VN đã ăn trên xương máu của dân tộc. Có lẽ những người này nghĩ rằng tiền của bọn cs tội gì không ăn, nhưng họ đã quên rằng đó là tiền xương máu của dân tộc. Thành phần này đôi lúc còn ngụy biện rằng nay họ là nghị viên thành phố hay dân cử tiểu ban họ phải đặc quyền lợi của nước Mỹ lên trên hết dù cho có phải làm hợp tác với cs. Đúng như vậy! Nhưng họ quên rằng ngay cả những dân biểu, nghị sĩ người bản xứ họ còn chống cộng và đã bị bọn cs từ chối Visa nhập vào VN. Vậy họ là ai? Tại sao họ phải làm như vậy?
Sống trên những đất nước tự do, người Việt tị nạn cs với sự cần cù và trí thông minh đã thành công cũng nhiều. Tuy nhiên thất bại cũng nhiều. Sự thành công và thất bại đã không làm cho họ phải cuối đầu hợp tác với cs. Nhưng tiếc thay, có một số ít người lấy cái đích ở VN để thành công hơn hay chạy trốn sự thất bại của mình. Họ bất chấp tiếp tay để bọn VC được sống mãi trong sự nghiệp vĩ đại của tên hcm.
Và cũng có một số ít thành phần, không hiểu vì lý do gì. Tiền? Hay một chút hận thù cá nhân trước kia vời chính phủ miền Nam? Họ — có thể nói rằng — đã làm tay sai hay nói cách khác là làm gián điệp cho cs bằng cách trà trộn vào những hội đoàn, tổ chức của người Việt Quốc Gia để phá hoại và chỉ điểm cho bọn cs VN. Những thành phần này cũng dễ nhận dạng ra trong cách nói chuyện của họ. Ví dụ, họ tránh né nói về tên hcm và đảng cs VN. Họ thường nói rằng, ồ! chổ nào hội họp lại không có mặt họ ở đó, nhưng họ về VN nhiều lần đâu có bị bọn cs làm khó dễ. Những thành phần này không ai xa mà chính là người mà cuối tuần bạn bè rủ nhau đi uống cà fê.
Để kết luận bài viết này, xin được nhắc nhở những ai đang tiếp tay làm tay sai hay làm gián điệp cho bọn cs thì nên nhớ những điều này: trước nhất là đừng bao giờ chớ dại trở thành đảng viên đảng cs VN. Nếu qúy vị đã là công dân Mỹ. Qúy vị chắc còn nhớ là khi điền đơn xin vào quốc tịch, qúy vị đã đánh vào ô không trả lời mình là không đảng viên đảng cs. Và sau đó nhận lá thư trước khi đi thi quốc tịch cũng có câu hỏi trong thời gian vừa qua cho đến nay có trở thành đảng viên đảng cs? Thứ hai, cho dù là quốc tịch hay không, nếu làm tay sai hay làm gián điệp cho cs VN nếu bị bắt thì bị kêu án và sau đó sẽ bị trục xuất và sẽ không được hưởng tiền hưu cho dù đã đi làm đóng thuế đầy đủ trong mấy chục năm qua.
Ăn Cơm Mỹ Thờ Ma cs. Nếu muốn thờ cs xin hãy đem gia đình con cái về VN sống với thiên đường cs cho dù bọn nó đang tàn phá đất nước và dân tộc Việt cứ kệ mẹ chúng nó nhé! Và nhớ học cái thói lưu manh ăn cướp của cs để làm giàu cho dù tiền đó là tiền xướng máu của dân tộc. Và một ngày nào đó tự nhiên trở thành công dân tàu cộng ngay trên đất Việt cũng không sao nhé! À quên! Nếu có ra Hà Nội nhớ vào thăm nhà xí hcm nhé vì nhờ nó mà Mỹ mới vào VN. Nếu không có tên hcm làm tay sai cho Tàu cọng thì Mỹ vào VN làm gì. Cũng đừng quên tối trước khi đi ngủ nhớ đứng trước bàn thờ ma cs cầu nguyện nhé.
About these ads
Nguồn: http://baotoquoc.com/2014/03/28/ngoc-hoang-an-com-my-tho-ma-cong-san/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét